Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


TỚ NHỚ CẬU!”

Hắn giật mình nhớ hồi Mèo đi thực tế Tây Nguyên, Mèo vẫn cư xử với hắn bình thường như một người bạn, hai người thi thoảng vẫn chí chóe theo kiểu con nít mà. Hắn không hề biết Mèo đã thích hắn từ lâu? Hắn thấy mình thật vô tâm quá!

“Đang mùa World cup, Sài Gòn thật sôi động.

- Đang làm gì đấy? Tớ nhắn tin

- Coi bóng đá. Cậu cá độ không?

- Đội nào với đội nào đấy?

- Anh- Angieria. Tớ chọn đội Anh, chấp cậu một trái.

- OK! Ai thua thì sẽ dẫn người kia đi chơi nhé! Tớ hí hửng trả lời.

Và rồi tớ thắng. Cậu chở tớ đến công viên cạnh bờ sông. Trời về chiều, mặt trời đã tắt hẳn, thành phố đã bắt đầu lên đèn. Xe cộ chạy trên cầu nhộn nhịp, nhưng ở khúc sông chỗ tớ và cậu đứng thì thật tĩnh lặng. Gió từ sông thổi vào mát lạnh. Tớ và cậu nhìn thấy một gia đình ngư dân đang sống trên một cái ghe nhỏ nơi mà chỉ đủ để chứa những vật dụng cần thiết tối thiểu cho một gia đình. Nhưng thật lạ, hai vợ chồng và một đứa trẻ sống trên chiếc ghe đó vẫn cứ sống, sinh hoạt và yêu thương, dạy dỗ con cái một cách vui vẻ, bình yên. Tớ và cậu cứ mãi nhìn mái ấm nhỏ bé, đơn sơ ấm áp ấy. Nó dường như đối nghịch hoàn toàn với không gian ở bên này thanh chắn, nơi mà lúc nào cũng chỉ có đèn điện bật sáng, không khí ồn ào, tấp nập. Họ sống cuộc sống bình lặng như ánh sáng của chiếc đèn compac trong ghe, ánh sáng của nó le lói, chỉ đủ để soi sáng ghe thuyền nhỏ, khác xa hoàn toàn với những đèn đường đủ sắc ngoài kia. Chiếc ghe bé nhỏ dần đần đi về phía xa, ánh đèn mờ dần sau bóng tối. Cậu thở dài. Tớ hỏi:

- Sao cậu thở dài?

- Tớ ganh tị với hạnh phúc của họ, lúc này.

- Sau này rồi cậu cũng sẽ có gia đình và hạnh phúc như họ.

- Tớ nói là lúc này kia. Cậu không thấy là tớ còn cô đơn à?

- Có tớ bên cạnh mà. Haha.

- Hic. Cậu là bạn, không phải người yêu, bạn chỉ là bạn nhưng người yêu mới là quan trọng chứ.

Lúc ấy, tớ đã muốn, rất muốn khóc, sao cậu lại vô tình với tớ như thế? Tớ đã muốn được dựa vào bờ vai ấm áp của cậu, tớ đã muốn cậu là người che chở cho tớ, khoác áo cho tớ… Gió thổi vào thật mạnh, lòng tớ thấy lạnh lẽo biết bao nhiêu. TỚ GHÉT CẬU.”

Hắn không muốn đọc nữa, nhưng những dòng chữ cứ thôi thúc đôi mắt của hắn.

“Ngày… tháng… năm. Tây Nguyên… Ngày bình yên.

Nhớ! Tây Nguyên đang bắt đầu mùa mưa với những trận mưa rào rả rích, đủ làm se lạnh lòng người.

Nhớ! Cây Phượng hồn trên đường ra bờ hồ nhà cậu, nó đẹp lắm… cả một khoảng màu hồng.

Nhớ! Lúc cậu cõng tớ qua con suối nhỏ, và thì thầm “Làm bạn gái tớ nhé!.

Nhớ những nơi có bước chân của tớ và cậu đã từng qua vui đùa, chạy nhảy. Thật vui và nhiều kỷ niệm.

Lúc này đây, tớ nhớ… rất nhớ nụ cười của cậu.

TỚ - YÊU - CẬU!”

Hắn cười, hắn đang cố gắng hình dung lại khung cảnh lúc đó, hắn nghe văng vẳng đâu đó tiếng cười trong vắt của cô. Hắn uống một ngụm Trà sữa, vị sữa ngọt nơi đầu lưỡi, hương socola thật thơm nồng.

“Ngày…tháng…năm…

Quen nhau được vài tháng rồi cậu nhỉ? Tớ đã thấy thật sự hạnh phúc, cậu hiền lành và luôn bênh vực tớ như một người bạn. Cậu cứng cỏi như một người đàn ông luôn che chở cho tớ. Càng quen cậu, tớ lại càng thấy mình trở nên giống con nít, bé nhỏ và yếu đuối hơn. Tớ thật sự chỉ muốn nói một điều CẢM ƠN CẬU, THẬT NHIỀU.”

“Ngày… tháng… năm…

Đã hai tuần trôi qua tớ không nhìn thấy cậu. Nhắn tin cậu không hồi âm, gọi điện thoại cậu chẳng trả lời. Tớ lo lắng lắm cậu à. Người tớ như có lửa đốt, những câu hỏi không may về cậu cứ hiện diện trong đầu tớ, hay là có chuyện gì xảy ra với cậu? Hay là cậu bị bệnh? Hay… tớ mất ngủ, tớ thấy sợ”.

“Ngày…tháng…năm…

Đã rất lâu rồi chúng ta không nói chuyện cậu nhỉ? Đã bao lâu rồi cậu vẫn im lặng với tớ? Đã bao lâu rồi cậu nhắn tin chia tay tớ chỉ vì chúng ta không hợp nhau? Tớ vẫn không dám tin, cậu lại đối xử với tớ như thế. Cậu vẫn đi học, vẫn đi chơi, vẫn vui vẻ, vẫn bình thường với mọi chuyện… trừ tớ.

Giờ tớ đã quen với cuộc sống không cậu. Tớ vẫn đi học, vẫn ăn, vẫn chơi, vẫn khóc và vẫn nhớ cậu. Tớ luôn tự hỏi bản thân mình vì sao cậu lại chia tay tớ? Tớ đã làm gì sai? Cậu rời xa tớ có lẽ vì tớ nhõng nhẽo giống như con nít, có lẽ vì tớ cứ kéo cậu đi ngoài mưa để rồi về lại bắt cậu đi mua thuốc. Hay là vì… cậu không còn yêu tớ nữa?

Hôm nay ngồi phía sau xe cậu đã là một cô gái khác, tim tớ vỡ tan, tớ thấy mệt mỏi, tớ cứ lôi cậu về phía tớ rồi cũng vô ích khi cậu đã đi về phía khác tớ rồi.

Lúc này đây. Tớ đang nhớ cậu, nhớ thật đấy”!

Hắn đã bỏ rơi cô vì một lý do thật đơn giản “Chúng ta không hợp nhau”, rồi hắn chạy theo một cô gái khác, trong khi cô cứ luôn dằn vặt bản thân mình.

Hắn đã làm tổn thương tình bạn, tình yêu trong cô. Hắn đã hiểu cô được bao nhiêu mà hắn dám nói là không hợp? Hắn thấy mình thật đáng ghét, đáng trách và cả đáng thương nữa.

Hắn thôi không đọc nữa, hắn thấy sợ những đau khổ mà hắn đã gây ra cho cô vì một kẻ không ra gì như hắn. Trà sữa ngon thật đấy, nhưng khi hắn cảm nhận được thì đã muộn rồi.

Ngày hôm sau, hắn nhắn tin hỏi đứa bạn:

- Mèo hôm nay thế nào?

- Bác sĩ nói cậu ấy chết lâm sàn rồi.

Hôm sau nữa. Hắn nhắn tin hỏi đứa bạn:

- Mèo hôm nay thế nào cậu, có ổn hơn không?

- Vẫn vậy.

Tối. Hắn đến bệnh viện. Mèo nằm trong phòng kín đơn độc. Căn phòng im ắng, chỉ có tiếng bíp bíp của những chiếc máy đo nhịp tim bên cạnh và những bình dịch, những bịch máu cứ liên tục được truyền vào người Mèo hết đợt này đến đợt khác.

Hắn thở dài, hắn hối hận… hắn muốn bên cạnh Mèo lúc này. Nhưng giờ Mèo chẳng nhìn thấy hắn, không nghe, không nói chuyện, không cười với hắn nữa. Hắn lại nhớ đến Mèo. Tệ thật. Sao hình ảnh Mèo lại cứ lởn vởn trong đầu hắn, hắn đang muốn điên lên. Hắn nhớ có lần hai đứa đang đi dạo, hắn bảo:

- Mèo đi vào trong này đi, để tớ đi phía ngoài cho, con gái mà đi phía ngoài đường thì nguy hiểm lắm đấy.

- Không, tớ thích đi phía ngoài.

- Tại sao?

- Vì tớ thích, thế thôi.

Cho đến vài hôm trước khi đọc nhật ký của Mèo, hắn mới biết được lý do vì sao. Mèo bảo: “Tớ thích đi phía ngoài vì khi đó cậu sẽ đi ở bên trái tớ, là bên cạnh trái tim của tớ . Hãy luôn đi bên trái của tớ như vậy cậu nhé, để tớ thấy cậu gần tớ nhất. Cậu thật ngốc. Cậu thật giống con nít”.

Hắn ngốc thật đấy, hắn giống con nít thật đấy. Mèo của hắn bên ngoài tuy vô tư nhưng bên trong cô ấy lại tinh tế đến nhường nào. Chỉ có kẻ ngốc như hắn mới không hiểu, không nhận ra tình cảm của Mèo. “Mèo ơi, cậu tỉnh lại đi. Tớ hứa sau này tớ sẽ luôn luôn đi bên cạnh cậu, bên trái đấy. Ông trời ơi, xin ông đừng mang cô ấy đi”. Hắn gào thét, hắn thấy mình thất bại, thất bại ngay trong trò chơi do chính hắn tạo ra. Hắn cảm thấy sợ hiện tại khi Mèo đang dần xa hắn. Lần đầu tiên, hắn biết khóc vì một người con gái.

Một tuần trôi qua, tin nhắn đứa bạn: “Mạch đập lại rồi, Mèo có cơ hội sống lại rồi cậu à.” Hắn lặng lẽ cảm ơn Ông trời.

Một tuần lại trôi qua, các cơ quan nội tạng đã hoạt động trở lại, nhưng Mèo vẫn còn bất tỉnh.

Một tuần nữa, Mèo đã mở mắt. Lúc nhìn thấy mọi người và hắn, cô chỉ cười. Cô muốn nói nhưng không thể cất thành lời được, cái ống truyền dịch hơn 20 ngày trong miệng đã làm cổ họng cô bị tổn thương. Cô không thể tự ngồi dậy được, không thể đứng lên được vì đôi chân cô không còn cảm giác. Cô khóc vì bất lực, đứa bạn vội lên tiếng: “Cậu đừng lo, vì cậu bất tỉnh lâu ngày quá, các cơ quan nội tạng ngưng hoạt động lâu ngày vẫn chưa phục hồi được, từ từ rồi chúng sẽ ổn định lại thôi. Cậu kiên cường thật đấy, dám chống lại được cả thần chết. Cậu là người từ cõi chết trở về đấy nhé”!

Hắn nắm lấy đôi bàn tay giờ đã trở nên gầy guộc của Mèo “Cảm ơn cậu, vì đã tỉnh dậy”.

Một tuần sau, hắn đến thăm Mèo, giờ Mèo đã nói được, nhưng giọng nói vẫn còn khàn và cổ họng vẫn còn bị đau rát, nên hầu như chỉ im lặng. Hắn nhìn Mèo, một cái nhìn âu yếm.

- Sao nhìn tớ như thế? Mèo hỏi.

- Tớ thích nhìn thế đấy. Giọng hắn vẫn hách dịch như trước.

- Tớ không thích. Giờ chúng ta đâu còn là của nhau nữa.

- Tớ xin lỗi. Cho tớ cơ hội sửa chữa lỗi lầm được không cậu?

- Cậu không có lỗi gì cả, lỗi là ở tớ đã không giữ được cậu.

- Giờ tớ muốn kéo cậu về phía tớ, mãi mãi.

Mèo im lặng, bệnh viện dường như cũng trở nên im lặng, chỉ có mùi hoa Sữa thoảng bay.

Tuần sau, hắn đến, Mèo đã đi đư
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Anh sẽ yêu em mãi chứ - Gào
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
» Ban công Leng Keng - Chi Chan
1234...313233»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Snack's 1967