Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Tôi gật đầu:

- Đang ngồi bên cạnh cô đó.

Cô ta gần như lập tức khóc òa lên:

- Anh Mục, anh ở đây sao? Tại sao... Tại sao anh không ra gặp em?

Cánh tay cô ta xuyên qua thân thể Hà Mục, khua khua trong không khí.

- Anh Mục, em nhớ anh nhiều lắm...

Hà Mục giơ tay lau nước mắt cho cô ta, nước mắt xuyên qua tay anh ta, rơi trên ghế sofa. Không khí dịu dàng lướt qua mặt cô ta, ngoài nó ra, cô ta chẳng cảm nhận được điều gì khác.

Về lý mà nói tôi phải rất cảm động mới phải, nhưng tôi cảm động không nổi. Bởi vì tôi đã nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp đứng ở chân cầu thang, mặc áo màu đỏ, nửa cười nửa không đang nhìn tôi, trên chiếc cổ mảnh mai đeo khóa Trấn Quỷ, và... chiếc khóa đã bị mở.

Lý Chân đã khóc đến mức ngã vật ra.

Tôi muốn bỏ chạy, giơ tay ra kéo Lý Chân, nhưng tay của cô ấy lạnh ngắt, không một chút sức sống. Tôi lạnh run người, vội rụt tay lại, Hà Mục vẫn ngồi yên trên ghế sofa, thích thú nhìn tôi.

- Anh muốn gì? - Tôi nhìn anh ta, anh ta vẫn im lặng. Khoảnh khắc ấy, gương mặt anh tuấn dịu dàng đó thật đáng ghét.

Cô gái áo đỏ nháy mắt đã bay đến trước mặt tôi, hai con mắt nhìn tôi trừng trừng, giơ những ngón tay thon thon ra, nhưng không chạm lên mặt tôi. Cô ta nhìn vào tay trái của tôi, dường như vẫn hơi dè chừng chiếc vòng đeo tay.

Nhưng cũng chẳng chần chừ bao lâu, cô ta vẫn vươn tay ra, bàn tay lạnh như đá ướm quanh cổ tôi, dường như đang muốn tìm một chỗ thích hợp để ghé miệng vào, mái tóc cô ta bốc lên mùi mốc nồng nặc, quệt sát vào mặt tôi. Ghế sofa phía dưới như một tấm lưới lớn, quấn chặt lấy tôi, tôi giống như con côn trùng nhỏ mắc trong mạng nhện, hết đường giãy giụa.

Tôi gắng sức nhúc nhích cánh tay trái, đáng tiếc hoàn toàn vô ích, cánh tay tôi dường như đã bị ai đó giữ chặt. Là Hà Mục! Anh ta đứng bên cạnh nữ quỷ kia, dịu dàng nhìn tôi như thể nhìn người tình vậy.

Tại sao? Rốt cuộc là tại sao? Tại sao Hà Mục lại làm như thế?

Tôi nhìn anh ta, anh ta chẳng nói gì, chỉ im lặng nhìn tất cả mọi việc diễn ra trước mắt.

Tôi sẽ chết, có lẽ tôi sẽ chết thật. Nghĩ đến lời Dao nói ấn đường tôi bị đen, tôi tuyệt vọng, nếu như tôi nghe lời Dao thì đã không có kết cục này.

Thần trí dần trở nên mơ hồ, đầu đau vô cùng, rất mệt, mệt quá, sắp không thể thở được nữa rồi. Tôi chẳng ngửi được mùi gì nữa, khuôn mặt dịu dàng của Hà Mục nhòe dần đi trước mắt tôi.

Buồn ngủ, rất buồn ngủ, Thanh Minh, Thanh Minh liệu có đến cứu tôi không, Thanh Minh, anh đang ở đâu...

- Thanh Minh... - Tôi cố gắng kêu lên, nhưng chỉ thều thào được hai tiếng không rõ ràng.

Dấu mặt trăng khuyết màu đỏ trong lòng bàn tay hình như nóng lên. Bàn tay trái của tôi tự động giơ lên thoát ra khỏi gọng kìm của Hà Mục, đập một cái vào người con gái kia. Hà Mục lùi lại, đỡ lấy cơ thể hơi loạng choạng của cô ta, ánh mắt thoáng ngạc nhiên, rồi lại nở nụ cười.

Không thể phủ nhận, nụ cười của anh ta quả thực dịu dàng vô cùng, tươi tắn như một anh hàng xóm. Nhưng trong mắt tôi, nụ cười ấy còn đáng sợ hơn khuôn mặt dữ tợn của nữ quỷ rất nhiều lần.

- Tôi biết, cô không đơn giản như thế.

- Mi còn biết những gì? - Một giọng nói có chút giễu cợt vang lên bên tai tôi, người con gái kia nghe thấy liền lùi lại, trốn đằng sau anh ta. Tôi cố mở to mắt, nhưng chỉ nhìn thấy một sợi xích dài và nhỏ quấn trên người cô ta. Một đầu của nó đang bị một người nắm chặt. Người đó toàn thân áo trắng, đội mũ nhọn trắng, ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa.

- Ở trên này lâu quá rồi đó, cũng nên xuống dưới đi.

Cô ta giãy giụa mấy cái rồi tan đi như khói.

Người mặc đồ trắng chẳng thèm nhìn Hà Mục ở bên cạnh lấy một cái, chỉ cười hì hì với tôi:

- Sao nào? Cô cũng đi cùng tôi chứ?

Tôi cố gắng lắm mới lắp bắp được một câu:

- Anh, anh là... Bạch Vô Thường?

- Thật vô vị, ai cũng đoán sai, bản đại gia là Hắc Vô Thường.

Anh ta rõ ràng bất mãn với câu trả lời của tôi:

- Cho dù là ở thế giới nào, hắc bạch lẫn lộn cũng là chuyện rất bình thường.

Bình thường cái con khỉ. Nhưng tôi chẳng còn sức mà phản bác anh ta nữa, hơn nữa dù còn sức thì tôi cũng không dám, nhất là lại còn vừa mới tận mắt thấy anh ta biến nữ quỷ thành khói.

- Ừ...

- Ấy này, cô muốn đi cùng tôi thật sao? Tôi không chấp nhận di dân bất hợp pháp đâu.

Đó là âm thanh cuối cùng mà tôi nghe thấy, sau đó tôi mơ mơ hồ hồ ngửi thấy mùi đàn hương thoang thoảng, như có như không, vô cùng quen thuộc, đó là mùi của Thanh Minh. Những ngón tay mùi đàn hương vuốt trán tôi, cảm giác man mát và dịu dàng biết bao, cuối cùng tôi cũng có thể an tâm ngủ thiếp đi.

Tôi tỉnh dậy vì nóng, cảm thấy cổ nóng tới mức toát mồ hôi, tôi mơ màng mở mắt ra, thấy một đống lông lá đen sì sì nằm bên cạnh gối. Nhớ đến mái tóc của nữ quỷ ngày hôm qua, tôi hét toáng lên:

- Aaaaaaa...!

Thanh Minh từ ngoài cửa ngó đầu vào xem.

- Sao thế?

Tôi chỉ tay vào thứ kia, run đến nỗi chẳng nói nên lời. Thanh Minh chỉ “à” một tiếng, xem như chẳng có việc gì xảy ra rồi lại quay ra ngoài.

Này, anh đừng đi. Thứ kia động đậy, cái đống lông lá đen sì sì đó đang động đậy, lại còn ngáp một cái thật to.

- Ngoao, sáng sớm ra em kêu ầm ĩ cái gì thế, định dọa chết anh hả!

Con mèo đen vươn người lười nhác, lớn tiếng trách móc tôi.

Hóa ra chỉ là một chú mèo đen, đúng là một chú mèo đen thật, chỉ trừ đôi mắt màu hổ phách, còn toàn thân đều một màu đen tuyền, khi cuộn người lại thì chẳng nhìn ra nổi đó là thứ gì. Thấy tôi tò mò nhìn nó, nó lại ngáp thêm một cái nữa:

- Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy mèo đẹp bao giờ à?

- Ha ha ha...

Tôi cười tới mức chảy nước mắt, cái gì mà động vật vừa đẹp đẽ vừa mạnh mẽ, hóa ra Dao chỉ là một con mèo đen, chẳng trách lại không muốn cho tôi biết.

Vậy tại sao đột nhiên lại biến thành mèo nhỉ? Còn nữa, mái tóc của Dao rõ ràng là màu hạt dẻ cơ mà? Sao khi biến thành mèo, nó lại biến thành màu đen?

Còn chưa nghĩ ra câu trả lời thì tôi đã bị đạp một cái. Nhìn lại, con mèo đen trên giường đã trở thành anh chàng đẹp trai đang cuộn tròn trong chăn.

- Ngủ đủ rồi thì mau dậy đi! Chiếm giường của bản thiếu gia cả ngày trời, báo hại người ta phải thu nhỏ lại mới nằm vừa.

Hóa ra là như thế... Nghĩ lại thì tại sao tôi lại ở đây? Hà Mục đâu? Lý Chân đâu? Bọn họ là thứ gì vậy?

Người mặc đồ trắng ngày hôm qua có đúng là quỷ Vô Thường không? Nhân viên công vụ của cõi âm đều có dáng vẻ lưu manh như vậy sao?

Có rất nhiều, rất nhiều câu hỏi chất chứa trong lòng tôi nôn nóng muốn tìm lời giải đáp.

Thanh Minh không ngồi trong quầy như mọi khi mà đứng tựa bên cửa ra vào, chăm chú nhìn ra ngoài. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh vào ban ngày. Công bằng mà xét thì anh rất đẹp trai, đó là một vẻ đẹp rất trầm tĩnh. Nói một cách tích cực là trầm tĩnh, mà tiêu cực thì là u uất. Cho dù là ban ngày nhưng dường như lúc nào Thanh Minh cũng có thể hòa mình vào bóng tối của một góc nào đó.

Ánh nắng chiều dát lên khuôn mặt nhìn nghiêng của anh một thứ ánh sáng ấm áp và dịu dàng, khiến sắc mặt anh không còn xanh xao như vào ban đêm. Tôi ngơ ngẩn ngắm, đột nhiên cảm giác con người đang đứng trước mặt tôi kia có thể biến mất bất cứ lúc nào, biến mất mà không để lại chút dấu vết gì.

Nếu như Thanh Minh thật sự biến mất thì sẽ thế nào? Tôi tự hỏi bản thân.

Tôi không biết câu trả lời, cũng không muốn biết.

Thanh Minh quay mặt lại, lặng lẽ nhìn về phía tôi, dường như đang đợi tôi cất lời. Quá nhiều câu hỏi đang bủa vây lấy tôi, trong phút chốc không biết nên bắt đầu hỏi từ đâu. Hồi lâu, tôi mới rụt rè lên tiếng:

- Hóa ra con mèo đen trong kia là Dao...

- Ừ! - Thanh Minh gật đầu, sau đó lại im lặng.

- Hà Mục... Người đàn ông trong căn nhà đó là thứ gì?

- Ma xó!- Thanh Minh trả lời rất ngắn gọn.

Ma xó? Chính là thứ mà Hà Mục đã từng kể với tôi, ẩn mình trong mỗi căn nhà, thích phát ra những tiếng động để dọa trẻ con ư? Cảm giác ma xó cũng chỉ là thích đùa ác một chút thôi. Vậy tại sao Hà Mục lại muốn đẩy tôi vào chỗ chết? Cho dù nhìn từ phương diện nào thì trông anh ta cũng giống một người bình thường, cũng chính vì vậy, nên tôi mới không chút đề phòng khi bước vào căn nhà đó. Vậy nữ quỷ áo đỏ có quan hệ gì với anh ta? Lý Chân với anh ta có quan hệ gì? Tôi nhớ tới bàn tay lạnh ngắt không giống với người bình thường của Lý Chân. Lý Chân có phải là người không? Còn nữa, Hắc Vô Thường là như thế nào?

Một chuỗi câu hỏi cứ thế tuôn ra.

- Cho dù thành yêu tinh gì đi nữa, thì lâu ngày cũng sẽ hút tinh khí của người sống, cô gái áo đỏ chắc là bị ma xó hút hết tinh khí nên mới biến thành oan hồn, không có cách nào ra khỏi nhà được.

Thanh Minh ngừng lại một lát rồi nói tiếp:...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Người Trong Gương
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
12»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bệnh viện u ám - Full - Truyện Ma • Zing Truyện
» Truyện ma Ánh Lửa Ma
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 1)
» Truyện Ma Chuyện Đêm Vong Xuyên Đường (chập 2)
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Duck hunt