_ EM biết không? Nhịn nhục cũng có jới hạn, đến một ngày nào đó, em phải đứng lên bảo vệ wuyền lợi của chính mình, vì……. Thân xác này là của em, ngoại trừ em tự phá huỷ, còn không không một ai có thể phá huỷ đc em.
_ Nhưng không có nghĩa em làm chuyện ác đâu nha- Khương bông đua trêu nó
Nó im lặng nhìn Khưong xức thuốc cho mình, bản thân nó trỗi dậy một thứ cảm jác lạ đang xen lẫn trong lòng nó. Mỗi lúc cảm jác này càng lớn dần đến nỗi mỗi khi nhìn thấy Khương nó thấy như ánh sáng đang đến với nó.7
CHAP 12
2 tuần lặng lẽ trôi wa, bắt đầu từ cái ngày nó bị Yến đánh được Khương cứu thì mọi chuyện đều xảy ra rất đỗi bình thường, bình thường tới mức khiến nó phải đâm ra nghi ngờ.Người thích gây sự như Yến mà lại bỏ wa cho nó dễ dàng zậy, phải chăng là có nguyên do?
Đồng thời, nhóm bạn nó lại lục đục, không hiểu sao Như từ dạo đó hay nổi cáu zới đám Vy, ngày thứ nhất ngày thứ 2 rồi bắt đầu đến Ánh cũng buồn bực rồi nổi cáu với nó trong khi nó không làm j ngoại trừ chúc ÁNh câu “ Buổi sáng tốt lành”, thì đã bị Ánh mắng xối xả.
Mặc dù nhóm nó không nói ra nhưng nó vẫn tờ mờ hiểu được chuyện j, chỉ là không dám chắc thôi.
Vừa đi vừa suy nghĩ nó cũng chả biết nó đang đi đâu chỉ biết lúc đứng lại là nó đang đứng trước cửa phòng y tế. Suy đi nghĩ mãi nó cũng chẳng nghĩ ra được j, bỗng dưng trong lòng nó lại muốn gặp Khương, có thể gặp Khương nó sẽ biết được câu tl thì sao? Lặng lẽ nhìn vào phòng y tế thấy Khương đang làm việc chăm chú, nó buột miệng thở dài rồi bỏ đi ra phía sau trường.
Ngắm nhìn những cảnh vật thiên nhiên xung wanh, nó cảm thấy lòng mình thanh thản vô cùng, mùi hương của hoa lài làm nó dễ chịu hơn, ánh nắng dịu nhẹ xiên wa kẽ lá rồi xoa nhẹ lên mặt nó, ngẩng mặt đón ánh nắng buổi sáng nó chợt mỉm cười với chính mình, cảm jác này jống như được jải thoát.
RẦM
Có tiếng người ngã lên tấm tôn trên tường làm nó cũng jật mình way lại. Một tên con trai đầu bờm xờm đang nằm dưới đất. Thoáng tò mò, nó tiến lại tên đó, vừa nhìn thấy tên đó nó way lưng bỏ đi liền vì không ai khác nguời đó chính là Phan Anh Vương, người nó cảm thấy nguy hiểm khi ở cạnh
_Cô định bỏ đi khi thấy tôi nằm zưới đất sao??- mặc dù nằm dưới đất mắt nhắm nghiền nhưng hắn vẫn cảm nhận được là có người đang tới
_ Anh muốn j đây??- nó nhăn mặt hỏi
_ Đỡ tôi zậy- hắn nói như ra lệnh
Miễn cưỡng ngồi xuống đỡ hắn đứng zậy ra ghế đá ngồi rồi nó lại bỏ đi. Đi được một đoạn, nó way đầu lại phía hắn, vẫn thấy hắn nằm trên ghế đá nhưng không hiểu sao chân không nghe lời dẫn nó đến bên cạnh hắn.
_ Chưa đi sao?- hắn cộc cằn hỏi nó
Không nói j, nó lấy tay sờ lên vết thương trên trán của hắn, máu từ đó chảy ra càng lúc càng nhiều, áo trắng phía sau lưng của hắn cũng bị nhuốm màu của máu, miệng hắn khô khốc vì khát nước , trên miệng còn bị rách một mảng nữa.
Chắc lại đánh nhau- nó lầm bầm trong miệng đủ để nó nge thấy
_ Tôi đỡ anh lên phòng y tế.
Vừa nghe nhắc đến phòng y tế, hắn liền mở to mắt nắm cổ áo nó xuống noi
_ Cấm cô dẫn tôi đến gặp tên đó.
Chớp mắt mấy cái nhìn hắn, nó gật đầu rồi đỡ hắn dựa lên gế, rồi chạy đi chỗ khác.
_ Phải rồi, phải rồi, đi hết đi, đi cho khuất mắt tôi đi, các người đều là thích bỏ rơi người khác.- hắn nhếch môi cười khinh bỉ jống như nói với chính mình.
Chạy một hồi, nó cũng way lại chỗ hắn trên tay cầm đủ đồ nghề júp băng bó vết thương, không phải nó bỏ đi mà là chỉ đi mua đồ cho hắn, nó còn chu đáo đến mức lấy bộ đồ học sinh khác mang đến cho hắn.
Chăm sóc kĩ kàng từng vết thương cho hắn, nó không nỡ làm cho hắn đau một chút nào.
Tại sao tôi lại cưú anh trong khi anh hành hạ tôi?? Tôi có wa ngu ngốc không đây?- nó suy nghĩ trong đầu
Băng vết thương rồi thay áo cho hắn xong nó, nó way sang hỏi hắn
_ Có cần tôi kêu người júp không??
_ Không cần, cô đi đi- hắn nhăn mặt đáp
Thu dọn đồ lại, nó đứng zậy bỏ đi mặt không chút biểu lộ rồi bước đi thẳng, mặc kệ hắn ngồi đó một mình đang nhìn về phía xa xăm nào đó.
CHAP 13
Không để ý j đến Vương nó bỏ đi một mạch lên lớp, vừa đi vừa ngáp dài nữa chắc tối wa nó lại không ngủ được, chưa kịp đặt chân vào lớp nó đã ngeh tiếng bàn cãi của nhóm nó.
_ Bà nói j kì zậy, chuyện này không liên wan đến Thanh- Như hét to
_ Bộ tui nói là liên wan đến Thanh hả, là tui hem chịu được khi phải chứng kiến gđ mình thôi- ÁNh gông cổ lên cãi
_ Gđ bà bị chẳng lẽ ja đình tui hem bị- Như nói
_ 2 người đừng nói nữa, hum wa tui về nàh cũng vừa nge tin ba tui phá sản.- Mi lên tiếng can ngăn
_ Chắc lại là trò của nhỏ Yến với thằng Vương rồi- Vy buồn nói
_ ĐỒ ĐÊ TIỆN- Như wát to lên đủ để bên ngoài nó nghe thấy hết từ nãy đến jờ.
Không muốn nge tiếp câu chuyện nữa, nó lầm lì bỏ về nhà tâm trạng hoang mang vô cùng. Phải chăng chính bản thân nó nhu nhược nên mới làm tình hình tệ đi. Ước muốn trở thành một con người bình thường khiến bạn bè nó gánh chịu tất cả hậu wả sao?
Thật không đáng chút nào?- nó chua xót cười cho chính bản thân mình lặng lẽ đi về nhà một mình.
Vừa về tới nhà gặp thư kí riêng của ba nó, nó chặn đường lại hỏi
_ Cô có thể điều tra cho tôi biết ja đình của nhà họ Phùng, Nguyễn, Tạ, Hoàng đang trong tình trạng thế nào ko??
Có chút ngỡ ngàng về câu hỏi của nó, trước h nó ghét tham ja vào chuyện chính trị kinh tế của ja đình, đây là lần đầu tiên nó phải mở lời hỏi trước như zậy. Cô thư kí gật đầu mỉm cừoi với nó tỏ vẻ bằng lòng.
5’ sau, cô thư kí tiến lại gần nó rồi nói
_ Gia đình của người đó đang trong tình trạng phá sản, chỉ còn một ngày hum nay nữa, họ chính thức trắng tay.
Như biết trước được sự việc, nó cũng ko bất ngờ lắm chỉ biết nhìn sang chỗ khác như suy nghĩ điều j rồi bỏ lên lầu.
8h p.m tại phòng khách của ja đình nó.
_ Thưa ba, con có chuyện muốn nói.- nó cuối đầu nghiêm lễ với ba nó
_ Con nói đi.
_Xin ba…….. júp bạn con- mặt vẫn cuối gầm xuống, ko dám ngước lên nhìn ba nó.
Buông điều thuốc trên miệng và tờ bao xuống, bà nó chậm rãi nhìn nó từ trên xuống dưới rồi nói.
_ Chỉ cần chấp nhận là con của gia tộc ta, mọi lời nói của con đều có hiệu lực.- ba nó nhìn nó như khiêu khích
2 bàn tay bấu chặt vào nhau đỏ tấy, răng nó cắn chặt vào môi như muốn tứa máu, nó lạnh lùng nói zới ba nó.
_ Ba ép con
_ Ta k ép con, đường là do con chọn, một là con sẽ có mọi thứ, hai là chấp nhận thua cuộc, con chỉ có thể chọn 1 hoặc 2.
Trong lòng nó chưa bao h ghét ai đến zậy và ba nó- chính là người đầu tiên khiến nó căm ghét. Chỉ vì wuyền lực, không ngại ngùng dâng con mình cho kẻ khác, vì wuyền lực ép con mình làm những chuyện nó không muốn.
_ Là ba ép con- nó lầm bầm trong miệng đủ để nó nghe thấy
Không nói không rằng, nó bỏ lên lầu.
8h30’ a.m, tại căntin trường.
Nhóm nó đang ngồi vào bàn nói chuyện vui vẻ, thi lại gặp đám Yến đi tới
_ Chào mấy đứa thất bại- Yến jễu cợt trêu đám nó
_ Mày………- Như định đứng lên cãi với nó thì bị Vy ngăn lại.
_ Cảm jác trở thành người trắng tay ntn, có vui k?
Yến vừa dứt lời, đám hs nữ phía sau nhỏ liền há miệng cười thật to. CÒn tụi nó, vẫn im lặng nhịn nhục cắm cúi ăn cơm cho wa loa. Yến thấy tụi nó coi mình như là người vô hình liền lấy cơm đổ hết lên đầu nó.
Lúc nào người bị mắng cũng là nó, bị đánh cũng là nó, bị người khac đem ra làm trò đùa cũng là nó. Nó đã làm j sai?
_ Chỉ cần chấp nhận là con của gia tộc ta, mọi lời nói của con đều có hiệu lực
Nhớ lại lời nói của ba nó, nó cắn môi đứng zậy cầm li nước đổ từ trên đầu Yến xuống trước con mắt kinh hoàng của bao nhiêu người.10
CHAP 14
Đổ nước từ trên đầu Yến xuống, ánh mắt nó thờ ơ nhìn Yến như ko có chuyện j xảy ra, đám học sinh chỉ biết đứng chết trân khi chứng kiến cảnh vừa rồi của nó. Đám bạn nó dường như k tin vào mắt của mình, Như cứ đứng zụi mắt hoài, ÁNh thì mở miệng to ra hết cỡ tưởng chừng như có thể nuốt nổi một con trâu trong đó.
Mặt Yến tái mét, những ngón tay cấu chặt vào váy áo như muốn xé toạc ra, nghiến răng lại mắt nhỏ nhìn nó đầy căm phẫn.
_ Cảm jác bị nước đổ lên đầu thế nào- nó vừa cười vừa nói với Yến
_ Mày……. Dám làm zậy zới tao. Yến gầm gừ nói như đe doạ nó
_ Cô là j mà tôi k dám, chỉ là một tập đoàn nhỏ nhoi đóng cọc ở đây, bộ cô tưởng có thể làm ja đình tôi tri ja bại sản đc hay sao jống như cô đã từng làm với bạn tôi.- nó lạnh lùng nói
Đám bạn nó chỉ biết đứng ngớ người khi những lời sắc bén lạnh lùng đó lại phát ra từ nó, mà còn ngạc nhiên hơn khi nó lại bik ja đình của đám bạn nó đang trong tình trạng phá sản....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ