Thấy mặt tôi cứ đực ra, hắn bèn nở một nụ cười đểu, tiến sát đến gần tôi, khuôn mặt đáng ghét của hắn chỉ cách tôi hai cm, giở giọng châm biếm:
- Sao thế, được tôi cho làm bạn gái sướng quá nên không nói thành lời à? Cứ ngoan ngoãn biết đâu tôi lại cho cậu làm GF của tôi lâu dài.
Ọe, ước gì tôi có thể đấm vào khuôn mặt đẹp trai của hắn cho bõ tức, nhưng thôi bạo lực không phải là cung cách của tôi. Nghĩ vậy nên tôi cố nặn ra một nụ cười tươi nhẹ nhàng nói:
- Chà, liệu có phải tôi đang mơ không nhỉ, sao một đứa như tôi lại được hotboy số một của trường chọn làm GF, tôi vui lắm nhưng….
- Nhưng sao?_ hắn hỏi
- Nhưng… _ tôi làm khuôn mặt ủ ê nói_ chúng ta đành kết thúc mối tình đẹp tại đây thôi, bởi vì, cậu biết đấy tôi rất tin vào bói toán, hôm nọ tôi đi xem bói người ta nói nếu tôi được một người tỏ tình thì ngay ngày hôm sau người đó sẽ gặp một tai nạn kinh khủng. Híc ôi nghĩ thôi đã thấy sợ rồi, tôi thực sự không muốn hôm sau phải vào nhà thương thăm cậu đang trong tình trạng của một xác ướp Ai Cập đâu, lúc ấy chắc chẳng còn một Lam Phong quyến rũ và đẹp trai đâu nhỉ?
- Cậu…_ hắn tức đến đỏ cả mặt, haha ai bảo chọc vào ta làm chi
- Vì vậy, dù tôi cũng rất mến cậu nhưng chúng ta không thể…híc..híc
- Hừ, cậu không hù dọa được tôi đâu, bó hoa này cậu nhất thiết phải nhận, dù có thế nào tôi cũng sẽ bắt cậu trở thành GF thứ 102 của tôi, thứ gì tôi đã muốn sẽ trở thành của tôi.
- Ô hô được thôi_ tôi đưa tay ra nhận bó hoa rồi ngay lập tức kêu á lên như bị bỏng đáp luôn bó hoa trúng thùng rác ( chuẩn không chỉnh nổi) trước con mắt sửng sốt của bao người. Bó hoa bị nát bươm ra, những bông hoa bị nát cánh rơi tung tả.
Tôi nhìn theo bó hoa mỉm cười đểu rồi ngay lập tức chuyển sang bộ mặt ngây thơ, tỏ vẻ hối hận:
- Tôi..tôi xin lỗi, tại vì tôi bỗng thấy có con sâu đang bò ngọ nguậy trong bó hoa hồng.
- Bậy, tôi cầm từ nãy đến giờ có thấy con sâu nào đâu._ hắn trừng mắt nói
- Ô hô vậy sao? Không thể nào, tôi thấy rõ ràng mà hay là… con sâu chui trong người cậu ra?_ tôi nói đểu
- Cậu…. Hừ thôi được rồi quên chuyện bó hoa đi._ hắn nói rồi đột nhiên nắm lấy tay tôi giơ lên cao nói rõ to:
- Mọi người nghe đây, từ bây giờ Tôn Nữ Hà Nhiên sẽ là bạn gái thứ 102 của tôi.
- Này, cậu điên hả, bỏ tay tôi ra_ tôi hét lên, cố hất tay hắn ra nhưng vô ích, hắn khoẻ như voi ý híc híc. Hắn liếc nhìn tôi, nở một nụ cười đểu, nhếch mép nói:
- Tôi đã nói rồi, thứ gì tôi đã muốn sẽ là của tôi, bởi vì tôi - là - đồ - du - côn. Chap 30: Ngõ lại hẹp lần nữa
Tôi trừng mắt nhìn hắn gằn giọng:
- Này, có bỏ tay ra không? Tôi cho cậu chết bây giờ.
- Hừ, hù dọa cũng vô ích, cậu không làm gì được tôi đâu.
Tôi và hắn cứ trừng mắt nhìn nhau và "tay trong tay" như thế một lúc lâu, bây giờ ước mong duy nhất của tôi là chà cái mặt hắn xuống đất cho bõ ghét để xem hắn còn dùng khuôn mặt ấy đi tán tỉnh con gái được nữa không, nhưng nếu tôi có được cái khả năng ấy thì tôi đã đi thi thế vận hội olimpic rồi híc híc.
Vào cái giây phút tôi suýt tức nước vỡ bờ cho hắn một cái bạt tai nháng lửa, thì bàn tay đang nắm tay tôi của tên Phong bị một ai khác giật ra, người đó là ông thầy khỉ vàng , tôi chợt nhớ ra hôm nay lớp tôi có tiết Anh đầu tiên. Ông thầy khỉ vàng nhìn hai đứa tôi nói bằng cái giọng của một người thầy:
- Này, em có biết đã vào giờ học rồi không? Em đang làm ảnh hưởng đến tiết dạy của tôi đấy, ra ngoài đi.
- Ồ nhưng tôi nhớ là trống vẫn chưa đánh mà_ Phong nói bằng cái giọng lạnh lùng
- Nhưng tôi muốn vào sớm, đó là cái quyền của một thầy giáo như tôi
- Hay là thầy cố tình muốn phá hoại chuyện của tôi, nên mới vào sớm như vậy
- Đó không phải là việc để cho em đoán mò
- Mò cũng có khi lại chính xác
Mọi người cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn hai hotboy cãi nhau trong thân phận là thầy và trò, còn tôi thì đã quá quen việc này rồi, hai tên này đúng là oan gia mà. Đã thế thì tôi cho họ im luôn.
Tôi nhìn chằm chằm vào tư thế hiện tại của ông thầy khỉ vàng và Phong cười tủm tỉm rồi nói to:
- Thôi, Phong cậu không cần diễn kịch nữa đâu, tôi biết hết rồi.
Mọi người đều hướng ánh mắt về phía tôi, Phong nhìn tôi ngạc nhiên hỏi:
- Đóng kịch cái gì cơ?
- Ầy ghét thế, hihi cứ phải giả vờ
- Nói cái gì thế, giả vờ gì cơ?
- Tôi biết hết rồi, việc cậu thay bồ như thay áo, và có đến cả trăm cô bạn gái chỉ là cái tấm bình phong thôi, chứ thực ra cậu đã có người mình yêu rồi phải không?_ tôi hỏi kèm theo một nụ cười
Khuôn mặt Phong bỗng hơi đỏ lên, hắn ta lắp bắp nói:
- Ai nói thế?
- Thì tôi thấy thế, hành động của cậu đã nói lên tất cả mà
- Thế theo cậu người tôi yêu là ai?
- Xa tận chân trời gần ngay trước mắt_ tôi cười tủm tỉm
Mặt Phong càng đỏ hơn hắn bỗng gắt lên:
- Cái gì chứ, quanh đây có bao nhiêu người gần tôi, chẳng nhẽ tôi đều yêu hết.
- Hihi, người cậu yêu là… thầy Thiên chớ ai.
Mọi người xung quanh đều trợn mắt nhìn tôi, Phong và ông thầy khỉ vàng cùng quay sang tôi hét lên:
- Nói linh tinh cái gì thê?
- Đấy, đấy đến lời nói cũng đồng thanh nữa kìa_ tôi cười hihi nói
- Cậu đừng có ăn nói bậy bạ_ Phong nhìn tôi gằn giọng đáp.
Tôi nhìn những khuôn mặt đằng đằng sát khí ở xung quanh cố nín cười nói:
- Ấy, ấy đừng nóng, để tôi giải thích đã nào, mọi người nhìn xem từ nãy đến giờ bạn Phong và thầy Thiên cứ nắm chặt tay nhau, còn nhìn nhau đắm đuối nữa chứ, không phải yêu nhau thì là gì hahaha_ cuối cùng không nhịn đc tôi cười sằng sặc
Nghe tôi nói thế tên Phong và ông thầy khỉ vàng vội bỏ tay nhau ra, tức tối ngoảnh mặt nhìn sang chỗ khác, lũ con trai trong lớp thì không thèm giữ ý, phá lên cười như điên, còn lũ con gái thì nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn (dĩ nhiên rồi, vì tôi nói hai hoàng tử của họ là gay mà)
Quá mất mặt Phong bỏ ra khỏi lớp không quên để lại một câu đe dọa:
- Lần này tôi sẽ tạm tha cho cậu, nhưng không có lần sau đâu.
- Không biết có lần sau không nữa, nhớ đừng quên lời tôi dặn, ra đường cản thận đừng để xe tông để rồi thành xác ướp Ai Cập đấy_ tôi nói với theo và cười khằng khặc. Chap 31: Trực nhật
Lớp tôi bắt đầu với tiết học đầu tiên bằng một không khí nặng nề, mà nguyên nhân cũng là do cái người đang đứng trên bục giảng kia, ông thầy khỉ vàng mang theo tâm trạng bực tức vào trong tiết học, khuôn mặt đằng đằng sát khí, trên môi không còn nụ cười sát gái nữa.
Khi đã bực tức như vậy thì phải có người xả giận, và người đó chính là..tôi híc híc.
Suốt cả tiết ông thầy bắt tôi đứng lên đọc bài rồi chữa bài liên tiếp, như thế thôi thì cũng chẳng sao, đằng này ông ấy bắt chẹt tôi từng lỗi nhỏ từ dấu chấm đến dấu phẩy rồi đem ra nhắc đi nhắc lại làm trò cười cho lớp.
Tôi dù là thần đồng thì cũng phải có lúc sai chớ. Đã thế cái bọn trong lớp còn lấy đó là niềm vui quay xuống ném những ánh mắt hả hê về phía tôi.
Huhuhu thật là nhục nhã, từ trước đến nay tôi chưa từng bị như thế bao giờ, tôi chỉ luôn nhận được những ánh mắt trìu mến và lời khen có cánh của các thầy cô khác, vậy mà…
- Đồ nhỏ mọn, ích kỉ, lấy việc công trả thù tư, không quang minh chính đại gì hết, đàn ông con trai gì mà chú ý tiểu tiết thế chứ._ tôi lẩm bẩm tuôn ra một tràng, đúng lúc ấy thì….
- Nhiên, lên bảng làm cho tôi bài này.
Giọng nói của ông thầy khỉ chết tiệt đột nhiên vang lên khiến tôi giật mình, lập cập bước lên bảng.
Trời đất, đây là kiến thức nâng cao của học sinh lớp 12 mà, đúng là ép người quá đáng. Tôi nghiến răng trèo trẹo, lừ mắt nhìn ông thầy thì nhận đc một nụ cười nửa miệng đáng ghét .
"Được, được lắm ta sẽ cho mi xem, ta là ai kia chứ" tôi nghĩ thầm rồi cầm phấn viết lia lịa
Khi đã làm xong bài, nhân lúc không có ai để ý tôi bèn len lén xóa đi chữ " h" trong từ English mà ông thầy ghi ở đầu bảng, để xem lần này còn bắt chẹt tôi được không. Tôi sung sướng nghĩ rồi hí hửng đi về chỗ.
Lẽ dĩ nhiên là bài làm của tôi vẫn không nhận được lời khen nào mà còn bị chê là chữ xấu.
Hừ thử gọi người khác xem, đến cả chữ cũng chẳng có mà xem ấy chứ. Được thôi, bây giờ thì đến lượt học sinh chê lại thầy giáo. Tôi hả hê nghĩ rồi đứng dậy mỉm cười rõ tươi dịu dàng nói:
- Thưa thầy…
- Sao? Em có điều gì bất mãn à?_ ông thầy khỉ vàng nhìn thẳng vào tôi hỏi
- Không ạ, những lời thầy nhận xét đều rất đúng, em vô cùng cảm kích, chỉ có điều em hơi thắc mắc chữ English viết như thế nào thôi ạ?
Cả lớp tôi đều cười ồ lên, ông thầy khỉ vàng khỉ vàng nhìn tôi nhếch mép nói:
- Vậy ra đây là thần đồng của trường ta sao? Đến một chữ cơ bản như vậy cũng không biết viết, em nên xem lại kiến thức của mình đi....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ