Nhanh chân bước về cái phòng học độc quyền cả sáng lẫn chiều, tôi lấy ngay cái ghế chào cờ, nhanh chân đặt gần chỗ nàng ngồi, vui vẻ bắt chuyện ngay:
-Lâu quá rồi chưa gặp!
-Mới có năm ngày thôi mà T!
-Năm ngày với T là quá dài rồi!
Nàng khẽ cười và kỉ niệm tôi một cái véo ngang hông. Đồng thời tạm biệt tôi, vì cán bộ lớp phải lên đầu hàng ngồi dự lễ khai giảng.
Đám chiến hữu sau năm ngày không gặp cũng hồ hởi ôm vai bá cổ nhau như cách xa mấy năm trời. Lâu lâu nổi hứng chỉ tay về mấy bạn gái xinh xắn, dịu dàng trong tà áo dài gần đó. Đúng là đánh chết cái nết không chừa “hám gái thấy sợ”, bạn bè đúng giống tính nhau ghê.
Khẽ quay qua chào Nguyệt mới tới, tôi cũng thực sự ngỡ ngàng. Từ hè tới giờ, lần đầu tiên thấy Nguyệt mặc áo dài, cũng là lần đầu tiên trong đời tôi thấy cô vợ duyên dáng đến vậy. Chiếc áo dài trắng tinh khôi tôn lên vẻ đẹp nữ tính, càng hợp với mái tóc lá và khuôn mặt xinh xắn. Khẽ cười trước cái nhìn há mồm của tôi. Đến ngay cả thằng chồng từ thuở bé tí cởi truồng tắm mưa còn vậy, huống gì là đám con trai mấy lớp khác.
Lễ khai giảng năm nào cũng vậy, chỉ là tuyên bố năm học mới và phổ biến học tập, cũng như đặt ra thành tích và cuối cùng kết thúc bằng lời chúc năm học mới tốt đẹp kèm theo tiếng trống khai giảng. Chứ học sinh ở dưới tôi cam đoan, chẳng ai lọt được chữ nào vào tai. Ai ai cũng rì rào nói chuyện. Đám chúng tôi thì khỏi nói rồi, lớp bên cạnh 11a10 cũng hăng hái lắm.
Trong đám học sinh hàng xóm, kẻ tôi lưu tâm nhất là Minh An. Nó là lớp trưởng lớp bên, cán sự lớp đáng lẽ phải lên ngồi trên, ấy vậy mà nó lại tót xuống giữa hàng lớp nó để ngồi. Trên hàng tôi hai hàng. Và người ngồi song song với nó là Ngữ Yên.
Thằng Minh An cứ quay sang bắt chuyện, nhưng hình như Ngữ Yên không thích lắm. Vì thỉnh thoảng cô nàng quay đi nhìn về phía tán cây , hoặc vô tình quay xuống lướt qua tôi và khẽ cười. Có lẽ là thế, hoặc do tôi tưởng tưởng.
Thực lòng tôi không thích thằng lớp trưởng kế bên lắm. Nó nham hiểu và hơi đểu giả trong mắt tôi làm sao ấy. Nói trắng ra, nó có thủ đoạn như tôi nhưng không bao giờ dám thừa nhận mình là tiểu nhân như tôi , và đương nhiên nó không quân tử như thằng Vũ, phong cách khác người khiến người khác nể phục. Nó là sự tổng hòa của hai thằng sư đồ nhà tôi, tạo nên một bộ mặt Ngụy Quân Tử. Vì thế Ngữ Yên tảng lờ nó cũng đúng thôi. Điều đó làm tôi hả lòng hả dạ, coi như Ngữ Yên trả thù dùm mình vậy.
Quả thực thiếu sót nếu không kể tới cô gái ngồi ngang hàng với Ngữ Yên là Quỳnh. Từ lúc đi chơi hè từ Nha Trang về tới giờ, có lẽ nhận ra sự quan tâm đặc biệt dành cho tôi nên tôi tảng lờ, hầu như chẳng bao giờ bắt chuyện. Hiếm lắm vào tình thế bắt buộc, tôi phải à ừ cho qua chuyện. Chính bởi sự lạnh nhạt ít nhiều của tôi cũng khiến cho cô nàng chuyển đối tượng qua thằng Vũ. Thôi thì coi như trò đỡ dùm thầy, thằng Vũ cũng ậm ờ cho qua chuyện. Chắc cũng khó chịu với kiểu cách nói chuyện, cũng như hành động đưa tay đẩy kính đầy học giả của cô bạn “ tưng tửng” truyền kì lớp tôi.
Nếu đúng ra, có lẽ tôi sẽ mai mối cho Quỳnh và Minh An một cặp, trở thành cặp đôi hoàn hảo và thích hợp với hoàn cảnh. Cặp đôi có ấn tượng xấu trong mắt tôi.
Lễ khai giảng kết thúc, cắt đứt những câu chuyện trên trời của đám bạn. Đùn đẩy nhau vác ghế vào lớp, chúng tôi lững thững tản bộ về phòng học mới của lớp mình.
-Năm học mới rồi, cố gắng lên cả lớp!
-Vâng ạ!
Lớp chúng tôi hào hứng đáp lại lời kêu gọi người người học bài, nhà nhà học bài của thầy.
-Như năm vừa rồi, ban cán sự lớp đều hoàn thành công việc tốt, thế nên giữ nguyên. Ai có ý kiến gì không?
Hiển nhiên ai cũng hài lòng về dàn cán bộ lớp tôi, và nhất là tôi, khi có thằng bạn thân là lớp trưởng, cô thiên thần riêng tôi làm bí thư. Một người làm quan cả họ được nhờ, chẳng dại gì chơi công bằng với mấy bạn trong lớp, tôi gật đầu tán thành lia lịa. Đám chiến hữu cũng gật theo như con rối, chỉ trừ một người.
Cánh tay Linh Vẹo dơ lên, có vẻ có gì đó :
-Thưa thầy, em có ý kiến!
-Gì vậy Linh!
-Dạ……em….em!
-Có gì khó nói vậy à!
-Dạ, em….không làm lớp trưởng đâu thầy!
-Hả?
Cả lớp tôi há mồm ngơ ngác một, chứ đám chiến hữu của chúng tôi thì ngơ ngác mười. Cứ tưởng thằng bạn đang mê sảng, Phong mập thúc nó:
-Điên mày!
-Kệ tao!
Tôi trầm ngâm nhìn nó, rồi lại đưa mắt, chờ thầy nói Không với cái ý kiến ý cò của nó.
-Sao lại nghỉ?
-Dạ, tại em không làm tốt , nên cầm bạn khác thay!
Thầy tôi đăm chiêu một hồi và cũng có vẻ xiêu lòng trước cái nhìn kiên định của thằng Vẹo.
-Vậy giờ cả lớp đề cử cho thầy ba cái tên xứng đáng làm lớp trưởng!
Lọt vào danh sách ba người hiển nhiên vẫn là thằng Vẹo, kế đến là Kiên, và cuối cùng là thằng Hải. Trước giờ trong lớp Hải là một người trầm tính, khá gương mẫu và ít nói. Hoàn toàn trái ngược với phòng cách của tôi. Nên ít có cơ hội để nói chuyện hay tiếp xúc. Vậy mà không ngờ rằng nó lại được phiếu bầu cao nhất. Chắc có lẽ lớp tôi chiều lòng thằng Linh.
-Hải, tân lớp trưởng mới lớp ta!
Nó đứng lên không hề có chút gì đó ngại ngùng, cũng không sợ sệt hay từ chối. Nó mỉm cười và chấp nhận, nụ cười của một kẻ chờ thời và mãn nguyện với chiến thắng. Phải rồi, lớp trưởng mà, quyền sinh sát trong tay, có gì mà không tự hào cơ chứ.
Xong bên bộ máy nhà nước, chuyển qua vấn đề chính trị. Các cử tri nô nức lựa chọn mặt đẹp để gửi vàng. Ba cô gái được lọt vào vòng tổng tuyển cử bao gồm: Dung, Nguyệt và Quỳnh. Kết quả là Dung nguyên chức cũ, Nguyệt làm ủy viên, và Quỳnh làm phó bí thư. Không hiểu đứa nào bầu cho Quỳnh tưng tửng này không biết.
Hiển nhiên đám anh em chúng tôi, ngoài Linh vẹo và Kiên cận còn tí đạo mạo, chứ các thành viên còn lại đều thuộc loại bày trò nên chẳng ai có chức vụ gì cả, cũng chẳng ai dám mạo hiểm đặt bộ mặt của lớp vào tay của chúng tôi. Giờ Linh Vẹo còn xuống chức. Nhóm chúng tôi cũng chỉ biết tự an ủi nhau với chức Lớp phó lao động giành cho Hưởng Đù và chức cờ đỏ dành cho Kiên cận.
Cuối cùng là sơ đồ lớp giữ nguyên như hồi học hè. Tuy muốn ngồi cạnh Dung, nhưng ngồi cạnh Nguyệt cũng là được rồi, tôi không ý kiến. Chỉ chờ thầy vừa bước ra khỏi lớp và an hem chúng tôi gò cổ thằng Linh vẹo xuống căn-tin.
-Ngồi xuống, anh em xử mày-Hưởng đù quát thằng bạn.
-Từ từ, ghê vậy!
-Sao mày không làm lớp trưởng nữa?
Tôi từ tốn hỏi nó, chắc là do nhiễm cái kiểu nói chuyện của thằng Vũ đệ tử.
-Ờ, chán thôi..!
-Mày là cánh chim đầu đàn, là niềm tự hào của anh em, là đại ka của toàn lớp, sao lại từ bỏ !
-Thế nên tao mới chán!
-Hở-Cả lũ chúng tôi mắt tròn mắt dẹt, chờ câu giải thích tiếp theo của nó:
-Này nhé, lớp trưởng phải gương mẫu này nọ đúng không, cái gì cũng tác phong, nói chung là biết hi sinh.
-Ừ, đúng!
-Thế nên tao không được nghịch, không được nói chuyện, và cực nhất là mỗi lần tụi mày có tội tao đều phải gạt tình thân mà xử tội đúng không?
-Ừ đúng!
-Vậy là trao gánh nặng cho thằng Hải, giờ tao nhẹ gánh rồi còn gì, không chúc mừng tao đi, mấy con gà này!
Ngơ ngác nhìn nhau, thằng Kiên khẽ vỗ vai chúng tôi, đưa li chúc mừng nó, chúc mừng cái “ rớt chức” của thằng bạn.
Sáng hôm sau, lớp chúng tôi bước vào học buổi đầu tiên của lớp 11. Cũng chứng kiến luôn đợt thay máu quyền lực lớn nhất trong lịch sự . Thằng Hải hình như quyết tâm lắm, thế nên 15’ nó cầm hẳn một tờ giấy a4, đứng giữa lớp đọc lại nội quy, vi phạm tăng hình phạt, rõ ràng làm lạm dụng quyền lợi, cái gì mà đi muộn trừ năm điểm thi đua, rồi phạt luôn cả ngày trực nhật chứ.
-Bạn T có ý kiến gì không?-Nó tóm cái vẻ mặt khó chịu của tôi.
-Theo Hải mình có ý kiến gì?
-Bạn cứ nói, nếu bạn khó chịu, con trai mà, có cần phải chối thế không!
Cả lớp tôi quay lại nhìn tôi, không khí bắt đầu nóng dần lên. Tức rồi đấy, chọc ai không chọc, chọc ngay ôn thần.
-Ờ, nói gì được, thiết hẳn cả cái bảng quân luật kia cơ mà!
Nó cúi xuống nhìn cái tờ giấy A4, không hề có gì đó bối rối, nó giơ lên vẻ tự hào lắm.
-Cái này sao?
-Thế Hải nghĩ sẽ quản lí lớp được với cái đống này à!
Nó xị mặt, lần này thì không còn nhẹ nhàng hoặc giữ ý khi nhìn tôi nữa, Dung nhìn tôi và lắc đầu, ý như đừng cãi nhau hay phản pháo thằng lớp trưởng nữa. Nguyệt cũng kéo kéo tay áo của tôi, ra dấu ngồi xuống.
Nhưng có lẽ đã muộn, cái dòng máu hiếu thắng đã bốc lên tận đỉnh. Bình thường chắc có lẽ tôi chả có ý kiến, ý cò gì, đây nó lại dây vào tôi trước, lại còn dám nói tôi không nghĩa khí, chối bay chối biến trước mặt lớp tôi.
-Thế bạn T, bạn chuyên vi phạm sẽ có ý kiến gì đây!
-Vâng tôi vi phạm, nhưng cái đống luật ấy ở đâu ra vậy, của thầy làm hả. Là lớp trưởng thì cũng chỉ là người quản lí lớp thôi, đâu phải là người ra luật, quyền hạn to quá vậy, tôi vi phạm luật nhưng nắm rõ luật đấy nhé!...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ