Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

“Có việc này… Cô loạn quá, không biết nói sao với thằng Phương. Nó không nghe cô nữa. Hôm vừa rồi, thấy có người bảo cái con bé kia không phải chỉ đi với một mình thằng Phương, mà còn linh tinh với nhiều người lắm. Nhưng có nói thằng Phương cũng chẳng nghe… Cô nghĩ, hay là, có khi mình phải cho thằng Phương thấy tận mắt…”
Linh ngẩn ra.
“Thấy tận mắt là sao ạ?”.
Nói chuyện xong với cô Tràm, Linh bỗng thấy nặng nề kinh khủng. Cô Tràm nói bản tính của Hằng lẳng lơ, vậy nhờ anh Khánh hoặc Thành tán tỉnh vài bữa, đến lúc chị ta liêu xiêu rồi thì cũng rõ mặt nhau cả. Người khác sẽ không sao, song nếu là chính anh Khánh hay Thành, những người thân thiết, Phương sẽ bị đả kích mạnh hơn, cũng sẽ quyết liệt từ bỏ hơn…
Mặc dù rất hiểu và thông cảm với tâm trạng của cô Tràm, nhưng Linh vẫn cảm thấy việc này không ổn, không minh bạch. Cô chỉ nói, mình sẽ suy nghĩ rồi đi về.
Vừa về đến nhà, Linh đã thấy cô Tràm gọi điện cho mẹ cô. Mẹ cô thở dài, chuyển máy cho cô, bảo “Cô ấy muốn nói với con cái gì đây này”. Linh cầm điện thoại, lắng nghe. Đầu dây bên kia, cô Tràm nói rất khó khăn.
“Linh, cô không muốn làm khó con đâu. Nếu có cách khác, cô sẽ chẳng bao giờ muốn như thế. Nhưng giống như tuyệt vọng rồi vậy, cô cảm thấy, nếu cô không làm việc gì đó, chỉ nay mai thôi, nó dắt con bé ấy về, đòi cưới con bé đấy mất. Cô chỉ là một người mẹ thôi… Cô chỉ…”
Cô Tràm nghẹn giọng, không nói được nữa. Linh biết, cô ấy lại khóc rồi. Sự nặng nề càng đè nén nơi lồng ngực, Linh nín lặng hồi lâu rồi bảo cô Tràm đừng nghĩ ngợi nhiều, cô sẽ thử xem…


18. Nói thế nhưng cô biết thử thế nào? Khi chậm chạp đạp xe ra xưởng của anh Khánh, Linh vẫn không khỏi băn khoăn. Thành Cận đã có người yêu, và sự láu táu của cậu ấy có lẽ chẳng thể nào lãnh được một trọng trách như thế cả. Chưa kể, Lê, người yêu Thành còn là cô gái khá ghen tuông. Còn anh Khánh… Thậm chí nghĩ đến việc nói với anh chuyện đó cũng khiến cô cảm thấy mình là người chẳng ra gì rồi.
Xưởng sửa xe dần hiện ra trước mắt. Anh Khánh đang ngồi xổm, rửa tay ở vòi nước. Thấy Linh dừng xe, anh nheo mắt nhìn.
“Em chưa lên Hà Nội à?”
“Chiều mai em học, nên chắc sáng mai em lên vẫn kịp ạ.”
Dựng xe bên vỉa hè xong, Linh ngó vào xưởng. Hôm nay chỉ có một cậu thợ trẻ đang học việc. Còn Khánh thì đã lau tay đợi sẵn.
“Có muốn đi ăn gì không? Chè trăm năm nhé!”
Linh lắc đầu. Khánh kéo chiếc ghế nhỏ ngoài hiên cho cô ngồi, rồi cũng ngồi xuống, nhìn cô dò hỏi.
“Muốn nói gì với anh à?”
Anh Khánh luôn tinh tế và thấu hiểu như vậy. Ngón tay Linh bấm chặt vào lòng bàn tay đến phát đau lần thứ tám mới quyết tâm vào đề trực diện. Cô kể lại cho Khánh nghe chuyện cô Tràm nói với mình hôm nay. Vẻ mặt Khánh mỗi lúc một tối dần.
“Ý em là, anh tán tỉnh Hằng. Để Hằng đổ, rồi cho Phương thấy Hằng là kẻ chẳng ra gì?”
Linh im bặt, chỉ biết gật đầu.
“Linh, vì sao? Vì sao em yêu cầu anh chuyện này?”
Linh cắm mặt xuống đất, chẳng dám ngẩng đầu lên. Cô nghe thấy tiếng Khánh vang nhẹ trên đầu mình.
“Linh, vì sao em bất công với anh như vậy?”
Nghe câu hỏi của Khánh, đột nhiên Linh thấy hối hận. Đúng là cô chẳng có tư cách gì để nhờ vả anh Khánh kiểu ấy. Cuối cùng, cô lắp bắp.
“Thôi, anh coi như em chưa nói gì.”
Anh Khánh kéo tay Linh lúc cô lật bật đứng dậy, dáng điệu như muốn bỏ trốn. Khi ánh mắt anh bắt gặp mắt cô, Linh nhận ra, nỗi thất vọng thẫm lại trong đó.
“Em ngồi lại đã.”
Linh đờ ra, lúc sau mới lóng ngóng ngồi xuống, chỉ cảm giác rằng mình đã làm một việc vô nghĩa và ngốc nghếch. Anh nhìn Linh, thở dài.
“Anh quý thằng Híp. Nó cũng như Thành, em trai anh vậy. Cho nên, anh cũng muốn giúp nó. Nhưng, anh và Híp đều là đàn ông con trai, mà tâm lý của đàn ông thì không một thằng nào lại muốn thằng khác mở mắt cho mình cả. Hãy để cậu ấy tự mở mắt ra.”
“Vâng”, Linh đáp lí nhí.
“Nói thật, anh không tin chuyện thằng Híp với Hằng là lâu dài, cho nên em cũng chẳng phải quá lo. Con trai thời kỳ này bao giờ cũng có hormone nổi loạn, qua đi rồi sẽ ổn. Hơn nữa, cũng chưa chắc chuyện hai người đó giống như cách mọi người nhìn vào đâu.”
Linh vẫn cúi mặt, không dám ngẩng lên. Đến khi thấy anh Khánh không nói gì nữa, cô mới ngẩng đầu. Vào một khoảnh khắc bất ngờ, Linh đột nhiên bật ra.
“Anh Khánh, trước đây anh và chị Hằng ấy từng yêu nhau đúng không?”
Anh Khánh kinh ngạc nhìn Linh, vẻ kinh ngạc của anh đã xác nhận nghi hoặc trong lòng cô.
“Sao em biết?”
“Em đoán. Vì lần đầu anh nói với em chuyện Phương yêu chị đó, em thấy có chút khác lạ. Lần trước, khi em bảo muốn nói chuyện với Phương, thì anh gọi cho chị ấy. Một lần khác em thấy chị ấy trên xe của anh!”
Khánh lẳng lặng nhìn cô.
“Gọi là yêu nhau thì không đúng, à, nhưng cũng chẳng sai. Có điều, khi anh lên Hà Nội học, Hằng vẫn học cấp ba. Xa nhau quá thì cũng thôi luôn. Cũng không có gì đặc biệt. Những mối quan hệ như vậy, thực ra, anh cũng trải qua không ít! Nhưng anh muốn làm rõ điều này, không phải vì mối quan hệ với Hằng mà anh từ chối giúp việc này. Căn bản, anh nghĩ nó ấu trĩ và chẳng giải quyết được gì cả. Phương không phải không nghe những tai tiếng từ Hằng, song nó vẫn dấn thân vào. Đấy là lựa chọn của nó.”
Linh im lặng, khẽ gật đầu.
“Vâng, em biết rồi. Em về đây!”
Đi được vài bước, sực nhớ ra điều gì, Linh quay phắt lại.
“Cho em hỏi thêm một câu nhé.”
“Ừ.”
“Khi cắt đứt mối quan hệ với chị ấy, anh có thấy khó khăn không?”
Khánh nhìn thẳng cô.
“Ý em muốn biết là nếu như Phương bỏ Hằng thì liệu có dễ dàng không chứ gì?”
Linh ngượng nghịu gật đầu, và thấy Khánh cười như thất vọng.
“Cái đó anh không biết. Với mỗi người, việc ấy lại khác nhau.”
Vừa đạp xe xuống dốc Cầu Cất vừa nghĩ ngợi mông lung, Linh chợt thấy từ phía sau chiếc xe cuộc phóng vù lên. Tim Linh thót nhẹ một cái, tưởng như ngày nào xa xưa, có cậu bé mặc áo số Bảy với dòng chữ David Phương Híp vừa vượt qua mình. Nhưng cô mau chóng nhận ra mình đã nhầm lẫn. Linh nhìn con dốc, lá bàng đầu thu bắt đầu thẫm đỏ, phía cuối đường, một mảnh trăng non vừa nhú, cô độc hệt như Linh, lẻ bóng trong một buổi chiều. Cô thấy mình buồn thê thiết.
Sáng sớm hôm sau, Linh lên Hà Nội. Bất ngờ là cô lại ngồi cùng Hằng trong một toa tàu. Đầu tuần tàu khá thưa vắng. Linh nhận ra thỉnh thoảng Hằng vẫn nhìn về phía mình, ánh mắt trêu cợt. Linh lờ đi như không thấy, nhưng cuối cùng, khi Hằng thản nhiên chuyển đến ngồi đối diện Linh, nhìn cô như khiêu khích, thì Linh hỏi thẳng.
“Có chuyện gì vậy chị?”
Hằng bật cười, “Chị vẫn tò mò về em. Tò mò vô cùng”.
Linh thản nhiên, “Về cái gì cơ ạ?”.
“Về chuyện em câu trai rất giỏi, nhưng ai cũng nghĩ em là thiên thần.”
Linh cau mày, chưa kịp nói, thì Hằng đã cười khẽ, “Nhưng em ạ, ở đời tham thì thâm, nếu em muốn bắt cá hai tay thì cứ việc, có điều, cá em bắt được cứ để chị xử lý giùm cho”.
Nghe tiếng cười cợt của cô ta, Linh ôm ba lô đi thẳng sang khoang khác. Chỉ thấy lòng mình càng lúc càng xót, càng uất. Một cô gái như thế, lại khiến Phương Híp một lòng một dạ, quay lưng với cả gia đình để lao đầu vào sao???
Nhưng sốc nhất chính là, Hằng đuổi theo cô đến tận khoang khác, gí sát mặt vào cô, cười khẽ.
“Chị nghe nói, em nhờ anh Khánh cưa đổ chị để Phương sáng mắt ra à? Cảm ơn em quá đi mất. Chị cũng chỉ mong có thế thôi đấy…”
Nhìn chị ta nguẩy người bước đi, Linh chết lặng. Cô không nghĩ anh Khánh lại đi nói chuyện đó với người con gái này.
Nhưng trừ anh ra, thì còn ai nữa chứ???
Linh ôm chặt ba lô vào lòng, tràn ngập hoang mang, nghi ngờ lẫn thất vọng. Tiếng tàu rít mạnh khiến đầu Linh nhức buốt. Lật lật chiếc điện thoại xinh xắn trong tay, những muốn lập tức gọi điện hỏi anh Khánh xem thế nào, nhưng rồi, rốt cuộc, Linh vẫn không sao gọi nổi. Dù thế nào đi nữa, cô nghĩ chắc sự tình sẽ rõ cả thôi.


19. Bất ngờ, ngày hôm sau, đang trên giảng đường, Linh được báo là có người muốn gặp. Cô vừa xin phép thầy chủ nhiệm khó tính để đi ra, thì nhận thấy một dáng dấp quen thuộc, cậu con trai cao lớn đang chống tay ở góc hành lang. Góc nghiêng khuôn mặt của cậu ấy trầm tư, đau khổ.
Nỗi bất an bỗng dưng lại ập đến. Có lẽ vì rất lâu rồi, Phương không còn tìm cô, mà nay lại tìm cô một cách bất thình lình thế này, cho nên, Linh linh cảm nhất định phải có chuyện gì đó. Bước đến phía sau Phương Híp, cô cố gắng lấy một vẻ mặt tươi tỉnh, như thể họ chưa từng có chuyện gì.
“Đồ Híp này, sao tự dưng cậu lại tới đây?”
Phương Híp quay lại, khuôn mặt mệt mỏi và già nua, nhìn cô xa lạ.
“Thật là cậu không biết vì sao à?”
Linh ngớ người nhìn cậu bạn, ngẩn ra. Phương Híp nói một cách mệt mỏi.
“Chuyện của tớ với chị Hằng không giống như mọi người tưởng tượng. Mẹ tớ đã làm loạn đủ rồi, chẳng lẽ giờ đến lượt cậu nữa à???”
Linh chết lặng, nhìn Phương, hỏi mà nghe giọng mình lạc cả đi.
“Tớ đã làm gì?”
Phương nhìn cô trân trối, “Cậu không còn là Lô của tớ nữa… Tớ thất vọng quá. Đến cả cậu cũng thế”.
Phương định quay đi, L
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
<<1...636465
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
» Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt