Chiều đến mình ngồi nhà, chơi game gủngcác thứ, chán chết. Đúng là thiếu em giờ thấy buồn thật híc híc. Mình k dám nt choem sợ em bận, nghe nói bàn nội em khó tính lắm, ai dùng đt di động trước mặt bà là bà chửi te tua vì đài báo nói sóng đtảnh hưởng đến sức khỏe.
Cơm nước tắm rửa xong mình lên nhà ngồi online face. Chờ mãi đến 9h30 hơn hay sao ý em gọi đt cho mình, buôn dưa lê. Cái phần gọi điện mình xin bỏ qua nhé, vì có vài thông tin mình k muốn nói liên quan đến nhà em. Em cũng kể nhiều rồi nói nhớ mình. Mai nếu có đk thì mình sẽ kể rõ hơn. Tại hôm nay có mấy bác hóng chap, mai đi làm hoặc đi học sớm, mình k muốn mấy bác bị mệt mỏi.
Chân thành cảm ơn các bác đã theo dõi chuyện của em ạ hỹ hỹ
Chap 40:
Khoảng 12h đêm qua, mình nt chúc ngủ ngon cho Linh, nhưng k thấy Linh rep lại, chắc ngủ rồi. Mình cũng up nốt cho các thím rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau 5h12 mình dậy, thì thây tin nhắn của Linh.
-Hôm qua em ngủ quên mất, hihi. Anh đợi em lâu k ??
-Anh đợi được lúc thì ngủ luôn, em mới dậy à ??
-Dạ vâng em mới dậy ạ.
-Ừ, thế em hết mệt chưa ??
-Dạ đỡ rồi anh ạ, hôm qua phiền anh quá hihi.
-Hâm, phiền gì, nhớ uống thuốc đều vào nhé Linh hâm. Anh xuống ăn sáng rồi cb đi học đây. Em cũng ăn đi nhé. – Mình chỉ quan tâm Linh, chứ ông em vợ thì kệ mợ
-Dạ vâng ạ, anh đi học cẩn thận nhé hihi. - Ủ ôi sao yêu quá cơ hỹ hỹ
Mình vệ sinh cá nhân xong xuống nhà, thằng em mình thì vẫn ngủ vật vờ, cũng khổ thằng bé dạo này khá khó ngủ do mình gõ lạch cạch. Xuống nhà thì bố mẹ mình đang ăn bún rồi.
-H xuống ăn đi, bún mẹ vừa mua đấy. – Mẹ nói
-Ăn đi ông tướng. Nhất mày rồi nhé. – Bố mình chêm vào
-Dạ nhất gì ?? – Mình ngồi vào bàn hỏi
-Ừ thì bố mẹ tâm lý, nhà cửa đàng hoàng, có người yêu xinh nữa. – Ông già nói xoáy, y hệt các bác VOZ, chả nhẽ nằm vùng
-Dạ vâng con biết rồi mà.
-Giờ kinh tế khó khăn, tiêu pha vừa phải thôi nhé. – Bố mình nói thêm
-Dạ vâng.
-Nhà mình cũng k dư dả gì, của ăn của để nên phải biết cầm chừng biết chưa ?? Mà giờ đàn ông là phải làm sao moi được tiền của gái bao người yêu mới gọi là đúng chất. – Ông già phán câu hết ý
-Là sao ạ ?? – Mình lúc ấy ếu hiểu
-Thì như này, mày có vẻ ngoài trông cũng đần đần, thì giả vờ cưa gái đi. Xong rồi đào mỏ mấy con chịu chơi nhà giàu, mang tiền đấy về nuôi người yêu. Quá chuẩn.
-Bố cứ nói lung tung
-Ông chỉ được cái dạy hư con. – Mẹ mình chau mày
-Hê hê, bố đùa đấy H ạ. Giờ con chưa kiếm được tiền, nên phải biết cái nào thiệt hơn hiểu chưa, chứ nếu dại gái thì bố cắt …. – Bố mình nói bỏ dở
-Dạ vâng con biết rồi, bố ngày xưa cũng chả toàn mang cơm nguội ở nhà sang tán mẹ còn gì? – MÌnh nói, bố mình ngày xưa toàn xúc trộm cơm nguội ở nhà, mang sang cho mẹ ăn cho đỡ đói
-Hồi ấy tình cảm, vật chất thiếu thốn, lá lành đùm lá rách, lá rách nó đùm cái lá tả tơi. Bu nó nhỉ . – Nói rồi bố mình cười vs mẹ mình cái
-Ông chỉ được cái khéo mồm.
-Ối giời, k khéo vs vợ thì còn khéo vs ai? K nịnh nọt vợ tí, lấy tiền đâu uống bia rồi nuôi chân dài
Ông già nói ác thật, mình cười cười rồi lên phòng chuẩn bị quần áo đi học thôi. Mợ, rét sun cả vòi các thím ạ, lướt trên đường mà môi miếc là thâm xì, lượn qua con đường quen thuộc mà ứ thấy em Trứng Khủng Long, có khi em đuổi sang chạy ca chiều rồi cũng nên
Phi trong giá rét, mình bước vào lớp, chỉ thấy mỗi bố Khánh Cứt, còn ông tướng Duy Dê chả thấy đếu đâu hết.
-Hôm nay đến sớm thế ?? – Mình hỏi nó
-À ừ, dạo này học hành chểnh mảng quá, thôi giờ quyết tâm học chứ k lao đầu gái gú nữa haizzz.
-Vãi, thảo nào tối nay gió mùa về, đê mờ. – Mình bĩu môi
-Gió cái mó, im tao học. – Thằng Khánh cứt liếc quyển vở
-Thánh hôm nay bị đéo sao đấy ?? – Mình sờ sờ trán nó
-Im, đm. – Nó quạu cmnr, sao thế này ???
-A 2 người đẹp, đến sớm thế ??? – Duy Dê đến lớp, tay vẫy vẫy
-Đến xem thằng Khánh pro này . – Mình chỉ chỉ
-Sao? Có gì ??
-Giờ tao quyết tâm học rồi, chú đừng rủ anh đi tán gái nhé. – Khánh cứt ngẩng đầu lên nói vs Duy Dê
-Ôi, anh Khánh ơi, sao anh lại ra nông nỗi này hả anh ?? Anh uống thuốc chưa ? Có đau chỗ nào k ?? Bố mẹ anh có biết k ?? Sao anh để bệnh thành ra thế này hả anh ?? – Duy Dê sờ soạng khắp người Khánh Cứt, tỏ ra nguy kịch lắm
-Cái đờ mờ. Chim cút. Thằng dở. – Khánh cứt quạu cmnr.
-Cái đệt, bố hỏi thật, sao thế ?? Bị mộng tinh à ?? – Em ếu biết mộng tinh là cái gì, các bác giải thích hộ em cái ??? @@
-Về mà tra gúc gồ. ( còn cái đoạn em thỏa thuận vs Duy Dê nằm vùng trên VOZ thì em xin miễn được nói ra nhé ạ )
Rồi thì cũng vào tiết, thôi em xin lược đoạn học nhé, vì nó hơi nhàm
Khoảng 12h40 mình về nhà, thấy mỗi mẹ ngồi phòng khách.
-Linh hôm nay k sang hả mẹ ??
-Ừ, con sang gọi em ăn cơm đi.
-Dạ vâng. – Mình sang gọi em luôn, còn chưa cả cất cặp sách
-Linh ơi.
-Dạ chờ em một chút. – Mình ếu bấm chuông, gọi cho nó máu
-Sang nhà anh ăn cơm đi ! – Em ra cười rõ tươi, mình nói vs em
-Dạ nhưng còn thằng Tí, vs lại em cũng đang nấu rồi. – Em nói nhẹ nhẹ
-Thôi sang ăn đi, mẹ anh nấu nhiều món lắm, mang cả thằng Tí sang.
-Dạ thế để em gọi nó, anh về trước đi em sang ngay đây hihi.
-Ừ sang luôn nhé. – Mình nói rồi về, cười vs em một cái cho nó máu
Về mình tranh thủ lên cất cặp + rửa ráy tay chân phát, tút lại vẻ đẹp troai vs oxi một lần xả Đùa tí oxi là sữa rửa mặt nhé mấy thím
Đang rửa mặt thay vs thay bộ quàn áo cho thoải mái thì mình nghe tiếng em ở dưới nhà, được ông cu Tí nữa, chắc tẹo nữa lại lên phòng mình đập phá, mình tranh thủ giấu vài con Pokémon đồ chơi hồi xưa đi rồi hỹ hỹ. Mình quí mấy con này lắm, một thời thơ ấu của mình đấy các thím
Xong xuôi mình xuống nhà, em vẫn giản dị như mọi hôm, vẫn bộ nỉ quen thuộc và mái tóc đuôi gà buộc thấp, trông em thật hiền hậu
-Anh xuống ăn cơm đi hihi. – Em nhìn thấy mình, cười cái rõ tươi.
-Em chào anh ạ. – Đệch thằng em vợ này, trông nó đã thấy muốn tẩn cho cái rồi.
-Ừ vào ăn cơm đi. – Mình nói rồi giả vờ cười vs thằng bé, nhìn mặt nó thế ếu nào ý.
-Tí tay còn đau k cháu ?? - Mẹ mình hỏi
-Dạ k ạ, cháu hết đau rồi bà ạ. – Cái đệch, nó gọi mẹ mình bằng bà Mẹ mình thì nhìn trẻ đừng hỏi nhé các thím
-Hả. Sao em lại gọi bằng bà, phải gọi là bác, xin lỗi bác đi. – Linh chau mày.
-Dạ, cháu hết đau rồi bác ạ.
-Tí ngoan quá, thôi ăn cơm đi. – Mẹ giục
Trong bữa cơm thì mình chả nói câu nào, thấy thằng nhõi này ếu thoải mái, cứ cho là mình chấp trẻ con đi. Mẹ mình thì hỏi han nó liên tục, Linh cũng chả nói câu gì, thi thoảng cười rồi đỡ lời cho thằng nhóc. Trời ơi, chả nhẽ mình vs Linh sẽ bị ngăn cách bởi thằng cứt thối này sao híc híc Mà các thím cho em hỏi luôn gãy tay mấy tuần nó lành hả các thím?? Mấy tháng thì chết em.
Ăn xong mình vs Linh rửa bát, thằng nhóc ra ngồi xem vô tuyến vs mẹ mình, “2 bà cháu” tình cảm gớm.
-nh k thoải mái gì hả ??? – Linh hỏi mình, hơi ngượng ngượng
-À k, có gì đâu em ?? – Mình cười ngượng, nhưng công nhận em tâm lý thật
-Cu Tí quấy quá hả anh ??
-K mà em, hì hì. Sao em hỏi thế ?? – Mình hơi thắc mắc
-Thì lúc ăn cơm em chả thấy anh nói câu gì vs em hết, làm em ngại chả nói. – Linh cúi mặt, má lại hơi ửng hồng.
-Hâm, tại anh sợ Tí về nó trêu em mà.
-Dạ hihi. Anh hát em nghe bù hôm qua đi. – Em nhõng nhẽo
-Hát gì ?? hở hở hở. – Mình giả vờ k biết
-Thì hôm qua anh có ru em ngủ đâu. – Em bĩu môi, ủ ôi cái môi ửng hồng trông xinh thế
-Nhỡ em nghe nhiều rồi nhàm thì sao ??
-K, k nhàm đâu ạ, anh hát đi, đi mà.
-Thế để anh hát bài “một con vịt” nhé ?? – Mình trêu em
-Hả? Nhạc thiếu nhi ạ ? Cũng được hihi, à anh nhảy nữa nhé.
-Thôi anh có biết nhảy đâu. – Mình ngại ngại
-Thôi anh nhảy đi, đi mà đi mà. – Thử hỏi có ai chống cự được tuyệt chiêu nhõng nhẽo của em k cơ chứ
Mình cũng chỉ biết cười trừ thôi, đành nhảy cho em xem vậy, mình hát cũng khá to. Nhảy hát xong một lúc em cười bò lăn bò càng, trông đến đểu.
-Anh hát hay k ??
-Trông anh buồn cười quá. – Em ôm bụng cười
-Buồn cười lắm hả ?? – Mình nghĩ lại cũng thấy buồn cười
-Dạ vâng hihihi. – em cười như kiểu phải gió, một lúc sau mới nhịn được cười.
-Anh H bị té giếng hả chị ?? – Bất ngờ thằng Tí nó đi vào, nó nhìn rồi cười đểu mình phát, wtf ??
-Hả ? Sao em lại nói thế ?? – Linh tắt nụ cười trên môi, trừng mắt nhìn thằng Tí.
-Trông anh ấy nhảy như kiểu bị phải gió ý.
-Tí, xin lỗi anh H mau. – Linh bực rồi, lần đầu mình thấy em bực, sợ hết cả hồn
-Thôi em, trẻ con k biết gì đâu, đừng mắng nó tội nghiệp. – Mình đỡ lời, cơ mà đang muốn Linh mắng cho thằng này tòe mỏ đi hỹ hỹ
-Dạ em xin lỗi. – Nó cúi mặt xuống ngay, chắc sợ Linh
-Lần sau k được nói thế nữa biết chưa? Thế là hỗn, em biết chưa ? – Linh mắng nó, nhìn mặt nó có vẻ tội tội...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ