Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Lời tựa: Tặng cho những ai có thêm người mẹ thứ hai

Khi tôi vừa tròn năm tuổi thì mẹ tôi qua đời. Phải sống một cuộc sống mồ côi mẹ từ nhỏ nhưng bù lại tôi lại có một người cha hết mực thương yêu mình. Tôi cảm thấy mình cũng không phải là đứa rủi ro, bất hạnh cho lắm. Và tôi thật hạnh phúc khi tất cả tình yêu thương của cha đều dành cho tôi. Mặc dù không có mẹ chăm sóc nhưng đối với tôi như vậy là quá đủ rồi. Ấy vậy mà cho đến một ngày cái điều bất hạnh nhất đã đỗ ập xuống gia đình tôi. Cha quyết định đi bước nữa.

Đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được buổi chiều hôm ấy- một buổi chiều bắt đầu một cuộc đời đầy rẫy bất hạnh của tôi. Cha đã báo một tin làm cho tôi rất sốc:

Mẹ con mất đến nay cũng đã gần mười năm rồi. Nhiều lúc thấy con ngồi xem ảnh con chụp cùng mẹ hồi bé cha rất buồn vì đã để con sống một cuộc sống thiếu tình thương của mẹ. Chính vì thế mà cha đã tìm kiếm cho con một người mẹ. Ông trời đã không phụ lòng cha, cha đã tìm được người mẹ như ý muốn cho con rồi. Cô Nga là bạn thời sinh viên của mẹ con. Cô Nga ở Sài Gòn mới chuyển ra đây được một năm. Hiện nay cô là giáo viên dạy ở trường mẹ con - ngôi trường mà sắp tới con sẽ học đấy.

Tôi sững sốt bởi không thể nào tin được cha tôi sẽ đi bước nữa.Ai? Cô ta là ai? Tôi phải gọi là mẹ ư ? Không ! Cho dù có cần tình thương yêu của mẹ đi chăng nữa tôi cũng sẽ không gọi ai là mẹ đâu. Tôi vẫn thường quan niệm rằng: ‘‘ Mấy đời bánh đúc có xương. Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng’’.

Rồi đây tôi sẽ là cô Tấm bất hạnh ư ? Không ! Tôi hét toáng lên : Không ! Con không cần ai cả. Con có cha thương yêu là đủ rồi.

Cha tôi hạ giọng nói nhỏ cứ y như là dỗ một đứa trẻ con vậy: Lan à! Cô ấy là người tốt mà. Với lại cô ấy…

Sao ? Cha định nói là cô ta sắp có con ư ? Tôi thầm nghĩ.

Con không cần ai cả cha hiểu không ?

Cha tôi lại ân cần : Lan à! Con cần tình thương của mẹ hơn ai hết mà. Chính con là người hiểu rõ điều đó nhất.

Tôi khẳng định lại một lần nữa : Con không cần ai cả. Con sống không có mẹ từ nhỏ đến giờ đã mười năm rồi. Chẳng lẽ bây giờ lại cần tình thương của mẹ hơn những ngày bé thơ, ngây dại sao cha ?

Cha tôi quát : Thôi! Cho dù con có muốn hay không thì cha cũng đã quyết rồi.

Tối đó tôi bực mình bỏ cả cơm cha cũng mặc, chẳng hỏi han và dỗ dành gì cả. Cha khép cửa và bỏ đi. Chắc là đến chỗ bà ta đây. Bà ta là ai mà chia cắt tình cảm giữa cha con tôi cơ chứ.

Đã mười một giờ rồi mà tôi vẫn không sao ngủ được. Sao cha lại chưa về nhỉ ? Chưa bao giờ cha tôi đi khuya bỏ tôi lại một mình như thế này. Tôi nghĩ tới những ngày mà mình phải sống với mẹ kế, rồi sẽ ra sao đây? Mình sẽ chẳng được sống yên ổn nữa, ngày ngaỳ cha chỉ chăm lo cho đứa bé kia bỏ mặc mình. Rồi mình phải làm tất cả mọi việc trong gia đình. Mình sẽ trở thành con hầu người ở phục vụ cho bà ta và đứa bé đáng ghét kia. Còn thời gian đâu mà học hành cơ chứ. Không bao giờ tôi chịu chấp nhận như vậy. Mải suy nghĩ rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Tuần sau, cha đưa người đàn bà đó về làm cơm giỗ mẹ tôi. Vừa về đến nhà tôi tình cờ nghe được câu chuyện của họ : Anh đã nói chuyện với con chưa ? Không biết con có chấp nhận em không hả anh ?

Nga yên tâm đi, rồi con sẽ quen dần thôi mà. Em đừng nghỉ ngợi gì nhiều phải lo giữ gìn sức khoẻ kẻo ảnh hưởng tới…

Nghe tới đây tôi vội chạy ra khỏi nhà. Vậy là bà ta có thai thật rồi. Tôi đạp xe ra mộ mẹ rồi đi lang thang cho đến tối mới về.Về đến nhà tôi đã thấy cha đợi sẵn :

Lan ! Con đi đâu về đó ? Cả nhà đợi cơm con từ chiều. Sao giờ con mới về hả ?

Con ra mộ mẹ.

Ra mộ mẹ ? Hôm nay là giỗ mẹ cô Nga đến làm cơm vậy mà đến giờ con mới về. Vào ăn cơm đi.

Cha ăn đi. Con không đói.

Sao ? Cơm giỗ mẹ mà con không ăn à ?

Con chỉ thích ăn cơm của con và cha làm giỗ mẹ chứ không phải là của cô ta.

Một cái tát thẳng vào mặt tôi.

Kìa anh ! Đừng đánh con mà. Nó còn nhỏ dại có hiểu gì đâu.

Cha đánh con ư?

Chưa bao giờ cha đánh tôi cả vậy mà giờ đây..

Từ bé đến giờ con đựơc nuông chiều quen rồi đâm ra hư hỏng, cãi lời cha mẹ.

Con chưa bao giờ cãi lời cha mẹ cả. Bây giờ con chỉ nói những gì mà mình nên nói thôi. Cha bảo con cãi lại cha mẹ ư? vậy mẹ đâu để cho con cãi? Là cô ta ư? Không bao giờ.

Vì thương con mồ côi mẹ sớm nên cha chẳng bao giờ đánh đập hay la mắng điều gì vậy mà...con hư quá rồi cha phải dạy con mới được.

Đừng đánh con mà anh. Nó có hiểu gì đâu. Bà ta lại đỡ cho tôi.

Tôi hiểu, tôi hiểu chứ. Bà đang diễn một vở kịch để cho tôi có ấn tượng tốt về bà, rồi chẳng bao lâu nữa bà sẽ bóc cái mặt nạ ấy ra. Đằng sau cái lốt người hiền diệu ấy là một con quỹ dữ xấu xa đến mức kinh tởm. Tôi xô bà ta sang một bên.

Hai người cứ tự nhiên. Con về phòng đây.

Sau bữa cơm tối cha và bà ta mang hoa quả lên phòng tôi.

Lan! Cô mang trái cây lên cho con nè. Dậy ăn đi con.

Có chân có tay muốn ăn thì khắc lấy. Không cần bận tâm.

Lan này! Tối nay cô Nga ngủ với con có được không?

Xin lỗi tôi không thích ngủ với người lạ. Với lại cha và cô đã…thì còn ngại gì nữa.

Lan! Con không được nói như thế. Cha tôi quát.

Chẳng lẽ con nói gì sai sao? Nếu cô muốn ngủ phòng tôi thì cứ việc. Tôi xuống dưới nhà.

Thôi xin phép anh và cháu. Em phải về. Nói xong bà ta chạy nhanh xuống nhà.

Kìa Nga, khoan đã. Nghe anh nói.

Họ tình cảm thật. Vậy là vì bà ta mà cha chẳng còn thương tôi nữa. Tôi cảm thấy mình thật bất hạnh.

Kì nghỉ hè cũng đã qua. Một năm học mới lại bắt đầu. Ngày đến trường nhập học thật bất ngờ - một sự bất ngờ đáng ghét. Bà ta là giáo viên chủ nhiệm lớp tôi. Không thể nào tin đựơc.

“Nhìn cái cách cô chỉ bảo ân cần các bạn, rồi cô lại nhìn cả lớp bằng ánh mắt trìu mến và một nụ cười đằm thắm tụi mình cảm thấy cô rất gần gũi” - Tôi nghe các bạn nhận xét như vậy. Còn đối với tôi, con mắt ấy ừng ừng sắc lửa nó như đang thiêu đốt tôi và đằng sau nụ cười đằm thắm đó là những chiếc răng nanh nhọn hoắt đang muốn nhai nát, nhàu xé tôi.Thật ghê tởm!
Phải chăng bà ta đang cố tỏ vẻ tốt bụng hiền lành để lấy lòng tôi. Nào là cách ăn nói nhỏ nhẹ, dịu dàng rồi thì khuyên răng chỉ bảo các bạn. Đối với tôi nó chẳng là gì cả. Tôi vốn thích học Văn từ bé vì mẹ tôi cũng là cô giáo dạy văn. Nhưng giờ đây thay vì ngồi chăm chú nghe giảng về những tác phẩm văn học, nhập tâm vào nhân vật thì tôi lại thấy hứng thú với mấy cuốn truyện tranh. Vì cô ta mà tôi chẳng thèm học môn Văn nữa. Tôi mặc kệ tất cả và thế là cuối kỳ tôi chỉ được 5,0 môn Văn trong khi tôi đủ điểm đạt danh hiệu học sinh giỏi. Tên tôi cũng chẳng còn trong danh sách đội tuyển thi học sinh giỏi Văn như trước kia nữa.

Cô Nga bị hiệu trưởng khiến trách vì không quan tâm đến học sinh lại để một tài năng như tôi bị vùi tàn bởi những cuốn truyện tranh. Và bù lại tôi phải viết bản kiểm điểm có chữ ký của phụ huynh về việc đọc truyện tranh trong giờ học. Biết được chuyện này cha đã dần cho tôi một trận.Tức qua tôi bỏ nhà đi. Trong đầu tôi chỉ nghĩ một điều: Tôi căm thù cô ta.

Tới nhà cái Hoa ở lại một đêm tôi tin rằng cha sẽ nghĩ lại và không cưới cô ta nữa. Mà chẳng biết cô ta đã bỏ bùa mê gì cho cha tôi mà cha cứ khăng khăng chỉ chọn cô ta làm vợ thôi nhỉ? Cho dù là ai thì tôi cũng không bao giờ chấp nhận đâu. Nhìn cái cảnh mẹ cái Hoa âu yếm hôn nó và trao cho nó lời chúc ngủ ngon làm tôi cảm thấy nhớ mẹ quá.

Hoa ngồi tâm sự với tôi.

Lan này! Sao ấy học Văn sút vậy? Trước kia Lan học giỏi Văn lắm cơ mà, lại được giải nhất học sinh giỏi văn của tỉnh. Ấy vậy mà bây giờ..

Tôi trả lời: Đó là ngày xưa còn bây giờ Lan thích đọc truyện tranh hơn học Văn.

Lan còn nhớ ngày trước mình chẳng hứng thú gì với môn Văn không? Đối với mình truyện tranh hấp dẫn hơn nhiều. Chính Lan đã nói với mình rằng: Đọc gì ba cái thứ ngôn ngữ tầm thường ấy có gì hay ho đâu, vậy mà giờ Lan trả lời như vậy. Mình thật không hiểu nổi. Có phải vì cô Nga không Lan? Cô là người tốt đấy. Hôm Dũng lên bảng cổ áo chưa bẻ thẳng cô đã sửa lại, rồi Bình nữa tay áo luộm thuộm cô cũng bẻ lại cho gọn gàng. Hoa thấy cô giống y như là mẹ vậy. Nếu Hoa là Lan Hoa sẽ dang rộng vòng tay để đón nhận cô Nga. Đừng khép mình như thế nữa Lan à.

Nhưng Hoa không hiểu đâu.Thôi, Lan không muốn nhắc tới chuyện này nữa, chúng ta ngủ đi.

Sáng hôm sau tôi không đến lớp. Tôi ra mộ mẹ ngồi được một lúc thì cha đến. Cha đã nói với tôi rằng: “ Cô Nga là người tốt”- một điệp khúc quá cũ liệu cha có còn lời nào để nói nữa hay không thay vì cứ ca tụng cô ta mãi.

Lan à! Cô ấy là bạn của mẹ con, trước lúc ra đi mẹ con đã nhờ cô ấy chăm sóc con hộ mẹ.

Vậy sao đến những 10 năm sau cô ấy mới quay lại đây mà không phải là ngay sau khi mẹ con mất?Điều này thì cha không rõ, có lẽ là…...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Gửi những chàng trai năm ấy
» Truyện : Tặng không cái mền 37 độ
1234...121314»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Pair of Vintage Old School Fru