The Soda Pop
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Chú nói nhanh nhanh lên dùm cái. – Ông Chính sốt ruột, số tài liệu, hồ sơ đang chờ ông giải quyết có thể đè chết 1 con trâu.
- Anh à, em… em… xin lỗi.
- Hả? Mày bị khùng hả Minh? – Ông Chính bắt đầu nổi điên, gọi điện đến làm phiền ông chỉ để nói mấy câu ba láp này thôi hả???
- Em nói xong phải bình tĩnh nhé, anh đừng nói với chị… - Giọng chú Minh nghe mới khổ sở làm sao, chuyện như vậy làm sao chú dám nói cho ông??
- Ừ!
- Con bé Hương nhà anh nó đang ở… ở chỗ đám du côn, em… em sợ…. – Chú không dám nói thẳng với anh là vì con bé Thanh mà Hương bị kẹt ở chỗ đám du thủ du thực.
- Hả?? – Ông Chính đứng bật lên. – Sao?? Chú… chú…
- Anh đến đây ngay đi, có gì anh em mình…TÚT! TÚT! – Chú chưa nói dứt câu bên kia đã cúp máy, kì này thì anh chú giết chú mất!!



- Minh ơi!! Mày ra đây mở cửa cho tao!! – Ông Chính đứng bên ngoài gào tướng lên. Ông chả thèm bấm chuông bấm chiếc, bây giờ con gái ông là trên hết!! – Minh ơi!! Mày ra mở cửa cho tao!

Ông đã lái xe 1 lèo đến thẳng đây, chả kịp chờ anh tài xế. Con gái của ông là quan trọng nhất, dù không hiểu hết lời thằng em nhưng ông biết con gái đang gặp chuyện. Hương ơi!! Biết thế ba để con ở nhà cho rồi!! Chỗ đám du côn là chỗ nào, cái từ “du côn” càng khiến ông lo hơn. Dù con gái ông 1 thân võ nghệ nhưng lỡ bọn nó đông thì làm sao con bé đánh lại!!?!

Nghe tiếng ông anh hò hét ngoài cửa, thím từ dưới bếp chạy ra.

- Anh! Anh đến rồi! – Thím luống cuống mở của. Tự nhiên nhìn ông Chính thím thấy có lỗi quá!! Khiến một người bận trăm công nghìn việc như ông phải phóng tới đây thì thất là không phải.
- Thím Tư! Con Hương, con Hương nó đâu?? – Ông Chính vứt toẹt cái xã giao lịch sự, hỏi dồn.
- Con bé ở trong nhà đó anh Hai! – Thím nhìn ông anh hớt hải thì cảm giác tội lỗi càng tăng lên.
- Hả?? Chú thím giỡn tôi phải không?? – Đột nhiên ông gằn giọng. Rảnh quá hết chuyện chơi hay sao mà dám hù ông như thế.
- Không phải đâu anh, anh vô nhà nghe vợ chồng em giải thích đã!! – Thím líu ríu.

Nói rồi thím kéo tay ông vô nhà, nhìn ông mặt mày đỏ rực thì thím càng lo, không nói cho rõ ràng thì vợ chồng thím chết với ông anh này!

- Anh ơi! Ra đây, anh Hai đến!! – Thím vừa rót nước vừa gọi chồng.

Chú Minh đang nằm trong phòng nghe vợ gọi thì bật dậy chạy ra, cái ông này làm gì mà đến nhanh dữ!!?!

- Anh!
- Chú thím muốn nói gì?? Con Hương nhà tôi nó…
- Anh từ từ nghe em nói đã. – Chú Minh nhăn nhó, ông anh đã “đại giá quang lâm” thế này thì… - Chuyện là vầy anh à…



Chú kể tới đâu, cặp lông mày ông Chính càng dính vô tới đó, nghe chú tường thuật mà tim ông đánh lô tô trong ngực ầm ầm!!?!

- Thiệt hả chú!?? – Ông há mồm, không ngờ câu chuyện lại diễn biến… li kì và hấp dẫn như thế.
- Ờ! Công nhận con Hương nhà anh giỏi thật, không có nó thì vợ chồng em… - Chú vừa biết ơn Hương, vừa xấu hổ vì đứa con của mình.

Nghe đến đây ông Chính vừa cảm thông vừa… hãnh diện, khi biết con lột hết quần áo của thằng kia ra ông không khỏi “hãi hùng”, nó dám làm thế sao, ông bà thông gia mà biết thì… Ực!! Con ông đẻ ra đúng là cao thủ, ra tay thật tàn nhẫn, rất hợp… với nghề kinh doanh của ông. He he!! Haiz!! Nhưng mà cũng tội chú thím quá!!

- Thôi, cháu nó lỡ rồi thì lựa lời khuyên bảo nó, haiz!! Trẻ con mà!! – Ông Chính cảm thán! – Thời gian qua cháu nó làm phiền chú thím quá, thôi để tôi đưa nó về!!
- Anh xem như vậy cũng được! Thôi! Anh ăn cơm với chúng em nhé. – Chú chỉ biết đồng ý.
- Ừ!

Hương vừa từ trong nhà tắm bước ra đã thấy ông già ngồi đó.

- Ơ! Ba, ba đến đây làm gì?? – Nàng ngạc nhiên trước sự có mặt của ông.
- Thì tại chú mày nói… ờ mà có sao không con?? – Ông Chính “bắn” khỏi ghế, săm soi “cục vàng”, nó mà sứt miếng nào chắc ông khó sống yên với bà vợ.
- Con không sao mà ba!! – Nhìn ông già săm soi, tự nhiên nàng thấy khó chịu. Nhưng nghĩ đến sự lo lắng của ba, vì mình mà bỏ hết công chuyện, Hương cầm tay ba nịnh. – Ba! Con không sao thiệt đó, ba lại đây con đấm lưng cho.
- Khỏi cô nương!! Đi đâu là gây sự đó. Vụ thằng con rể còn chưa đã sao?? – Ông giả vờ nghiêm mặt chứ trọng bụng khoái tỉ tì ti!!
- Ba!! – Nghe ông nhắc đến Trịnh vũ, tự nhiên nàng lo. Ông già này nhớ dai gớm, tưởng quên thằng con rể rồi chứ.

Nhìn mặt con, ông Chính cười.

- Đi chơi sướng rồi nhé, giờ về gặp “chồng tương lai” thôi. Chạy đâu cho thoát hả con?? – Con ông đẻ ra mà sao ông không biết.
- Hứ! Ba nhớ dai gớm! Con không cưới đâu!! – Nàng xị mặt.

Ông không thèm đôi co nữa.

Hứ!! Mới gặp lại là đã tức rồi!! Hứ!! Trịnh Vũ đáng ghét, ghét luôn cái mặt đẹp trai của hắn ta!! Nàng tức quá mà không biết trút vào đâu.

Ăn cơm trưa xong, Hương nằm dài trên ghế sa-lông. Con bé Thanh khóa trái cửa thì có chúa mới vô được!! Haiz!! Mới chơi được hơn 1 tuần đã bắt về, chán quá, mà sao rắc rối cứ bị hút vô nàng như mạt sắt bâu quanh cục nam châm, về lại chạm mặt cái tên Trịnh Vũ kia, trời ơi, không lẽ ông bắt con đeo gông vào cổ thiệt sao??

Lấy chồng, đẻ con, nội trợ… những ý nghĩ ấy ám nàng vào tận giấc ngủ??!

Chương 32: CHẠM MẶT



Đã 2 ngày kể từ hôm rời nhà Thanh.

Nàng ngồi trên lớp mân mê cây bút, khẽ cắn môi. Nàng cứ nghĩ tới Thanh, không sao tập trung được. Nàng đã đắc tội với tên thanh niên kia như thế, lỡ hắn tìm cách trả thù con bé thì sao?? Hết nghĩ đến con bé, Hương lại nghĩ đến Trịnh Vũ, nàng không biết phải làm sao đây, quả thực nàng không muốn dính líu gì đến hắn, cưới thì lại càng không.

- Khỉ! – Nàng lầm bầm trong vô thức. Mấy ngón tay thon thon siết cây bút đến mức nổi cả gân xanh. Hương nhất định không chịu đầu hàng ông già.

Ve… Ve… Ve…

Từ mấy tán cây bên ngoài cửa sổ, tiếng ve vọng vào râm ran, báo hiệu cho các cô cậu học sinh rằng mùa hè sắp đến rồi.

Ve ve ve, hè về!! Hè về thì ngày nàng phải cưới chồng cũng sắp về rồi!!?! Ông già đã bảo lại là lên đại học thì cưới luôn, học xong rồi đẻ cháu cho ổng vẫn chưa muộn!!?! Hứ!! Cháu, cháu, cháu, cháu!! Bộ con gái không bằng CHÁU sao??

- Cô Hương!! Cô Hương!! – Từ trên bảng vọng xuống tiếng của bà cô bộ môn.
- Hơ!! Ơ!! Dạ… - Nàng đứng bật dậy, tiếng kêu cắt “phực” dòng suy nghĩ của nàng.
- Cô tập trung vào nhá! Còn lơ là nữa tôi sẽ ghi sổ đầu bài đấy!! – Bà cô đanh giọng nhắc.
- Dạ!

Hương lí nhí nói, nàng ngồi xuống, mặc dù chữ nghĩa chả vào đầu nổi nhưng nàng cũng làm bộ chăm chú, kì thi sắp đến nhưng nàng không lo, cái đáng lo là…


Chiều…

Một cô gái mặc quần jean Sisley ống thẳng, áo sơ-mi trắng hở cổ bước vào quán café. Nhìn thôi cũng biết là con nhà giàu rồi. Ăn mặc rất đẹp, rất hợp thời trang.

- Cho 1 nước cam. – Cô gái nói với anh phục vụ.

Những làn gió ve vuốt, tiếng nhạc êm dịu, cô gái khẽ nhắm mắt tận hưởng chút xíu bình yên còn sót lại. Ở đây cô đã tạm quên đi những phiền toái, bực dọc. Một phút trôi qua… rồi 2 phút… phải chăng nàng sẽ có được những giờ phút thảnh thơi ở đây?? Không có ông già, không có Trịnh Vũ, haiz… cuộc đời thật là vui!!!

Hương khoan khoái nhấp từng ngom nước cam nhỏ.

- Anh Vũ! Dạo này còn ghé đến chỗ thằng Hoàng không anh? – Một giọng lạ hỏi.
- Không! Nó suốt ngày gái gú, đến cũng có thấy nó đâu! Thế mày đi Sing chơi có kiếm được cô nào ngon ngon không?? – Một cái giọng quen thuộc chọc thẳng vô tai Hương.
- Ha ha! Em thì thèm gì, mình có đầy mà anh. Hôm nay anh em mình đến đâu đây?? – Lại 1 cái giọng vô cùng quen vang lên. – Hay anh Phong làm chủ xị nhé!
- Ừ! Thằng Vũ OK thì tao chịu liền. – Giọng nói này nàng nhớ có nghe ở đâu rồi!?!

Mấy tiếng nói ngày càng gần hơn.

Hương sững người! Không!! Không thể được!! Nàng muốn khóc thét lên!! Không thể là hắn được!!

Không tự chủ được, nàng từ từ quay đầu lại.

Dù đã có chuẩn bị nhưng cái li trên tay nàng vẫn tuột xuống đất!! Mắt nàng tròn vo, tại sao thành phố Y to vật vã thế này mà đi đâu cũng đụng cái “vỏ dưa” đáng ghét ấy?? Không phải chỉ một mình hắn mà…

- Á!! – Một thanh niên trong đám chỉ thẳng tay vào mặt Hương mà THÉT lên!
- Á!! – Nàng đã nhận ra kẻ đó!!

Hai tiếng “Á” thu hút tất cả ánh mắt của đám thanh niên.

- Tiểu yêu!! – Trịnh Vũ kinh ngạc thốt lên, bẵng đi 1 tuần giờ lại lù lù xuất hiện.
- Trịnh Vũ! – Hương rời mắt khỏi tên thanh niên kia nhìn anh.

Hôm nay anh ăn mặc rất đơn giản. Sơ-mi đen cổ hở, quần jean nhưng lại vô cùng đẹp trai, đặc biệt là gương mặt lạnh lùng vốn có. Đúng là có thể hút hồn tất cả con gái, trừ Hương ra.

Đúng ra nàng đã bỏ đi ngay từ khi thấy anh, nhưng có 1 người khiến Hương phải chú ý.

Hương rời mắt khỏi Trịnh Vũ, nhìn tên thanh niên khi nãy.

- Còn nhớ người quen không? – Nàng hỏi đầy khiêu khích.
- …

Làm sao hắn quên được kẻ đã “phô bày” thân thể hắn ra giữa bàn dân thiên hạ, hôm đó hắn vừa đau vừa xấu hổ?? Hắn chính là tên thanh niên đã bỏ rơi Thanh!!!!...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
» Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
» Tôi Ghét Anh... Đồ Du Côn full
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt