80s toys - Atari. I still have
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Quay lại hí hoáy giải giải đáp đáp, cuốn đề toán chung với lũ bạn. Dạo này hễ đến lớp tôi luôn kiếm việc gì đó để làm, tuyệt nhiên không dám đụng đến cái mp3 nữa, bởi nó có những lời hát đụng chạm đến niềm tâm sự, hay đơn giản nó là cái bộ nhớ chứa những dung lượng kí ức nhất định, những thứ mà tôi không muốn mà cố gượng ép chôn vùi.
Có lúc, nhóm của Dung bí bài Hóa, và tất nhiên phải nhờ cứu viện, và đương nhiên tất thảy mọi người đều muốn nhờ tôi. Và nàng cũng là nhóm trưởng, vậy là nàng phải thân chinh mang đề xuống nhờ tôi:

-Ờ, mình nhờ xíu!
-Gì vậy?
-Chỉ mình bài Hóa!

Sau một hồi tận tình chỉ bài, mặt tôi vẫn không hề ngước lên mình khuôn mặt đang cúi xuống. Bài giải tôi làm một cách rõ ràng, tận tình chắc nàng cũng không có gì để hỏi.

-Dung..à Bạn hiểu chưa?
-Ờ, rồi.Cảm ơn Bạn!

Đối với nhiều người, khi được xưng là Bạn hẳn là vui lắm, riêng tôi thì không, bạn ở đây chứng tỏ tình cảm của chúng tôi đã tụt xuống một bậc, vì chính hai đứa tôi, đều mang cái tự tôn quá lớn, và cũng chưa có động lực để phá vỡ bức tường ấy.

Và tôi lại cắm đầu vào học, cắm đầu vào tu luyện đạo đức, bỏ mặc những ánh mắt nghi ngờ, những cái nhìn thiện cảm về vẻ ngoài hiền lành, bỏ mặc ánh nhìn ái ngại đáng thương. Cố gắng cho đầu óc luôn hoạt động hết công suất, dù biết rằng đâu đó, mái tóc ngang vai, nụ cười và hình dáng của một ai đó vẫn len lỏi trong những góc khuất tâm hồn tôi.

Hãy đánh thức tôi khi tháng chín kết thúc, nhưng có lẽ tôi đã ngủ quên quá lâu. Ngủ đã quá nữa tháng mười trong hình hài mới, ngủ quên thời gian, và dường như gò ép mình quá lâu, việc học chăm chỉ đối với tôi nay đã hơi quen thuộc, trầm tư suy nghĩ, chỉ lâu lâu mới phát ngôn cũng dần trở thành tính cách. Nếu không có những cái miệng ồn ào kia, tôi quên mất rằng 20-10 đã gần kề.

-Sắp 20-10 như năm ngoái nhỉ!
-Lại bốc thăm à?
-Chứ sao, giờ đủ rồi, nam nữ đồng đều!

Mặc kệ cái lũ rỗi hơi, tôi gom đống tài liệu trên bàn, toan đứng dậy ra về:

-Khoan, chưa bàn đã đòi về là sao-Thằng Hải ngăn tôi lại.
-Nói đi, không hứng cãi nhau.

Nó bấy lâu nay vẫn chứng kiến tôi lầm lì, nay cái kiểu ăn nói nhát gừng này thì cũng không nói thêm một câu gì nữa.

-Tao ý kiến thế này!- Phong mập lên tiếng.
-Gì?
-Năm ngoái thằng Vẹo ăn nói khô quá, giờ nên để một người mồm miệng dẻo quẹo đứng lên làm trò, thằng Hải thì loại, nó chẳng có độ mướt cần thiết.
-Vậy theo mày là ai!-Thằng Hải cay cú vì bị cướp uy quyền nhìn thằng Mập.
-Là nó!

Cả lũ nhìn theo hướng tay nó chỉ, ngón trỏ của nó vòng vèo và chỉ đúng vào nó:

-Tao có đủ độ mượt mà cần thiết, cứ để tao!

Sau một hồi kiểm tra năng lực như kiểm định gia cầm, cả lũ mới thống nhất cho thằng Phong làm MC. Tôi chỉ chờ có thế, ôm cái đề vừa đi vừa đọc bước ra khỏi cửa lớp mà không còn ai cấm cản nữa. Thằng Vũ nhìn tôi, mỉm cười và bước ra theo. Kể cũng lạ, từ ngày chơi thân, nó một phần trở nên giống tôi ở cái tính bát nháo, và tôi thì giống nó ở cái khoảng mặt câng câng không quan tâm xung quanh. Vị thế đã thay đổi, tôi rơi vào trạng thái chờ đợi của nó khi xưa với Ngữ Yên, nhưng tệ hơn là tôi chẳng biết tôi chờ cái gì nữa.

Cả tuần sau đó, chẳng biết vì sao tôi bị cách ly, hễ xuống căn-tin muộn là đám anh em đang bàn chuyện bỗng nhiên im bặt, rồi gượng gạo chuyển chủ đề để che giấu chuyện gì đấy. Thằng T ngày trước có lẽ nắm đầu từng thằng hỏi cho ra chuyện, nhưng thằng T ngủ say thì khác, cười và cố nói chuyện phiếm với mọi người nhiều hơn.

Giờ ra chơi, chúng nó cũng tách riêng tôi ra, chui tót ra ban công hoặc cái ghế đá xa xa, lâu lâu quay lại nhìn tôi ánh mắt dè dặt. Chắc có lẽ mình sắp bị loại ra khỏi nhóm bạn này rồi, mình gò bó tụi nó quá chăng? Nhưng chẳng sao cả, mình vẫn là mình mà.

-Bạn trai tiếp theo, mời bạn T!

Chap 91:THAY ĐỔI
Tình cảm có cái gì đó làm cho con người yếu đuối hẳn đi! Chính tôi đang thấm thía cái chân lý bất hủ đó. Tôi đóng băng tâm hồn vì Dung, và giờ tảng băng ấy cũng đang tan dần ra vì Dung. Nhưng liệu sau này, tảng băng ấy có tan hết hay không thì chỉ còn chờ vào số phận.
Hay nói thẳng ra là hai đứa tôi có vượt qua được cái rào mang tên “ tôi” hay không.

-Và giờ là người tiếp theo!-Phong mập vẫn đang mượt mà trong cái thân hình đẫy đà của nó.
-Bạn Nguyệt đọc tên bạn nữ bạn bốc được đi!
-À, cái phiếu thăm này là của mình!
-Vậy mời bạn Nguyệt bước lên trước, đến phiên mình!

Nó lùa tay vào cái hộp những thằng con trai còn sót lại, lùa lùa cái gì đó, rồi cầm ra một tờ giấy:

-À, bạn Vũ, bạn đã trúng số may mắn, mời bạn bước lên!

Cả lớp tôi cười ầm lên, ngước ánh mắt về thằng Vũ, bộ dạng băng phong lãng tử được thay bằng khuôn mặt ngượng ngùng, cái kiểu gãi đầu gãi tai cúi gầm mặt khi ngại ngùng trước giờ chỉ có ở thầy của nó.

Tôi ngồi dưới, không nghe được những gì thằng Vũ nói với Nguyệt, nhưng rõ ràng cả hai đều đỏ mặt tía tai, nhưng vẻ hạnh phúc cũng áng ngời đồng hành. Có ngẫu nhiên hay không khi tôi và thằng Vũ đều bắt thăm trúng những người mà mình muốn hoặc nửa muốn nửa không muốn gặp.

-Và giờ ai cũng có món quà xanh xanh đỏ đỏ trên tay. Các bạn nữ có thể mở xem món quà mình là gì?

Đây có lẽ là điểm mới nhất của chương trình hôm nay, và hẳn nhiên sẽ có những người được tự hào vì món quà mình mua tặng bạn nữ nào đó, những món quà ưng ý nhất như thằng Vũ hoặc thằng Phong mập, và có nhiều thằng méo mặt vì một lô kẹo mút như của thằng Nhân đen. Và riêng tôi, một cảm giác khó tả, hơi buồn, và cũng hơi vui vì ít nhất, món quà ấy lọt vào tay nàng, chứ không phải bất kỳ ai khác. Người sẽ hiểu tâm ý món quà của tôi, là điều mà tôi mong muốn cũng như lo lắng nhất.

-A, đẹp quá!
-Quá trời kẹo mút luôn!
-Cái tượng ngộ quá, móc khóa nữa!

Hầu hết những cô bạn đều giữ thể diện cho đứa tặng với mấy thằng khác trong lớp nên đa số là khen. Nguyệt cũng thế, cô nàng đang nhập tâm vào món quà, dưới cùng lót vài cọng rơm, kế đến là lớp ngôi sao được gấp công phu, bao bọc lấy cái lắc tay. Món quà mang tính nghệ thuật của những thằng nghệ sĩ.

Bỏ qua những hình ảnh ấy, tôi ngước lên nhìn Dung. Cô bạn vẫn ngồi im, cũng đang cúi xuống nhìn món quà của tôi. Không một lời nói, không một cử chỉ, nàng vẫn ngồi im, mặc cho đám bạn nhìn món quà của tôi rồi quay xuống nhìn với ánh mắt ngạc nhiên:

“Sao tặng quà quái gở thế”.

Món quà tôi không biết có quái gở trong mắt người ngoài không, chứ chắc chủ nhân của nó hiểu cái ý nghĩa của tôi trong món quà đó. Sáng nay, Ngữ Yên nhận được một cây kẹo mút to bự chẳng, nó có những màu sắc xoắn vào nhau theo hình Bô-mê-răng, có lẽ là chỉ trưng bày cho đẹp. Hiển nhiên màu chủ đạo của nó vẫn là màu hồng. Nguyệt thì sáng nay tôi cho mua cho nàng quá trời kem, ăn thả ga, và tất nhiên, tôi chẳng phải đổi đôi dép đang đi dưới chân cho chị chủ căn-tin nữa. Chị Nữ Tặc nhận được một cái móc khóa hình nâu nâu, một bà già chống gậy, kèm theo một thỏi sô-cô-la!

Tất cả đều mắc cười với món quà quái gở của tôi, và tất nhiên vui vẻ mà nhận lấy. Chỉ có Dung lặng im, món quà ấy có lẽ quen thuộc, nhưng có khi nào lại quá xa vời, đã lâu lắm rồi, cái CD Quang Dũng mới có dịp nằm bên cạnh thanh kẹo bạc hà, trong cái giấy gói cũng màu xanh phớt của bạc hà nốt.

-Tiếp theo, món quà của chúng ta chưa dừng ở đó. Tiếp tục nào!
-Có quà tiếp kìa!
-Trò gì đây thằng mập?-Cả lũ con trai cũng tò mò!
-Mời bạn Dung lên đây, đại diện chị em phụ nữ!

Phải lay đến mấy lần, Dung mới choàng tỉnh khỏi cơn mơ, bước lên với vẻ mặt pha chút sự ngơ ngác.

-Mời bạn bốc thăm ra năm tấm phiếu!

Dung làm theo lời thằng Mập, lấy năm tấm phiếu ra.

-Giờ năm người này sẽ hát năm ca khúc, coi như thay mặt anh em đồng đạo chúc mừng 20-10.

Chẳng hiểu sao, một lần nữa, duyên phận lại đẩy tôi vào danh sách năm người ấy.

-Giờ là ca khúc cuối cùng, mời bạn T!

Tôi mếu máo, nửa khóc nửa cười, được cái bài khúc hát chim trời thì thằng Hà nó đã giành hát trước rồi. Sáng giờ muốn tặng quà cho tiểu sư muội, nó cũng giành phần tặng trước, cái thằng bạn ấy đẩy tôi vào tình thế khó xử.

-Bạn hát bài gì đây?
-Để tao suy nghĩ!
-Vâng bạn ấy đang ngại, cho bạn ấy suy nghĩ, mọi người vỗ tay ủng hộ bạn ấy.

Chẳng hiểu sao, tôi không chọn những ca khúc bạn bè, hoặc ít nhất ngọt ngào, cũng không phải một ca khúc chúc mừng, mà chọn ngay một thể loại chẳng giống ai, nhạc Trịnh. Và đương nhiên đó là bài mà Quang Dũng cũng từng thể hiện....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
» Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
» Tôi Ghét Anh... Đồ Du Côn full
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt