Vào đến lớp lại 1 sấp báo toàn tin vớ vẩn nào là
công chúa mới xuất hiện tại trường GOLD STAR
nào là công chúa mới là osin của hòang tử hot boy huỳnh anh..
Nào là huỳnh anh _ cát thắng ai mới là chủ nhân của công chúa osin...
hot boy hùynh anh che giấu bạn gái mình bằng thân phận osin...
Cát thắng tuyên bố sẽ cướp lấy người tình từ tay huỳnh anh..
Vân anh lép vế so vs công chúa osin
Vân anh bị hạ bệ..ko bằng 1 cô osin
Một đống tin lá cải như vậy làm cho nó nổi lên như diều gặp bão...mới chỉ đến trường có ngày thứ 2 thôi à mà mọi thứ như trong mơ vậy đối vs nó thôi còn đối vs hắn thì đang vô cùng tức tối...lần này thì nó gặp rắc rối rồi đây...
Hết h nó đi xuống canteen trường cùng hắn.thì bị chăn lại bởi 1 đống con gái con trai hâm mộ mà đáng tiếc là hâm mộ nó cơ ko phải hắn...nó đang mải mê khoe chữ kí còn hắn thì đang nhìn nó như muốn đâm cho nó chết tới nơi rồi hắn tức tối bỏ xuống canteen trước thì bỗng đám đông tản ra 1 cô gái kênh kiệu bước vào..nó khó hiểu nhìn cô gái đó nhưng trên môi vẫn nở 1 nụ cười
- bạn muốn lấy chữ kí à?
- Cô gái kia..hếch môi xông vào tát cho nó 1 cái bốp..nó hốt hoảng chưa biết làm gì đám đông thì ồ lên rõ to
- Bạn làm cái trò gì vậy?nó ôm mặt
- Tao làm gì à? mày hỏi mày ấy? mày là con rẻ rách nào mà dám đương nhiên cướp huỳnh anh của tao?
- Bạn..bạn nói gì? mình ko hiểu...
Hắn thấy đám đông tự nhiên nín thít thấy có điều chẳng lành liền đi nhanh tới đó thì
- mày chỉ là 1 con osin rách rưới đừng có động đến huỳnh anh của tao nghe chưa ko là...
- ko là sao?
hắn đi từ ngoài vào mặt vênh lên trời...2 tay ôm qua eo của nó..làm con bé tức tối sầm mặt lại...còn nó thì bất ngờ đứng yên ko biết làm gì nữa...
- cô bé hạ giọng: a à..sao a lại đối xử vs e như thế? con bé đó...
- tôi cấm cô gọi cô ấy là con bé nghe chưa vân anh? cô cũng chẳng ra gì đâu mà đòi trách cứ người khác cô ko thấy xấu hổ à? cô ko có lòng tự trọng à?
Hắn nói 1 tràng khiến cho vân anh cứng họng...
- mày mày mày dám à..vân anh tiến đến chỗ nó định giơ tay lên đánh nó nó quay mặt đi tránh thì
bốp...1 cái tát trời dáng dành cho vân anh chính tay hắn đã tát..
- a.a dám tát e à? vân anh lí nhí nước mắt tuôn rơi
- sao lại ko? đối vs cô ko chỉ có thế...và hắn xông vào tát cho vân anh 1 cái..bốp...
- trả hộ ny tôi..
vân anh ngã thụp xuống đất...ngước mặt lên nhìn nó và hắn
- hắn thản nhiên: cô đáng phải nhận. rồi hắn kéo nó đi...
để lại đó vân anh đang bị bạn bè cười trê đòi đánh người khác trong khi chẳng bằng ai..
hắn lại kéo nó đi đến cây cổ thụ sau trường...rồi lại ngồi xuống đó...
- cô ko sao chứ?
- Tôi..ko sao chỉ rát chút thôi...
- Lại đây tôi xem nào?
- À..ko cần ko cần đâu...
Nhưng hắn đâu thể để như thế? hắn kéo nó ngồi lại gần mình và dùng tay xoa nhẹ trên khuôn mắt nó...
- sao lại đỏ thế này? thế mà bảo ko sao?
- Nó thấy khó chịu khi ngồi gần hắn nên đứng dậy...còn đỡ hơn cô ta...
- Hắn nằm xuống và thở phào: vậy là tôi đã làm rất tốt..
- A nói sao?nó khó hiểu ngồi xuống cùng hắn..
- Ko có gì..rồi hắn nhắm mắt vào ngủ chưa kịp thanh thản 1 tí thì lại bị nó lôi dùng dằng dậy..
- Sao nãy a dám ôm tôi hả? ai cho a làm thế?
- Tôi thích thì làm ? cô làm gì được tôi nào?hắn cười nửa miệng
- A...tôi..từ lần sau a mà dám..tôi sẽ..
- Cô làm gì? mà cô còn muốn có lần sau hả? dê ko kém..
- Cái gì? tôi...
- Thôi để yên tôi ngủ..khi nào hết h gọi tôi dậy đấy
Chap 8:
TẠI BIỆT THỰ
Hắn vừa vò tóc vừa bước xuống nhà
- osin..osin đâu?
Đi lên phòng nó cũng chẳng thấy ai..mở cửa phòng vs của nó ra cái thì
- AAAAAAAAAAAAAAAAA..
2 người cùng la thất thanh...
- a/cô làm cái trò gì vậy?
Hắn nhanh nhanh quay mặt đi còn nó thì mau chóng lấy khăn che người lại thì ra là nó đang tắm nó đẩy hắn ra và ngồi trong phòng khóc thút thít...
- cô khóc cái gì chứ?
- A..huhu..a nhìn thấy gì rồi?huhu
- Tôi..nhìn thấy hết cả rồi....
- Cái gì?
- À...ko có chỉ nhìn thấy mặt sau thôi à?
- Hả? oa oa oa /....huhu...
- Thôi cho tôi xin..ai bảo cô tắm vào buổi sáng sớm làm gì?
- A còn dám nói à? ai cho a vào phòng tôi mà ko gõ cửa hả?
- Thì phòng vs ai gõ làm gì? tôi gõ nát cả tay ở cửa ngoài mà cô có ra đâu?
- A ngu à? tôi có ở ngoài đấy đâu mà ra?huhu
- Thế cô có đi học ko đấy?xuống chuẩn bị bữa sáng đi..
- Huhu..tôi ko quan tâm kệ a...huhu..
- Cô có xuống ko?hắn giả bộ hét lên..
Nó từ từ mở cửa phòng ra..cúi gằm mặt xuống ko dám nhìn hắn bước xuống phòng..
Hắn từ trên tầng bước xuống thì thấy 2 tô phở ngon lành trên bàn?
- haha..cô nấu à? sao nhìn ngon thế?
- Làm gì có? tôi đặt mua đấy...mặt vẫn cúi ko dám ngẩng lên..
- Osin để làm gì ko biết..
- Thế a ko ăn thì để tôi ăn..
- ấy đừng.hì hì ăn nhanh muộn h rồi còn đi học..
vậy là hắn hì hục ăn mổ 1 mổ 2 để đến trường..
trên mục giảng đang là tiết toán.cô giáo đang giảng bài
- rồi cô đã giải thích cho các e về các hệ thức lượng giác cơ bản bây h em nào nhắc lại cho cô nào?
Cả lớp hăng hái giơ tay trong khi nó đang ngủ...
- cô nhiếc mắt nhìn nó rồi tra trong sơ đồ lớp: cô mời trịnh kim thư...
- nó đang ngủ ngon nên chẳng biết gì..chỉ nghe văng vẳng bên tai tiếng gọi : thư..thư..cô giáo gọi kìa..thư..thư...
bốp...cái thước kẻ giáng xuống bàn làm nó bất ngờ tỉnh giấc..nhìn thấy cô giáo thì nó cúi gằm mặt xuống ko phải hối lỗi mà là ngáp ngủ làm cả lớp cười ầm cả lên..
- cô giáo: các e trật tự..thư e trả lời câu hỏi của cô
- nó ấp úng: dạ..dạ câu hỏi câu hỏi nào nhỉ? nó gãi đầu..
- a.cô có thể đọc lại câu hỏi được ko ạ?
Cô giáo lắc đầu: e hãy nhắc lại cho cô và cả lớp hệ thức lượng giác cơ bản
Nó lẩm bẩm: cái gì mà hệ thức? cái gì mà đơn giản? có mà phức tạp thì có
- cô giáo: e có trả lời được ko?
- Dạ thưa cô..thưa cô...hệ thức kilôgam đơn giản là...
Hahaha..cả lớp cười ầm lên..
- cô giáo: ko phải kilôgam đơn giản mà là lượng gíac cơ bản
- à..ừ..e xl cô..hệ thức lượng giác cơ bản là ..là...cả lớp chăm chú nhìn nó..là thưa cô e ...k...o...b..i..ế..t..
cả lớp lại được 1 trận cười trong khi hắn đang bên cạnh nó mà tức muốn xì cả khói ra..
- thôi được rồi..e ngồi xuống đi...huỳnh anh!
- Hắn đứng dậy: thưa cô..e đây ạ..
- ừ..e nhớ kèm cặp bạn học bên cạnh nha..rồi chúng ta ra chơi...
reng!reng!reng:chuống báo hết h ra chơi...
- cô ko biết gì à?
- Ko phải ko biết mà là ko hiểu thôi...
- Thế sao ko học mà còn đòi học ngủ nữa?
- Tại a chớ? tôi phải làm việc cả ngày cũng phải mệt chứ?
- Cô...đã dốt lại còn cãi...
- A...
Nó hì hục bước ra khỏi lớp đang bực tức
- hừ..a ..a a giỏi lắm hả?giỏi mà còn bị nta cho leo cây...giỏi mà học đòi chảnh vs tôi..a..a được lắm...
sầm nó đâm phải ai đó...nó mau chóng đứng dậy
- ơ cho mình xl mình ko cố./..\nó ngẩng mặt lên thì thấy đó là thắng đang cười
- ơ...là a à?
- Chứ cô tưởng là huỳnh anh sao?
- Xì..thôi miễn đi..
- Sao thế? giận nhau à?
- Tôi..a ta...thôi ko nhắc đến nữa...tôi đang bực...
- Hay là tôi đưa cô đi chơi nha...
- Đi đâu?
- Đi theo tôi...
Vậy là nó quên mất nó là osin..nó bỏ mặc ông chủ của mình để đi chơi vs 1 tên con trai khác thắng đưa nó đến khu vui chơi mà từ nhỏ đến h nó chưa hề được đến và nó cũng đã ước ao được nhưng do gia đình nghèo nên nó ko thể...
- ôi.đẹp quá!nó thích thú nhìn khắp xung quanh
- Cô thích ko?
- Sao lại ko? đây là lần đầu tiên tôi đến đây đấy..
- Thật sao?
- Ai lừa a làm gì?
- Vậy tôi sẽ đưa cô đi chơi thật vui nha?
- Ok..nó giơ tay lên đáng yêu...làm thắng suýt rớt tim...
Nó và thắng đi chơi thật thú vị và vui vẻ..cho đến khi..nó nhìn lại đồng hồ...
- chết rùi làm sao đây? chết mình rùi..
- cô sao thế?
- Chết tôi rùi đến h phải về mà tôi lại..
- Sợ huỳnh anh à? để tôi đưa cô về
- Cảm ơn anh nha?
TẠI BIỆT THỰ HẮN:
nó rón rén bước vào nhà...
- Cô đi đâu bây h mới về ? sao ko đi luôn đi...
- Nó giật mình quay sang phía hắn: tôi..tôi...à a ăn tối chưa?
- Ai đưa cô về?
- Nó ngập ngừng: tôi..là...
- Là thắng phải ko?
- Nó gãi đầu: ư....k....m...`
- Hắn đập bàn cái rầm làm nó giật thót tim: tôi cấm cô từ lần sau ko được đi vs a ta nữa...
- A sao vậy? tôi đi vs ai liên quan gì đến a? a mắng tôi mà có hiểu dược cảm giác tôi ko?
- Còn cô thì sao? cô có hiểu cảm giác của tôi ko?
- A thì có cảm giác gì?
Hắn chẳng buồn nói nữa đi nhanh lên phòng...đóng cửa cái rầm
- đúng mình thì có cảm giác gì?
- Đúng sao mình lại quan tâm đến cô ta chứ?
- Sao mình lại bực khi cô ta đi vs thắng
- Mình bị điên rồi sao?
- Chẳng nhẽ là..
- Ko thể..ko thể..
- Mình bị điên rồi...ko thể
Cứ thế hắn cứ đấu tranh trong lòng mà ko biết sự đấu tranh đó đã đi đến trái tim của hắn rồi.haha
Chap 9:
Sáng hôm sau...
- ông chủ xuống ăn sáng..
- ông chủ?
- Sao thế nhỉ?
Nó gọi mà ko thấy hắn xuống liền đi lên phòng gõ cửa cũng ko thấy ai mở cửa vào thì thấy hắn đang nằm ngủ trên giường..nó lắc đầu cầm chăn giật mạnh do chăn bị hắn nằm qua mà sức nó có hạn nên nó bị giật lại xuống...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ