watch sexy videos at nza-vids!
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Viên Nhược Hồng ngồi bên cạnh cô cho đến khi không thể mở mắt ra được nữa. Anh không muốn rời đi, chỉ muốn nhìn cô, cho dù nhìn thêm một lần nữa cũng được. Cuối cùng, có lẽ quá mệt, anh dựa người vào ghế rồi ngủ quên, tới khi y tá đến kiểm tra phòng vào buổi sáng anh mới bừng tỉnh.

Anh làm động tác ra hiệu cho y tá giữ yên lặng rồi nhanh nhẹn ra về, trước khi đi anh còn dặn dò người đó: "Để cô ấy nghỉ thêm một lát."

Lúc Cố Nam tỉnh dậy, anh đang nằm trên nền nhà mình, bên cạnh là Vệ Đông. Anh dụi mắt, nhớ ra tối qua Vệ Đông đã đưa anh về nhà.

Anh lấy nước lạnh vỗ lên mặt rồi đã lên người Vệ Đông đang nằm trên nền. "Dậy, đừng để nhiễm lạnh." Giọng của anh khàn khàn, không khỏe chút nào.

Gặp Viên Nhược Hồng ở cổng bệnh viện, lòng Cố Nam rất hỗn loạn. Anh xoa trán mình đang nóng bừng lên, nhìn anh ta đầy tức giận, nhưng Viên Nhược Hồng không nhìn thấy anh, bình tĩnh đi qua, trên mặt còn nở một nụ cười vui vẻ.

Cố Nam cố gắng tự thôi miên mình: "Cố thể là nhìn nhầm, đừng nghĩ ngợi gì, đừng nghĩ ngợi gì."

Trong phòng bệnh, Duyệt Tâm vẫn đang ngủ say, anh mở cửa gây tiếng động khiến cô tỉnh giấc. Cô cựa mình nhưng không mở mắt vì khóc nhiều nên mắt sưng đỏ. Cô nghĩ Viên Nhược Hồng vẫn chưa đi liền nói: "Chuyện tối qua, cảm ơn anh."

Cố Nam bối rối đứng ngoài cửa, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Chuyện anh không muốn nhất đã trở thành sự thực hiện lên trước mắt

Chương 22

Cô đang nghĩ vì sao cuộc hôn nhân của mình lại lâm vào tình trạng này?

Đứng một lát, cuối cùng Cố Nam cũng lên tiếng, anh hỏi: "Duyệt Tâm, em đang nói chuyện với ai đấy?"

Nghe thấy giọng Cố Nam, bỗng nhiên Duyệt Tâm không còn mong muốn được nói chuyện, cô ôm lấy chăn, nằm yên như đang ngủ.

Cố Nam không chịu đựng được thái độ lạnh nhạt của Duyệt Tâm, anh tiến lại trước mặt cô, kéo chăn ra, cầm lấy tay cô nói: "Em ngồi dậy cho anh! Nói chuyện!"

Còn có thể nói chuyện gì? Duyệt Tâm không còn gì để nói. Cô không thể chua ngoa hỏi tối qua anh đi đâu, làm gì, cô cũng không thể từ bỏ lòng tự tôn của mình để cầu xin anh ở lại bên cô một lát.

Duyệt Tâm càng yên lặng, Cố Nam càng nôn nóng, anh không thể hiểu cô đang nghĩ gì.

Trong lòng anh bất ngờ bùng lên ngọn lửa tức giận, bắt đầu nói không suy nghĩ: "Hà Duyệt Tâm, em như thế này mà vẫn có thể quyến rũ đàn ông, được lắm!"

Anh làm ầm ĩ vô lý như thế phần nhiều là vì muốn Duyệt Tâm có phản ứng với anh, anh không muốn cô giống như một con búp bê không có sự sống.

Duyệt Tâm bị kéo đau cựa mình, muốn thoát khỏi cánh tay của Cố Nam, nhưng anh vẫn dùng lực rất mạnh để giữ chặt cô.

Cô há to miệng cắn anh, Duyệt Tâm đủ sức làm điều này.

Cố Nam bị đau kêu lên một tiếng, cuối cùng cũng buông Duyệt Tâm ra, trên cánh tay vẫn còn in vết răng, thậm chí có chỗ còn rỉ máu.

Cố Nam vung tay về phía Duyệt Tâm. Anh nghĩ Duyệt Tâm sẽ tránh nhưng cô lại không động đậy, đợi đến khi anh muốn thu tay lại thì đã không kịp nữa.

Cả bàn tay anh in lên mặt Duyệt Tâm, trong giây lát, nửa khuôn mặt cô sưng lên, trên đó vẫn còn in dấu ngón tay anh, khóe miệng cô chảy máu.

Bác sĩ và y tá nghe thấy tiếng động vội vàng chạy vào.

Nhân viên y tá hét lên: "Trời ơi, hai người đang làm gì thế, cô ấy vẫn còn đang ở cữ!"

Bác sĩ nói với Cố Nam trước mặt Duyệt Tâm: "Có chuyện gì không thể thương lượng sao? Anh đối xử với cô ấy như thế, sau này để lại di chứng sẽ khổ cả đời!"

Cố Nam ngơ ngẩn, anh nhìn bàn tay, không ngờ mình lại hành động như vậy với Duyệt Tâm, anh hối hận nhìn cô, trong lòng cảm thấy muốn xin lỗi cả ngàn vạn lần.

"Vẫn còn không xin lỗi sao?" Nhân viên y tá kéo Cố Nam đến trước mặt Duyệt Tâm.

Cố Nam nhìn Duyệt Tâm nhưng không thốt lên được lời nào.

Duyệt Tâm nghĩ những ngày này cô đã khóc cạn nước mắt, nhưng chạm lên khóe mắt, cô vẫn thấy ướt. Cô không nói câu nào vì cô đã không còn gì để nói.

Nếu Duyệt Tâm tức giận, Cố Nam nhất thời không biết nên làm thế nào, anh sợ Viên Nhược Hồng sẽ lại đến bệnh viện với Duyệt Tâm nên gọi mẹ đến: "Mẹ, mẹ thay con chăm sóc Duyệt Tâm nhé!"

Mẹ anh không đồng ý: "Chị con đang ở cữ, mẹ phải đi thăm."

"Không phải chị có mẹ chồng sao?" Cố Nam không vui vì thấy thái độ của mẹ, "Mẹ đến đó, người ta sẽ không thoải mái."

Bà thấy con trai nổi giận nên đồng ý đến giúp.

Bà đến bệnh viện với Duyệt Tâm, không ngừng kể chuyện tình hình của Cố Nám.

"Con trai của Nám Nám rất bụ bẫm, một ngày phải uống sữa mấy lần...Thằng bé rất giống mẹ nó."

Người mẹ nào sau khi mất đi đứa con của mình cũng sợ người khác nhắc đến trẻ con trước mặt, Duyệt Tâm buồn bã lắng nghe rồi lặng lẽ khóc, cuối cùng cô không chịu đựng nổi nữa, nói với nẹ chồng: "Mẹ có thời gian hãy đi thăm chị, con không cần người chăm sóc."

Mẹ chồng cũng chỉ mong cô nói như thế, lúc sắp đi, bà thấy rất nhiều đồ ăn trong phòng liền hỏi: "Dù sao nhiều đồ như thế này con cũng không ăn hết, mẹ lấy một ít mang cho Nám Nám nhé."

"Con không ăn, mẹ mang hết đi."

Mẹ chồng lấy một túi to thu tất cả galentine1 và tổ yến cầm đi.

[1"> Galetine là chất béo lấy từ thực vật.

Lúc Thẩm Vĩ Vĩ biết Duyệt Tâm bị sảy thai, cô đã xuất viện.

Duyệt Tâm gọi điện cho cô, Vĩ Vĩ toát mồ hôi lạnh, vội vàng hỏi: "Đang yên lành, vì sao..."

Duyệt Tâm giải thích là chuyện không may, Thẩm Vĩ Vĩ vội vàng xin nghỉ phép đi thăm cô.

Cố Nam không có nhà, anh đi làm.

Thẩm Vĩ Vĩ thấy sắc mặt xanh tái của Duyệt Tâm liền hỏi: "Có ai chăm sóc cậu không?"

Duyệt Tâm nói: "Mình rất khỏe, không sao."

Vĩ Vĩ bất bình thay cho bạn: "Cố Nam còn đi làm gì nữa?! Vợ đã như thế này rồi."

Duyệt Tâm không để ý: "Mình chỉ sẩy thai chứ không phải bệnh gì nặng không được cử động." Cô nhanh nhẹn ngồi dậy, đi rót nước muốn pha trà mời Vĩ Vĩ.

Vĩ Vĩ vội vàng ngăn cô lại: "Được rồi, để mình tự làm, cậu nằm đi."

Trong phích nước không có giọt nước nóng nào, Vĩ Vĩ không kìm nén được trách móc, "Trời lạnh như thế này, Cố Nam không đun nước nóng cho cậu sao? Anh ấy không biết cậu không được uống nước lạnh sao?"

Duyệt Tâm không biết nên kể cho Vĩ Vĩ mâu thuẫn giữa cô và Cố Nam như thế nào, đành lắc đầu kìm nén cảm giác buồn bã trong lòng: "Mình có thể tự đun nước, không cần đến anh ấy."

Vĩ Vĩ thẳng thắn nói: "Anh ấy là chồng cậu thì phải có trách nhiệm và nghĩa vụ chăm sóc cậu."

Duyệt Tâm nghĩ, nếu Cố Nam hiểu thế nào là trách nhiệm và nghĩa vụ, quan hệ giữa họ đã không lâm vào tình trạng này.

Hôm đó ở bệnh viện, không phải Cố Nam thật sự muốn đánh Duyệt Tâm, anh chỉ nhất thời lỡ tay.

Sau chuyện đó, anh xin lỗi cô nhưng Duyệt Tâm không có phản ứng gì.

Hôm Duyệt Tâm xuất viện, Cố Nam đi đón cô, anh gặp đồng nghiệp của cô là Hàn Hiên cũng ở đó.

Hàn Hiên đang nói chuyện gì đó với cô, trên mặt Duyệt Tâm xuất hiện một nụ cười đã từ lâu không thấy.

Cố Nam bước lại chào Hàn Hiên, Duyệt Tâm coi như không nhìn thấy anh.

Hàn Hiên tặng cho Duyệt Tâm một bó hoa to, lúc ra khỏi phòng bệnh, Cố Nam muốn cầm hộ cô nhưng cô không buông tay, anh đành giật lấy.

Lúc về nhà, hoa bị héo, Duyệt Tâm khóc rồi vứt vào thùng rác.

Cố Nam nghĩ cô thích những thứ nhiều cành lá như thế nên đến hàng hoa mua một bó mới, cắm vào lọ hoa trong nhà, nhưng Duyệt Tâm chỉ nhìn qua rồi để mặc cho hoa héo.

Cố Nam hiểu, Duyệt Tâm thích hoa, nhưng cô không thích hoa anh tặng.

Cố Nam nghĩ trăm phương ngàn kế xem phải làm thế nào để Duyệt Tâm không giận anh nữa.

Anh nhớ lúc Duyệt Tâm xuất viện, bác sĩ dặn nên ăn canh gà đen, canh cá chép sẽ giúp hồi phục nhanh hơn. Vì thế, Cố Nam hết giờ làm về đi chợ, mua một con gà đen về nấu canh cho Duyệt Tâm.

Cố Nam chưa bao giờ nấu ăn nên không biết làm thế nào, muốn Duyệt Tâm giúp nhưng thấy cô mệt mỏi nằm trên giường nên tự làm.

Anh lên mạng tìm hiều cách nấu rồi từ từ làm theo từng bước hướng dẫn trên đó.

Duyệt Tâm ở trong phòng ngủ nghe thấy tiếng động nhưng cô không muốn nhìn thấy anh, cũng không muốn nói chuyện với anh, cô chỉ nằm yên lặng.

Cô đang nghĩ vì sao cuộc hôn nhân của mình lại lâm vào tình trạng này?

Không thể trách cô, cô đã cố gắng hết sức rồi.

Đương nhiên cũng không thể trách Cố Nam, anh ấy luôn là một đứa trẻ chưa trưởng thành, không hiểu về hôn nhân.

Không thể trách bố mẹ chồng, họ chỉ yêu con trai của mình, luôn coi cô như người ngoài.

Có lẽ không thể trách bất kỳ ai.

Cuối cùng, Duyệt Tâm rút ra kết luận: Tình yêu của cô và Cố Nam không đủ sâu nặng, duyên phận quá ngắn ngủi.

Cố Nam không thạo chuyện bếp núc, lúc thì anh không tìm được đồ, lúc thì làm vỡ đĩa, tay chân lóng ngóng. Cũng may trên mạng hướng dẫn chi tiết, nếu không anh sẽ không biết phải làm thế nào....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Yêu người không hoàn hảo
» Yêu một Hoàng tử Ếch
» Yêu Chàng Rồi Nha
» Vợ Ngốc Ah ! Em Trốn Được Tôi Sao ?
» Vị mặn của cà phê muối
1234...171819»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt