Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Duẫn gia quả thật trông rất ấn tượng, đứng ở cánh của sắt chạm khắc tuyệt đẹp, Lâm Tử Hàn nhón chân lên nhìn xung quanh, kiến trúc bên trong hoa viên, làm cho cô ngạc nhiên không ngớt. Lâm gia cùng với nó so sánh thực sự còn kém rất xa.

"Mẹ ơi, con cũng muốn nhìn". Tiểu Thư Tuyết kéo kéo ống quần cô nói.

"Có cái gì đẹp đâu". Lâm Tử Hàn không để ý tới cô bé, bước lên bấm chuông cửa. Sau một lúc lâu, một người đàn ông trung niên bước ra, nhìn Lâm Tử Hàn từ trên xuống dưới.

Lâm Tử Hàn mỉm cười, lễ phép nói: "Chào chú, đây là hoa hồng anh Tiêu tặng cho cô Duẫn, xin chú ký nhận hộ cháu".

Người đàn ông trung niên nhận lấy hoa hồng, đưa cho cô tờ giấy đã ký, quay người vào trong nhà. Cánh cửa sắt lớn đóng sầm lại.



Không được nghỉ ngơi, lại phải đi làm, Lâm Tử Hàn đi nhanh ra cửa, không chờ xe của Vương Văn Khiết, cô đi nhờ xe của nam đồng nghiệp.

Cô cúi xuống cười to, quay ra cửa sổ xe trêu đùa Lưu Bằng : "Lưu Bằng, tối qua không có chỗ ở sao, đến nhà bọn em ngủ ở giường của Văn Khiết được không?"

Lưu Bằng đỏ mặt, cười ngượng.

"Em có lên xe hay không đây? Làm bóng đèn không tốt lắm đâu". (kỳ đà cản mũi a~~~)

"Em nói thật vô liêm sỉ" Vương Văn Khiết ấn vào trán cô một cái, ngượng ngùng nói.

Lâm Tử Hàn quay người, đi vào ngồi ghế sau: "Dù sao ghế sau cũng để không, hai người cứ coi em không tồn tại là được rồi".

"Tử Hàn, bộ quần áo liền này của em thật dễ thương". Lưu Bằng nhìn vào kính chiếu hậu, ha ha cười nói.

Lâm Tử Hàn cười nói: "Không có người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, chỉ có một người dễ thương bên cạnh thôi"

"Em thấy đủ chưa, chị trong mắt anh ấy, ngay cả dễ thương cũng vô ích". Vương Văn Khiết trừng mắt với Lưu Bằng tức giận nói.
Chương 27: Đến muộn (1)
Sưu tầm
"Lưu Bằng, có phải như vậy hay không?" Lâm Tử Hàn từ ghế sau tiến gần lên phía trước giọng điệu quở trách nói.

Lưu Bằng vô tội nói: "Có trời đất chứng giám, trong lòng anh, Văn Khiết từ lâu đã là thượng đế".

"Văn Khiết, hài lòng chưa?" Lâm Tử Hàn vỗ vỗ vai Vương Văn Khiết.

Vương Văn Khiết hừ lạnh, liếc anh ta: "Vậy sao? Vậy những người phụ nữ bên cạnh anh là cái gì?"

"Văn Khiết, em muốn anh nói như thế nào em mới tin tưởng đây? Thực sự anh không có người phụ nữ nào khác" Vẻ mặt Lưu Bằng đau khổ nhẫn nại giải thích, tối hôm qua không phải đã nói sao, hôm nay lại còn phải nói tiếp.

Lâm Tử Hàn mỉm cười: "Em nói chị này, con ong chăm chỉ Lưu không dưng lại đưa Văn Khiết của chúng ta đi làm, nguyên nhân là làm cho hồng nhan tức giận nha".

"Lâm Tử Hàn! Em không im miệng, bọn chị làm sao coi em như không tồn tại đây?" Vương Văn Khiết quay lại trừng mắt với cô.

Lâm Tử Hàn không thèm để vào mắt sự giận dữ của chị ấy, tiếp tục nói: "Chị cũng đừng trách Lưu Bằng, anh ấy thân là giám đốc tiêu thụ của một công ty lớn, xung quanh khó trách có nhiều oanh oanh yến yến vây quanh".

"Những oanh oanh yến yến bên cạnh anh ta đủ để thành lập một đội bóng".

"Vậy thì chị nên vui mừng chứ, có được một bạn trai quyến rũ vô biên".

"Anh ta nếu có thể được Trương Mạn Ngọc chấp nhận mới tốt, chứng minh sự quyến rũ của anh ta mới là vô biên, cần gì tìm những cô gái trẻ" Vương Văn Khiết giận dữ nói. Khi Lâm Tử Hàn định nói, cô nói thêm: "Lâm Tử Hàn, em đừng có nói ở đây là mình đau lưng, muốn không đau lưng thì em nói ít về việc này thôi".

"Được rồi, không nói" Lâm Tử Hàn ngay sau đó dựa lưng lên trên ghế, ngậm miệng lại. Đang chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, chiếc xe đột nhiên "Phanh" lên một tiếng, ba người vội nhìn thẳng về phía trước.

Hai cô gái cùng kêu lên một tiếng, nhanh chóng ổn định thân thể. May là cũng không bị thương.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Khi Vương Văn Khiết kịp phản ứng thì Lưu Bằng đã xuống xe kiểm tra.

"Chết rồi, nổ lốp xe" Lưu Bằng từ bên ngoài xe nói với hai người.

"Không phải chứ, thủng lốp lúc này sao?" Lâm Tử Hàn kêu thảm, muộn làm bị tổ trưởng mắng là việc nhỏ, trừ tiền lương mới là việc lớn. Hơn nữa, cô còn phải đến cửa hàng hoa.

Vương Văn Khiết đang tức giận trong lòng, lại có thêm cơ hội này để quở trách Lưu Bằng: "Em nói với anh xe này còn đi làm gì, lỗi của con người đã đành, may là ở đây ít xe, nếu như là đi tại quốc lộ thì đã bị nhiều xe tông vào đuôi rồi".

Lưu Bằng sờ sờ mũi, áy náy nói: "Nếu không thì hai người cứ gọi trước một chiếc taxi đi, anh gọi điện thoại tìm công ty sửa chữa".

"Ở nơi này đến bao giờ mới nhìn thấy một chiếc taxi?"

"Việc này..." Lưu Bằng suy nghĩ một chút: "Anh gọi điện thoại cho bạn tới đây đón các em đi" Nói xong lấy điện thoại ra, nói vài câu rồi tắt máy.

Bị gián đoạn như vây, khi hai người tới công ty đã muộn mất nửa tiếng, Vương Văn Khiết là giám đốc nhân sự, đi đường gặp một chút rủi ro cũng không ai chú ý tới.

Lâm Tử Hàn thì không may mắn như vây, sau khi tặng xong hoa hồng trở lại bộ phận của mình, thở sâu một hơi và bước vào.

"Cô Lâm, cô định đi đâu?" Sau khi tổ trưởng Tiêm nói, đứng lên từ chỗ ngồi đi đến bên cạnh cô, không có cách nào khác mà nhìn cô.
Chương 28: Đến muộn (2)
Sưu tầm
"Xin lỗi, đi nửa đường xe bị hỏng" Lâm Tử Hàn áy náy cười làm lành nói.

"Đây là lý do sao?" Một tiếng nói giận dữ vang lên, một nhân viên vệ sinh đi đến phía trước, không thương tiếc mà hét lớn vào lỗ tai cô: "Cô suốt ngày ngoại trừ gây họa ra thì còn biết làm cái gì?"

"Đau!"

"Biết đau còn không an phận"

"Tôi lần sau không dám nữa..."

"Thôi đi, chị Thanh, xem như là lần đầu tiên của em ấy..." Chị Lệ một bên khuyên nhủ, rõ ràng chị ấy mới là tổ trưởng, làm thế nào cô ta lại tự tiện phạt người khác.

"Lập tức chép các quy tắc của công ty đi! Năm trăm lần!" Chị Thanh buông tha cho lỗ tai của cô, đẩy tay cô ấy giận dữ nói. Mắt nhìn xuyên qua cô, đi tới bên cạnh cửa, lập tức mỉm cười lấy lòng người đối diện, nịnh nọt nói:

"Đạo diễn Từ, tại sao anh lại xuống bộ phận vệ sinh? Có chuyện gì sao?"

Lâm Tử Hàn quay người lại, nhìn qua ánh mắt trêu tức của Từ Nhạc Phong, có cái gì đẹp mắt, không phải là chỉ bị cấp trên khiển trách sao! Lâm Tử Hàn tức giận mà nghĩ.

Ánh mắt Từ Nhạc Phong chuyển sang khuôn mặt của tổ trưởng, khẽ mỉm cười nói: "Tôi lại đây mượn người tới hỗ trợ chụp ảnh, là cô ấy." Nói xong hếch cằm về phía khuôn mặt đau khổ của Lâm Tử Hàn.

"Đi thôi" Chị Lệ gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Tử Hàn nói: "Đừng gây họa nữa nha!"

"Vâng, chị Lệ" Lâm Tử Hàn vội vàng đi tới bên cạnh Từ Nhạc Phong, người phía sau cười ôn hòa với cô, quay người rời đi. Cô không dám chậm trễ, theo sát sau đó đuổi theo.

"Đạo diễn Từ, anh muốn tôi giúp anh cái gì?" Lâm Tử Hàn dè dặt hỏi từ phía sau.

Từ Nhạc Phong đi chậm lại, quay đầu nhìn cô, mỉm cười ôn hòa nói: "Cô định làm cái gì?" Thực tế anh không cần giúp đỡ cái gì, chỉ là đi ngang qua bộ phận vệ sinh, nghe được tiếng kêu rên của cô, không tự chủ được mà đi vào.

"Tôi sẽ dọn dẹp nhà vệ sinh." Lâm Tử Hàn lớn tiếng nói, đoàn người đi qua cô nhìn và cười trộm.

Từ Nhạc Phong trừng mắt nhìn cô, tức giận nói: "Nói nghiêm túc!"

Lâm Tử Hàn bối rối mỉm cười, nói: "Nhưng mà ngoại trừ việc đưa tài liệu đến khách sạn, đó chính là công việc của tôi".

"À, tôi hiểu" Từ Nhạc Phong nói, cách phía trước không xa, Duẫn Ngọc Hân ôm cánh tay Tiêu Ký Phàm đi tới. Lâm Tử Hàn gục đầu xuống, dự định cứ như vậy đi qua.

"Nhạc Phong, chào buổi sáng" Duẫn Ngọc Hân tâm trạng tốt nói.

"Ừ" Từ Nhạc Phong gật đầu mỉm cười, quay người qua Tiêu Ký Phàm nói: "Ký Phàm, để Lâm Tử Hàn làm trợ lý của tôi, anh có ý kiến gì không?"

Những người hiện diện tại chỗ này đều ngạc nhiên nhìn anh, Lâm Tử Hàn cũng không ngoại lệ, sững sờ mà nhìn chằm chằm vào anh, anh ta muốn chuyển cô làm trợ lý? Không phải đâu? Nhưng mà cô cũng không nói cái gì nha.

Tiêu Ký Phàm nhìn thẳng về phía Lâm Tử Hàn, người này vội vã lảng tránh tầm mắt của anh, tại sao lại nhìn cô như thế, đó cũng không phải yêu cầu của cô.

Tiêu Ký Phàm cười như không cười, nói: "Tôi đương nhiên không có ý kiến".

Chương 29: Chuyển công tác
Sưu tầm
Duẫn Ngọc Hân quýnh lên nói: "Nhạc Phong, anh đã xảy ra chuyện gì? Người giống như cô ta cũng có thể làm được trợ lý sao?" Cô ta coi thường liếc mắt nhìn Lâm Tử Hàn: "Anh muốn một trợ lý, có thể gọi Vương Văn Khiết điều đến từ các bộ phận khác mà"

"Ngọc Hân, nếu không thử, làm sao biết được Lâm Tử Hàn có làm được không? Sau một tháng nếu không làm được, anh sẽ tự thay người." Từ Nhạc Phong vẫn cười ôn hòa như cũ: "Anh đi trước làm việc".

Nói xong đã đi đến phòng chụp ảnh, Lâm Tử Hàn theo sau anh nói: "Thực sự giám đốc Duẫn nói rất đúng". ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Vinh Hoa Phú Quý
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
» Bỏ Em Ư Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Vinh Hoa Phú Quý
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
» Bỏ Em Ư Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt