Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


“Anh đổi dép đi, em mất bao nhiêu công mới lau được đó!” Mộ Tây bất mãn chạy theo anh nhưng lại phát hiện trên người anh có mùi rượu rất nồng, cô đang phân vân liền bị Lục Nhược kéo vào trong lòng. Anh có chút thô bạo kéo cắm cô lên hôn xuống.

Nói là hôn nhưng không bằng nói cắn còn hơn, tay anh miết ở eo cô như muốn bẻ gãy đôi người cô ra vậy. Trong miệng anh nồng nặc mùi rượu khiến cho cô vô cùng khó thở. Đầu lưỡi anh vươn thẳng vào trong miệng cô làm cô bỗng dậy lên sự ghê tởm. Lần đầu tiên cô biết hôn môi có thể làm người ta khó chịu đến như vậy.

“Anh buông ra, a… Khó chịu!” Mộ Tây lấy tay đánh anh, không biết anh uống bao nhiêu rượu rồi lại chạy về nhà phát điên nữa!

“Không được!” Lục Nhược truy đuổi đôi môi trốn tránh của cô. Mộ Tây thật sự khó chịu, liền nhấc chân đá ống đồng của anh. Lục Nhược lảo đảo một cái liền ôm cô ngã trên sô pha.

“Anh đi lâu như vậy, em có nhớ anh không?” Lục Nhược đè nặng trên người cô như vậy, cởi bỏ tạp dề trên người Mộ Tây, hướng lên trên cởi váy của cô vuốt ve đôi chân dài.

Mộ Tây đem tay đẩy anh đi: “Muốn phát tình cũng phải tùy lúc chứ. Đi tắm trước cái đã. Hôm nay em không được!”

“Tại sao không được?” Lục Nhược cúi đầu, ngón tay đặt trên quần lót màu trắng của cô: “Như thế nào lại không được!”

Động tác của anh thuần thục làm Mộ Tây khó nhịn kêu lên một tiếng.

Lục Nhược choáng váng kéo khóa quần xuống, không để ý phản kháng của cô lại mạnh mẽ tiến lên, sau lại thấy Mộ Tây vẫn không chịu nghe lời. Trong lòng anh vốn có chuyện đã không thoải mái lại thấy cô giương nanh múa vuốt, liền rút dây lưng quần ra quấn chặt hai tay cô đặt lên trên đỉnh đầu.

Mộ Tây bị anh đối xử thô lỗ, đá chân anh muốn đi xuống: “Anh làm sao vậy? Không muốn, không nghe thấy sao?…. Em có thai, Anh đừng như vậy!” Tuy không giống với tưởng tượng của cô nhưng rốt cuộc cô cũng đỏ mặt nói ra, mang theo niềm vui sướng ngượng ngùng, cô rút cánh tay trong dây lưng ra: “Là thật đó, nên trong thời gian này anh nhẫn nại một chút!”

Quả nhiên Lục Nhược dừng lại, cúi đầu lẳng lặng nhìn cô một hồi lâu, thân thể bao trùm lên người cô, bạc môi lại phun ra một câu làm cô không thể tha thứ: “Ai?”

Mộ Tây nhìn anh không thể tin được, mở to hai mắt thoáng chốc nước mắt lấp đầy hai khóe mi: “Anh nói cái gì?”

Lục Nhược trên môi rặn ra một nụ cười châm chọc, nhẹ nâng bàn tay vuốt ve mặt cô, cọ nhẹ lên khóe mắt đọng nước của cô: “Chuyện này không có gì… Chúng ta đều là người lớn cả rồi, ngủ cùng ai,… đều giống nhau cả.” Anh thở ra một hơi đầy rượu phả trên mặt Mộ Tây, hơi thở đi vào tận tâm can cô lạnh thấu xương.

“Khóc cái gì?” Lục Nhược một tay phát giận đánh một quyền thật mạnh lên đệm cạnh đầu cô: “Không phải em lại tiếp tục ghen tị đấy chứ!” Anh nhắm mắt lại một loạt những bức ảnh lại hiện lên khiến đầu óc anh quay cuồng. Anh bỏ đi nhưng lại tạo cơ hội cho kẻ khác. Cô uống say khuớt lại bị người đàn ông khác ôm đi, sau đó lại một thân chật vật, làm cho anh phải suy nghĩ như thế nào đây? Thật đáng giận tại sao đến ngày hôm nay anh mới được biết?

Mộ Tây lấy bàn tay vừa rồi rút ra dồn hết sức cho anh một cái tát, tay kia theo động tác của cô đem theo dây lưng giãy dụa “Ba” một tiếng đánh vào cổ Lục Nhược, nơi đó lập tức hiện lên một vết roi đỏ thẫm.

“Anh lăng nhăng, anh tưởng ai cũng như anh, tùy tiện ai cũng có thể ngủ cùng sao?” Mộ Tây theo chính trên người anh đổ xuống sàn “Anh phát điên vì cái gì cơ chứ? Ngay cả câu giải thích cũng không có…” Cô vứt dây lưng trên tay xuống sô pha: “Anh uống say rồi, ngày mai tỉnh rượu nói sau!”

Mộ Tây vòng qua Lục Nhược lấy áo khoác định đi ra ngoài ngủ một đêm. Đi qua phòng bếp có mùi cháy khét, cô đi vào phát hiện nồi cháo đã cháy cạn tới đáy, một khối màu đen chạm vào đáy nồi. Ngắt điện, cô vứt nồi cháo vào chậu rửa nghe cạch một tiếng.

Nhưng Mộ Tây đã quên bản tính người nào là cỡ nào tà ác, cỡ nào càn rỡ. Cô bị anh giữ lại ở phòng bếp.

“Anh muốn làm gì ?” Mộ Tây nhìn ánh mắt đỏ rực của Lục Nhược có chút sợ hãi.

Lục Nhược dồn Mộ Tây liên tục lùi lại phía sau, túm lấy, ôm cô lấy, đi xuyên qua phòng khách, ném vào giường lớn của bọn họ. Anh từ phía sau đè nặng cô, ôm lấy thắt lưng cô hướng lên trên, rõ ràng còn nguyên quần áo lại tiến vào: “Em là của anh!” Anh phảng phất tuyên bố, tay nắm chặt lấy tay cô, một lần, lại một lần tiến sâu vào…

Cưỡng ép trong hôn nhân.

Hôn nhân khi phát sinh mâu thuẫn, người phụ nữ thường bị thương tổn nhiều hơn, không chỉ là thể chất mà còn cả tâm lí cùng tình cảm.

Mộ Tây xoa xoa cánh tay đau, đẩy người nằm trên mình ra, quấn chăn quanh người đi xuống giường đem chăn quấn quanh người đi xuống giường, lảo đảo di đến nơi cách xa anh nhất, hai tay vòng trụ, ôm chặt chính mình.

Loại chuyện này cô vẫn thường hay thấy ở trên tivi nhưng không nghĩ lại phát sinh chính trên người mình. Lục Nhược như vậy, không quan tâm ý nguyện của cô, làm cô đau đớn, khuất nhục, lại càng không thể tha thứ.

Di động trên bàn trà điên cuông rung, Mộ Tây bình tĩnh đi tới, màn hình hiện lên hai giờ sáng, mẹ.

“Me?” Mộ Tây phát hiện thanh âm của chính mình không ngừng run rẩy.

“A Tây, Tiểu Lục về nhà sao?” Thanh âm Mộ mẹ vội vàng “Các con không có chuyện gì chứ? Nó không bắt nạt con chứ?”

Mộ Tây phóng mắt vào phòng ngủ, nức nở nói: “Không có việc gì, ầm ĩ hai câu. Anh ấy uống chút rượu nên đã đi ngủ rồi!”

Mộ nẹ nghe vậy nhẹ nhàng thở ra: “Nó còn ngủ được là rất giỏi rồi. A Tây không phải mẹ nói con, con đã làm vợ người ta rồi, hành động cử chỉ đều nên chú ý một chút. Hiện tại xảy ra ba cái chuyện này không thể trách Lục Nhược gây chuyện. Bố con tức giận đến bây giờ vẫn chưa ngủ đâu. Tiểu Bắc đem cái tòa soạn báo Hồ Lục kia chỉnh cho suy sụp, bị người ta đuổi việc rồi. Mẹ lo lắng gần chết!”

“Mẹ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Mộ Tây không rõ liền như vậy ở trong nhà hai ngày lại có thể gây ra chuyện gì được cơ chứ.

Mộ mẹ sửng sốt: “A Tây con còn hỏi ngược lại, chuyện này con phải là người biết rõ nhất chứ!”

“…” Biết, nàng mang thai xong cũng không hề xem ti vi nghĩ phóng xạ không tốt.

“A Tây” Mộ mẹ thở dài: “Nhà ta không giống những nhà khác, mỗi hành động cử chỉ đều có người để ý tới. Đều do hằng ngày mẹ quá dung túng các con. Con cùng cái tên kia Hứa Diệc Hàng đi cùng nhau bị người chụp được, con cũng thật hồ đồ, đều đã có gia đình cả rồi sao còn có thể đi cùng người đàn ông khác đến qua đêm, con định để mặt mũi Lục Nhược ở đâu?” Mộ mẹ sót con, nghe tiếng khóc của Mộ Tây, dịu dàng dỗ: “Tốt rồi, con đừng nghĩ nhiều làm gì. Chắc bên nhà chồng con cũng biết rồi, sáng mai nói Lục Nhược đưa con qua bên đó nói lời xin lỗi, bố mẹ sẽ là chỗ dựa cho hai đứa, thôi nghỉ ngơi sơm đi. Vừa rồi gọi điện thoại không nhận, mẹ sợ con chịu thiệt!”

Mộ Tây ngồi trong chăn hồi lâu trên mặt đất, thẳng đến khi ngoài cửa sổ trắng bệch, cô lau mặt mới phát hiện trong tay vốn toàn là nước. Hơi đau bụng, lúc này hẳn tiểu bảo bối biết mẹ đau lòng nên cũng chỉ náo loạn một hồi lại thôi.

Cô mặc lại quần áo, đi vào phòng ngủ mở cửa sổ cho mùi rượu bay bớt ra ngoài.

Lục Nhược còn đang ngủ, hai mày nhíu chặt lại.

Mộ Tây đi đến đầu giường lấy ra một chai rượu thuốc đem khối bông thấm ra, nhẹ nhàng chấm lên cổ anh, vết thương hồng hồng sưng rất to “Lục Nhược,” cô xem anh im lặng nhẹ giọng nói tiếp “Nếu ngay cả loại chuyện này cũng có thể để cho anh hoài nghi em thì hôn nhân của chúng mình… còn có thể tồn tại sao?
Thật cẩn thận lựa chọn nhân duyên hay thật nhanh chọn lấy một người rồi kết hôn, nhưng khi nhân duyên đi rồi vẫn luôn tự hỏi mình nên lựa chọn như thế nào mới là tốt đây?

Từ phòng ngủ đi ra kinh ngạc ngồi trên bàn ăn nhìn Mộ Tây: “Anh tỉnh rồi sao?” Nhìn ánh mắt mê ly Lục Nhược nhìn cô, giọng Mộ Tây lại có phần bình tĩnh. Có lẽ bởi vì đã có quyết định, trong lòng không còn chao đảo, cũng không lo được lo mất, nhưng trái tim như lại thiếu đi một phần không thể nào bù đắp.

Lục Nhược đứng trước mặt cô nhưng cô không nhìn anh mà lặng lẽ đẩy bát cơm đến trước mặt anh: “Đói bụng chưa? Ăn cơm đi”

Ba món mặn một món canh đều là món ăn anh thích.

“Nhị Tây…” Trên cổ trắng như tuyết của cô hiện lên vệt tím trông đến ghê người, Lục Nhược trần chờ gọi cô, đêm qua anh có làm chuyện gì không tốt hay không? Cô cúi đầu, tóc mai che mất đôi mắt của cô. Anh có chút nóng vội vươn tay muốn ôm cô vào lòng nhưng cô nghiêng người, tay anh rơi vào khoảng không.

Mộ Tây chạy trốn đến một nơi thật xa anh: “Ăn cơm trước đi.”

Lục Nhược rửa mặt đi tới, ngồi bên bàn ăn, lại nửa điểm thèm ăn đều không có. Say rượu có một hậu quả xấu đó là đau đầu, một loạt những mảnh hỗn loạn của buổi tối ngày hôm qua xuyên qua tâm trí anh. “Ba” một tiếng, anh ném đũa đi, hai tay chống mặt bàn đứng lên, kích động hỏi: “Nhị Tây, em, em có phải hay không…, cái kia…” Anh khẩn trương đứng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn sắc mặt cô nhợt nhạt, lại dần dần nhìn xuống cái bụng của cô....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 26>51
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

pacman, rainbows, and roller s