Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


- Đúng! Là cô với một cuộc đời mới!

Bình Tâm thấy tim mình như ngừng đập, cô run rẩy quay lại với chiếc gương trên tay và đưa sát nó vào mặt mình. Một cảm giác không thể nào tuyệt vời hơn. Thêm lần nữa chạm tay vào mặt, cô thấy tất cả những dây thần kinh trong người lên căng ra vì quá ngỡ ngàng. Bất giác Bình Tâm mỉm cười. Nụ cười tuyệt đẹp của một gương mặt hoàn hảo.

“Mẹ ơi…con đã thành thiên thần rồi đấy…”



PHẦN 03


Phải mất vài ngày sau đó Bình Tâm mới có thể chấp nhận được khuôn mặt mới của mình. Mỗi lúc đứng trước gương, cô luôn nghĩ rằng đó là một người quen. Thật khó để thay đổi tiềm thức của bản thân về chính mình. Và càng khó hơn khi bản thân mới khác hoàn toàn bản thân cũ.

Những ngày tháng mới của một cuộc đời mới diễn ra đối với cô gái nhỏ thật êm đềm và lặng lẽ. Không ồn ào, không náo nhiệt, chỉ có những nỗi vui âm thầm của Bình Tâm mỗi lần nhìn thấy gương mặt mới của mình. Nhưng đôi khi cô cũng có đôi chút sợ hãi. Đó là vì những cảnh tượng khá kỳ lạ mà cô đã vô tình được nhìn thấy, qua một khe cửa nhỏ…

Gần một tháng nay, hầu như đêm nào Bình Tâm cũng nghe thấy những âm thanh xạo xạc của những vật dụng va vào nhau, tình cờ một lần đi ngang qua phòng của người đàn ông, cô khựng người khi nhận ra những tiếng động mình vừa nghe có chiều hướng phát ra từ căn phòng đó. Tò mò, Bình Tâm tiến lại gần. Một cái nheo mắt đầy ngây thơ để vừa đủ lọt tầm nhìn qua khe cửa bé xíu đã làm cô suýt ngã lăn ra vì sợ và bất ngờ. Cô nhìn thấy người đàn ông đang khóc, rất mãnh liệt, nhưng lại chẳng phát ra một âm thanh nào. Những giọt nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt không thể phân định tuổi, lan xuống bộ râu có phần rậm rạp và khá là xấu xí hoang sơ. Chốc chốc, người đàn ông lại lấy tay quơ toàn bộ những thứ vật dụng có trên sàn để chúng lăn lóc và cuộn tròn trên nền gỗ bóng mượt, tạo nên những âm thanh kỳ lạ và đáng sợ mà mấy ngày qua lúc nào cũng ám ảnh cô. Điều khiến Bình Tâm chú ý hơn cả là thứ mà người đàn ông luôn cầm trên tay và ghì sát vào phần ngực trái. Một khung ảnh. Chính xác là một khung ảnh. Bỗng chốc cô thấy lòng mình đau nhói. Sao nhìn người đàn ông ấy lại giống Bình Tâm vậy chứ? Cứ mỗi lúc đau khổ và tổn thương, cô chẳng còn biết nương tựa vào ai ngoài việc tìm đến bức ảnh duy nhất về mẹ mà cô còn giữ. Dù Bình Tâm không biết trong khung ảnh mà người đàn ông cầm trên tay là hình của ai, nhưng cô nghĩ đó ắt hẳn phải là người vô cùng quan trọng với ông ấy, cũng giống như mẹ của cô vậy. Đối với cô, mẹ vẫn ở bên cạnh, nằm gọn trong trái tim, trong trí óc và là nguồn ánh sáng cho cô thêm niềm tin để sống tiếp trên cuộc đời. Cụp đôi mắt tròn to với hàng mi cong vút, Bình Tâm lén thở dài rồi bước đi. Ai cũng có một nỗi đau nào đó trong đời. Đôi khi bản thân cứ luôn nghĩ rằng mình là người khổ sở nhất, bất hạnh nhất nhưng thực tế còn có bao nhiêu người còn có những nỗi đau lớn hơn và âm ĩ hơn. Vì vậy, bằng cách này hay cách khác, con người nên cùng giúp nhau vượt qua những khó khăn và phải nhìn về phía trước. Chỉ có hướng về phía trước mới không thấy bóng đen lan tỏa trên đôi chân mềm…

***

- Chú là bác sĩ thẩm mỹ?

Bình Tâm rụt rè hỏi khi đang chuẩn bị bữa tối.

- Uh.

Người đàn ông mà cô vừa gọi trả lời hờ hững, mắt vẫn dán vào cuốn sổ tay đã gần như rách nát vì bụi bặm.

Định hỏi thêm nhưng rồi Bình Tâm lại thôi, có cái gì ở con người ấy khiến cô thấy sợ.

Bữa tối diễn ra trong không khí vô cùng im lặng. Cô khẽ khàng gắp từng miếng thức ăn, mắt cứ dán xuống bát cơm chứ không dám nhìn lên người đối diện.

- Cô nấu ăn ngon.

Người đàn ông nhận xét một câu ngắn cũn và tiếp tục và thức ăn vào miệng. Bình Tâm nhận ra người này hình như không ăn cơm một thời gian khá lâu.
- Dạ cháu cám ơn…

Lời khen làm cô nở một nụ cười nhẹ. Dù sao thì vẫn là một sự ấm áp kỳ lạ. Con người yêu thương nhau không nhất thiết phải thể hiện ra, đôi khi chỉ cần những sự cảm nhận chân thành. Vô tình nhìn vào đôi mắt của người ấy, dù chỉ trong vài giây nhưng Bình Tâm vẫn kịp nhận ra đôi mắt đó đã khóc trong một thời gian rất lâu, rất lâu rồi.

Bữa cơm kết thúc với sự sạch sẽ đến mức không tưởng của toàn bộ cơm và thức ăn. Cô không nghĩ là món ăn của mình lại được yêu thích đến thế. Từ trước đến nay chưa bao giờ Bình Tâm nhìn thấy ai ăn một lúc mà đến mười bát cơm. Thật là một kỳ tích.

Kỳ cọ những chiếc bát ăn, Bình Tâm cất giọng hát vu vơ mấy câu trong bài hát mà cô và mẹ cùng yêu thích. Cuộc sống bây giờ đối với Bình Tâm thật là êm ả nhẹ nhàng và đầy sức mạnh. Có lẽ cô là trường hợp hiếm hoi khi bỏ nhà ra đi mà cảm thấy hạnh phúc như thế. Bình Tâm cố gắng không nhớ lại quá khứ, không nhớ lại những gì đã trải qua, cô cũng không nhớ bố, lòng Bình Tâm bây giờ chỉ muốn vất bỏ mọi thứ, tìm lại mẹ và làm lại cuộc sống cho chính mình.

- Cô có giọng đấy!

Câu nói đột ngột của người đàn ông làm cô giật mình quay lại, hai mắt mở to.
- Cô có muốn đi học không?

Câu hỏi làm Bình Tâm tần ngần vài giây, sau đó cô vội vàng mỉm cười trả lời.

- Dạ có!

- Uh. Tôi sẽ cho cô đi học.

Thế là từ một vài câu hát vu vơ bật lên trong lúc làm việc nhà, Bình Tâm bỗng được đi học. Sau vài ngày chuẩn bị giấy tờ, người đàn ông gọi Bình Tâm ra phòng khách và nói nghiêm túc với cô:

- Từ mai cô sẽ là học viên của Học viện Nghệ Thuật thành phố, khoa thanh nhạc.

- Dạ?

Bình Tâm ngỡ ngàng trước những gì vừa nghe thấy. Cô cảm giác như mình đang mơ vậy.

- Tất nhiên cô cũng biết là cô không thể lấy tên thật và lý lịch thật của mình để đi học.

- Vâng…

Lời thông báo làm cô trở về với thực tại.

- Tôi đã làm lại hồ sơ cho cô, từ nay, dù không muốn nhưng cô phải tạm quên cái tên cha sinh mẹ đẻ và làm quen với tên mới, cũng như làm quen với một lý lịch mới. Chỉ có như thế thì cô mới không gặp rắc rối. Dù sao thì khuôn mặt ngày xưa của cô cũng đã không còn…

- Cháu biết ạ…

- Hoàng Kim. Từ bây giờ đó sẽ là tên cô.

- Hoàng Kim?

***

Kể từ giây phút đó, Bình Tâm ngày xưa đã bị cất đi vào quá khứ . Một Hoàng Kim ra đời. Cái tên thay đổi cả cuộc đời con người. Và cái tên cũng bắt đầu cho một chuyến hành trình mới, với rất nhiều người lạ và những mối quan hệ đan xen…



PHẦN 4: NHỮNG SỰ TÌNH CỜ


Buổi sáng đầu tiên của tháng đông cuối cùng, trong bộ quần áo khá đơn giản nhưng cá tính, Hoàng Kim ngồi ngay ngắn trước cửa phòng và đợi người đàn ông chở tới trường làm thủ tục nhập học. Sau ít phút im lặng, cô nhìn thấy người ấy bước ra từ cánh cửa phòng với một bộ đồ vest khá là kỳ cục.

- Sao thế?

Người đàn ông ngạc nhiên khi thấy nét mặt không mấy bình thường của Kim.

- Cũng không có gì ạ. Nhưng cháu chưa thấy ai ở độ tuổi của chú mà mặc bộ vest như vậy.

Cô rụt rè nêu ý kiến.

- Thế nó hợp với người bao nhiêu tuổi?

Người đàn ông hơi khớp, ít giây sau thì nghiêm túc hỏi lại Kim.

- Cháu nghĩ là ba mươi…

Cô trả lời với vẻ mặt rất chân thành. Bố Hoàng Kim là một người rất thích mặc vest nên ngay từ nhỏ cô đã rất có ấn tượng với loại trang phục này.

- Ồ! Thế thì cô đã lo xa rồi. Tôi vẫn còn trẻ so với nó.

Người đàn ông thoáng mỉm cười sau câu nói của Kim. Trong khi đó cô lại ngồi thần ra, những dấu hỏi to đùng hiện lên trên khuôn mặt hoàn hảo của một thiếu nữ độ xuân thì.

- Ý chú là chú chưa tới ba mươi tuổi ạ???

Cô đứng phắt dậy và tiến về phía người đàn ông, hai mắt vẫn mở to đầy kinh ngạc.

- Tôi là Kiên, đúng hôm nay là tôi tròn hai mươi chín tuổi. Cô có thể gọi tôi là Karo, nhưng đừng gọi tôi bằng chú. Tôi không quen.

Hoàng Kim vỡ òa vì những gì vừa nghe thấy. Cô không thể tưởng tượng rằng người đàn ông mà cô vẫn luôn gọi bằng chú lại trẻ đến thế. Một bác sĩ chưa tròn ba mươi mà đã có thể tạo cho cô một khuôn mặt hoàn hảo như vậy thì quả là khó tin.

- Chú đang đùa cháu phải không ạ?

Cô hỏi lại một cách đầy ngớ ngẩn.

- Đã bảo đừng gọi tôi bằng chú!

Sự gằn giọng tỏ thái độ bất bình của Karo làm Kim giật mình. Dù chỉ mới gặp người này một thời gian ngắn nhưng qua thái độ và cách nói chuyện thì cô nghĩ những điều mình vừa nghe…có vẻ là sự thật. Nếu thế thì đúng là cuộc sống có quá nhiều sự bất ngờ!

Im lặng thêm một vài giây để chỉnh đốn lại tất cả những suy nghĩ trong đầu, cô đứng thẳng người và nở một nụ cười đầy nhí nhảnh:

- Vậy…anh Karo…

- Sao?

Karo nghiêng người trước thái độ của cô gái đứng trước mặt.

- Em cạo râu cho anh nha!

Và thế là chỉ trong vòng hai mươi phút, Kim đã làm một lúc rất nhiều công việc liên quan đến bộ râu. Đầu tiên, cô chạy ra tiệm tạp hóa gần nhà mua về một cây dạo cạo và kem cạo râu, xong đâu đấy, cô cầm tay Karo và kéo vào phòng tắm. Bước cuối cùng là đưa những lát cạo nhẹ nhàng cắt đứt chùm râu như rễ tre trên khuôn mặt vốn vô cùng trẻ trung của người đàn ông thích già trước tuổi. Trong lúc đó thì Karo phản đối rất kịch liệt nhưng vẫn không ngăn được ước muốn trẻ hóa của cô gái nhỏ bé. Và thành quả sau gần nửa tiếng đồng hồ chính là…...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Polaroid