Old school Easter eggs.
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Ai ngờ cô lúng búng một hồi mới đáp: "Đến giờ em mới biết giữ kín một bí mật to như thế, lại không thể nói ra với ai, đúng là một việc khó chịu biết bao nhiêu".

Tô Vận Cẩm dở khóc dở cười, "Chị lại cho là việc em lấy nhầm tới hai lượt tài liệu chị yêu cầu mới là việc đáng để khó chịu hơn nhiều".

Coi như đây là lời cảnh báo chính thức với cô nàng, không cần phải nhắc đến việc yêu cầu cô tập trung chú ý vào công việc.

Sau Trung thu không lâu là đến dịp sinh nhật lần thứ hai mươi tám của Tô Vận Cẩm. Hôm nay sinh nhật, mẹ gọi điện cho cô, không có gì khác ngoài những câu thở than con gái lớn đã không còn trẻ nít gì nữa, tình cảm thì lại chưa thấy bờ bến nào gửi gắm, mà con gái gia đình nào đó ngay sát vách nhà mẹ cô, cùng tuổi với cô, đã có đứa con trai đi học mẫu giáo rồi.

Mấy năm nay sức khỏe mẹ càng lúc càng không tốt, đủ thứ bệnh tật liên mien, Tô Vận Cẩm bất kể việc gì đều gắng hết sức chiều theo ý mẹ, lần này cũng vậy, thế nên cô trịnh trọng hứa hẹn trên điện thoại, gặp được đối tượng nào tốt sẽ tuyệt đối không bỏ qua. Lục Lộ cũng có lòng, dưới sự kêu gọi của cô nàng, các đồng nghiệp trong phòng marketing chung nhau tặng Tô Vận Cẩm một bó hoa hồng rất to. Chẳng có người phụ nữ nào lại từ chối hoa hồng, hết giờ làm việc, Tô Vận Cẩm đặt bó hoa ở ghế lái phụ, hương hoa thoang thoảng khắp trong xe, cảm thấy thêm một tuổi cũng chẳng phải việc gì quá đáng sợ.

Mấy hôm nữa Mạc Úc Hoa đã hẹn tối nay sẽ đi ăn cùng, chúc mừng sinh nhật cô, thế nên tan sở xong, Tô Vận Cẩm chạy xe về nhà thay quần áo. Đi về đến nơi, cô lại nhìn thấy chiếc Volvo rất quen mắt ấy. Thực ra từ một tuần trước, Tô Vận Cẩm đã nhín thấy chiếc xe này trong bãi đỗ xe dưới hầm, lúc ấy cô ngạc nhiên vô cùng, nhìn kỹ biển số quả nhiên là chiếc xe tối hôm đó bám theo cô, không có gì phải nghi ngờ, liền lập tức tìm nhân viên bảo vệ phụ trách gar a, cô được cho biết là chủ nhân chiếc xe ấy cũng là một người sống trong khu căn hộ này của họ. Tô Vận Cẩm cảm thấy có gì đó không ôn, nhưng vẫn có thể giải thích rằng bởi vì người chủ xe cũng ở trong chính khu nhà này, thế nên tối hôm đó mới tình cờ xảy ra việc hiểu lầm mà cô ngỡi là người kia bám đuôi mình.

Lần này, lúc sắp đi qua cạnh sường chiếc xe, Tô Vận Cẩm đi chậm lại, hạ cửa xe xuống, cô nghĩ bụng, may ra có thể nhìn thấy mặt mũi của người chủ xe, nhưng trong xe rõ ràng là không có ai. Nhưng ở khu nhà này có quy định, xe riêng không được dừng quá lâu ở khu vực không dành cho đỗ xe, vị chủ nhân của chiếc Volvo này chắc là không đi đâu xa quá. Lòng hiếu kỳ lạ lung khiến Tô Vận Cẩm đánh xe đến sát cạnh, im ắng chờ đợi, kết quả không làm cô thất vọng, chưa đầy hai phút sau, một đôi nam nữ quấn quýt đã bước từ trong thang máy ra.

Nếu như đổi sang một tâm cảnh khác, Tô Vận Cẩm đã cảm thấy cặp trai gái trước mặt đã cùng nhau hợp thành một bức tranh thật đẹp mắt. Người con trai cao ráo đẹp đẽ, cô gái thì xinh xắn dễ thương, hai người tình ý quyến luyến thấy rõ. Lúc ấy là thời khắc hoàng hôn, Tô Vận Cẩm ngồi trong xe, sắc trời dần dà ảm đạm, cái u ám ấy nuốt chửng cả đất trời, nuốt chửng lấy cô, phủ trời lấp đất, bóp vụn hết thảy thành tro bụi, chỉ còn lại đôi nam nữ rạng ngời trước mắt. Hai người họ cười với nhau, trong mắt chẳng tồn tại người nào xung quanh.

Không phải không từng nghĩ đến việc đường hẹp sẽ có ngày tương ngộ, cô ngỡ rằng mình có thể mỉm cười xóa tan thù hận, nếu tệ hơn thì cũng có thể giả vời bình tĩnh bước đi, hóa ra không thể. Cô theo bản năng định nhấn ga phóng đi, nhưng mỗi phân mỗi tấc máu thịt trên người đều không thuộc về cô nữa, chỉ ngồi cứng đờ trong xe, mắt trông anh ta và cô ta lên xe, rời xa.

Hai chiếc xe chạm mặt đi qua nhau, anh ta không nhìn thấy cô.

Tô Vận Cẩm không cử động, từ gương chiếu hậu nhìn thấy chiếc xe của anh ta nghênh ngang vượt qua, cũng chẳng biết mình đã ngồi như thế bao lâu nữa, chỉ cảm thấy chân tay lạnh toát, vị đắng nghét xen lẫn chua xót từ dạ dày dội lên, cô vội vàng đẩy cửa xe, loạng choạng xông ra bên cạnh, một tay vịn vào cây cọ trồng làm cảnh, gập người nôn khan không dứt. Người bảo vệ đi tuần tra chạy lại, nhận ra cô, liền hỏi han đầy lo lắng: "Cô Tô, cô không sao chứ?". Tô Vận Cẩm xua xua tay cảm ơn anh ta, rồi lại leo lên xe, lúc này mới trông thấy khuôn mặt phía dưới lớp điểm trang tan tác của mình trắng bệch như ma, trước trán, trong lòng bàn tay, mồ hôi lạnh ướt rịn, lúc này quần áo cũng chẳng để ý mà thay nữa, bèn quay đầu xe chạy thẳng đến chỗ đã hẹn.

Lúc đến nhà hàng, Mạc Úc Hoa đã tới trước, trông thấy Tô Vận Cẩm mặt mũi thẫn thờ, hồn xiêu phách lạc bước đến, không nén nổi kinh ngạc. Tô Vận Cẩm ngồi xuống, im lìm uống hết hơn nửa cốc nước, rồi mới nhắc đến cảnh vừa xảy ra trước mắt cho Mạc Úc Hoa nghe.

Một lúc lâu, Mạc Úc Hoa mới tiếp lời: "Cậu nói xem Trình Tranh làm như thế này là có ý gì, không thể có chuyện chỉ là trùng hợp".

Tô Vận Cẩm lắc đầu vẻ không hiểu nổi:"Tớ không biết. Bất kể anh ấy có ý gì, hay có phải trùng hợp không, nhưng anh ấy dọn đến ở cùng khu nhà với tớ, lại còn có cả... Thế này thì đáng sợ quá".

Mạc Úc Hoa thở dài, "Đã bao nhiêu thời gian trôi qua rồi, mọi người chắc đều có cách sống của riêng mình. Cậu ta việc gì phải làm thế chứ?".

"Úc Hoa, cậu nói xem, liệu có phải anh ấy vẫn hận trong lòng, cố ý tìm một người đến trêu tức tớ không?" Tô Vận Cẩm nhìn người bạn thân đầy chờ đợi, cơ hồ mong rằng từ miệng người kia sẽ thốt ra câu trả lời mà mình muốn có.

Mạc Úc Hoa chần chừ một lát, định nói lại thôi. Cuối cùng vẫn cứng cỏi bảo rằng:" Thực ra, trước nay tớ vẫn chưa kể với cậu, Trình Tranh đúng là đã có người yêu rồi,tớ cũng nghe Chu... Nói ra thì, cũng đã hai năm nay rồi, nghe nói cô ta cũng nhỏ nhắn xinh xắn lắm, cùng trường cùng khoa cậu ta mà ra, hình như là sau bọn mình mấy khóa, nghe miêu tả vừa rồi của cậu, tớ thấy đến tám phần đúng là cô ta".

Tô Vận Cẩm cúi đầu chăm chú nghe, một lúc lâu mới ngẩng đầu lên cười, một chút ánh sao cuối cùng trong đôi mắt đã tắt lịm, "Thế à?".

Mạc Úc Hoa trông bộ dạng này của cô, cảm thấy không đành lòng, nói, "Vận Cẩm, cậu là người hiểu biết, chắc phải rõ hơn tớ, các cậu đã chia tay bốn năm rồi, tình cảnh này khó lòng tránh được, việc gì phải vương vấn không thể từ bỏ, ép uổng mình ra thê thảm thế này"

" Cậu nói đúng, tớ rõ ràng hơn ai hết, dựa vào cái gì mà anh ấy phải vì tớ mà giữ thân như ngọc chứ? Tớ không phải chưa từng nghĩ đến việc anh ấy đã có người khác, thế nhưng mắt không thấy tim không đau, tại sao anh ấy lại phải chạy đến trước mặt tớ chứ?", cô cúi mặt cười cười, đau khổ vô cùng. "Úc Hoa,có phải tớ rất lố bịch không? Trước ngày hôm nay, tớ đã bắt đầu cảm thấy đúng là mình sống rất ổn, kể cả có gặp lạ anh ấy, chí ít cũng có thể giả vờ mỉm cười cho qua chuyện, hóa ra chỉ là chuyện hão huyền, giây phút bọn họ xuất hiện trước mặt tớ, tớ mới cảm thấy buồn đau quặn thắt cả tim. Bất kể mục đích của anh ấy là gì, thì chắc cũng đạt được rồi."

"Không biết hai người các cậu kiếp trước đã nợ nần gì nhau nữa", Mạc Úc Hoa lắc đầu. "Thế thì cậu cũng phải tính sao đi chứ, tớ thấy Trình Tranh dọn đến ở cùng một khu với cậu thì không chỉ định chọc tức cậu đơn giản như thế đâu."

"Anh ấy còn mang cả cô người yêu đẹp như hoa đến nữa, tớ còn có thể tính toán gì nữa đây, chẳng qua là địch tới thì chặn lại, nước tràn đến thì lấy đất mà đắp thôi."

"Có cần phải dọn đến chỗ tớ ở tạm một thời gian không?", Úc Hoa bảo. Tốt nghiệp xong cô được phân về bệnh viện trực thuộc trường Đại học Y, ở đó cô có một căn phòng ở.

Tô Vận Cẩm lắc đầu, "Như tình hình bây giờ thì tớ dọn đi đâu cho tiện cơ chứ? Tránh được một lúc nhưng đâu trốn được cả đời, hôm nay trông thấy những chuyện này cũng tốt, buồn bã một lúc, rồi thì dứt khóat mà từ bỏ hoàn toàn thôi, đến cả một chút tưởng tượng còn sót lại cuối cùng cũng đã tỉnh lại rồi. Cậu nói đúng, bất kể anh ấy nghĩ gì, bốn năm rồi, mọi người đều có cuộc sống của riêng mình, tớ không nợ nần gì anh ấy hết".

"Có thật là không sao không?" Mạc Úc Hoa vẫn nhớ bộ dạng thất thần lúc ấy của cô.

"Yên tâm đi, tớ cũng không còn là con ngốc gặp phải việc gì cũng giấu trong lòng rồi khóc vụng trộm như ngày xưa nữa".

Trong khi trò chuyện, người phục vụ đã bày đồ ăn Mạc Úc Hoa đặt trước lên bàn, Mạc Úc Hoa nâng ly chúc Vận Cẩm sinh nhật vui vẻ, Tô Vận Cẩm cụng xong thì uống cạn một hơi, "Hai mươi tám tuổi, đã tròn mười năm rồi. Xảy ra biết bao nhiêu là chuyện như thế, không thừa nhận mình dần dần đã già đi cũng không được nữa".

Mạc Úc Hoa bật cười, "Đúng rồi, không biết cậu đã nghe tin chưa, Mạnh Tuyết sinh con rồi đấy, được một bé trai".

"Thật à?" Tô Vận Cẩm cũng cảm thấy vui mừng. Hai năm trước, Mạnh Tuyết kết hôn cùng cậu bạn cấp III, Tống Minh, theo chồng chuyển đến thành phố G. Kể ra cũng lạ, cô nàng cứ bướng bỉnh gửi gắm tình cảm vào Trình Tranh bao nhiêu năm trời, quay đầu tỉnh lại, thế mà lại tìm thấy người thực sự dành cho mình. Hồi đám cưới cô nhờ người gửi một tấm thiệp mời cho Tô Vận Cẩm, có điều Vận Cẩm chỉ nhờ Mạc Úc Hoa mang phong bao mừng đến, còn mình thì không đến dự tiệc....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Vợ Ơi Là Vợ.! 1>22
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Tôi Ghét Anh... Đồ Du Côn full
» Tiểu Yêu Của Anh..!!! chập 1>30
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt