Teya Salat
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Trên người anh toàn mùi rượu, Mộ Tây thực không yên tâm kéo kéo tay anh: “Anh uống ít thôi!”
Lục Nhược cười hì hì, nói nhỏ: “Yên tâm, sẽ không chậm trễ chính sự.”
“Oa~~” Trong phòng một đám tiểu tử không an phận ồn ào.
Lục Nhược đẩy cửa phòng bước vào, thấy tân nương của anh ngồi trước gương chải tóc. Rối. Cô cau mày, ngón tay mảnh khảnh muốn gỡ tóc lại làm một đám tóc rối hơn.
Anh tựa đầu vào cửa, xem cô cười ngây ngốc.
“Sao lại muộn vậy?” Mộ Tây quay đầu nhìn anh có chút đỏ mặt.
“Ừ.” Lục Nhược cước bộ phù phiếm, thất tha thất thểu đi tới. Mộ Tây tiến lại dìu anh lại ngửi thấy mùi rượu trên người anh càng nồng hơn, không khỏi nhíu mày khỏ khỏ vào ngực anh: “Lại bị bọn tiểu tử kia chuốc rượu phải không?”
Lục Nhược cười không trả lời, đem tay giúp cô gỡ tóc. Anh vén tóc cô đặt ở một bên vai, híp mắt cười. Mộ Tây châm rãi nâng tay, nắm chặt thắt lưng anh, ghé mặt cô vào ngực anh. Cô cứ như vậy gả cho người ta, tuy rằng ngoài dự liệu nhưng rốt cuộc lại lấy được người mình thật tình thích. Cô từng tưởng tượng nhiều điều nhưng cũng chưa từng nghĩ tới mình sẽ như vậy chính thức đi vào địa ngục hôn nhân.
“Lục Nhược, em và anh kết hôn, không chỉ vì mọi người trong nhà vui lòng, cũng không phải vì trốn tránh Hứa Diệc Hàng, lại càng không phải chỉ là chấp nhận. Mà là thật sự thích anh, hoặc là… yêu anh.” Giọng Mộ Tây ngày càng nhỏ, đến cuối cùng lại thấy chính mình thật ngốc, đêm tân hôn lại tỏ tình với chồng mình, chưa gặp qua ai như cô?
Lục Nhược thật nhanh ôm cô vào lồng ngực, rất tốt, từ hôm nay trở đi, người con gái này là của anh. Ai tới đòi cũng không trả! Anh thở ra hơi rượu, bế cô lên, hướng phòng tắm lầm bầm nói: “Bảo bối, chúng ta đi tắm. Ngủ.”
… … …
Đều nói đêm xuân khổ đoản nhưng Mộ Tây lại cảm thấy đêm dài cứ vậy trôi đi. Bất quá cô còn chưa chợp mắt được, cái tên đàn ông phía sau đã ăn uống no đủ, rượu cũng đã uống nhiều liền trở mình, ôm cô còn không ngừng dụi dui, ra vẻ ủy khuất: “Vợ à, lại đi.”
Cô cả người mềm nhũn, ngay cả ngón tay cũng không muốn nhúc nhích, chỉ miễn cưỡng lắc đầu cự tuyệt. Anh liền vẫn tiếp tục cọ cọ vào tấm thân trần của cô. Mộ Tây bị anh làm phiền không chịu được, đành chỉ tay: “Laptop của em hỏng, anh không ngủ được thì qua xem cho em đi.” Nói xong thì cô bịt kín đầu tiếp tục ngủ, phải rèn anh trước sau này mới sống yên được. Cô là phận con dâu mới, chịu sao được anh ép buộc như vậy.
Lục Nhược nhìn chằm chằm người bên cạnh rúc trong chăn thành một đống phát bực một lát, rồi cũng ngoan ngoãn cầm laptop của cô lại đây.
Được mười phút, Lục Nhược lạnh nhạt khép lại máy tính, tắt đèn đầu giường.
Anh bắt đầu động đến cái ổ chăn kia, chọc phá một phen bắt cô dậy.
“Ở dưới đi!” Mộ Tây phụ theo anh. Lục Nhược lại không nghĩ mình phải ở dưới, bĩu môi: “Anh dạy em điều tốt không ít a. Bất quá đổi đi!”
“Không cần!”
Sự thật chứng minh, kháng nghị không có hiệu quả.
… … …
Rốt cuộc ai mới là người uống rượu nào? Mộ Tây nằm trong lòng Lục Nhược hỗn loạn nghĩ. Chiếc bồn tắm rộng rãi lại thoải mái chiếm dụng một góc lớn của phòng tắm, nước ấm vừa phải cũng theo vòi từ từ chảy ra, thân thể mệt mỏi cả một ngày trời, theo tiếng nước chảy được cuốn trôi đi.
Tia nước bắn lên trên người anh, anh nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong làn nước ấm, đầu tựa vào thành bồn. Mà cái người bị anh hôn đến choáng váng đầu óc bây giờ mới phát hiện nội y của mình còn chưa cởi bỏ. Khó trách trong người cảm thấy không được thoải mái.
Tự mình cởi giống như là quá bạo dạn đi. Cô xấu hổ cúi đầu lại nhìn thấy một vật càng làm cho cô thấy kinh khủng hơn. Màu nước trong suốt làm nhìn thấu rõ tận tới đáy bồn, thân thể cô trắng nõn nằm trong cơ thể rám nắng của anh, lại còn có một, có một vật đứng sừng sững màu đỏ sậm trong nước, tay cô trong lúc mơ hồ lại đặt ở giữa hai chân anh.
Mộ Tây dường như ngay lập tức thu tay về, lại bị ai đó đang giả vờ ngủ nắm chặt lấy không chút do dự kéo đi xuống, giọng nói khàn khàn còn co hơi rượu thoang thoảng: “Em sờ nó đi!”
Cô đặt tay lên trên nhưng giây tiếp theo lại muốn né tránh, tay lại bị anh bắt lại, không thể chạy trốn.
Cô cảm thấy như đã trôi qua cả thế kỉ, khuôn mặt tựa trên vai anh ngày càng nóng đến mức không tưởng: “Anh có thấy đỡ hơn không?”
Mộ Tây nhớ đến hôm trước hỏi Mộ Bắc mấy vấn đề: “Những vấn đề trong đêm tân hôn?”
Cái gì mà, nó rất vĩ đại, cái chỗ đó rất gì gì nhỏ, lại cái gì rất cứng, còn có cái gì phải có sức khỏe dẻo dai. Mộ Tây bị choáng váng nhưng lại có cái gì không đúng, mệt đến thế sao không “đi ra” lại cứ muốn “đi vào” mới được, thật là…..!
Thân thể đột nhiên cảm thấy rất thoải mái, Mộ Tây kinh hoàng nhìn thấy nội y của mình phiêu du trên mặt nước, anh làm từ khi nào vậy?
Lục Nhược nghiêng mình lấy một tay ôm lấy cô, nhìn vào đôi mắt trong suốt của cô. Nhìn theo ánh mắt của cô anh khẽ cười: “Đỏ thẫm?” Mộ Tây ngửa mặt nhìn anh đần độn nói: “Như vậy trông có thể quyến rũ anh hơn?”
Hài gò má của cô đỏ hồng như muốn xuất huyết ra ngoài. Lục Nhược cười nhẹ hai tiếng: “Thích cực, trông vô cùng quyến rũ!”. Bàn tay to lớn khẽ chạm lên ngực cô, ngón cái đi dọc theo những đường cong rất mềm của cô, vuốt ve, thưởng thức, thở dài nói: “Cái này, anh còn thích hơn nữa!”. Anh khẽ hôn lên, khóe miệng khẽ hút lấy. Hương sữa thản nhiên thoang thoảng truyền tới, anh không khỏi tăng thêm lực đạo, trên khuôn ngực trắng noãn dần dần chuyển màu phấn hồng, những dấu hôn cũng nhanh chóng xuất hiện đập vào mắt.
Mộ Tây cảm thấy hơi đau, bắt đầu đẩy anh ra.
“Bảo bối, đừng có nhúc nhích!” Anh mơ hồ nói xong, hôn lên thân thể cô, kéo tay cô đặt trên ngực anh. Tim đập rất nhanh, dường như chỉ cách lồng ngực anh đấm thùm thụp vào tay cô, “Anh nhẹ nhàng một chút có được không? Đau a!” Mộ Tây nhìn anh khuôn mặt đầy vẻ đáng thương khẩn cầu, tay anh chợt dò xét tiến vào bên trong.
Thình lình bị dị vật xâm nhập vào, cô co hai chân lại, thân thể trở nên cứng ngắc.
Lục Nhược hôn lên những sợi tóc ướt đẫm của cô, xoa dịu cô: “Bảo bối ngoan, thả lỏng đi!” Ngày thường hai người đều đấu võ mồm với nhau, liền bây giờ lại kết hôn, cũng toàn là việc chung, sau khi bàn bạc đều không có nói những lời quan tâm đối phương. Anh gọi cô một cách dịu dàng sủng nịnh như vậy khiến Mộ Tây dần dần thả lỏng xuống.
Trong làn nước trong vắt, tay Lục Nhược có dính một thứ gì đó màu trắng mịn. Lục Nhược cẩn thận thay đổi góc độ, người trong lòng anh tựa như nụ hoa sắp vì anh mà nở rộ. Anh từng chút từng chút tiến vào tìm kiếm, xâm nhập, động tác vừa dứt khoát vừa dịu dàng.
Trong lòng anh, cô khẽ run rẩy, nhíu mày, đôi môi đỏ mọng khẽ ngâm nga.
“Rầm!” Tiếng nước trong thành bể vang lên, không có nước ấm bao quanh, hơi lạnh nhanh chóng kéo đến. Mô Tây khó hiểu nhìn anh ôm cô đi ra khỏi bồn tắm. Lục Nhược lấy một chiếc khăn tắm nhẹ nhàng giúp cô lau khô thân thể, đáy mắt tràn đầy dục vọng: “Tiểu Nhị Tây, anh không nhịn được nữa rồi!”
Sự đau đớn của thân thể khi bị tiếp xúc mạnh với giường còn chưa được truyền đến, Mộ Tây bị anh áp chế dưới thân, anh ồ ồ thở dốc, cơ thể cô cảm nhận được hơi thở cứng rắn của anh.
Lục Nhược tựa đầu vào trán cô, dưới thân không ngừng luật động, mồ hôi đầm đìa: “Bảo bối, thư giãn một chút đi!” Động tác của anh càng lúc càng mạnh, Mộ Tây không chịu được tiếng rên phiêu lãng trong không khí xung quang. Cô hờn dỗi, quay đầu, cắn vào một góc gối, không thèm nhìn vẻ mắt đắc ý của ai đó khi nghe thấy tiếng rên của cô.
Lục Nhược đem chiếc gối bị cô cắn vứt bỏ, ấn đôi môi ẩm ướt hôn lên môi cô, giọng nói mang thèo vài phần cảm xúc khó tả nhẹ nói: “Bảo bối, kêu ra đi, anh thích nghe!”

Chương 18

Người nào đó vì miệt mài quá độ, ngủ thẳng đến khi mặt trời chiếu thẳng đến mông mới dậy.

“Tỉnh rồi à?” Mộ Tây một tay nâng cằm, một tay giở quyển album hỏi anh, ánh mắt lại nhớ tới mấy tấm hình vừa rồi: “Ha ha.” cười rộ lên, ảnh chụp Lục Nhược trông nhiều lắm là khi 10 tuổi, trên cổ lấp lánh chiếc huy chương vàng, trong tay đang cầm hoa kiêu căng nhìn vào ống kính.

Cô rút ảnh ra xem mặt sau: “Thiếu gia 12 tuổi lưu niệm.” Đây là do dì Trương ghi lại. 12 tuổi đã giành được huy chương, cô lại nhớ đến lúc mình 12 tuồi còn cùng Mộ Đông với Mộ Nam cãi nhau này nọ. Chênh lệch, chênh lệch, cô thật là xấu hổ.

Lục Nhược dụi mắt, nhìn người nằm úp bên cạnh, tinh thần có chút hưng phấn. Nghẹn giọng nhìn cô một hồi lâu, anh mới ho nhẹ lên một tiếng, muốn như những người chồng khác biểu đạt một chút quan tâm với vợ: “Cái kia, tối hôm qua như vậy còn đau không?”

Mộ Tây đỏ mặt, đương nhiên đau…

Lục Nhược cũng nằm úp sấp lại ôm lấy cô. Dưới ánh nắng, anh nhìn thấy cả những mạch máu li ti dưới tai cô hồng hồng, trông thật mượt mà trong sáng. Anh lại không cầm lòng hôn lên đôi vành tai ấy....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập2
» Học Sinh Chuyển Lớp. chập1
» Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây.!
» Cô Bé Du Côn Của Tôi. chập 51>70
1234»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Vợ Ơi Là Vợ.! 1>22
» Truyện Dài Kỳ > Khí Người Cũ , Đón Người Mới
» Tôi Ghét Anh... Đồ Du Côn full
» Tiểu Yêu Của Anh..!!! chập 1>30
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt