Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Chỉ riêng Dương Duệ không nói gì, anh kinh ngạc nhướn mày, trong ánh mắt sâu thăm thẳm của anh dường như có một ngọn lửa đang le lói chực bốc cháy, nhưng cuối cùng lại bị khả năng tự kiềm chế của anh ngăn lại.
Một lúc sau, anh mới hơi mấp máy môi, nói: “Em đã nói gì với cô ấy?”
Câu hỏi của anh không phải là “em và cô ấy nói chuyện gì với nhau”, mà lại là “em nói gì với cô ấy?”.
Thoáng nghe thì tưởng ý nghĩa hai câu hỏi này không khác gì nhau. Thế nhưng cô là người hiểu Dương Duệ quá rõ, biết anh là người đàn ông nói năng hay hành xử đều cân nhắc đến từng tiểu tiết nhỏ. Nếu không phải là đang nghi ngờ, thậm chí là nhận định rằng chính cô đã nói điều gì đó khiến Anna tìm đến cái chết, thì chắc chắn anh sẽ không hỏi cô theo cách này đâu. Ánh mắt đang bình lặng như mặt nước dần dần chuyển sang trạng thái u ám, Tô Tiểu Lương xuống giọng đáp: “Cô ấy nói trừ khi cô ấy chết, còn không thì sẽ không ký tên”.
Nói xong một câu lạnh thấu xương, đối mặt với ba ánh mắt phức tạp đầy vẻ đau buồn trước mặt, cô không dám ngẩng đầu nhìn ai hết, chỉ chăm chăm cúi xuống sàn nhà, nói tiếp:
“Em nói với cô ấy rằng, sinh mệnh mỗi người chỉ có một lần, nếu chỉ vì một người đàn ông mà kết thúc nó thì thật sự là rất lãng phí”.
“Nhóc, tại sao em không nói cho anh biết chuyện cô ấy hẹn gặp? Ngoài chuyện này ra, còn nói thêm gì nữa không?”
Đầu óc Dương Duệ lúc này chỉ nghĩ đến những hậu quả tồi tệ mà không có cách nào ngăn chặn, chỉ muốn làm cho rõ chuyện để tính toán xem có cách nào cứu vãn được tình thế hay không, thế nên anh có phần hơi sốt sắng, không để ý thấy tâm trạng Tô Tiểu Lương đã rơi đến điểm đóng băng rồi. Thế nhưng, đối với Tô Tiểu Lương mà nói, thái độ của anh lúc này đáng thất vọng tràn trề, lạnh lùng từ đầu đến chân. Kể tóm tắt lại cuộc nói chuyện ngày hôm qua với Anna xong, thể xác và tinh thần Tô Tiểu Lương mệt mỏi rã rời, bắt gặp khuôn mặt u ám đến cực độ của Dương Duệ nữa, cô tiếp tục thấy tim mình nhói đau, khó thở.
“Em… em không nghĩ là cô ấy sẽ tự sát, em xin lỗi”.
Vốn cô không định nói xin lỗi, nhưng không hiểu sao câu xin lỗi lại trôi ra khỏi miệng nhanh đến vậy. Nói xong, Tô Tiểu Lương mới nhận ra tại sao cô không thể kiềm chế được bản thân như vậy, là vì một thứ có tên là sợ hãi, cô sợ Dương Duệ không tin mình, cô sợ sự cố bất ngờ này sẽ trở thành chướng ngại vật tâm lý về sau. Nếu như Anna có xảy ra chuyện gì, cô tin là chuyện tình cảm của cô và Dương Duệ không thể có được cái kết tốt đẹp. Nghĩ mà xem, từ xưa đến nay, tình yêu khi đã bước đến con đường đổ máu thì cuối cùng có thể đi được bao xa?
Câu trả lời giờ đây cô đã biết rất rõ.
Một bước cũng khó mà nhích nổi.
Dương Duệ cũng không ngờ được Anna lại đi kết liễu đời mình như vậy, nhưng dù sao thì cô ấy cũng đã làm rồi, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.
“Trừ khi tôi chết, còn không đơn ly hôn…”
Tiểu Lương lại không để cô ấy nói hết câu, ý cô ấy muốn nói là gì? Với sự thông minh của cô ấy, chắc chắn cô ấy biết khi mình lựa chọn cách ly hôn sẽ gây ra sóng gió dữ dội thế nào, đồng thời cô ấy cũng thừa hiểu ông bố hung hãn của cô nhất định sẽ làm mọi cách để ngăn trở, thậm chí là cho sát thủ ra tay. Vì thế, khi Anna nghe Tiểu Lương nói về thái độ của cô ấy về tình yêu cũng như chuyện tình của mình và cô ấy xong, Anna quyết định sẽ tác thành cho mình và Tiểu Lương, lấy tính mạng để tác thành?
“Chị, chị đâu có nói gì quá đáng để ép chị ấy đi tự tử đâu, sao phải xin lỗi? Lấy cái chết để uy hiếp chẳng phải là một thủ đoạn quá bỉ ổi sao?”.
Hằn học đưa mắt sang nhìn Dương Duệ đang trầm ngâm cắn chặt môi suy nghĩ, Tô Tiểu Lãng không cam lòng để chị mình chịu tủi hổ.
“Không phải cô ấy lấy cái chết để uy hiếp, mà là để tác thành”.
“Cái gì cơ?” Vừa nghe Dương Duệ nói xong, Tô Tiểu Lãng lập tức gầm lên một tiếng như trái bom phát nổ làm rung chuyển trời đất.
“Tác thành? Ý của anh là chị ta lấy cái chết để tác thành cho anh và chị gái tôi phải không? Nếu chị ta chết đi, anh nghĩ rằng chị tôi có thể đến với anh được sao? Anh làm ơn nghĩ cho kỹ, chị ta làm như thế này là lấy cái chết để cưỡng ép đấy! Chỉ cần chị ta thành công, thì cả đời này anh sẽ nhớ về chị ta, chị tôi thì đau khổ mặc cảm tội lỗi cả đời. Đến lúc đó, người sống có dám tranh giành với người chết nữa không? Thế mà họ vẫn bảo anh thông minh hơn người, đến lúc quan trọng thì sao trí tuệ chẳng khác nào thằng ngốc thế này?”
Không ai có thể phủ nhận những lời Tô Tiểu Lãng nói là hoàn toàn có lý, Hạ Thần chỉ có thể góp vào một câu:
“Grand, Tiểu Lãng không có ý xấu”.
“Anh đến bệnh viện đi”.
Nãy giờ đứng co cụm trong góc tường, bỗng Tô Tiểu Lương bất ngờ lên tiếng, cô chẳng hề có ý chỉ trích, cũng không phải kể khổ sở gì, chỉ nói một câu rất thông thường, như thể chuyện xảy ra chẳng có liên quan gì đến mình.
Bất kể là cưỡng ép hay tán thành, nhưng đã phải trả giá bằng máu thì sức nặng của nó cô không thể gánh nổi.
Nhìn sâu vào đôi mắt cứng rắn cố tỏ ra bình thản của Tô Tiểu Lương, Dương Duệ bước lại gần cô, ghé vào tai cô nói: “Nhóc, đợi anh, anh sẽ quay lại ngay”.
Sau đó, anh vội vã chạy đi.
Tiếng trái tim rạn vỡ lại vang vọng đến, từng mảnh, từng mảnh găm vào da thịt đau nhói.
Hai hàng nước mắt lăn dài trên má, Tô Tiểu Lương quay người đi, gạt nước mắt, rồi tỏ ra không có chuyện gì to tát ảnh hưởng đến mình, cô bình thản nói: “Chúng ta đi vào trong thôi”.
Cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, Hạ Thần tựa vào chỗ Tô Tiểu Lương vừa đứng, thở dài. Trên tường vẫn còn hơi ấm cơ thể cô để lại, nhưng anh biết, trái tim cô thì đang lạnh như băng giá.
Tại bệnh viện tư nhân Từ Tâm.
Khi Dương Duệ chạy đến, các bác sĩ đang nỗ lực cấp cứu.
Trong bộ đồ mang phong cách bô-hê-miêng, Helen lo lắng đứng bên ngoài chờ đợi, hai mắt đỏ au, thấy Dương Duệ đến, cô nàng bắt đầu bài ca oán trách: “Grand, anh muốn ép Anna chết phải không? Nó đã làm gì có lỗi với anh? Anh lạnh nhạt bỏ mặc nó, nó không oán than nửa lời, còn vượt đường xá xa xôi bay đến Trung Quốc với anh, chẳng lẽ anh muốn nó phải chết oan uổng ở đây sao? Thử hỏi trên đời còn có người đàn ông nào nhẫn tâm hơn anh không? Nếu không có nó, thì họ Dương nhà anh đã đi đời từ lâu rồi, anh nhớ không! Anh là con cáo ăn cháo đá bát, đồ vong ân phụ nghĩa!”
“Dương Duệ, chẳng phải chú đã nói với cháu rồi sao, cháu thật là không biết tốt xấu gì hết. Anna tốt với cháu như vậy, sao lại…”
Dương Việt Phong hầm hừ lườm Helen một cái, dáng điệu chú vẫn cao thẳng tăm tắp, hai tay chắp sau lưng, đi đi lại lại quẩn quanh trước cửa phòng cấp cứu, đôi lông mày nhíu chặt lại.
Dương Duệ hoàn toàn không bất ngờ trước sự xuất hiện của chú ba trong bệnh viện, anh sớm đã đoán được không có chuyện gì ông chú lúc nào cũng coi thời gian và tiền bạc như tính mạng này của mình lại trở về thành phố Y để hoài niệm theo như lời đầu lưỡi chú ta nói đâu. Chỉ có điều anh không biết chắc được là chú ấy chủ động đến đây hay là Anna yêu cầu chú ấy cùng về thôi. Những lời chỉ trích chụp lên đầu này đều nằm trong dự liệu của anh. Chẳng buồn so đo tranh cãi làm gì, Dương Duệ quay sang hỏi chuyện Tống Thạch Nhất đang ngồi tựa vào chiếc ghế nhựa:
“Tình hình thế nào rồi?”
“Biết tính chất máu của cô ấy vốn có vấn đề bất thường nên các bác sĩ chỉ nói sẽ cố gắng hết sức”.
Dễ dàng bắt gặp vẻ lo lắng trên khuôn mặt Tống Thạch Nhất, anh nhìn người bạn thân bằng ánh mắt vô cùng lo âu mà lại hàm chứa rất nhiều.
Nhận ra ngoài sự quan tâm thể hiện rất rõ trong ánh mắt Tống Thạch Nhất, còn có điều gì đó anh muốn nói nhưng không thể nói rõ ra được, tinh thần Dương Duệ bắt đầu trùng xuống, mắt chăm chăm nhìn vào phòng cấp cứu sáng quắc ánh đèn phía trước, dường như muốn nhìn xuyên thấu qua cánh cửa mỏng yếu ớt đó để xem rốt cuộc tính mạng Anna có thể cứu được không. Nếu có, thì tất cả vẫn còn nói chuyện được. Nếu không, thì mưa bão cuồng phong sẽ đổ bộ đến đây ngay lập tức, làm long trời lở đất, sẽ nuốt trôi tất cả mọi thứ.
Anh đã chọn phương án lặng im chờ đợi rồi nhưng cô nàng Helen nhiễu sự này không cho anh được yên, cô ta túm lấy cổ áo anh, lôi lôi kéo kéo, tức khí căm giận gầm lên mấy câu: “Đến một chút lo lắng anh cũng không có sao? Anh có biết nếu Anna có bất kỳ mệnh hệ gì thì cả anh và tôi đều khó tránh khỏi cái chết không?”
“Cô đang lo lắng cho Anna hay cho chính bản thân mình?” Nhẹ nhàng gạt mấy ngón tay sơn vẽ đỏ chót của cô ra, Dương Duệ hỏi một câu đâm trúng chỗ hiểm.
“Tôi… đương nhiên là tôi lo lắng cho Anna, không biết có thể cứu được mạng cô ấy không!”
Rõ ràng câu trả lời lúng túng của Helen chưa đủ thuyết phục. Thấy làm ầm lên chẳng có tác dụng gì, cô nàng lạnh lùng hầm hừ lên hai tiếng rồi lẳng lặng ngồi xuống hàng ghế đối diện. Hai tay khoanh tròn trước ngực, ngón tay trỏ bên trái của cô nàng thỉnh thoảng lại gõ nhẹ lên bức tường trắng xóa phía sau, đôi mắt đỏ au của cô nàng hình như đã bình tâm hơn mấy phần, thực tế thì đầu óc cô nàng đang phải tập trung suy nghĩ cao độ: Nếu Anna chết ở đây thì mình sẽ ra sao đây?...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt