XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Tôi không nói không rằng, đứng thẳng dậy bước nhanh ra khỏi phòng. Anh nói với theo sau lưng: "Lần sau gặp lại hãy trả ngôi sao về với chiếc vòng nhé!". Tôi chẳng đáp lời anh, vẫn chăm chăm mở cửa bước ra. Cánh cửa vừa sập lại, môi tôi mấp máy: "Một dịp nào đó...".



Chương 15: NHỮNG NGÓN TAY LỬA


1. BRỪM ỪM ỪM … Tiếng guitar kết thúc buổi diễn vừa dứt, sân vận động vỡ òa trong âm thanh. Tiếng hò hét tán dương, tiếng vỗ tay, tiếng trống, tiếng chai nước suối rỗng đập vào nhau. Vinh sung sướng lướt nhìn những gương mặt khán giả, tay vẫn nắm chặt micro, hai hàng mồ hôi chảy dọc xuống từ thái dương ôm vòng lấy khuôn mặt. Anh quay sang Tùng Anh. Cô vừa bật người lên, quăng vút miếng gảy guitar xuống khán đài. Đám đông phấn khích giành giật đón lấy. Miệng cô cười lớn, lồng ngực phập phồng theo những cử động thở gấp và mạnh. Không nhờ ‘những ngón tay lửa’ – cụm từ báo chí vẫn ca ngợi tài guitar của Tùng Anh, tour diễn đã không thể thành công vang dội và nhóm Chilly Kiss không thể độc chiếm sân khấu nhạc rock.

2.

- You rock, Vinh! (Cừ lắm, Vinh!)

Ông đạo diễn chương trình vỗ vai khiến Vinh giật mình. Anh đang đắm chìm trong suy tưởng về buổi diễn rực rỡ nhất, và cũng là cuối cùng, của Chilly Kiss. Mỗi lần ngồi trong phòng hóa trang sau buổi diễn, anh lại xuôi theo những hình ảnh xưa cũ. Ngày ấy, anh khởi nghiệp là ca sĩ chính của nhóm rock Chilly Kiss. Ngày ấy, anh và ba người bạn tham vọng đem rock Việt đến với thế giới. Ngày ấy …

Sau khi Chilly Kiss không còn, anh bắt đầu nghiệp solo. Chất giọng ấm, điển trai và nhờ guồng máy lăng xê chuyên nghiệp, anh nhanh chóng thành siêu sao. Thời gian bay vèo. Anh ngồi chiếu trên trong showbiz đã được bảy năm. Hào quanh đạt được nhiều gấp trăm vạn lần so với thời Chilly Kiss, nhưng anh không quên được ngày xưa. Có lẽ vì nó đã kết thúc một cái phựt. Nhóm nhạc đang ở thời kỳ vàng son. Thế mà chỉ sau một đêm, tất cả chấm hết. Đến tận bây giờ, anh và các thành viên khác vẫn chỉ có thể giải thích cho sự kết thúc của Chilly Kiss bằng một dấu hỏi lớn. Người duy nhất biết câu trả lời là …

- Bạn gái tớ vừa đi New York về. Cô ấy bảo hình như đã thoáng thấy Tùng Anh trên phố. – Khải, tay trống của Chilly Kiss ngày nào và giờ là thành viên của một nhóm rock mới.

- Người giống người.

- Cậu nghĩ thế thật sao? Nếu không quá bận, tớ sẽ bay ngay sang Mỹ để xác định thực hư. Tớ … Tớ vẫn thắc mắc.

- Và oán giận cô ấy nữa.

Khải không trả lời, vờ như bận bịu với công việc tẩy trang. Vinh nhìn anh bạn một giây rồi quay đi. Sau ngày Tùng Anh đột ngột biến mất, như đã dùng ma thuật để úm ba la mình sang một thế giới khác, các thành viên còn lại của Chilly Kiss đều thắc mắc và oán giận cô. Nếu cô ở lại, Chilly Kiss có thể đã thành vĩ đại. Nhưng cô đã đi. Tiếng guitar lửa, linh hồn của Chilly Kiss đã đi. Tất cả kết thúc. Mọi người, ai cũng rẽ sang một hướng khác, từ bỏ mơ ước và khát khao đầu đời. Vì cô.



Chương 16:


3. Ba tuần sau, Vinh sang Mỹ làm album mới. Suốt hai tháng lưu lại New York, bất kể trên phố, trong quán cà phê, hay đi xem nhạc kịch, anh vẫn thường nhìn quanh quất. Lòng anh nửa hy vọng trông thấy bóng Tùng Anh thoáng qua, nửa cười thầm sự ngốc nghếch của mình. Bạn gái Khải chỉ “hình như đã thoáng thấy” Tùng Anh thôi mà! Chỉ là một hình dáng lướt ngang. New York có 19 triệu dân. Cuộc đời làm gì màu nhiệm đến mức giúp anh tìm thấy Tùng Anh ở cái thành phố xa lạ đông nghìn nghịt này. Nhưng anh vẫn quanh quất tìm.

Việc thu âm hoàn tất, Vinh nán lại New York vài ngày. Ngay khi rời phòng vé máy bay để dời ngày về, anh biết mình … khùng rồi! Anh nấn ná lại đây là do linh tính mách bảo sẽ gặp lại Tùng Anh ở đây, chỉ cần ráng chờ đợi thêm một chút. Răm rắp theo lời linh tính – Chẳng giống Vinh chút nào! Trước nay anh chưa từng có linh tính, hoặc có thì anh cũng lờ tịt. Chỉ lần này, cảm giác thôi thúc mạnh mẽ như sóng cuộn trong lòng. Anh tin tưởng chuyện gặp được Tùng Anh là 100% chắc chắn. Như thể cuộc đời được điều khiển bởi một chương trình vi tính và anh là kẻ nhấn lệnh: Ngày mai bước ra phố, Tùng Anh sẽ đi ngang qua anh.

Sáng hôm sau. Vinh vừa bước ra khỏi khách sạn, đứng nhìn không chủ đích vào dòng xe cộ kĩu kịt. Anh đang phân vân chưa biết nên sử dụng buổi sáng như thế nào thì một cô gái bước ngang qua. Cô gái mặc áo choàng dài màu xanh ngọc và đi rất nhanh. Anh đứng chôn chân vào đất. Đến khi trấn tĩnh lại, anh chỉ kịp nhìn thấy bóng chiếc áo choàng xanh ngọc biến mất sau một ngã rẽ, cách khá xa. Anh đuổi theo, nhưng không gặp.

Sáng hôm sau. Tầm giờ hôm qua thấy cô gái, Vinh ra trước cửa khách sạn chờ đợi. Anh đứng suốt hơn tiếng đồng hồ trong cái lạnh cuối thu. Nhưng cô gái không xuất hiện. Anh bước sang quán cà phê đối diện khách sạn, chọn một chỗ ngồi sát ngay cửa sổ. Nhâm nhi tách latte nóng, mắt anh nhẫn nại quan sát dòng người qua lại trước khách sạn. Anh đánh cược với định mệnh: Nếu đúng anh đã nhìn thấy Tùng Anh, nghĩa là hiện tại số mệnh hai người đang giao nhau. Thật như thế, anh sẽ nhanh chóng gặp lại cô.

Mải mê man đối thoại với số mệnh trong đầu, Vinh đánh mất sự chú tâm. Anh lơ đãng hớp một ngụm cà phê, rồi đặt cái tách xuống. Tiếng “cạch” nhẹ nhàng gây ra khi đế tách chạm vào đĩa làm anh tỉnh ra. Anh ngẩng đầu lên: Một cô gái mặc áo khoác dài màu rêu sẫm vừa bước ngang khách sạn. Anh rời quán cà phê, hộc tốc đuổi theo.

4. Đã 5 tiếng đồng hồ Vinh đi qua đi lại trong phòng tranh. Anh vờ như đắm chìm vào những tác phẩm nghệ thuật. Thi thoảng, anh gật gù, khẽ thốt ra vài tiếng tấm tắc. Nhưng tâm điểm chú ý của anh là cô gái mặc áo khoác dài màu rêu sẫm. Anh đã đuổi kịp và đi theo cô đến phòng tranh này. Cô gái … Nếu không phải Tùng Anh thì là ai?

Ngày xưa, Vinh vẫn hay lén lút ngắm Tùng Anh. Nhìn nghiêng, sống mũi thanh cao, chiếc cằm thon thả và vầng trán đầy khiến cô như một mỹ nhân cổ đại. Thanh tao và thoát tục. Còn ở phía chính diện, đôi mắt to sâu mang một thần sắc mạnh mẽ và khóe miệng lúc nào cũng như đang cười phát sáng một vẻ quyến rũ đầy sức sống. Anh xao xuyến nhất khi nhìn Tùng Anh đứng trên sân khấu sau những buổi diễn. Ánh mắt hân hoan, miệng cười rộng căng tràn tự tin và thỏa mãn. Những cọng tóc bết mồ hôi bám trên mặt, trước trán. Một thần thái, một nhan sắc chỉ thoáng nhìn cũng đã say.

Cô gái mặc áo khoác dài màu rêu sẫm, bất kể nhìn nghiêng hay chính diện đều giống Tùng Anh. Mắt, mũi, miệng, trán, cằm, đôi má. Chỉ có mái tóc đen suôn thẳng được thay bằng mái tóc dài màu hạt dẻ, sợi quăn sợi duỗi. Nhưng Vinh vẫn không dám chắc đó là Tùng Anh. Anh quan sát cô rất lâu, rất kỹ. Nhiều lần, anh khẳng định và toan bước đến. Nhưng ngay khi ấy, anh lại nghi ngờ nhận định của mình. Anh lại tự nhủ phải nhìn thêm chút nữa, phải chắc chắn thêm chút nữa.

- May I help you? (Tôi có thể giúp gì cho anh?)

Cô ấy bước đang bước đến phía mình. Cô ấy đang đứng trước mặt mình. Cô ấy nói chuyện với mình. Mình nên làm gì bây giờ? Cô ấy vừa nói gì vậy? – Cô gái bất ngờ tiến đến làm Vinh mất bình tĩnh. Anh sững sờ nhìn chăm chăm vào mặt cô.

- Are you okay? (Anh ổn chứ?) – Giọng cô nửa lúng túng, nửa lo lắng.

- Oh. Okay. – Vinh cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói.

- Good. I’m Amy, manager of this gallery. (Tốt. Tôi là Amy, quản lý phòng tranh này.) – Cô gái mỉm cười xã giao.

Cô rút tay ra khỏi túi áo khoác, chìa về phía Vinh. Anh bắt tay cô. Một cảm giác thân quen ấm áp miết dọc sống lưng. Bàn tay mềm và hơi khô, giống hệt tay Tùng Anh. Giọng nói cũng giống. Anh đột ngột siết chặt tay cô:

- Tùng Anh?!

- Please! (Làm ơn!) – Giọng cô đanh lại, cố rút tay mình khỏi tay Vinh.

- Tùng Anh?! – Vinh buông tay, nhìn sâu vào mắt cô.

- Pardon me. (Xin lặp lại.)

- Tùng Anh?!

Cô gái nhìn Vinh khó hiểu. Mất vài giây, mặt cô mới giãn ra, môi hơi chúm lại và nhoẻn cười:

- Sorry. You’ve made a mistake. I’m Amy. Not that girl. (Xin lỗi. Ông lầm rồi. Tôi là Amy. Không phải cô gái đó.)

- Oh sorry. I’ve made a mistake. Terribly sorry. (Ồ xin lỗi. Tôi đã lầm. Vô cùng xin lỗi.) – Mắt Vinh vẫn căng tràn nghi ngờ.

Vinh và Amy nói chuyện về những tác phẩm của phòng tranh, về cô gái anh đang tìm. Amy tỏ ra thú vị khi biết mình có vẻ ngoài giống hệt Tùng Anh. Đến đầu buổi chiều, cô tiễn anh về bằng một nụ cười khuôn mẫu, chúc sớm gặp được Tùng Anh.

Sau bữa tối, Vinh lang thang trên những con phố quanh phòng tranh với hàng loạt nghi vấn trong lòng. Amy giống hệt Tùng Anh. Tất cả các đường nét gương mặt. Chiều cao tương tự. Dáng người thanh mảnh. Điểm khác biệt duy nhất anh cảm nhận được nằm ở thần thái. Tùng Anh mãnh liệt và tự nhiên. Amy kiểu cách và chừng mực. Mắt Amy không ánh lên thần sắc mạnh mẽ như Tùng Anh. Nhưng bảy năm đã qua. Bao nhiêu chuyện xảy ra. Con người thay đổi là tất nhiên. Hay Amy là chị em song sinh đã thất lạc của Tùng Anh – Vinh vỗ bốp vào đầu mình, xua đi cái suy nghĩ rất “phim” bất khả thi ấy. Rồi anh hướng về phía phòng tranh....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Anh sẽ yêu em mãi chứ - Gào
» "Anh thầy" thuỷ tinh
» Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
1234...373839»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt