nguồn DakMil.WapSite.Me
Chương 07: Muốn sống chết vì em đến hết cuộc đời
Bàn tay đang nắm lấy tay Tô Tiểu Lương siết càng chặt hơn, Dương Duệ ngẩng đầu lên, khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh như một tuyệt tác được gọt rũa tỉ mỉ, lãnh đạm mà lại không mất đi vẻ kiêu ngạo: “Anh đã sớm nhận ra cảm tình của cô ấy dành cho mình nên cũng tìm cơ hội kể với cô ấy về chuyện của hai chúng mình. Tuy thấy hụt hẫng nhưng cô ấy vẫn thể hiện là mình hiểu chuyện, còn hi vọng sau khi anh tốt nghiệp, làm đám cưới với em rồi đưa em sang Úc, khi đó cô ấy sẽ mời chúng ta đến Nhà hát opera Sydney nghe vở opera hay nhất. Sau đó, anh và cô ấy cũng chỉ là bạn thôi, không gặp nhau nhiều lắm, thực tình là anh quá bận, cho đến khi bác cả xảy ra chuyện. Bác cả anh cũng có chút tên tuổi trong hội người Hoa sống tại Úc, tai nạn của bác anh người trong hội cũng đồn đại nhiều. Đương nhiên, chuyện nội chiến tranh chấp trong gia tộc Dương Thị còn bị đồn rộng hơn”.
“Cô ấy đến tìm anh, nói có thể giải quyết được khủng hoảng của Dương Thị?”
“Không, bố cô ấy đã trực tiếp đến tìm gặp chú ba anh, nói là chỉ cần anh đồng ý cưới Anna thì Dương Thị nhất định sẽ lại xuôi chèo mát mái”.
Nhíu hàng lông mày, Tô Tiểu Lương thấy có chỗ rất khó hiểu: “Trước khi chuyện này xảy ra anh vẫn không phát hiện ra xuất thân quyền thế cao sang của cô ấy à?” Có lẽ, Anna cố tình che giấu thân phận của mình chỉ là không muốn để Dương Duệ cảm thấy cô ấy quá đặc biệt, với kiểu đàn ông như anh, nhất định không bao giờ nhòm ngó điều kiện gia cảnh người ta mà bám theo bợ đỡ. Bản lĩnh cao thượng và hiên ngang của người đàn ông xưa nay vẫn cắm rễ ăn sâu vào con người anh mà.
“Quyền thế cao sang?”
Đang đắm chìm trong ký ức để dốc bầu tâm sự, bỗng có một luồng xúc cảm khẽ dâng lên trong lòng Dương Duệ, anh nhếch mép hơi cười cợt, tiếp tục câu chuyện bằng giọng lãnh đạm như một mặt hồ băng đá: “Không chỉ là quyền thế cao sang đâu, nơi đó cũng có thể biến thành cổng địa ngục trần gian của con người. Trước đó có đôi lần anh cũng có cảm giác Anna có gì đó không tầm thường chút nào nhưng vì chỉ là bạn bè bình thường thôi nên anh chẳng có thời gian quan tâm đến gia thế xuất thân của người ta làm gì, huống hồ anh tin là Anna không muốn nói ra đương nhiên là có lý do của cô ấy, quan trọng nhất là anh thấy chẳng có liên quan gì đến mình”.
Liếc mắt sang nhìn thấy Tô Tiểu Lương căng thẳng vô cùng, Dương Duệ nói xin lỗi rồi ôm cô vào lòng, khẽ vỗ về lưng an ủi: “Nhóc ạ, có những chuyện em không cần phải hiểu rõ quá làm gì. Anh chỉ muốn nói với em vì sao năm đó anh lại rời bỏ em. Chú ba nghe bố của Anna là Richard nói chuyện xong lập tức về nhà bàn bạc với toàn bộ mọi người trong nhà, họ còn quyết định thay anh khi anh hoàn toàn chưa biết có chuyện gì xảy ra, khi bọn ùn ùn kéo đến phòng giải phẫu quỳ xuống trước mặt anh, anh có cảm giác những con người thường ngày cứ tưởng như thân thuộc hiền lành và đáng tin cậy nhất này sao bỗng trở nên xa lạ kinh khủng”.
“Bao gồm cả bố mẹ anh? Em còn nhớ trước kia anh từng kể về bố mình, ông vốn là con người dân chủ, rất ít khi ép buộc, cấm đoán bất cứ mong muốn nào của anh”.
“Bố anh là người xem trọng những người thân máu mủ trong gia đình, đương nhiên không mong muốn mình phải chứng kiến cảnh anh chị em ruột của mình bị những món nợ nần đó ép chết. Mẹ anh là người phụ nữ không có nhiều chủ kiến, bà nội nói gì mẹ đều răm rắp nghe theo. Vì thế, hai người cũng nằm trong số đó. Rõ ràng anh chẳng có bất kỳ liên quan nào trong việc làm ăn của họ, bỗng nhiên trong nháy mắt anh biến thành con bài chủ chốt quyết định việc sống hay chết. Sự biến không đâu này anh căm hận vô cùng, càng không bằng lòng chuyện hôn nhân và số mệnh của mình bị người khác sắp xếp điều khiển. Buồn cười và cũng thật buồn lòng bác gái anh còn nói với anh một câu tưởng như đầy ẩn ý: Dương Duệ, hôn nhân không bằng được tình yêu”.
Không biết có thể nói được gì, Tô Tiểu Lương chỉ biết áp thật sát vào lồng ngực Dương Duệ, dùng cách này để truyền tải sự thấu hiểu và an ủi của mình đến anh.
Đối với con người từ nhỏ đến lớn cơ bản là luôn thuận buồm xuôi gió như Dương Duệ mà nói, sự biến bất trắc này thật sự quá khó giải quyết, quá bức bách, bế tắc và cũng đau lòng.
Sau ngăn cách nhiều năm trời, sự việc năm đó lại đang trải rộng ra trong nỗi lòng đã khép kín bấy nhiêu năm của anh, Dương Duệ không còn căm phẫn giận dữ đến dựng tóc gáy như năm đó nữa và cũng không còn cảm giác ảm đạm muốn thay đổi sự tình nhưng không có sức để thay đổi nữa. Thời gian cùng những suy tư đã khắc sâu vào tận xương tủy và bao nhiêu trằn trọc xoay vòng để nói cho anh biết cái gì mới là quan trọng nhất cuộc đời: “Anh không đồng ý kết hôn, bọn họ cũng rất kiên quyết. Đến bà ngoại, người thương yêu anh nhất từ khi anh còn nhỏ cũng nước mắt ngắn nước mắt dài. Nói một câu thật lòng, anh căm ghét và ghê tởm kiểu cưỡng bức này, nhưng bọn họ đều là người thân của anh, ngoài kiên quyết kiên định với những gì mình xác định cần kiên định ra anh không thể làm ra bất kỳ hành động quá khích nào khác. Trong mắt họ, tình yêu của anh chẳng qua chỉ là những rung động thiếu suy nghĩ của một đưa trẻ, khi đó anh không thể nào hiểu nổi, chẳng lẽ không ai trong bọn họ từng có một tình yêu chân chính bao giờ sao? Mãi về sau, anh mới biết…”
“Biết điều gì?”
Một sự im lặng kéo dài làm Tô Tiểu Lương thở không ra hơi.
Đưa mắt xuống nhìn người con gái trong lòng mình, đôi môi anh đào của cô hơi run rẩy, mấy ngón tay Dương Duệ khẽ vuốt nhẹ lên trên má cô, hình như có gì đó bất đắc dĩ nhưng anh tiếp tục nói:
“Anh biết rằng không phải bọn họ chưa từng yêu thật lòng bao giờ, mà là rất nhiều cuộc tình cuối cùng không thể thắng được thực tế và kết thúc buồn thê thảm ”.
“Rất nhiều cuộc tình cuối cùng không thể thắng được thực tế…”
Lẩm nhẩm nhắc lại lập luận sâu sắc mà thấm thía đó, bất giác trái tim đang thấp thỏm của Tô Tiểu Lương cảm thấy hoảng loạn vô cùng.
Hôn nhân không bằng được tình yêu hay ngược lại tình yêu không bằng được hôn nhân.
Tình yêu có thể thất bại bởi thực tế, hôn nhân nhiều khi lại là sản phẩm của thực tế.
Nếu cứ so sánh bắc cầu như vậy, hôn nhân có khả năng uy hiếp và cấm cản mạnh hơn tình yêu nhiều, và cũng có cơ sở tồn tại vững bền hơn tình yêu nhiều, không phải sao?
Nếu vậy, phải chăng tình yêu mình đã bị mất rồi vừa tìm lại được cũng khó có thể trốn tránh được quy luật sắp đặt đầy may rủi này?
Trái tim tinh tế và sắc sảo của Dương Duệ nhận ra ngay câu nói vừa rồi của mình chắc chắn sẽ làm Tô Tiểu Lương có những liên tưởng không hay, anh vội vàng nghiêm nét mặt, chân thành nói:
“Nhóc ơi, hãy tin anh, nhất định anh sẽ không để tình yêu của chúng ta giống như vậy đâu. Nếu không thì anh đã không đợi đến sáu năm trời rồi mới quay lại đâu. Hãy tin anh!”
Biết không nên nảy sinh ra cảm giác bất an trong lúc này, Tô Tiểu Lương gật đầu. Bản thân cô cũng từng nếm trải qua nỗi đau mất anh, tận tai nghe những trắc trở mà anh gặp phải khi đó, cô muốn hận mà không thể hận được. Sáu năm trước cô bị tước đi tình yêu của mình, biết trách ai đây? Mỗi người đều có nỗi khổ không thể nói thành lời, bao gồm cả Anna, ngươi tưởng chừng như có được tất cả.
Có lẽ là muốn kết thúc cho nhanh đoạn giải thích dễ gây ra nhiều liên tưởng không hay này mà Dương Duệ vội vàng nói tiếp: “Bởi vì anh kiên quyết không thỏa hiệp nên cục diện vẫn dậm chân tại chỗ, bố mẹ anh thì lúc trước năn nỉ van xin sau lại quở trách chỉ trích. Sau bao nhiêu nỗ lực không có kết quả, mấy ngày liền hai người không nhắc chuyện này với anh nữa. Đúng vào lúc anh tưởng họ đã từ bỏ rồi thì chú ba tìm đến anh, nói là muốn nói chuyện một lúc. Ông ta là bậc cha chú, dù anh không muốn cũng đành chịu. Kỳ thực chú ba là người đàn ông rất thông minh, hiểu biết rất rộng. Tối hôm đó chú ấy không đề cập gì đến chuyện Anna, chỉ nói với anh rất nhiều những vấn đề liên quan đến đàn ông và tình cảm. Sau đó, chú đã nói một câu làm anh khắc cốt ghi tâm cả đời và cũng ân hận cả đời”.
Tạm dừng một lát Dương Duệ khẽ chớp mắt mấy cái, đôi lông mi dày rậm trĩu xuống làm sắc mặt anh trông càng u ám:
“Chú ấy nói có rất nhiều cách để thử thách và chứng minh tình yêu, chẳng hạn như sự xa cách, sự xuất hiện của kẻ thứ ba, và khắt khe nhất là tiền bạc”.
Chỉ cần nghe một câu này thôi, Tô Tiểu Lương cũng đủ biết chú ba của Dương Duệ không hề đơn giản chút nào. Cách nói chuyện của ông ta đều có kỹ xảo trước cả, trước tiên là không nhắc đến chuyện của Anna để tránh gây ra cảm giác khó chịu cho Dương Duệ, rồi nói đến những câu chuyện mà Dương Duệ vốn có hứng thú để lấy lòng anh, đến khi anh không để tâm phòng bị thì xuất chiêu ra đòn hiểm cuối cùng. Chiêu tấn công tâm lý này thật hoàn hảo, như thế ông ta cũng được coi là một lão tướng trong thương trường đấy chứ? Đáng tiếc, năm đó Dương Duệ chỉ biết cắm đầu cắm cổ vào y học thì làm sao có thể nhận ra âm mưu đó, cho dù thông minh đến mấy cũng vẫn chỉ là một con chim non nớt thôi, làm sao có thể địch nổi loại gừng càng già càng cay như ông chú đó được?...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ