Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Nhật ký, ngày… tháng… năm…

“[…">

P.S: Khang à! Hôm nay lúc em đang ngồi vẽ, có một con bướm rất đẹp và to bay vào nhà. Em nghe người ta nói, người chết đi rồi có thể sẽ hóa thành bướm. Vậy nên theo một phản xạ nào đó, em đã lắp bắp gọi anh, rồi em còn ngốc nghếch nói: “Khang… có phải anh hóa bướm bay về với em không? Nếu phải thì anh đến đậu lên vai em đi…”, nhưng con bướm ấy chẳng đến đậu lên vai em anh à ! Đến lúc ấy em mới nhận ra, đã hơn 2 năm rồi còn gì. Có lẽ bây giờ… anh đã đầu thai làm một con người khác rồi…”

Khang là một chàng trai tốt, tốt từ bên ngoài lẫn bên trong. Anh gặp Thụy Hân vào một ngày Mưa đầu Hạ bắt đầu rơi. Khi Hân đang lo lắng nhìn đồng hồ vì sợ muộn giờ đi học trong một mái hiên cũ thì Khang đến, đưa cho cô chiếc ô trong suốt rồi cười nói: “Ông Trời bảo tôi đem chiếc ô này xuống cho em đấy. Mau cầm rồi nhanh về đi, kẻo tí Mưa sẽ lớn hơn”. Nói rồi Khang bỏ đi lên chiếc xe hơi màu đen gần đó, mặc cho Hân vẫn còn đang ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì. Vài ngày sau, Hân gặp lại Khang trên 1 diễn đàn, nhưng vì cả 2 chẳng biết mặt nhau nên không biết là đã gặp nhau từ trước.

Thời gian cứ thế trôi đi, từ những câu chuyện xã giao đến những điều nho nhỏ của bản thân, Khang và Hân ngày càng thân với nhau hơn. Rồi cuối cùng cũng đã đến ngày Khang hẹn gặp cô, chỉ để làm một việc, là thổ lộ tình cảm bấy lâu nay của mình.

Ngày gặp nhau, cả 2 ngỡ ngàng đến chẳng nói được lời nào với nhau, vì nhận ra mình đã gặp đối phương trước đó rồi. “Như định mệnh kỳ diệu vậy !”, Hân đã viết thế vào Nhật ký của mình. Và có lẽ vì 2 chữ “định-mệnh” đó, mà tình cảm của cả 2 ngày càng lớn, ngày càng sâu và rộng. Rồi chẳng mấy chốc đã đến ngày kỉ niệm 2 năm Khang và Hân chính thức quen nhau. Khang hẹn Hân ra một nhà hàng rất đẹp do chính anh mở muốn gây bất ngờ lớn cho cô. Và đúng như những gì mong đợi, Hân đã thật sự hạnh phúc vào ngày hôm đó. Trớ trêu thay, niềm hạnh phúc ấy, quá ngắn ngủi…

Khang ra đi mãi mãi, bỏ Hân lại với niềm hạnh phúc không trọn vẹn. Cũng vào ngày Mưa đầu Hạ rơi buồn bã.

Hạnh phúc có màu gì và mùi vị ra sao, mà chưa một lần Thụy Hân được cảm nhận trọn vẹn?

Nhật ký, ngày… tháng… năm…

Kể từ hôm Thụy Hân đến tìm tôi, tôi vẫn chờ những dòng Nhật ký tiếp theo của cô, nhưng chẳng có. Cô giấu tôi sâu trong ngăn kéo nên tôi chẳng thấy được những gì đang diễn biến xung quanh mình. Rồi hôm qua, cô đến tìm tôi, nhưng chẳng kịp ghi dòng nào, chị cô đã gõ cửa phòng khe khẽ và bước vào…

_ Hân! Chị em mình nói chuyện chút đi. Chị có chuyện muốn hỏi em…

Tôi thấy Hân như muốn tránh, nhưng rồi cô cũng đồng ý. Hân ngồi xuống cạnh chị mình, nhẹ nhàng hỏi:

_ Có chuyện gì thế chị?

_ Cũng… không có gì… Chỉ là chị muốn hỏi em… em đã yêu Thiên rồi đúng không?

Thụy Hân khá bất ngờ. Nhưng cô vẫn bình tĩnh hỏi lại chị mình:

_ Nếu em nói yêu thì sao? Và không yêu thì sao?

_ Chẳng... sao cả. Mà chị hỏi em trước, em vẫn chưa trả lời.

Đâu đó tôi nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của chị Hân, như chị ấy vừa bỏ xuống một gánh nặng vậy. Chẳng biết Hân có nghe không, nhưng cô bảo mệt, muốn nghỉ ngơi nên chị cô đành quay về phòng mình.

Tiếng cửa nhẹ khép lại. Hân chẳng đi nghỉ sớm vào giờ này, cô đến gần tôi, loay hoay định viết gì đấy, như đang cố gắng để mình không phải khóc. Nhưng, tiếc là dự định của cô đã thất bại. Hân khóc không thành tiếng, nhưng có thể nghe thấy tiếng nấc rất lớn, từng giọt nước mắt mặn đắng rơi xuống. Có lẽ cô biết, mình đã có một hành động dối lòng, dối chị cô để rồi người đau nhất trong chuyện này, vẫn là cô. Nhưng cô biết, biết chị mình yêu Thiên và cô, là người đến sau, là người phải từ bỏ.

Khi yêu một ai đó không thể yêu, nỗi đau ấy lớn biết bao nhiêu. Vì sống và được yêu một ai đó, là niềm hạnh phúc rất lớn!

Nhật ký, ngày... tháng... năm...

1 tuần trôi qua kể từ ngày tôi nghe được cuộc nói chuyện giữa Thụy Hân và chị cô. Hôm qua khi Thụy Hân đang sửa mấy bài viết của các cộng tác viên thì chị cô xông vào. Chẳng kịp để Hân hỏi có chuyện gì, chị cô đã lớn tiếng hỏi

Tại sao... tại sao em lại từ chối lời tỏ tình của Thiên chứ?

Tôi ngỡ ngàng trước câu hỏi đó của chị Hân, cứ ngỡ mình đang buồn ngủ nên nghe nhầm. Nhưng khi trông thấy vẻ tránh né khó hiểu của Hân, tôi biết, rõ ràng là đã có chuyện gì đó.

Chị hỏi em, tại sao em lại từ chối lời tỏ tỉnh của Thiên? – chị Hân rít từng chữ qua kẽ răng mình.

Vì em không yêu anh ấy! – Hân lớn tiếng – mà chẳng phải lần trước em đã nói chị rồi sao? Chị bị làm sao thế?

Chị... – chị Hân lúng túng, nhìn cô như muốn khóc.

Em biết... chị yêu anh Thiên. Và khi trông thấy anh ấy đau khổ như vậy, chị cũng rất đau... – Hân tiến lại gần chị cô, nhẹ nhàng vỗ về - em xin lỗi vì đã làm cả 2 đau khổ. Nhưng... em không yêu anh ấy... em không thể... Chị phải mạnh mẽ lên! Bây giờ anh ấy rất cần chị bên cạnh...

Chị Hân ôm cô và khóc nức nở.

Nhật ký, ngày... tháng... năm...

“Gửi cho Thiên, chàng trai em đã “lỡ-yêu” dẫu biết là không-được.

Anh có biết không... Ngay lần đầu tiên gặp anh, em cứ nghĩ mình gặp lại Khang – người em yêu suốt gần 4 năm trời. Nhưng khi nhìn anh với chị em cãi với nhau những điều rất trẻ con, em biết anh là Thiên, chứ chẳng phải là Khang của em. Vậy mà, nhiều lúc chỉ có anh và em ngồi cạnh nhau, em đã muốn tựa vào anh cho vơi bớt nỗi mệt nhọc suốt bao nhiêu năm nay phải gắng gượng bước đi một mình. Vậy mà, nhiều lúc trông thấy tên anh trong danh bạ điện thoại của em, em đã muốn nhắn cho anh một cái tin, chỉ là để bảo: “Ngủ ngoan”. Vậy mà, cái hôm em trú ở nhà anh vì trời Mưa to, em đã định nói em yêu bầu trời xanh, là anh đó Lam Thiên, thay vì em đã hỏi anh có yêu bầu trời không. Em thật ngốc đúng không anh ? Thật ngốc khi cố phủ nhận tình cảm của mình với anh chỉ là những rung động chỉ vì anh giống Khang.

Nhưng khi nhận ra rồi, hình như... đã muộn. Vì người yêu anh trước, là chị em. Mà em cũng không quan trọng trước sau, cái quan trọng ở đây, là vì người yêu anh trước là-chị-em – người chị mà ở kiếp sau, em vẫn muốn được làm em của chị 1 lần nữa. Em biết mình đã sai, khi yêu anh, khi yêu người mà mãi mãi em cũng không thể ở cạnh. Vì vậy, em đã từ chối anh.

Lam Thiên, anh là bầu trời của em, một bầu trời xanh cao vời vợi và đầy lòng khoan dung. Mãi mãi chỉ thế thôi. Và rồi mãi mãi, em sẽ chỉ yêu bầu trời xanh của mình. Còn anh, em nguyện đánh đổi hạnh phúc để anh và chị em có thể có được trọn vẹn niềm hạnh phúc đó.”

Thụy Hân viết những dòng chữ đẹp nhất ở những trang cuối rồi cười hiền ra đi. Cô đã quyết định sang nước ngoài để học lên cao học để rồi cô không biết rằng, chỉ sau vài phút cô lên máy bay thôi, có một người con gái với vóc dáng gầy và nhỏ như cô, đã khóc khi vô tình đọc được những dòng cô viết ở trang cuối cùng. Hóa ra, đó là chị cô. Và thật sự là tôi rất muốn biết chị cô sẽ làm gì tiếp theo sau đó, nhưng ở trang cuối cùng, tôi biết mình đã cũ, đã già rồi, và như thế, tôi đành đóng lại rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.


“Gửi đến cho con người...

Từ ngày sinh ra, tôi vẫn cứ nghĩ mình là một vật vô tri vô giác với công dụng là để lưu giữ lại những gì con người không thể nhớ hết. Nói về việc gần gũi thì có lẽ Nhật ký là một vật gần gũi với con người nhất (nếu chỉ xét ở các loại tập, sách, giấy,..v...v.) Và cũng có lẽ, vì gần gũi nhất với con người nên khi tôi kết thúc vai trò đồng hành với Thụy Hân, tôi đã nhận ra: Hóa ra mình vẫn có những thứ mà tựa như cảm xúc vậy. Nó đã được sinh ra tự bao giờ trong tôi, khi tôi trông thấy Thụy Hân khóc-cười với cuộc đời đầy trớ trêu của mình. Và từ Hân, tôi cũng học được rất nhiều điều từ cuộc sống con người. Nhưng có một câu hỏi tôi vẫn mãi không trả lời được, rằng những người yêu nhau, tại sao lại quyết định buông bỏ thay vì ở cạnh bên nhau? Là vì tình yêu không chỉ ở 2 người mà còn phải xem xét những vấn đề và những người bên cạnh mình, hay là vì chỉ cần được yêu nhau đã đủ thấy cuộc sống vô cùng kỳ diệu rồi?”
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Hai con Thạch Sùng
» Lý do tớ giận cậu
» Giá mà em cao thêm một tấc
» Con mãi mãi không quên, bố mẹ ạ!
» Ví dụ, anh cũng thích em thì sao?
1234...789»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh ấy đã dạy con yêu mẹ như thế đấy…
» Anh sẽ dạy lại em cách yêu thương một người?
» Anh yêu em khác mọi người
» Christine Hà – người phụ nữ Kim Ngưu khoan thai đầy nội lực
» "Chúng tôi đã là một gia đình như thế đấy"...
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt