Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trương Hoa cũng luôn suy nghĩ, tại sao mình lại giữ Trần Dĩnh ở đây? Chẳng nhẽ chỉ là bởi vì con? Đương nhiên Trương Hoa cũng thừa nhận Tỉnh Tỉnh chính là nguyên nhân chính, có con ở bên cạnh anh cảm thấy yên ổn, đặc biệt là bây giờ anh không cần phải lo lắng về điều kiện kinh tế nên anh càng mong có con bên cạnh, như thế sẽ có thể tạo ra môi trường tốt nhất cho con.

Giờ con vẫn còn nhỏ, Trần Dĩnh nuôi con là chuyện đương nhiên, vì vậy giữ Trần Dĩnh ở lại đây là chuyện không phải bàn cái. Nhưng trong lòng Trương Hoa biết rõ không phải hoàn toàn là vì nguyên nhân này.

Kể từ lúc Trần Dĩnh không nói năng gì, tâm trạng nặng nề, bản thân anh cũng cảm thấy không vui. Lúc này Trương Hoa mới phát hiện mình giữ Trần Dĩnh lại đây còn là bởi vì anh ở một mình nên cảm thấy quá cô đơn. Mặc dù công việc hiện nay rất vẻ vang, được nhiều người săn đón, cũng thường xuyên tiệc tùng, tiếp đón nhưng khoảng thời gian không có Trần Dĩnh ở đây, tối đến về đến nhà là anh cảm thấy vô cũng cô quạnh và trống trải.

Cho dù con người có thay đổi đến thế nào thì một số thứ thuộc về bản chất vẫn không thể thay đổi hoàn toàn. Trương Hoa vậy. Trương Hoa hiện giờ có lẽ đã quen với sự xa hoa nhưng khi một mình ở nhà, anh vẫn khao khát có thể hưởng thụ cái không gian yên tĩnh thuộc về riêng mình và mong có thể có người cùng mình chia sẻ sự thành công và vui vẻ ấy.

2.

Khoảng thời gian ấy, Trương Hoa thường xuyên nghĩ đến Trần Dĩnh và con. Thậm chí anh còn nghĩ, nếu Trần Dĩnh không phạm phải sai lầm ấy thì gia đình anh bây giờ đã hạnh phúc biết bao, cô có thể ở nhà an tâm nuôi con, một mình anh lăn lộn ở bên ngoài là đủ, cho dù công việc có áp lực, có căng thẳng đến đâu, chỉ cần về đến nhà là có thể chìm vào cái thế giới hạnh phúc của ba người.

Có lẽ chính bởi điểm này mà Trương Hoa mới muốn giữ Trần Dĩnh và con ở lại bên mình. Như thế, mỗi khi về nhà sẽ không phải sợ hãi cái không khi cô độc không lời ấy nữa. Nhưng đột nhiên Trần Dĩnh lại nói muốn đi làm khiến anh hơi khó chấp nhận, vấn đề này anh cũng chưa từng nghĩ đến. Anh hiện giờ luôn tự cho rằng mình hoàn toàn có khả năng gánh vác mọi khoản chi tiêu của hai mẹ con cô.

Nhưng dạo này Trần Dĩnh cứ ủ rũ không vui, Trương Hoa không thể không cân nhắc lại vấn đề này. Trương Hoa không biết là vì không muốn nhìn thấy Trần Dĩnh buồn hay là anh cũng đang thật sự suy nghĩ cho cuộc sống của cô sau này?

Cho dù là vì nguyên nhân nào, Trương Hoa cũng bắt đầu ý thức được rằng suy nghĩ của mình hơi ích kỉ, Trần Dĩnh đã ly hôn với mình rồi, tương lai cô cũng phải có cuộc sống của riêng mình, nếu cứ được mình nuôi thế này, sau này cô sẽ càng khó rời xa mình hơn. Vì vậy, vì cuộc sống sau này của cô, nên để cô đi làm.

Nghĩ đến những chuyện này Trương Hoa mới phát hiện thực ra bản thân anh đã sớm nghĩ thông suốt những vấn đề này rồi, chỉ có điều trong tiềm thức anh vẫn không chịu nghĩ đn. Trương Hoa tự hỏi, chẳng nhẽ mình đang có ý giữ Trần Dĩnh ở bên mình, muốn cô phải phụ thuộc vào bản thân anh? Rồi Trương Hoa lại nghĩ: "Nếu là như vậy, mục đích anh giữ cô bên mình là gì?”

Cuối cùng Trương Hoa vẫn quyết định để Trần Dĩnh đi làm, thực sự anh không muốn nhìn thấy Trần Dĩnh cứ âu sầu như thế này mãi. Nhưng Trương Hoa cũng không muốn Trần Dĩnh đến công ty làm: anh thực sự không hiểu tại sao mình lại nghĩ vậy, có thể trong tiềm thức anh vẫn chưa thể bỏ qua chuyện cô với Lục Đào. Anh thầm nghĩ: Nếu bảo cô mở một cửa hàng nhỏ thì sẽ khác để cô đến một công ty nào đó làm việc, như thế cũng không cần lo lắng cô sẽ quen biết quá nhiều người.

3.

Lúc Trương Hoa vào phòng, Trần Dĩnh đang nằm nghiêng, khẽ vỗ vào người Tỉnh Tĩnh ru ngủ. Lúc Trương Hoa vào Trần Dĩnh biết nhưng có không ngoảnh đầu lại, thầm nghĩ: “Muộn thế này rồi anh ấy còn qua đây làm gì?”

Nhìn thấy bộ dạng đó của Trần Dĩnh, Trương Hoa đột nhiên thấy chua xót trong lòng. Anh ngồi bên giường, khẽ gọi: “Trần Dĩnh”, Trần Dĩnh cũng chỉ khẽ ậm ừ nhưng vẫn không ngoảnh đầu lại nhìn anh.

Trương Hoa nói: “Anh đã nghĩ kĩ rồi, anh đồng ý cho em ra ngoài làm việc!”

Trần Dĩnh liền ngồi bật dậy, hỏi: “Thật không?”

Trương Hoa gật gật đầu. Trần Dĩnh đột nhiên ôm chầm lấy Trương Hoa, nói: “Thế thì hay quá!”, nói rồi vội vàng thu tay lại, mặt đỏ bừng.

Trương Hoa nói: "Nhưng anh có hai điều kiện!”

Trần Dĩnh liên hỏi: “Điều kiện gì?"

“Đợi con lớn hơn một chút, đến khi nó được sáu tháng rồi em hãy đi làm! Còn nữa, anh cảm thấy em không đến công ty nào làm thì tốt hơn, cứ tự mở một cửa hàng, như thế đỡ phải đi làm thuê cho người khác!”

Trần Dĩnh không nghĩ ngợi nhiều như vậy, đối với cô mà nói, cho dù là đi làm ở công ty hay tự mở cửa hàng, ít nhất vẫn còn tốt hơn là phải phụ thuộc hoàn toàn vào Trương Hoa như thế này.

Trần Dĩnh nói: “Nhưng chỉ còn hai tháng nữa là con được sáu tháng rồi!"

Trương Hoa nói: "Bởi vì con còn quá nhỏ, anh hi vọng thời gian này em có thể ở nhà chăm con, sau khi con được sáu tháng, anh sẽ mở cửa hàng ngay cho em!”

Trầm Dĩnh nghĩ hai tháng cũng không phải quá dài, ít nhất Trương Hoa đã đồng ý rồi, sau này không cần phụ thuộc hoàn toàn vào anh nữa. Cô lại hỏi: "Thế thì mở của hàng gì?”

nói: "Mở cửa hàng hoa tươi đi, ít nhất em cũng có chút kinh nghiệm rồi!”, Trần Dĩnh nhủ thầm: Như thế cũng tốt.

Tâm trạng của Trần Dĩnh nhờ vậy mà vui vẻ hơn. Trần Dĩnh khẽ nói: “Tối nay anh ngủ ở đây đi, em muốn nói với anh chút chuyện!”

Trương Hoa nhìn cô, thầm nghĩ lại là chuyện gì nữa? Trần Dĩnh thấy Trương Hoa nhìn mình, hiểu nhầm Trương Hoa đang nghĩ chuyện khác, mặt đỏ bừng lên, nói: “Em chỉ muốn nói chuyện của con thôi, không có ý khác đâu!”

Trương Hoa nằm xuống một bên, hỏi: “Chuyện gì thế?”

Trần Dĩnh nói: “Em muốn để bố mẹ gặp con!”

Trương Hoa nói: “Tại sao?”

“Nó là cháu nội của ông bà, không cho ông bà gặp cháu nội là không công bằng với con, cũng không công bằng với ông bà."

Nếu như là mấy ngày trước có lẽ Trần Dĩnh đã không dám nói với Trương Hoa những chuyện này. Mặc dù suy nghĩ này luôn hiện hữu trong đầu cô, nhưng lúc nào cô cũng cảm thấy Trương Hoa bây giờ không giống như Trương Hoa trước đây, có rất nhiều ý kiến cô chỉ giữ trong lòng mà không dám nói ra.

Tối nay Trần Dĩnh đã thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng của Trương Hoa trước đây, đột nhiên cô lại cảm thấy ấm áp và thân thuộc, vì vậy mới quyết định nói với anh chuyện này.

Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Em không sợ thái độ của bố mẹ với em à”, nói điều này rồi Trương Hoa thức được rằng mình không muốn để bố mẹ gặp cháu là vì sợ thái độ của bố mẹ với Trần Dĩnh không tốt, dù sao Tỉnh Tỉnh cũng đang ở cùng với Trần Dĩnh.

Trần Dĩnh mỉm cười bảo: “Chỉ cần bố mẹ quý cháu là được rồi, còn về thái độ của bố mẹ với em thế nào không quan trọng!”

Trương Hoa ậm ừ, Trần Dĩnh liền hỏi: “Nói như vậy là anh đồng ý rồi?”

Trương Hoa nói: “Không phải là đồng ý, chỉ cảm thấy cũng có lí!”

Trần Dĩnh nói tiếp: "Em không muốn con mãi mãi bị ở trong bóng tối như thế này, em hi vọng nó được người lớn coi trọng”. Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Vấn đề này anh sẽ cân nhắc, bởi vì anh lo đến lúc ấy bố mẹ sẽ một mực đòi nuôi Tỉnh Tỉnh!", Trần Dĩnh liền nói: “Chắc là không đâu, dù sao con ở bên cạnh chúng ta sẽ tốt hơn mà, cách một thế hệ là phương pháp giáo dục đã khác nhau rồi!”

Trương Hoa ngẫm nghĩ thấy cũng phải, cuối cùng nói: "Thôi được rồi, mấy hôm nữa chúng ta sẽ đưa con về nhà!”

Trần Dĩnh cảm thấy Trương Hoa hôm nay rất khác, anh lại là Trương Hoa quen thuộc trước đây. Cái cảm giác này đã biến mắt từ lâu nay bỗng nhiên tìm lại được khiến Trần Dĩnh phấn khởi đến mức bước qua người con, ôm chầm lấy Trương Hoa mà nói: “Em cảm ơn anh!”

Trương Hoa vội nói: “Em đang làm gì thế hả?”

Trần Dĩnh nói: "Không có gì cả, em chỉ đột nhiên muốn ôm anh thôi!”, Trần Dĩnh nới lỏng tay, cứ nằm ở bên ôm lấy Trương Hoa như vậy. Thấy Trần Dĩnh vui vẻ trở lại, Trương Hoa cũng thầm cảm thấy trong lòng có gì khang khác, hơn nữa lại được cô ôm như thế này, anh lại cảm nhận thấy sự khác lạ.

Trương Hoa quay người lại, đang chuẩn bị vòng tay ôm Trần Dĩnh thì con tỉnh. Hai người vội vàng rời nhau ra, sau đó cả hai đều bối rối nhìn nhau, Trần Dĩnh ôm con, cúi đầu nói: “Em nằm bên này đây!”

5.

Hôm dẫn con về nhà, Trương Hoa xin nghỉ một ngày. Tối hôm trước anh gọi cho bố mẹ, nói đã đón con lên đây, ngày mai sẽ đưa nó về nhà thăm ông bà. Bố mẹ Trương Hoa phấn khởi lắm, mẹ Trương Hoa còn đặn: "Ngày mai về sơm sớm nhé, mẹ sốt ruột lắm rồi!”

Chỉ có Nhã Vận nghe tin này là tỏ ra hết sức bình thản. Mẹ Trương
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
<<1...848586
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Duck hunt