Đến trường, mình nhận ra ngay anh Duy Dê đang loay hoay gửi xe- A thằng đệ. – Mình vỗ vai nó- À ờ đến sớm vãi- Sớm đéo gì, chuẩn giờ đấy. Ăn sáng chưa ?? – Mình hỏi nó- Chưa? Sao ?? - À ừ, thế thôi đi ăn đi tao vào lớp - Cái đệch, bố tưởng mày rủ đi ăn sáng. Bố thằng dở- Dở kệ mẹ tao. Mà dạo này vs em họ Khánh Cứt sao rồi ???- À, bỏ rồi. – Nó trả lời thản nhiên vãi- Cái đệch, bỏ vì cc gì ???- Nó cáo già bỏ mẹ, tí tuổi mà đã nt vs nhiều anh vãi ra.- Mày đọc tn của nó à ?? – Mình hỏi- Ừ, hôm nọ đi chơi tao giả vờ mượn đt, vào lục thì đờ mờ nó chứ nt vs 3 thằng khác nữa. - Ủ ôi vãi đái, thế nội dung như thế nào ??- Anh ngủ chưa ? Anh ăn cơm chưa ? Anh đi ỉa chưa ? Anh chùi đít chưa ? Mẹ nó, thôi đừng nhắc đến bực cả mình. – Thằng cu mặt quạu quạu, buồn cười vãi - Thôi hả giận, an hem vào kia làm chai nước. – Mình vỗ vai an ủi thằng bé- Ờ đi. Mà có em nào k giới thiệu tao ? – Mẹ, chưa chừa cái tật gái gú sao ?- À, có em Lan lớp mình đấy- Mày điên à, con thối mồm ấy thì yêu làm đéo gì ? – Nó hét to vãi, làm mình ngượng vs mấy em sinh viên năm đầu - Uôi cái đệch mày nói to thế ? – Mình ngượng- Ờ nhầm lỡ mồm. - Mà sao m biết Lan bị thối mồm ??? – Mình ngờ vực- Bố đoán thế - Thôi tao mệt mày vãi. Mua chai nước rồi lên lớp ngồi nhé, chỗ này đông vl. – Thú thực mình đếu thích chỗ nào đông người. Hôm nọ ngồi uống nc ngoài quán, có bố to mồm vãi đái ra ý. Nổ vãi đít, khoe khoang IP4s, rồi gái gú các kiểu, qua tay k dưới 2 chục em nữ sinh. Đéo hiểu tự hào cái ếu gì mà khoe nhỉ. Hơi bức xúc tí các thím thông cảm
Làm chai nước vào lớp, đã thấy em Lan ngồi sẵn chỗ, chăm chú cái đt rồi cười tủm rồi. Mình bảo Duy Dê vào ngồi cạnh em, rồi mình chuyển ngồi cạnh Duy Dê.- H đến rồi hả hihi. – Em mỉm cười- À ừ. - Cho xem cái này nè H. – Em thấy mình ngồi chỗ đấy, lại xách cặp chạy ra ngồi cạnh mình mới ảo chứ lị. - Sao ra đây làm gì ?? – Mình hơi bực mình- Mình k đc ngồi đây à ? – Lan giả vờ phụng cmn phịu- Chỗ này chỗ thằng Khánh mà. – Mình giả vờ nói thế- Tí nữa cho Khánh ra ngồi vs Duy hihi. Mà cho H xem cái ảnh này này- Ảnh gì ??- Đây này. – Nói rồi em giở cái đt ra, cho mình xem cái ảnh. Đậu má cái ảnh này là thằng Duy Dê chụp mình hồi tháng 3 năm ngoái, lúc ấy mình ngủ gật, trông ngu vãi lúa. Đã thế em Lan còn chế 2 cái chấm chấm vs môi đỏ nữa, trông như Picachu ấy - Sặc. – Mình đếu nhịn đc cười, bật cmn cười- Hihihi, H cười rồi, lâu lắm mới thấy H cười - À ừ. Thôi học bài đi. – Thế ếu nào tự nhiên lại thấy vui vui, cơ mà k đc. Vợ con ở nhà, k đc, phải giữ vững niềm tin
Rồi mình cũng đếu nói gì nữa, kệ mịa. Ra chơi em nó cũng lải nhải vài câu, cơ mà mình lẩn ngay. Đến trưa mình về nhà, Linh hôm nay ứ sang ăn cơm mới chán híc híc. CƠ mà k phải thế mà mình k giúp mẹ. LÊn phòng rửa tay chân thay quần áo rồi xuống giúp mẹ nấu cơm, được mẹ khen ngoan mới sướng hỹ hỹ. Giờ mình mới biết gia đình quả thật vẫn là đáng quí nhất.
Cơm canh cũng bt thôi, mình quất 3 4 bát gì ấy chả nhớ. À các thím nếu muốn tăng cân ác, thì ăn chuối vs trứng gà nhiều vào là ok ngay ấy mà. Mà cũng tùy từng người, có người hợp người không, em thấy ăn khá hợp. Lên phòng nằm tí, cơ mà nhớ Linh quá chả nằm được. Ban đầu mình cũng định bơ bơ đi đấy, cơ mà nhớ quá híc híc. Mình cầm đt lên nt cho em. - Em làm gì đấy? K sang nhà anh ăn cơm à ? - Em đang học ạ, hôm nay em hơi mệt nên k sang. – Em nhắn lại- Sao mà ốm ??? em ốm thế nào ?? – Mình hỏi vs phần lo lắng cực độ- Dạ em hơi mệt thôi ạ.- Anh sang nhà em nhé.- Dạ vâng hihi
Mình mặc cái quần thể thao dài dài vào, rồi sang nhà em, em đợi sẵn ở cửa rồi, nhìn em trông hơi mệt mỏi- Em ốm thế nào ? – Mình đến, sờ trán em- Dạ em hơi mệt thôi anh hihi. – Em vẫn cố nở nụ cười- Em ăn cơm chưa ? - Dạ chưa ạ. – Em nói lý nhí- Sao mà k ăn ?? - Dạ…- Anh nấu cháo cho em ăn nhé ?- Dạ vâng. – Em mỉm cười hạnh phúc, mình cũng hạnh phúc ứ kém hỹ hỹ
Mình vào bếp nhà em, loay hoay mãi mới tìm được cái thùng gạo. Mình thì chỉ biết nấu cháo bằng nồi cơm điện thôi, chả biết hầm nước xương hay gì gì cả. Thôi nấu bừa vậy. Mở ngăn tủ lạnh thì thấy tía tô đầy đủ, may quá chả phải mua. Mình vo gạo qua, rồi cho nước vào, ngồi canh nồi cháo. Nấu phải 1 tiếng mới xong các thím ạ, căn bản đầu tiên hơi đặc, trông quánh quánh Gia vị các thứ vừa đủ, hơi bị ngon hỹ hỹ. Mình thái tía tô rồi cho vào bát, sau đấy múc cháo vào. May quá nhà em có ruốc sẵn, mình cho thêm ruốc vào bát cháo cho nó có vị. Lại thấy có quả cam trong tủ lạnh, mình mang ra vắt luôn cho em. Có tự tiện quá k nhỉ
Mình mang lên phòng, vẫn thấy em ngồi học. Để cái khay gồm cháo vs cốc nước cam xuống bàn, mình mắng em. Cơ mà nói thêm lần đầu tiên mình nấu cháo cho em, k biết như nào, hồi hộp vãi- Ốm mà em vẫn học làm gì, em ăn cháo đi này. – Mình chạm nhẹ lên đôi vai em- Dạ vâng ạ hihi. – Linh cười mệt mỏi, mình thương em lắm.- Lần sau ốm phải bảo anh biết chưa. – mình ôm em vào lòng- Anh đừng ôm em, nhỡ lây ốm thì sao ? – Em dụi dụi đầu vào ngực mình- Lây mới thích hỹ hỹ. Em ăn cháo đi, anh bón cho ăn nhé ? - Dạ hihi.
Rồi mình bón cháo cho em, nhìn em ăn buồn cười, ngố ngố, cơ mà xinh lắm. Em lúc nào cũng nghĩ cho người khác, mà chả thèm quan tâm bản thân, mình giận em vì cái đấy, cơ mà cũng yêu em vì cái đấy Vật vã một hồi cũng xong bát cháo- Sao anh nấu ngon k ?- Dạ hihi- Ngon k thấy cười mãi. - Anh H hâm. – Nói rồi em rướn lên thơm mình cái vào má, yêu thế chứ lị- Này nhé, chẳng qua ốm nên anh k hôn thôi, mai hôn bù hehe. Em uống cốc nc cam đi, anh thấy có quả cam dưới tủ lạnh nên vắt luôn- Dạ em xin hihi- Anh ơi. – Em uống xong cốc nước, nói vs mình- Hả ??- Anh kể truyện gì ru ngủ cho em đi. – Em nhõng nhẽo- À em uống thuốc chưa ?? Bị thế nào? Đau đầu hả??- Dạ vâng ạ.- Chờ anh về lấy mấy viên panadol rồi em uống, xong anh ru ngủ cho nhé- Dạ vâng hihi
Mình phi về vs tốc độ ánh sáng lấy ngay 1 vỉ panadol cho em- Em uống đi.- Dạ- Để anh đi lấy nc cho- Đây em uống đi. – Mình nhìn mãi mới thấy chỗ để sinh tố lọc đá nhà em- Rồi giờ nằm xuống anh ru ngủ cho nhé. – Em ngoan như con mèo con ý- Dạ vâng hihi.
0
- Hết rồi, hay k em hỹ hỹ. – Mình cười
- Hihi, anh này, làm em cười đau hết cả bụng, thế này ngủ sao đc hihi. – em cười tươi
- Anh trêu tí thôi hề hề. Ngủ đi anh ru ngủ nhé. – Mình xoa xoa trán em,
- Anh ơi, cho em mượn vai anh một tí đc k ? – Em nói
- Ừ hỳ. – Mình lên nằm cạnh em, em ôm mình ngủ ngon lành, nhìn em yêu thế.
________________________________________________________________________________ ___________________________________________
Mình cũng chẳng dám ngủ đâu, sợ mẹ em nhìn thấy có mà ăn cám. Mẹ mình thì ít khi lên phòng mình bất ngờ lắm. Em nằm ngủ mà nhễ nhại mồ hôi, mình lo quá, sờ trán em thì thấy nóng lắm.
- Linh ơi. – Mình khẽ lay em
- Linh ơi. – Mãi em chả dậy
- Dạ… - Em mở mắt, trôg mệt mỏi quá
- Em ốm quá, dậy anh đưa đi viện
- Dạ thôi k sao đâu anh.
- K đc, em sốt lắm đấy, dậy đi anh đưa đi, nghe lời anh.
- Dạ vâng. – Nhìn em mệt mỏi, mình thương em lắm.
- Em khoác áo vào đi rồi mình đi, anh về dẳt xe ra nhé.
- Dạ.
Mình về dắt xe vs tốc độ cũng ánh sáng cmnr. Đỡ em lên xem, mình bảo em ôm mình chặt vào cho đỡ lạnh vs có chỗ dựa, một tay mình lái còn một tay mình đỡ sau lưng em. Đến cái phòng khám của ông bạn bố mình thôi, mình ngồi ngoài đợi em. Tiền thuốc thang thì bác ý bảo cứ về đi, rồi bố mẹ tính sau, thực sự mình mang có 2 lít, sợ ếu đủ. Vs cả bác ý là bạn thân bố mình, 2 năm trc còn đến nhà mình thường xuyên ăn cơm cơ, nhưng mà giờ lục đục vợ con nên thấy ít đến hẳn.
Em bị sốt, cảm cúm nhẹ thôi, nhưng mà làm việc quá sức nên bị mệt mỏi. Mình thương em lắm, em làm luôn tay luôn chân, k học thì làm việc nhà, k việc nhà rồi thì việc nhà mình. Mình ra kê thuốc xong xuôi rồi đưa em về, trên đường về mua cho em bát cháo để dành tối ăn. Cháo dinh dưỡng cho vào cái cốc như kiểu cốc trà sữa ý các thím, tiện phết đỡ phải mang cạp lồng. Về nhà thì em bảo là bố mẹ vs cu Tí sang nhà bà ngoại, hôm nay bên đấy có việc gì ý k về đc.
- Hay em sang nhà anh đi. – Mình nói
- Dạ vâng ạ. – Em sau khi ăn bát cháo vs uống viên thuốc, cũng khá hơn một chút
Sang thì mẹ mình hỏi thăm ác lắm, nào là để mẹ cạo gió gì gì cho ý, nhưng thôi Linh bảo cũng đỡ rồi, chắc ngại mình. Mẹ cũng nấu cho Linh nồi cháo, mẹ chồng chăm con dâu ác thế k biết. Cơ mà có khi Linh tăng cân mất, vừa lúc trưa tầm 1h em ăn bát cháo, chiều 5h lại ăn bát nữa, tối có khi vẫn phải ăn. Cơ mà kệ, Linh khỏe là đc hihi. Mình lên phòng tắm rửa qua cái, còn Linh thì nằm phòng mình, thú thật để Linh một mình ở nhà cũng k yên tâm, nhỡ có gì thì…
Ông nhõi con hôm nay cũng biết ý, ngồi dưới xem TV vs mẹ k dám mò lên quấy. Tắm rửa xong mình vào hỏi thăm em
- Em đỡ chưa ?
- Dạ em cũng đỡ rồi ạ. – Em lại cầm quyển conan, sau một giấc ngủ lúc mình đi tắm thì em cũng đã tỉnh táo hơn, nhìn sắc mặt trông hồng hào lên rồi, lúc trưa em tái nhợt, trông hoảng thế
- Ừ, em đói k ??
- Dạ k, em vừa ăn bát cháo mà anh hihi
- Ừ anh sợ em đói, em khát nc k ?? – Em cười lại rồi, may quá...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ