Anh bình tĩnh hé ra khuôn mặt tuấn tú, tránh đi ánh mắt quý mến của Nhan Bái Dung, chính là cố ý không chịu nhìn thẳng cô.
Nhan Bái Dung khẽ nhấp một ngụm cà phê đá,「 Dư Khang, sao anh không nói lời nào vậy? 」Cô rất thích tiếng nói trầm thấp giàu từ tính của anh, chờ đợi có thể từng giây từng phút say mê ở trong đó.
Hạng Dư Khang có thể đi cùng cô cả ngày, thì tâm tình của cô thật sự tốt đến không thể tốt hơn.
「 Không có gì để nói,」 Hạng Dư Khang lạnh lùng nhìn cô, tức giận mà trả lời.
Nhan Bái Dung bất mãn chu miệng,「Vì sao anh lạnh lùng với em như thế? Em…… Em……」 Vốn định nương theo óan giận để thổ lộ tình cảm, nhưng nhìn lên thần sắc lạnh nhạt của anh, thì nghẹn ở trong cổ họng.
Hạng Dư Khang đương nhiên biết lời nói trong miệng cô là cái gì, nhưng mà, anh tự biết nặng nhẹ, rõ ràng cô gái chiều chuộng trước mắt không phải là người tầm thường không có tài sản như anh có thể trèo cao được!
Anh nhìn chằm chằm vào cô, bất tri bất giác, lạnh lùng trong ánh mắt thối lui, trở nên rất tập trung.
Cô không chỉ tuổi trẻ lại rất đẹp, cho dù mím môi, khóe miệng vẫn giương lên, thoạt nhìn rất ngọt, càng miễn bàn âu phục bó sát người buộc vòng quanh dáng người xinh đẹp, khiến cho người ta nhìn thấy mà không thể rời ánh mắt.
Anh ngầm thở dài, nói với chính mình, cô chỉ là mê luyến bề ngoài của anh thôi, kỳ thật anh cũng không thích hợp với cô.
- nghĩ đến thân phận một trời một vực của hai người, nhưng lại không hiểu sao ngực lại nổi lên phiền muộn.
「 Vậy khi nào thì cô muốn rời khỏi nơi này đây?」 nóng lòng bỏ qua vẻ u sầu này, anh nói sang chuyện khác.
「 Di? Mới ngồi không chưa đến nửa giờ mà, anh đã muốn rời đi à? Không thể ngồi cùng em thêm nửa giờ sao?」 Cho dù thần sắc anh bất mãn không kiên nhẫn, thì cô vẫn mở miệng khuyên ở lại.
Hạng Dư Khang cúi đầu nhìn đồng hồ, tính toán thời gian chạy về đại lý xe giao xe chắc là kịp.「 Vậy nửa giờ nữa! Nhớ nói thì phải giữ lời.」 hai người ở chung cả ngày, chỉ cần hơi không thuận ý của cô, thì cô ầm ĩ với anh, cho nên chỉ cần không quá đáng, thì anh buộc lòng để tùy cô.
「 Yeah.」 Nhan Bái Dung cười meo meo mà gật đầu.「 Dư Khang, anh tâm sự chuyện của anh được không?」
Cả ngày đều là cô lải nhải ở bên tai anh nói chuyện của mình, cô cũng muốn nghe anh tâm sự về mình một chút.
Sắc mặt của Hạng Dư Khang đột nhiên nghiêm túc lại,「 Nói về chính tôi?」 Anh có gì đâu mà nói? Anh đưa mắt nhìn vào khoảng không, sống trên đời một thân một mình, gần gũi nhất cũng chỉ có ông chủ đại lý xe coi như là người thân nhân.
Cha mẹ anh đã mất sớm, từ nhỏ đã bị người thân thích thay phiên nuôi dưỡng. Lúc cha mẹ chết đi, vẫn không để lại di sản gì, cho nên đám người thân thích coi anh như khoai lang phỏng tay, nuôi nấng anh một thời gian, thì vội vã ném anh cho người thân khác.
Anh chính là dạng ăn nhờ ở đậu cùng với tình huống bị mỗi người coi là phiền toái mà lớn lên, thiếu đi quan tâm của tình thân, đi học được một nửa thì bỏ học, và gia nhập bang phái bất lương, thường thường tranh chấp gây chuyện giành chỗ, làm xằng làm bậy, mãi cho đến có một ngày phát sinh một chuyện khiến cho anh hoàn toàn giác ngộ, mới không còn sa đọa nữa.
Anh trăm cay nghìn đắng mới rời khỏi bang phái, thực hiện nghĩa vụ quân sự, rồi lấy được bằng cấp trung học, sau lên phiá bắc học lớp bổ túc. Ban ngày anh lái tắc xi, buổi tối học bài, thừa dịp còn trẻ, muốn đem năm tháng bỏ phế trước kia bổ túc lại.
Tuy rằng hiện tại mỗi ngày đều bận rộn, và cuộc sống khó khăn, nhưng mà, tâm đã ổn định lại, không còn như lục bình không nơi nương tựa, đã có một chỗ dung thân có thể cắm rễ.
Thấy Hạng Dư Khang trầm ngâm không nói, Nhan Bái Dung lên tiếng đánh thức anh,「 Dư Khang……」
Nghe thấy cô nhẹ nhàng kêu, Hạng Dư Khang giương mắt liếc về phía cô,「 Tôi không có anh chị em, cha mẹ đã chết sớm, trừ bỏ quê nhà phía Nam có vài người họ hàng xa, hiện tại tôi là một thân một mình.」 Vừa chạm đến ánh mắt dịu dàng của cô, nhịn không được nên nói ra thân thế lẻ loi hiu quạnh của mình.
「 Phải không?」 Nhan Bái Dung bởi vì anh nguyện ý chia xẻ nên cảm thấy có chút vui vẻ.
「 Ừ.」 Hạng Dư Khang gật đầu, đáy lòng hơi kinh ngạc vì sao mình lại nói cho cô chuyện này.
Ở ngoài mặt anh xem ra dễ dàng thân cận, nhưng sau đó lại bảo trì khoảng cách với mọi người, trừ bỏ ông chủ đại lý xe vô cùng quan tâm anh, thì tình trạng gia đình và hoàn cảnh trưởng thành của anh, người bên ngoài hoàn toàn không biết.
Anh biết như vậy cũng không phải làm cho thần bí, mà là năm tháng hoang đường của tuổi trẻ làm cho anh muốn quên đi, không muốn bị người ta biết.
「 Dư Khang……」 Nhan Bái Dung còn muốn tiếp tục hỏi nữa, nhưng mà Hạng Dư Khang đã nhấc tay ngăn cản.
「 Nếu cô không muốn tôi rời đi trước thời gian, thì đừng hỏi chuyện của tôi nữa.」
「 A?」 thấy vẻ mặt anh không tốt, Nhan Bái Dung thức thời không truy vấn nữa,「 Được thôi! Không hỏi thì không hỏi……」
Cô cũng sẽ không cứ như vậy mà buông tha, nếu hạ quyết tâm ở cùng một chỗ với anh, biết chuyện riêng của anh là nhất định phải có, nhưng mà hiện tại hai người coi như xa lạ, nhất định là cô nóng vội mới chọc anh không vui.
「 Ừ.」 Hạng Dư Khang cũng không biết trong lòng của Nhan Bái Dung suy nghĩ cái gì, nhìn thấy cô nhượng bộ rất nhanh, nên cũng không nói thêm cái gì nữa, cầm lấy ly cà phê uống một ngụm, tiếp tục ngồi cùng cô cho hết thời gian.
Nhan Bái Dung không sợ lửa nóng của ánh mặt trời, nên chống một chiếc ô to đi bộ trên đường.
Cô nhìn quanh biển số nhà gần đây, cuối cùng tìm được địa chỉ trên tờ giấy trong tay, chợt đi tới phía trước một cửa hàng đỗ tắc xi.
Còn chưa đi đến gần, thì cô nhìn thấy một người đàn ông trung niên mập mạp nâng cao bụng ngồi ngủ gật ở trên ghế trong cửa hàng, lười biếng thổi quạt điện.
Nghe được tiếng vang giày cao gót của Nhan Bái Dung chen lẫn với giai điệu bên trong đài phát ra ở trong tiệm, thì mới lười biếng mở một con mắt, nhất thời, khuôn mặt được trang điểm xinh đẹp ánh vào mi mắt.
Lại Hữu Quý giật mình tỉnh lại, thân mình lười nhác lập tức đứng thẳng lên,「 Tiểu thư, cô có chuyện gì?」
Chú trung niên này vừa mở miệng chính là quốc ngữ Đài Loan đáng yêu, Nhan Bái Dung đối với khuôn mặt béo tròn kia thì nở nụ cười quyến rũ,「 Chú là ông chủ đại lý xe sao?」
Lại Hữu Quý vội vàng đứng lên, liên tục thừa nhận không ngừng,「 Hắc! Là ngộ. A tiểu thư có chuyện gì?」 Quy mô kinh doanh đại lý xe của ông nhỏ, nên nhân công không nhiều lắm, cho nên chỉ cần không vội, thì tự ông trông cửa hàng.
Ông nhìn thấy toàn thân trên dưới của Nhan Bái Dung đều là quần áo và trang sức quý giá lộng lẫy, thì trong lòng không khỏi buồn bực, vị tiểu thư xinh đẹp này vì cái gì mà chạy tới?
「 Ông chủ, Hạng Dư Khang có ở đây không?」 Nhan Bái Dung không để ý tới ánh mắt đánh giá của Lại Hữu Quý, tự mình hỏi ông.
Hôm nay sở dĩ cô thình lình xuất hiện ở chỗ này, mục đích là muốn tìm Hạng Dư Khang tránh không gặp mặt.
Từ sau lần đầu tiên cô gọi xe, sau này mặc kệ cô đổi tên, đổi số điện thoại kêu xe, Hạng Dư Khang trước sau đều không có xuất hiện, ngăn cản không được nỗi nhớ anh, cô dứt khoát đích thân xuất mã, trực tiếp đi tới đại lý xe của anh.
「 Cô là đến tìm A Khang à?」Bộ dáng của Lại Hữu Quý ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, phảng phất đại lý xe tầm thường này sẽ có cô gái xuất sắc như Nhan Bái Dung đến, tất cả đều là vì có quan hệ với một anh chàng đẹp trai Hạng Dư Khang ·
Nhan Bái Dung thẹn thùng mà gật gật đầu,「 Dạ! Ông chủ, anh ấy có ở đây không?」
「 A Khang không có ở đại lý xe! Hơn nữa hôm nay cũng không có lái xe, hôm nay cậu ấy ở nhà đó!」 Hạng Dư Khang vì đối phó với cuộc thi cuối kỳ, nên đã sớm xin phép ông ở nhà ôn bài.
「 Phải không?」 Nhan Bái Dung chớp chớp ánh mắt xinh đẹp, không chút nghĩ ngợi đã nói:「 Vậy chú có thể nói cho cháu biết nhà anh ấy ở đâu hay không?」
Cô cũng không muốn hoàn toàn không có thành quả mà trở về, hạ quyết tâm muốn tới nhà Hạng Dư Khang tìm anh.
Không nghĩ tới Nhan Bái Dung sẽ hỏi ông địa chỉ của Hạng Dư Khang, Lại Hữu Quý thật sự kinh ngạc,「 Tiểu thư, cô tìm A Khang có chuyện gì? Tôi chưa từng thấy cô a!」 Ông cũng nhớ chưa từng có cô gái xinh đẹp như vậy đến tìm Hạng Dư Khang, nếu có, nhất định ông sẽ nhớ rõ.
Nhan Bái Dung nở nụ cười thẹn thùng, nhìn thấy Lại Hữu Quý đang nhìn cô chằm chằm không chuyển mắt, nhịn không được nên mượn cơ hội thổ lộ nổi khổ tương tư.「 Ông chủ, cháu muốn tìm Dư Khang, đã mấy ngày rồi cháu chưa gặp anh ấy.」
Di? Lại Hữu Quý gãi gãi tóc không nhiều lắm trên đỉnh đầu,「 tiểu thư, cô sẽ không phải là……」 đột nhiên nhớ lại Hạng Dư Khang từng nói không nhận khách kêu xe là vì có một nữ khách hàng quấn quít lấy nó.
A! Có phải chính là cô gái xinh đẹp này hay không đây? Nhưng trong nhiều cô gái theo đuổi Hạng Dư Khang như vậy, thì chỉ có cô gái này đẹp nhất hơn nữa thoạt nhìn có khí chất nhất.
「 Là ai? Ông chủ.」 Nhan Bái Dung không hiểu lắm nên hỏi.
「 Ha! Chính là cô gái gần đây vẫn dây dưa A Khang đó!」 Lại Hữu Quý không lưỡng lự, không chút ác ý mà nói ra....
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ