Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Nhớ lại cô lại càng muốn gặp Nguyễn Đông Luân
Khang Đóa Hinh là người thuộc trường phái hành động. Ý nghĩ trong đầu hiện ra, cô liền nhảy từ trên ghế xuống trở về phòng thay quần áo, cầm ví tiền cùng chìa khóa trên bàn, ra khỏi nhà.
Không khí ở trường sáng sớm trong trẻo nhưng lạnh lùng, gió lạnh nhẹ thổi qua thân mình đơn bạc, khi tỉnh táo lại cô liền cảm thấy mình rất xúc động
Đại học Z cũng không nhỏ, muốn tìm người nói dễ hơn làm
Nhưng dù sao cũng đã đến rồi, về không cũng không cam lòng
Cô cũng không xác định đến cuối cùng sẽ có được đáp án như thế nào, dù sao cô cũng không định cùng anh yêu đương lại. Trải qua mười năm hôn nhân, cô đối với hôn nhân đã không còn khao khát.
Có lẽ chỉ muốn gặp lại anh một lần nhìn anh có sống mạnh khỏe ở thế giới này hay không mà thôi
Không ôm theo chờ mong, đi tới sân bóng rổ. Lúc này đa số sinh viên đều đang học, nếu không chính là còn quá sớm nên chưa đi học, cô cũng không quá hi vọng có thể thuận lợi gặp được anh.
Nhưng mà không biết là ý trời hay vận khí cửa cô thật sự quá tốt, mới đi đến bên sân bóng liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc
Khang Đóa Hinh cảm giác đột nhiên tim đập nhanh hơn
Thân ảnh cao một mét tám ở trong đội bóng rổ nam không tính là đặc biệt xuất chúng, nhưng mà phương thức ném bóng gọn gàng kia quả thực rất giống với trong trí nhớ
Lúc mới quen anh nửa năm, cô từng nhìn thấy anh chơi bóng rổ, sau anh rời khỏi đội cũng không có cơ hội nhìn thấy
Lúc này nhớ lại khiến cho cô có một cảm giác rung động không hiểu hốc mắt một lần nữa vừa đỏ vừa nóng. Lại được nhìn thấy anh, cảm giác này cùng với lúc nhìn thấy cha mẹ thực không giống.
Rõ ràng trí nhớ 11 năm kia không phải giả, bởi vì Khang Đóa Hinh 17 tuổi không quen biết Nguyễn Đông Luân.
Quả bóng làm một đường cong hoàn mĩ từ tay người con trai bay vào rổ khiến người xem ít ỏi xung quanh không khỏi tán thưởng
“Thật đẹp trai!”
“Thật đẹp mắt”
“Giỏi thật” Cô nhịn không được cũng kêu nhỏ
Khoảng cách xa như vậy chắc không nghe thấy
Mới nghĩ như vậy, người con trai bỗng đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía cô
Khi tầm mắt hai người chạm nhau, xung quanh phảng phất yên lặng, Khang Đóa Hinh chỉ nghe thấy trái tim trong lồng ngực mình đập như sấm
Bọn họ cứ nhìn nhau từ xa như vậy, giống như có thiên ngôn vạn ngữ lại không biết nên nói từ đâu
“Bộp” một tiếng, một quả bóng ném vào giỏ đánh vỡ không khí này.
“Này, A Luân cậu ngây ngốc ở đó làm gì?” Đồng đội của anh dùng sức vỗ vỗ vào lưng, theo ánh mắt của anh nhìn về phía này “Ai cha, là cô em gái xinh đẹp trẻ tuổi nha, thì ra cậu thích loại này”
Nguyễn Đông Luân không để ý đến hắn bỗng nhiên nói: “Các cậu chơi trước” liền đi tới phía cô.
Anh đi đến phía này làm gì? Anh biết cô là ai chăng? Nếu anh không biết cô hỏi cô tới làm gì, cô biết trả lời thế nào?
Kỳ thật chỉ ngắn ngủi vài giây nhưng cô cảm thấy lòng bàn tay mình đổ đầy mồ hôi
Còn đang suy tư, anh đã đến trước mặt cô chỉ cách nửa mét
“Anh…” Cô cắn môi, cố lấy dũng khí “Anh đi đến đây, tìm tôi có việc sao?”
Một khắc khi ấy cô không xác định được mình có hy vọng anh nhận ra cô hay không
Nguyễn Đông Luân bình tĩnh nhìn cô, một hồi lâu, trên khuôn mặt bình tĩnh mới chậm rãi lộ ra một chút cảm xúc.

“Trán em sao vậy?” Anh bỗng nhiên mở miệng

Khang Đóa Hinh ngẩn ngơ, theo bản năng nâng tay sờ sờ băng gạc trên trán, hoàn hồn đáp: “A, buổi sáng không cẩn thận đụng vào”

<> Khang Đóa Hinh nghĩ.

Không biết vì sao cô cảm thấy có chút may mắn, nhưng càng nhiều mất mát.

Chẳng lẽ trên đời này chỉ có mình cô có đoạn trí nhớ về 10 năm kia.

Cô cắn cắn môi, đè ép lòng tràn đầy thất vọng, đối anh gật gật đầu: “Không quấy rầy các anh tập bóng.” nói xong cô xoay người chuẩn bị rời đi.

“Đóa Hinh?”

Người đàn ông phía sau… hoặc nên gọi là cậu thanh niên, đột nhiên lên tiếng gọi cô.

Cô không dám tin quay đầu lại, giây tiếp theo đã bị ôm vào một lồng ngực rộng lớn.

“Ôi trời, không ngờ thật sự được gặp lại em! Anh còn cho là mình bị ảo giác… Em tới tìm anh sao?” Anh luôn trầm ổn khó khi nào lộ ra vội vàng.

Khang Đóa Hinh chết lặng không có phản ứng gì, nội tâm so càng kích động hơn anh.

“Anh… biết tôi?” Cô nghèn nghẹn hỏi.

Theo lý thuyết bọn họ còn chưa quen biết, anh có thể gọi tên cô, tức là anh cũng giống cô là từ mười năm sau trở về?

“Đương nhiên.” Anh rất nhanh đáp lại, tiếp theo lại chần chờ nhìn cô: “Chẳng lẽ em không biết anh?”

“Không” Khang Đóa Hinh bật thốt lên: “Ý em là, em biết anh là Đông Luân, nhưng là chúng ta… chúng ta không biết vì sao…”

“A Luân cậu có chơi nữa không.” Từ trong sân bóng có người hô.

“Mình có chuyện quan trọng, hôm nay không tập nữa.” Nguyễn Đông Luân lắc đầu với bọn họ.

“Chuyện gì quan trọng, tán gái sao?” Một nam sinh khác hì hì hỏi, vẻ mặt khá ái muội.

Nguyễn Đông Luân không đáp lời chỉ quay đầu khẽ nói với cô “Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.”

Tâm tình Khang Đóa Hinh thực phức tạp

Tình cảm trước mắt giống ngày hôm qua… hoặc là nên nói là mười năm sau, cô cùng anh ngồi ở quán café, không yên lòng uống café nói chuyện.

Cô không biết dùng thái độ gì đối mặt với người đàn ông từng được coi là “chồng trước” này

Trước ngày hôm qua cô chỉ luôn nghĩ về chuyện li hôn, nghĩ sau khi li hôn sẽ không còn quan hệ gì với anh.

Nhưng tình huống trước mắt rất vớ vẩn ly kì, trừ bỏ anh, cô không nghĩ ra có thể tìm ai. Huống hồ nhìn dáng vẻ này rõ ràng anh nhận ra cô.

“Trước hết để anh xác nhận một chuyện.” Nguyễn Đông Luân để sau khi phục vụ mang café rời đi mới mở miệng: “Chúng ta ở bên nhau 10 năm hẳn không phải do một mình anh tưởng tưởng?”

Sáng nay anh tỉnh lại, phát hiện tình cảnh của mình xong ngạc nhiên vạn phần, tiếp theo bị bạn bè cùng đội bóng rổ và bạn cùng phòng kéo đi tập bóng, còn chưa suy nghĩ cẩn thận kế tiếp nên làm cái gì, liền gặp được cô.

“Không phải, trừ phi hai chúng ta cùng nhau thác loạn.” Cô rầu rĩ uống một ngụm café: “Kí ức cuối cùng của em, chúng ta bị xe taxi đâm phải, sau khi khôi phục kí ức chính là bộ dáng này”

Vốn đang nghi ngờ đoạn chân thật kí ức này đến tột cùng là hoàng lương nhất mộng (1) hay chính mình không bình thường xuyên qua, nhưng nếu không phải chỉ một mình cô trải qua chắc anh cũng vậy

“Anh cùng em không khác lắm.” Anh trầm ngâm nói: “Thoạt nhìn giống như chúng ta thật sự trở về quá khứ rồi.”

“Tại sao lại như vậy?” Cô thấp giọng lẩm bẩm, loại sự tình này không phải chỉ có ở khoa học viễn tưởng hay phim ảnh mới có sao, vì sao lại phát sinh trên người cô.

Nguyễn Đông Luân quan sát cô một hồi lâu mới nói: “Thật ra, anh cảm thấy chuyện này không hẳn là xấu.”

“Sao lại vậy?”

“Em không thấy sao? Lịch sử sẽ thay đổi.” Anh hít vào một hơi: “Vốn chúng ta nửa năm sau trong lúc chờ xe mới có thể gặp nhau, kết giao, nhưng lần này em tìm anh trước nên chúng ta gặp nhau sớm nửa năm.”

Với anh mà nói, kia chứng tỏ bọn họ có thể bắt đầu lại một lần nữa.

Khang Đóa Hinh sửng sốt: “Em không nghĩ đến chuyện này.”

Qua rồi thật sự có thể thay đổi sao? Cô nhớ những ngày sau này.

Kỳ thật cũng không thể nói là hối hận dù sao bọn họ cũng có rất nhiều ngọt ngào cùng hạnh phúc, anh cho cô cuộc sống an ổn, luôn khát khao tình yêu tốt đẹp, nhưng trừ lần những thứ đó ra cô có càng nhiều tiếc nuối.

Tiếc nuối không học đại học, tiếc nuối không thể có con, tiếc nuối không thể nhìn mặt cha mẹ lần cuối, càng tiếc nuối cô trả giá nhiều như vậy cuối cùng lấy ly hôn để kết thúc.

Mà nay cô có thể trở lại 17 tuổi, trước khi mọi việc xảy ra. Chẳng lẽ ông trời cho cô cơ hội bù đắp lại những tiếc nuối đó?

“Đóa Hinh, em không sao chứ?”

Cô hoàn hồn, nhìn “chồng trước” trước mắt trẻ hơn rất nhiều

“Em không sao” Cô lắc đầu, lại nhanh chóng uống ngụm café: “Chỉ đang xem xét học cao nhị cấp ba một lần nữa.”

Có ai bỏ qua sách giáo khoa, không làm gì mười năm có thể nhớ rõ trung học học cái gì chứ? Anh trở về là đại học năm nhất, thật sự thoải mái.

“Em muốn lên đại học?” Anh hỏi

Nghĩ đến cô lúc trước 18 tuổi tốt nghiệp trung học xong liền rời nhà gả cho anh, không học đại học.

“Đương nhiên, xã hội hiện nay không ai không học đại học.” Khang Đóa Hinh nói thầm.

Anh nao nao: “Anh nghĩ em không thích học.”

“Đúng là không thích, nhưng vẫn tiếc nuối không thể trải nghiệm cuộc sống đại học.” Cô dừng một chút: “Dù sao học đại học cũng cần tiền, thành tích lúc trước của em không vào được đại học quốc lập Đài Bắc, học phí đại học tư nhân lại cao. Lấy tình huống của chúng ta lúc ấy, anh vừa học vừa làm, còn phải chiếu cố mẹ, sao có thể?”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

XtGem Forum catalog