Khi mùa Uôn Cup đang còn diễn ra
Con học ở rất xa nhà
Mẹ lo lắm lắm, con à, nghe đây
Ba mẹ lao động chân tay
Còng lưng mỏi gối cả ngày gian lao
Gom được chút ít đồng nào
“Tiếp tế” đầy đủ, mong sao con mình
Cố gắng trau dồi sử kinh
Kiến thức sâu rộng quang vinh cả đời
Đời của ba mẹ khổ rồi
Mong muốn con sẽ rạng ngời công danh
Hổm rày vào mùa bóng banh
Thằng Tèo thằng Tí quê mình nè con
Đêm xuống tụ tập rất ồn
Chúng la chúng hét, chẳng ôn vở bài
Gì mà… hiệp 1 hiệp 2
Phạt đền phạt góc, đánh vai đánh đầu
Mẹ nghe chẳng hiểu vào đâu
Sao nó mê dữ cứ chầu hàng đêm
Lại nghe còn có đỏ đen
Chấp một chấp nửa, dưới trên bắt kèo
Không biết thắng thua làm sao
Nhưng mẹ nghe nó đi vào nhà trong
Bảo mẹ nó đưa cái vòng
Cho nó “mượn đỡ” bóng xong lại hoàn
Vài bữa cái vòng chả còn
Nó lại bảo bố giúp con phen này
Trận Bồ gặp Đức khá hay
Chắc chắn con sẽ phen này thắng to
Bố yên tâm, con sẽ lo
Đổi chiếc xe xịn đi cho êm đùi
Ai dè chả thấy tin vui
Nghe đâu thằng Đức dập vùi thằng kia
Thế là miệng nó lia chia
Chửi thằng Rô khốn vì về phía mi
Chẳng được cái tích sự gì
Giờ chiếc xe đã ra đi không về
Cha mẹ nó khóc tỉ tê
Vì thằng quý tử trót mê bạc bài
Dám xong mùa bóng kỳ này
Ra đường mà ở, ăn mày cho coi…
Mẹ nghe mà ớn lạnh rồi
Con nhớ không được đua đòi nghe chưa
Đừng có mê quá, say sưa
Rồi “sút” theo nó từa lưa mẹ phiền
Con mẹ vốn dĩ ngoan hiền
Nếu hư mẹ sẽ triệu liền… về chăn trâu!