Ring ring
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Lâm Tử Y sửng sốt một chút, hiểu rõ "À" một tiếng, đầu nhỏ lùi về bên trong xe.
Chương 132: Khả nghi (1)
Sưu tầm
"Lâm Trúc vì sao bắt em đến đây?" Lãnh Phong ôm Tiểu Thư Tuyết xao động bất an, nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Hàn.

Lâm Tử Hàn biết anh sẽ hỏi như vậy, cho nên đã sớm nghĩ ra bản thảo nói dối, mặt không đỏ tim không đập mà mở miệng nói: "Việc này còn hỏi sao? Ngoại trừ kim cương còn có thể có cái gì?"

"Chị, kim cương gì thế?" Lâm Tử Y quay người lại hiếu kỳ hỏi thăm, khi Lâm ca và Lâm phu nhân cãi nhau cũng nhắc tới kim cương, cô thực sự hiếu kỳ đó là bảo bối gì mà quan trọng như vậy.

"Làm sao chị biết được, hỏi anh Nghị đi" Lâm Tử Hàn dùng cằm chỉ A Nghị đang chuyên chú lái xe.

Lâm Tử Y lập tức xoay người sang chỗ khác, cũng không quản người ta có đang lái xe hay không, lắc lắc cánh tay anh: "Lãnh Nghị, không... anh Nghị"

"Tôi là Vương Nghị!" A Nghị vẫn nhìn phía trước như cũ, hờ hững mà sửa lại.

"Được, em sẽ nhớ kỹ tên anh, anh mau nói cho em biết kim cương gì đi" Lâm Tử Y vẫn lắc lắc cánh tay cậu như cũ. Chỉ tiếc mặc cho cô đau khổ dây dưa thế nào, A Nghị thủy chung cũng không nói một câu mà lái xe, hoàn toàn không bị cô ảnh hưởng.

"Em không có em gái đúng không?" Lãnh Phong không giải thích được nhìn chằm chằm Lâm Tử Hàn đang nhắm mắt dưỡng thần, vấn đề bối cảnh gia đình cô anh vẫn không quên mà chú ý đến.

"Anh thấy bọn em lớn lên có giống nhau không, em ấy chẳng qua là tên hơi giống em, bị cái lão đầu đáng chết kia sai bắt đến" Lâm Tử Hàn nói xong, áy náy len lén liếc mắt nhìn Lãnh Phong, bản thân ở trước mặt anh tựa hồ nói dối quá nhiều, mà anh, lại luôn luôn tin tưởng cô như vậy.

Lãnh Phong cũng không hoàn toàn tin lời cô, đang dùng một loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đánh giá cô. Trên mặt của cô, cũng không có biểu hiện đang nói dối, mấy lời A Nghị nói mấy hôm trước trở lại trong đầu anh, Lâm Tử Hàn là một phụ nữ rất có vấn đề!

Chỉ là, vấn đề của cô tựa hồ không hề ở trên người Lâm Trúc, mà là trên người Đỗ Vân Phi.

"Không tin, anh có thể hỏi em ấy" Lâm Tử Hàn chỉ vào Lâm Tử Y, rất sợ anh hoài nghi cái gì, nói: "Hoặc là anh dẫn bọn em đi làm một giám định" Dù sao xác thực không phải chị em ruột, kiểm tra thế nào cô cũng không sợ.

"Anh rể, anh phải tin tưởng chị của em, chị của em đã nói với em, chị ấy chưa bao giờ nói dối" Vẻ mặt Lâm Tử Y ái muội nhìn hai người ngồi ở ghế sau qua kính chiếu hậu, dùng giọng nói trêu đùa nói.

Đáng chết! Lại dám ngầm chế nhạo cô? Lâm Tử Hàn căm giận trừng cô ấy một cái.

Lãnh Phong nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hay biến đổi của cô, đưa tay, gạt đi sợi tóc trên trán cô, cười nhẹ nói: "Anh tin em"

Anh tin cô? Lâm Tử Hàn sửng sốt, đáy lòng càng thêm áy náy, anh càng tin tưởng, trong lòng cô lại càng không dễ chịu.

"Cám ơn" Cô giương mắt nhìn chăm chú vào anh, mũi có chút chua xót khổ sở khó chịu, bởi vì cảm động...

Chỉ là, cô cảm động quá sớm, Lãnh Phong không thể ngu ngốc như vậy, tùy ý để cô lừa dối như thế. Anh không nói gì thêm, miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần.

Hồi lâu sau, A Nghị chậm rãi dừng xe ở ven đường, hờ hững nói với Lâm Tử Y bên cạnh: "Cô có thể xuống xe!"

Lâm Tử Y sửng sốt, không giải thích được mà nhìn anh: "Em vì sao phải xuống xe?"

"Lẽ nào cô còn muốn tôi đưa cô về nhà?" A Nghị liếc cô châm chọc nói.

"Chị, người ta không nỡ xa chị..." Lâm Tử Y xoay người, lo lắng nhìn Lâm Tử Hàn, cô mới không cần trở lại ngôi nhà không khí trầm lặng kia!

"Em không sợ mẹ em lo lắng sao?" Lâm Tử Hàn khó xử mà nhìn lại cô.

"Mẹ của em bà ấy mỗi ngày bận đánh bài, không rảnh quản em, chị, em về nhà chị giúp chị trông baby nhé"

Lâm Tử Hàn trộm liếc mắt nhìn Lãnh Phong vẫn như cũ nhắm hai mắt, nới với A Nghị nói: "Để cho em ấy và em cùng nhau quay về thôn Ninh Thủy nhé"

Lâm Tử Y vui mừng thoải mái cười ha ha, liếc mắt nhìn A Nghị mặt không chút thay đổi lớn tiếng: "Chị! Em so với anh rể lại càng yêu chị hơn!"

"Khụ... , anh ấy không phải anh rể của em" Lâm Tử Hàn không được tự nhiên sửa lại.

"Nếu như em không muốn gây phiền phức cho anh nữa, thì ngoan ngoãn theo anh quay về biệt thự cạnh biển đi" Lãnh Phong nhìn chằm chằm cô, nghiêm túc nói.

"Biệt thự cạnh biển? Chơi rất vui sao?" Lâm Tử Y kinh ngạc hỏi thăm, nghe tựa hồ rất vui nha.

"Chơi không vui" Lâm Tử Hàn tức giận nói, bất mãn chuyển hướng Lãnh Phong: "Em biết lần này gây phiền toái rất lớn cho anh,xin lỗi là được thôi, nhưng em còn thích sống ở thôn Ninh Thủy"

"Vì sao?" Biểu tình trên mặt Lãnh Phong hiện lên một tia không hài lòng, tốt nhất không nên là bởi vì Đỗ Vân Phi, bằng không anh không tha cho cô!

"Em còn muốn đi làm..."

"Em ba ngày thì hai ngày bỏ bê công việc, công ty đã cho em thôi việc rồi" Giọng nói hời hợt.

"Anh cho em thôi việc?" Lâm Tử Hàn hổn hển quát, ưm..., cô lại phải đối mặt với chuyện thất nghiệp!

"Đúng vậy" Lãnh Phong không để ý tới sự tức giận của cô, bá đạo tuyên bố.

Xe dừng trước cửa chính, khi cửa xe được mở ra, chị em Lâm gia đầu tiên ra khỏi xe, Lâm Tử Y sớm đã bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, đang oa oa kêu loạn chay qua phương trời xanh thẳm kia.

Lãnh Phong nhìn liếc mắt chị em một trước một sau đi xa, trầm tĩnh nói với Nghị: "Lâm Tử Y thì giao cho cậu tới "Chiếu cố Khi nói, còn kéo thật dài hai chữ Chiếu cố".

"Đã hiểu" A Nghị gật đầu.

Lãnh Phong thở ra một hơi, ánh mắt lần thứ hai rơi vào trên người Lâm Tử Hàn trên bãi biển, do dự một chút sau đó nói: "Bối cảnh gia đình Lâm Tử Hàn, tư liệu trưởng thành, mau chóng chuẩn bị một phần kỹ càng đưa ra cho tôi"

Anh biết mình không nên làm như vậy, cũng vẫn không có bắt tay vào đi điều tra qua cô, nhưng là vì tự bảo vệ mình, anh không thể không làm như vậy.

Chương 133: Khả nghi (2)
Sưu tầm
A Nghị hơi sửng sốt, từ giữa kính chiếu hậu nhìn anh một cái, trước đây bản thân vẫn kiến nghị anh đi điều tra Lâm Tử Hàn, đều bị anh cự tuyệt, ngày hôm nay anh cuối cùng cũng thông suốt?

Lãnh Phong mở cửa xe, ôm Tiểu Thư Tuyết ngủ say đi đến phòng ngủ, Lâm Tử Hàn! Cô bây giờ là triệt để ỷ lại anh, chỉ lo chơi đùa, ngay cả con gái cũng không để ý!

"Chị, chị sao lại muốn lừa anh rể nhiều chuyện như vậy?" Lâm Tử Y nằm úp sấp ở trên giường, đánh giá bàn chân nho nhỏ của Lâm Tử Hàn đang lay động trước mắt mình.

Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn cô, tức giận nói: "Không phải đã nói với em rồi sao? Anh ấy không phải anh rể của em"

"Nhưng em coi anh ấy là anh rể của em mà" Lâm Tử Y chớp chớp mắt nhìn cô: "Đúng là nhìn không ra chị còn thật sự có tài, quyến rũ được đàn ông thuộc hàng thượng đẳng"

"Quyến rũ cái gì?! Em còn nói lung tung nữa chị đá em về nhà!" Lâm Tử Hàn tức giận đến đưa tay chộp cái gối trên ghế sofa, đập vào gáy cô.

Lâm Tử Y rất nhanh mà lăn một vòng qua bên cạnh, lánh đi, sự dí dỏm trên mặt không giảm: "Chị không nói cho em vì sao phải nói dối, em đây tìm anh rể uống trà nói chuyện phiếm vậy.

"Em dám?!"

"Em không dám!"

Lâm Tử Hàn hiểu rõ cô ấy, không có chuyện thiếu đạo đức gì là cô ấy làm không được, cho nên, cô không thể làm gì khác hơn là thu hồi tức giận không dùng được. Không tình nguyện nói: "Lẽ nào em đúng là nhìn không ra Lãnh Phong cùng ba của chị đối đầu với nhau sao?"

"Chị là sợ anh ấy biết không cần chị sao?"

"Có một chút, chị càng sợ chính là anh ấy sau khi biết chuyện này, hoài nghi mục đích chị ở bên cạnh anh ấy" Trọng yếu hơn là, như vậy sẽ khiến Lãnh Phong ngờ vực vô căn cứ về thân phận của cô, chỉ riêng đoạn quá khứ hoa lệ lệ kia cũng rất có thể bị tìm ra sự thật. Điều quan trọng nhất là, Tạ Vân Triết và anh là bạn tốt! Trời ạ, nhớ tới vấn đề lớn liên tiếp này, đầu cô bắt đầu tê dại!

"Chị, chị vốn rất ngốc! Chị cứ đánh như thế thì biến thành ngốc thật đấy!" Lâm Tử Y vội kêu lên, cô lại đánh xuống đầu mình như thế, một lúc sau chắc phải đưa đi viện.

Lâm Tử Y khí thế hừng hực vỗ ngực: "Yên tâm đi, anh ấy dám không cần chị, em liều mạng với anh ấy!" Bởi vì vỗ có chút dùng sức, hơi thở thiếu chút nữa không thuận, ghé vào mép giường từng ngụm từng ngụm thở phì phò.

Lâm Tử Hàn mỉa mai liếc nhìn cô đang sống không bằng chết, kiểu như này, còn muốn liều mạng với người ta?! Quả nhiên là cách nghĩ rất Lâm Tử Y!

"Em không gây thêm phiền cho chị, chị đã rất vui mừng" Lâm Tử Hàn chui vào ổ chăn, không hề phản ứng cô.

"Này, chị ngủ ở giường em để làm chi?" Lâm Tử Y một tay lấy cái chén cốc lên người cô, lớn tiếng nói: "Anh Nghị nói, gian phòng này tạm thời thuộc về em"

"Chúng ta còn phân cái gì mà chị em chứ, cùng nhau ngủ đi" Lâm Tử Hàn hi hi cười nói, bởi vì anh Nghị không phân phòng cho cô, Lâm Tử Y, Lâm Thư Tuyết đều có, cô lại không có! ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Vinh Hoa Phú Quý
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
» Bỏ Em Ư Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập1
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt