Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
g để ngủ.Chị lấy chìa khóa phòng,dẫn tôi lên,khóa cửa phòng lại.Chị nói tôi chờ chị một chút,chị đi tắm cái đã.Tôi cũng ngoan ngoãn ngồi chờ.15 p sau,chị bước ra với một tấm khăn trắng quàng trên người.Lần lượt vứt từng thứ chị mặc trên người lúc ở quán cafe từng cái,từng cái bay tới tấp vào tôi làm cho tôi chống đỡ vô cùng mệt mỏi.Chị lao vào tôi,đè tôi xuống giường,bộ ngực to tròn của chị ép sát vào cuốn họng tôi khiến cho tôi không thể nào la lên được.chị từ từ cởi hết cúc áo của tôi ra,mân mê trên bộ ngực của tôi và nhẹ nhàng tiến xuống phấn dưới.Một cảm giác vừa lạ vừa thích,chị nhẹ nhàng mút tôi.Chị bắt đầu từ từ ngồi lên người tôi vừa nhún vừa rên nhè nhẹ.Tiếng rên của chị thật sự kích thích trí tò mò của tôi,tôi vật chỉ xuống,ngấu nghiến sờ soạn thân hình phổng phao của chị.Đánh vật hồi lâu,chị nằm ra thở dốc và cả tôi cũng vậy ,chúng tôi làm thế đến hơn hai tiếng đồng hồ.

chương 5: Con tim lỗi nhịp

Nỗi sợ hãi của con người rất đa dạng,người sợ ma kẻ thì sợ chuột,còn riêng tôi,nỗi sợ lớn nhất mà tôi luôn phải đối diện hằng đêm là sự cô đơn.Thử tưởng tượng rằng,ban ngày bạn hoát bát bao nhiêu,mồm miệng bạn liến bao nhiêu thì khi bạn một mình bạn sẽ cô đơn đến nhường nào.Ngồi thừ người trong căn phòng nhỏ,điếu thuốc cháy liên tục trên môi tỏa vào không khí những hình thù quái lạ.Tôi lặng im suy nghĩ về cuộc đời mình,liệu những gì tôi làm có đúng hay không?Liệu những người con gái đi qua đời tôi có tha thứ về nhựng việc tôi làm.

Tôi nhớ về một thời xa xưa,mỗi đêm khi học bài xong tôi chỉ có việc là lăn ra ngủ,thậm chí đến sáng hôm sau,khi đồng hồ báo thức đã kêu inh ỏi thì tôi còn cố nướng thêm một chút nữa rồi mới chịu ra khỏi giường.Giờ đây đó lại là một thứ xa sỉ với bản thân mình,tôi thức khuya nhiều hơn,dậy muộn hơn.Tôi sợ mình đặt lưng xuống thì ánh mắt trách móc của các em quấy phá giấc ngủ của mình,tôi cố gắng chạy trốn những suy nghĩ ấy.Mệt mỏi thật.Điện thoại lại vang lên,mẹ kiếp,khi con người ta đang cô đơn tột độ thì họ rất ghét bị làm phiền mà chỉ muốn một mình gậm nhầm nỗi đau ấy.Số em Văn

_Anh ngủ chưa _Chưa! em gọi anh có việc gì không? _Không!em nhớ nên gọi thôi _Mới gặp hồi nãy mà! _Thì sao?nhớ không gọi được à? _Ừ! Em muốn gọi anh lúc nào cũng được _Mà thôi! không thèm gọi anh đâu,em đi ngủ trước đây _Ừ! em ngủ ngon em nhé

Tôi tiếp tục chìm đắm vào thế giới của riêng mình.Uyển Văn đối với tôi tốt thật.Bây giờ đối với tôi Uyển Văn không còn là một bóng hình thoáng qua mà tôi có thể muốn quên là quên ngay được.Tôi nợ em nhiều lắm,tôi nợ cả một thời ngây thơ của em,bây giờ có lẽ chỉ còn lại mình em là vẫn còn bên tôi.Em là bến đỗ,con thuyền dù có đi đâu chăng nữa thì cũng cần một nơi yên bình để quay về nhất là khi trời nỗi dông tố.Cả mẹ em cũng thế,cô chủ nhiệm như là một người mẹ quan tâm cho tôi đến từng chút một,thằng học sinh quậy phá nhưng lễ phép của cô ngày nào giờ đây không chỉ nợ cô công ơn dìu dắt mà còn mang nợ với cuộc đời của con gái cô.Có lẽ,tôi chưa từng yêu em,nhưng chắc chắn rằng tôi sẽ phải có trách nhiệm đối với cuộc đời em,một cuộc đời mà trong chốc lát nông nỗi tôi đã phá hoại nó.Giá như tôi đừng bồng bột,giá như tôi có thể kiềm chế được nỗi đau của riêng mình mà không biến nó thành một cái gì đó quá khủng khiếp để để lại những nỗi đau cho những người con gái mà tôi tán tỉnh họ.Nhưng còn Hạnh,người con gái cũng đã trao cho tôi tất cả những gì quý báu nhất của mình,tôi biết phải làm sao đây? Hạnh cũng đâu có tội gì trong chuyện này.Tất cả là do lỗi ở tôi,nếu như có một người đáng phải chịu trách nhiệm trong việc này,ngưởi đó chính là tôi,tôi là một thăng khốn nạn.Hình bóng người yêu cũ của tôi đang hiện về trong tâm trí,tôi muốn quên cái hình ảnh đó ngay được,nhưng không thể nào,nó cứ bám díu lấy tôi,cấu xé tôi,tôi mệt mỏi quá chợt thiếp đi.

Sáng sớm,uể oải đi đánh răng súc miệng,Uyển Văn vừa nhắn tin cho tôi:

Anh dậy sớm đi học nhé! chúc anh yêu một ngày thật đẹp,hôm nay chỉ được phép nhớ về em thôi nhé!

Tôi chợt bật cười,lời lẽ của em thật ngây thơ,cả như cái tên của em cũng vậy,nó thật đẹp, đẹp nhưng chính con người của em.Thật may mắn cho kẻ nào có được một tình yêu thánh thiện như vậy,một thiên thần không lấm bụi.

Tôi dắt chiếc motor ra khỏi nhà lúc hơn 7h30 sáng,chậc trễ một tiết rôi.Bà giảng viên này khó tính lắm,chắc đợi ra chơi rồi vào thôi.Biết làm gì bây giờ,Uyển Văn đang học và tôi chẳng muốn làm phiền em.1 tiếng rưỡi đồng hồ nữa,quá ngắn cho một chuyến picnic nhưng cũng quá dài cho một buổi cafe ngồi lẽ loi chờ thời.Tụi bạn thân đang học,tụi bạn không thân thì tôi chả hứng thú gì để gặp.Cũng đành ngồi cafe thôi chứ biết sao bây giờ

_1 đen đá không đường như cũ nha anh Long – tên ông chủ quán cafe đối diện trường

Ngồi thừ ra đó,cafe quán không ngon nhưng rẻ,đúng chất sinh viên chỉ có 5 ngàn là có thể uống cafe đã đời khuyến mãi bình trà tỉ lệ vàng: 1 trà : 9 nước.Ngồi một lúc.Nhỏ Thanh,bồ của thằng bạn xuống ngồi kế bên tôi.

_Anh đang làm gì vậy? _Uống cafe! _Ngồi có một mình à? _Bộ đui hay sao không thấy!

Cuộc hội thoại kết thúc nhanh chóng khi em ấy đứng dậy,hầm hầm bỏ đi sau khi chửi tôi 1 câu

_Mẹ! làm như mình ngon lắm vậy

Tôi cũng chả buồn cải,vì tôi đã có một cái quy tắc bất di bất dịch:”không bao giờ đụng vào bồ thằng bạn”,bạn bè kiếm mới khó và tôi cũng chẳng có ngu gì mà phá hỏng tình bạn.Một cô gái khác bươc vào quán,nhìn xung quanh như thể nơi đây đầy cạm bẫy như phim “Thập diện mai phục” vậy.Cô gái ấy tiến lại tôi và hỏi:

_Chú ơi cho con hỏi? _Có gì không ngoại?

Cả quán cười rầm trong cái vẻ mặt gượng gạo của cô bé.Cô bé lạ thật,hinh như mới lần đầu lên thành phố.Tôi cũng chỉ chọc một chút thôi chứ cũng không có ý gì khác,liền nói:

_Có gì bạn cứ hỏi! hồi nãy mình giỡn thôi _Chú ơi… _Có gì không ngoại? _à! chú à! không bạn ơi cho mình hỏi phòng ghi danh ở đâu vậy!-sinh viên mới trúng tuyển vào động đây,cũng sắp tới ngày khai giảng rồi _Tơi cha bảo vệ,nhìn xéo 45 độ,tầng 2 khu C chỗ có mấy cây phát tài trước cửa ấy-nói tới đây cả quán đều cười vì cái sự liên quan giữa cái cây phát tài và cái phòng ghi danh-Thấy cái bà mập mập mặt dữ dữ ngồi trong đó là tới rồi.Mà giờ này chưa làm việc đâu,vào đó mắc công _Vậy chừng nào người ta mới làm việc _Ra chơi! mà ngành gì thế _Dạ! kế toán ạ!

Nói xong cô bé đi ra,dắt chếc xe đạp cà tàng đạp vào trường.Tôi nhìn theo bóng dáng ấy,có cái gì đó thật quen thuộc mà tạm thời tôi không thể nào giải thích được,mặt bằng chung cô bé cũng khá đẹp: da trắng,miệng có duyên và nhất là đôi mắt,đẹp đến mê hồn.Điện thoại reo,số của của thằng bạn:

_Vào điểm danh

Thế là tôi kêu tính tiền và kiếm cách chuồn vào giảng đường,tên tôi xếp cuối nên hi vọng lúc điểm danh lộn xộn nên có thể lẻn vào được

Phần 6:Tôi đã nói dối như thế nào?

Bà giảng viên vừa gấp cuốn sách lại sau gần 2 tiếng rưởi tra tấn lỗ tai,đứng lên chào một cái rồi đủng đỉnh đi ra,tạm biệt chim én.Kiếm cái gì bỏ bụng đã,cũng đói lắm rồi.Con lớp trưởng mặt mụn kêu cả lớp lại thông báo:

_Sắp tới ngày khai giảng,chuẩn bị văn nghệ.Phần này chú Bí lo _Lo gì? _Đàn ca hát xướng là nghề chú mà! _Ừ-tôi đáp mà ngán ngẩm

Nói chung là vậy,thời sinh viên mà không đàn đúm ăn chơi thì đâu có gọi là sinh viên được.Tôi lên làm bí thư lớp cũng chính vì thế,tuy nhiên giờ đây tôi ngán cái công việc này tới tận cổ.Một phần là cũng ngán chơi rồi,phần nữa,nếu ai là bí thư như tôi thì sẽ hiểu:mấy thằng trên đoàn nói chuyện ngu bỏ mẹ! Lại hay tỏ vẻ ta đây cái mặt lúc nào cũng kênh kênh cứ như là ba cái chức:chi hội trưởng,bí thư đoàn khoa là cái gì nó to lắm vậy.Tôi ghét tụi nó cực và tụi nó cũng chả ưa gì mình,họp lúc nào cũng “đồng trí “này “đồng trí” nọ nghe nó giả tạo vê lù.Nhưng phải tới qua tết mới bầu lại bí thư và tới đó thì tôi vẫn còn làm,mà làm thì ráng làm cho xong vậy.Cũng đành phải đi la liếm mấy thằng nghệ sĩ ba xu tập tọe chơi đàn với lòng tự ái vĩ đại của một siêu sao thôi,một mình tôi chả làm cách nào mà nhạc nhẽo mấy tiếng đồng hồ được.Kiếm mấy em chân dài,eo thon lớp khác nữa chứ,mấy ma mới cũng cần cái gì đó rửa mắt ngày đầu nhập học.

_Kiếm ăn mày! _Ừ tao cũng đói rồi,sáng uống cafe mà chưa ăn gì hết

Tôi với thằng bạn lết ra khỏi trường tới quán bà năm ăn cơm để chiều còn học nữa,trưa nắng về nhà ăn cơm ngán quá mà mẹ tôi lại đang ở bệnh viện,ăn cơm nguội tối qua cũng không ngon tí nào.Hạnh gọi

_Anh qua đón em được không? _Ừ! chờ anh chút

Vậy là phải chạy bộ ngược về trường,coi như là tập thể dục buổi trưa .Quên nữa,chôm thằng bạn cái gáo đã,chút về trả nó,hi vọng đầu thằng này không có ghẻ.

Hạnh đang đứng trước cổng trường,mặt đang ngó nghiêng để tìm tôi dưới hàng cây xanh rì.Đường Sài Gòn buổi trưa nóng như đổ lửa,nhưng nhìn vậy thôi chứ cũng có thể sẽ có một cơn mưa dữ dội ngay bây giờ,ai mà biết được,thời tiết Sài Gòn đỏng đảnh bậc nhất mà.Nói chung, tôi thích gọi cái thành phố nơi tôi đang ở là Sài Gòn hơn là tên gọi bây giờ:tp.Hồ Chí Minh vì cái tên Sài Gòn nó vừa dễ nói,dễ nghe vừa gắn liền với đội bóng ba tôi và tôi y...

Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Voz Yêu Đơn Phương
» Truyện Voz Chuyện Tình Tay Ba chập 1
» Trả Thù Một Cuộc Tình chập1
» Truyện Voz Yêu Thầm Vợ Bạn !!!
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» [Chuyện 18+]Tình yêu và tình dục
» Chuyện Tình Audition
» Cưa Nhầm Chị Hai, Được Nhầm Em Gái
» Em Hàng Xóm Chuyển Đến Gần Nhà. chương2
» Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà chương1
1234567»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

XtGem Forum catalog