Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Rút súng đang chuẩn bị bước ra ngoài, khóe mắt nhìn vào trang phục làm việc của Lâm Tử Hàn. Tâm tình hồ nghi, anh ta chậm rãi đi đến phía hai người.

"Cảnh sát Đỗ hóa ra có sở thích nhìn người khác thân thiết à". Một lúc lâu, tới khi Lâm Tử Hàn sắp hít thở không thông, Lãnh Phong cuối cùng cũng buông cô ra, mắt chứa ý cười liếc nhìn Đỗ Vân Phi, ánh mắt cuối cùng nhìn vào súng trên tay anh, ý cười càng nhiều.

Đỗ Vân Phi ngạc nhiên mà nhìn Lâm Tử Hàn, quả thật là cô ấy?!

(Ngôi sao thiên thần ư!!! Chính là cái mà bé Tiểu Thư Tuyết nhà ta cho là quả bóng nhiều màu và cho vào bình hoa nuôi Tiểu Ngư Ngư đó!!!!)
Chương 32: Kinh khủng (3)
Sưu tầm
Khuôn mặt Lâm Tử Hàn đỏ bừng xấu hổ, mắt kính trên mặt bị Lãnh Phong làm méo, xấu hổ nghĩ có muốn một cái hầm ngầm để cô chui vào.

Người đàn ông này! Rốt cuộc là có ý gì? Dám lợi dụng chiếm tiện nghi của cô? Cô càng nghĩ càng giân! Cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cô biết, trong gian phòng tối này, còn có một đám mặc đồ đen. Muốn Đỗ Vân Phi an toàn, chỉ có thể làm theo người đàn ông trước mặt.

"Tử Hàn, thế nào lại là em? Anh ta...?" Đỗ Vân Phi nhìn hai người, kinh ngạc không nói được, anh cho tới giờ cũng không biết, cô có thể thân mật như thế với bạn trai.

Vừa sợ, vừa tức, lại vừa đau lòng, đây là cảm giác của anh lúc này.

"Em..." Không biết! Lâm Tử Hàn khóc lớn dưới đáy lòng.

"Anh ta là ai?" Đỗ Vân Phi chỉ vào Lãnh Phong nói.

"Anh ấy là... Một người bạn của em" Nôn! Ai muốn bạn như vậy!

"Theo anh đi!" Đỗ Vân Phi nhấc cánh tay phải cô lên, mang cô ra ngoài cửa, Lâm Tử Hàn như một người liệt, tạm thời bất động, bởi vì cánh tay kia của cô cũng đột nhiên bị người khác túm lấy. Thương cảm thay cho cô, cô nhất thời trở thành công cụ cướp giật của hai người đàn ông.

"Tử Hàn!" Đỗ Vân Phi lạnh giọng nói ra hai chữ này. Lâm Tử Hàn đột nhiên không biết nên làm thế nào cho phải, quay đầu nhìn phía Lãnh Phong, mặt của anh ta so với Đỗ Vân Phi lạnh hơn!

Như thế, cô dùng sức chuyển động cánh tay phải, cố gắng giãy ra khỏi sự kiểm soát của Đỗ Vân Phi. Đỗ Vân Phi thất vọng, buông tay cô ra, nhìn cô thật lâu, sau đó xoay người bỏ đi.

Cửa đóng lại một lần nữa, Lâm Tử Hàn vùng tay thoát ra khỏi tầm nắm của Lãnh Phong, tức giận chà lau môi của mình. Nhớ tới vừa nãy bị người đàn ông trước mắt hôn lâu như vậy, cô vừa tức vừa bất lực.

Lãnh Phong đưa tay ra, dùng đầu ngón tay lau đi hương vị trên môi của cô, hờ hững tiến về phía ghế sofa ngồi xuống. Đánh giá người phụ nữ ngây thơ gần như ngu xuẩn trước mặt, khóe miệng hé ra một tia châm biếm, nhắm mắt tạm thời nghỉ ngơi.

Lâm Tử Hàn trừng mắt nhìn anh ta một cái, bước nhanh tới hướng cánh cửa, trước khi những người mặc đồ đen xuất hiện, chạy trốn ra khỏi phòng.

"Người đàn bà kia đâu?" Tiếng Lâm ca thô lỗ hỏi.

"Đi!"

"Mẹ nó!" Lâm ca nguyền rủa một câu, nặng nề ngồi trên ghế sofa.

Lãnh Phong khẽ cười, liếc nhìn Lâm ca: "Anh cho rằng trên người người đàn bà kia thật sự có kim cương sao? Ánh mắt duyệt qua vô số người của Lâm ca lúc nào trở thành tầm nhìn không có giới hạn như vậy?"

Lâm ca hạ mắt, nhíu mày trầm ngâm đứng lên.



Vừa mới về đến nhà, nhìn thấy Tô Lâm Lâm đang chơi đùa với Tiểu Thư Tuyết ở sân, khóe miệng nhỏ nhắn của Lâm Tử Hàn nhếch lên cười trêu ghẹo: "Oh, con dơi của chúng ta đã trở về từ nước ngoài?"

"Lâm Tử Hàn! Cậu ngứa da có đúng hay không?" Tô Lâm Lâm đứng lên liếc nhìn cô.

Lâm Tử Hàn cười hắc hắc nói: "Trở về từ lúc nào?"

"Vừa về nhà xong, đến để xem Tiểu Thư Tuyết của chúng ta có cao lớn không" Cô cọ cọ Tiểu Thư Tuyết cười nói.

"Dì Lâm Lâm mua cho con một quả bóng nhiều màu". Tiểu Thư Tuyết kéo Lâm Tử Hàn đến bên bình hoa lớn, chỉ vào lọ thủy tinh đá đầy màu sắc.
Chương 33: Chất vấn (1)
Sưu tầm
"Đã cảm ơn dì Lâm Lâm chưa?" Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn bình thủy tinh lớn nhiều đá màu, cũng không quan tâm nhiều.

"Cảm ơn dì".

"Ngoan" Lâm Tử Hàn hôn một cái lên trán con gái, nhìn sang Tô Lâm Lâm nói: "Ngày mai còn bay không?"

"Ngày mai nghỉ ngơi, ngày sau bay sang Ý".

"Dì Lâm Lâm, con muốn nghe tiếng chuông nước Ý" Tiểu Thư Tuyết đạp đạp chân nhỏ nói.

"Được, một ngày sau cho con nghe".

"Cảm ơn dì Lâm Lâm".

Lâm Tử Hàn nhìn bộ đồng phục tiếp viên hàng không xinh đẹp của cô ấy, ước ao nói: "Mỗi ngày nếu như có thể bay đi khắp nơi, vui vẻ thật đúng không?"

Tô Lâm Lâm trợn trắng mắt nói: "Siêu cấp không vui, nếu như gặp khách khó tính, thực sự ngay cả tâm trạng nhảy nhót cũng không có".

"Không có gì, tiền lương cao là được".

Tô Lâm Lâm sau khi cười đùa nói: "Mục tiêu của mình là trong cuộc sống có thể tìm một người đàn ông giàu có, mà không để mình đi kiếm tiền".

"Không tiền đồ!"

Tô Lâm Lâm chán nản, kêu lên: "Cậu có tiền đồ! Cũng không xem cậu pha trộn ra điểm cái gì ở đây".

"Mình muốn làm tiếp viên hàng không, tiền lương cao, đãi ngộ tốt, đáng tiếc..." Haizzz, một tiếng thở dài phát ra từ miệng, chỉ có thể nghĩ lại mà thôi.

Tô Lâm Lâm liếc nhìn cô, mỉa mai: "Làm tiếp viên hàng không không phải chỉ cần xinh đẹp là được, cậu sao? Sau đó thì phải đi cải tạo lại cậu mà thôi".

"Tuyến đi trong nước cũng muốn tốt nghiệp chính quy mới được sao?"

"Đương nhiên!" Tô Lâm Lâm trả lời, ánh mắt nhìn vào Đỗ Vân Phi đang đứng bên kia, trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười xinh đẹp, chờ đợi anh bước vào sân.

"Lâm Lâm, bây giờ không phải lúc đi làm, cậu không cần cười như vậy" Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn Đỗ Vân Phi trêu ghẹo mà nói.

"Đáng ghét!" Tô Lâm Lâm nói, khuôn mặt bắt đầu nóng lên thành màu đỏ.

Đỗ Vân Phi bước vào sân, không giống như những ngày bình thường đùa Tiểu Thư Tuyết một chút, cũng không liếc mắt nhìn Tô Lâm Lâm, nhìn Lâm Tử Hàn lạnh lùng nói: "Lâm Tử Hàn, em lại đây!"

"Có chuyện gì sao?" Lâm Tử Hàn biết rõ còn hỏi, cô chỉ biết, anh đêm nay nhất định sẽ đến.

Tô Lâm Lâm thấy sắc mặt của anh không đúng, vội hỏi: "Các cậu nói chuyện đi, mình đi về trước, Tiểu Thư Tuyết bái bai.". Hôn lên mặt Tiểu Thư Tuyết một cái sau đó quay người rời đi.

"Dì Lâm Lâm, bái bai" Tiểu Thư Tuyết nâng cao giọng lên nói.

"Tử Hàn, hắn ta là ai?" Đỗ Vân Phi nói thẳng vào vấn đề.

Lâm Tử Hàn do dự không biết trả lời như thế nào, bởi vì cô cũng không biết anh ta là ai, tuy rằng gặp mặt hai lần, nhưng mà những lần đó đều gặp tại Quỷ môn quan, ngay cả anh ta họ tên gì cũng không biết.

"Anh ấy là..." Lâm Tử Hàn nói nhỏ, ngập ngừng: "Anh ấy là bạn trai trước đây của em, nhiều năm chưa gặp, ngày đó vừa vặn gặp được, cho nên..."

"Cho nên em cùng hắn ta hôn môi" Đỗ Vân Phi ủ rũ cắt đứt lời cô.

"Em..."

"Em còn yêu hắn ta?" Đỗ Vân Phi dè dặt hỏi thăm, một người đàn ông đẹp trai như vậy, cô không có khả năng nào không yêu? Nghĩ tới đây, tim của anh đau nhói.
Chương 34: Chất vấn (2)
Sưu tầm
"Không phải, em đã không yêu". Lâm Tử Hàn lắc đầu, đột nhiên thầm nghĩ, cô vì sao lại vội vã muốn gặp Đỗ Vân Phi làm sáng tỏ việc này đây? Anh cũng không phải là ông xã của cô, cũng không phải bạn trai của cô.

"Thật sao?" Đỗ Vân Phi nhẹ nhàng thở phào, tảng đá nặng trong đầu cũng rơi xuống.

"Đúng vậy."

Đỗ Vân Phi vui mừng ôm chầm lấy cô, ôm cô, nói bên tai cô: "Tử Hàn, sau này đừng cho người đàn ông mình không thích hôn, biết không?"

Anh ấy... Đang làm cái gì?! Lâm Tử Hàn cuống quít tránh khỏi ngực của anh, xấu hổ mà lùi sau hai bước nói: "Vân Phi, anh... Có phải vui mừng quá không...?"

Đỗ Vân Phi xót xa, cũng bắt đầu cảm thấy xấu hổ, anh quả thật vui mừng quá mức, vui mừng đến quên đi hình thức, hi vọng không dọa cô ấy sợ hãi.

"Đã khuya, anh đi về trước đi" Lâm Tử Hàn nói.

Đỗ Vân Phi gật đầu, không muốn nghe theo mà rời đi.



Cạnh cửa sổ trong biệt thự bên bờ biển, thân hình thon dài của một người cô lập đứng ở chính giữa, ngắm nhìn mặt trời và nước biển chạm vào nhau cách đó không xa.

Phía sau có bước chân khẩn cấp vang lên, A Nghị cung kính mà đứng ở bóng người phía sau nói: "Đại ca, tìm em có chuyện gì?"

"Chuyện chiếc nhẫn tra tới đâu rồi" Lãnh Phong không quay đầu lại, lãnh đạm nói, biết rõ khả năng không có đầu mối, nhưng anh vẫn hỏi.

A Nghị giống như mỗi lần anh hỏi, hạ mắt xuống, áy náy mà đứng tại chỗ. Ba năm qua, anh tìm không ít thời gian, nhưng mà nhất định không tìm được bất kỳ dấu vết gì của chiếc nhẫn.

Lãnh Phong cũng không trách tội, chậm rãi quay người lại, quan sát cậu ta: "Hiện tại tôi muốn cậu đều tra một người, nhân viên Tiêu thị Lâm Tử Hàn" Nếu như người này đưa tài liệu đến chỉ là sự trùng hợp, như vậy cuộc triển lãm đồ trang sức lần này, còn có thể là sự trùng hợp sao? Một sự trùng hợp ngẫu nhiên, tất cả chỉ là giả tạo. ...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngôn Tình Ai Là Mẹ Anh
» Vinh Hoa Phú Quý
» Truyện Tình:Nơi Đâu Hạnh Phúc
» Bỏ Em Ư Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau
» Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Old school Easter eggs.