Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Nằm dài ở ghế sa-lon, dạ vâng cho qua chuyện với Mẹ. Người như thằng mất hồn đến nỗi Mẹ tôi cũng lắc đầu chịu thua:

-Dậy ăn cơm con!
-Dạ, con không đói, Mẹ ăn trước, tí con ăn sau!

May mà tôi còn hơi sốt, nếu không thì giờ đây chắc nát đít với Mẹ tôi quá. Mẹ tôi cũng muốn hỏi chuyện gì, hay sốt quá, mà thấy tôi như vậy thì chỉ lắc đầu rồi đi xuống ăn cơm một mình.

-Liệu lần này, chị Xuyến nói có đúng không? Liệu lần này có tốt đẹp như mấy lần trước?
-Đúng gì mà đúng, mày không thấy bênh nhau đấy à!
-Mày im đi đừng kích động!
-Tao nói sai à, rõ ràng thằng nằm kia đúng rồi còn gì, nó sai chỗ nào!
-Mày không thấy Dung giận nó à!
-Dung giận là Dung sai, chứ nó sai à!
…………………..!
-Thôi, hai thằng mày trở về, tao tự có cách.

Chẳng biết cách đấy hiệu quả đến đâu, chỉ biết rằng Mẹ tôi cũng nở nụ cười khi thấy thằng con trai ngồi xuống bàn, dùng cơm chung. Chiều nay tôi sẽ thử xem cách của mình có tác dụng không?

Bước vào cửa lớp, tôi thực hiện kế hoạch của riêng mình. Tình cảm nào chẳng có khó khăn, tình cảm nào chẳng có thử thách, nếu như mình không kiên định vượt qua, có lẽ mình sẽ hối tiếc. Tôi thích Dung thật lòng, tôi không chối bỏ, vì vậy sẽ dốc hết sức mà giữ gìn lấy tình cảm ấy.

-Cảm ơn!

Khi tôi đưa cuốn sách của nàng đánh rơi dưới đất lên, nàng cảm ơn tôi. Nhưng đừng vội mừng, đó là một câu khách sáo được xuất ra từ một bộ mặt lạnh băng, đôi mắt vô cảm.

-Để mình làm cho!
-Không cần!
-Cái này mình chỉ cho!
-Không phải việc của bạn!

Khi đến tiết Hóa, muốn chỉ cho nàng cách giải dễ hiểu hơn thì nàng cũng không thèm buồn lòng. Giờ đây trong mắt tôi không phải là Dung cá tính nữa là là Dung lì lợm cứng đầu mất rồi. Cô nàng mặc kệ tôi đứng như trời trồng, bị đám bạn bè nhìn với ánh mắt soi mói và ái ngại, cứ gắng gắng nháp chi chít lên tập giấy, vòng tròn, rồi gạch gạch, thả bút xuống ôm hai bên má. Dù có không giải được cũng không cần tới thằng con trai đang trải lòng tốt bụng hiếm có của nó ra.

-Dung, lên họp kìa!

Dung không còn ngại ngùng nữa, không cần phải trốn tránh, không cần phải bịa lý do ốm nữa, vui vẻ đi cùng với Hải lớp trưởng, dù biết rằng, ngoài cửa lớp, thằng Minh An đã chờ sẵn.
Công lao thành dã tràng, sức người cũng có hạn, huống gì là một thằng con trai mới lớn như tôi. Không còn đủ kiên nhẫn nữa, tình cảm của nàng với tôi đã trở về số không tròn trĩnh, nếu không muốn là âm rồi.

-Anh em, đi theo tao!
-Đi đâu?
-Ngu vậy, căn-tin đại hội!

Tụi bạn lật đật đi theo, chẳng hiểu cái thằng này đang muốn bày ra cái trò gì nữa.

-Từ giờ tao muốn nhóm mình học hành đàng hoàng, không lơ đễnh nữa!
-Tao nghe lộn không hả tụi mày!
-Tao không giỡn, tao muốn tụi mình không phải nhục nhã khi cuối tháng đứng bét, tao muốn đè đầu cưỡi cổ tụi khác trong việc học!
-Có mỗi mày là không biết nhục!-Thằng Mập lên tiếng.
-Giờ tao biết rồi, tao muốn tụi mình là vô đối trong cái nhóm, kể cả đạo đức lẫn việc học!
-Giỡn mày……mày điên à?
-Không!

Tôi lạnh lùng đáp trả, khi tâm trạng rối bời, tình cảm tổn thương, đừng có đeo đuổi nó nữa để cho vết thương thêm nặng, hãy quên nó đi bằng cách kiếm gì đó khỏa lấp. Với học sinh thì đó là việc học.

-Mày muốn vượt các nhóm khác, bao gồm nhóm Dung?
-Đúng!
-Muốn cho vợ mày ê mặt à!
-Không quan trọng, ai ê mặt mặc kệ, miễn sao không phải anh em mình?
-Nói rồi thì kế hoạch lên đi!-Thằng Vũ trầm lắng nãy giờ phát ngôn!
-Sẽ có, nhưng có nguyên tắc, từ giờ Dung không phải là vợ tao, đừng có gán ghép tên tao chung nữa!
-Chắc không mày?
-Chắc, nhớ đấy, tao không đùa.!

Cả đám nhìn nhau, rồi quay lại nhìn tôi:

-Sốt quá hóa điên hả mày!

Vâng, tôi đang điên!

Chap 90:TRÁO ĐỔI.
Vậy là dưới sự nhất trí của đám anh em chiến hữu, chúng tôi cụng ly ăn thề, quyết tâm đưa bang phái trở thành đệ nhất bang phái giang hồ, có tài có đức, tuyệt nhiên phải khiến mấy nhóm khác phải kính trọng.

Chuyện của tôi và Dung vẫn dần dần trôi qua theo thời gian, tuy nhiên tình cảm là thứ khó mà cắt đứt như một lời nói đầu môi, như gió thoảng qua. Nó dây dưa, dùng dằng khiến cho con người ta yếu đuối tâm hồn đi.

Hiệu ứng đầu tiên là cả lớp bất ngờ về phong độ của cả nhóm tôi, cái nhóm rớt hạng ấy nay bỗng nhiên chăm ngoan, học hành tấn tới, hăng say đua tranh. Dẫu rằng chỉ còn mấy ngày nữa là tháng chín đi qua, nhóm tôi chắc cũng không thể leo cao, nhưng chí ít hùng tâm tráng khí cũng ảnh hưởng nhiều đến nhóm khác. Vi phạm thì vẫn vi phạm, nhưng số lần cũng như tội danh càng lúc càng ít đi.

Cái bất ngờ thứ hai của cả lớp là thằng thủ lĩnh khởi xướng phong trào vượt khó ấy, cái thằng con trai bàn giữa lớp, giờ mặt luôn đăm chiêu, ít cười hơn, ít vui vẻ hơn. Tuy không phải đóng băng hoàn toàn khuôn mặt, nhưng chí ít nó vẫn có những thay đổi khiến cho người ta bỡ ngỡ. Ngay cả Nguyệt đôi lần cũng muốn mở lời tâm sự, nhưng bị tôi nắm thóp cái ý nghĩ, vội quay qua nói chuyện phiếm để cho cô bạn biết rằng tôi vẫn bình thường.

-Chà, bất ngờ quá T, ngoan dữ vậy sao!
-Dạ…..!
-Cả tuần giờ chỉ còn một lần đi học muộn!
-Dạ, tuần sau sẽ không có đi muộn nữa, Thầy!

Hiển nhiên thầy tôi cũng đâu cần quan tâm tới lí do vì sao tôi thay đổi chứ, chỉ biết rằng cái thằng nghịch như quỷ trong lớp nay bỗng nhiên ngoan ngoãn đột xuất. Học hành chăm chỉ hẳn lên, thì với một người Thầy, điều đó còn gì vui bằng.

Cả lớp tôi nhìn tôi đầy bất ngờ, chỉ riêng có những thằng anh em, thêm cả Nguyệt nhìn tôi ánh mắt đầy thương hại. Thằng Hải lớp trưởng từ đó cũng hạ chiến sự leo thang, bởi vì chẳng còn lý do gì mà phàn nàn với tôi được nữa.

-Sư huynh bị sao vậy?
-Sao là sao cơ?
-Sao mặt mày u ám vậy?
-Không có đâu, tại sư muội có người kia rồi nên thấy sư huynh không tươi thôi.

Tôi nhanh chân chuồn vào lớp, lấy lí do sợ cô sư muội đánh, chứ thực ra là muốn trốn tránh những câu hỏi đâm trúng tim đen của mình thôi. Nhưng những người nắm được yếu điểm của tôi còn nhiều lắm.

-T bị sao vậy?
-Yên hỏi vậy là sao!
-Cứ khang khác thế nào ấy!
-Thế nào là thế nào, vẫn đập chai như thường đấy thôi!
-Đập ve chai ấy?
-Hehe, có đập cũng kiếm được tiền nữa!
-……..!

Ngữ Yên im lặng nhìn tôi, vẻ thở dài ngao ngán, thay đổi của tôi không rõ rệt, không quá giả tạo như lúc đeo mặt nạ, nó như bản chất của tôi khi đứng trước một vết thương nào đó. Khiến cho cô nàng đứng cạnh tôi cũng không thể nào lí giải. Và tôi cũng không cho Ngữ Yên có thời gian suy nghĩ về tôi:

-À…bữa trước!
-Bữa trước sao?
-Làm sao mà khóc!
-À,..ừ, qua lâu rồi mà!
-Liên quan đến thằng Minh An!

Ngữ Yên cũng không chịu nói, lắc đầu và nhìn lảng tránh, và không chịu nói cho tôi biết. Trong đầu tôi xâu những sự kiện lại, Ngữ Yên trả vé xe bus cho tôi, thằng Minh An biết chuyện tôi lạc mất vé, và cuối cùng là Ngữ Yên khóc, thằng Minh An ra dỗ. Rõ ràng nếu không nhầm thì trật tự sẽ là: Minh An lấy vé xe bus của tôi, Ngữ Yên vô tình biết, đòi trả vé, và giữa hai người có tranh cãi. Cuối cùng Ngữ Yên khóc cũng lại vì tôi.

-Mình về lớp nhé!
-Ừ, T về nha!

Ngữ Yên cũng thở phào nhẹ nhõm vì không bị ép cung, và tôi thì cũng không muốn nhắc đến chuyện tình cảm làm gì nữa. Có lẽ hình bóng Dung vẫn còn một sức nặng nhất định trong lòng tôi. Cho dù đôi lần tôi đã làm dao động hình bóng ấy.

Ải cuối cùng mới là cái ải khó qua nhất, bà chị Nữ tặc. Bởi vì chị không quá hiền dịu nhu mỳ như Ngữ Yên, và cũng không quá cá tính như Dung, không mang cái thấu hiểu rõ tấm lòng như Nguyệt, và đặc biệt là tuổi tác cao hơn tôi, khác hẳn với Bé Uyên. Ở bà Nữ Tặc như cái nơi tôi trút bầu tâm sự, những câu hỏi ngốc nghếch, và cũng là nơi tôi phải lắng nghe những lời khuyên đúng đắn. Vị thế khác xa với những người còn lại.

-Buồn cái gì hả em trai?
-Em có buồn gì đâu!
-Không có sao!
-Không, chỉ không thấy em cười rất tươi sao!
-Có rớt lệ trong lòng không thế!
-…….!
-Chị lại đâm trúng tim đen à!

Có bao giờ tôi gặp chuyện mà bà chị này không đâm trúng tim cơ chứ, nhưng khác với lần trước, thuốc chữa liền vết thương, chị không còn chỉ cho tôi kiếm nữa, tôi phải tự mò mẫm trong trăm ngàn phương thuốc để tự mình tìm giải dược. Mà khoản “ thuốc chữa” tôi là thằng đại dốt.

Đôi khi lướt qua Dung, tôi không cầm được ý chí kiên định của mình, vô tình buột miệng ra câu gì đó hỏi thăm. Dung không phản ứng gay gắt, lặng im nhìn tôi, đôi mắt ấy hình như đỡ vô cảm hơn, nhưng rất nhanh, tôi nhận ra mình đang làm gì, và quay lưng đi, tuyệt nhiên không chờ câu trả lời của người ấy.

Đôi khi Dung sánh bước bên thằng Hải và thằng Minh An, tôi cảm thấy mình buồn ghê gớm, có cảm giác gì đó, muốn đạp văng hai thằng kia để tôi sánh bước bên nàng, nhưng đó cũng chỉ là cảm giác trong lòng, hoặc đơn giản được biểu lộ qua cái nhìn thoáng qua của tôi, Dung vẫn cười và có vẻ cười không được tự nhiên cho lắm. Bởi vì cái nụ cười đẹp nhất của nàng đã dành cho một thằng T, không phải tôi và cũng chính là tôi, thằng T lúc xưa....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Tôi Ghét Anh... Đồ Du Côn full
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Teya Salat