Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Em yên tâm! Tôi sẽ cưới em mà!
- Hừ!
Tôi không nói thêm, chỉ biết chạy vèo lên phòng. Hừ! Thằng cha này chắc là quỷ sai tới bắt nạt tôi rồi! Huhu…
Hừm! Ngồi ăn cơm chung với hắn thật sự là khiến tôi khó chịu vô cùng. Thà hắn cứ như bình thường còn hơn phải dịu dàng, hiền lành như thế.
- Nguyệt à! Món này cũng rất ngon, ăn nhiều một chút nhé!-Hắn cười như hoa gắp qua cho tôi. Chúa ơi!
Mẹ tôi nhìn thấy cảnh tương thân tương ái này không khỏi mỉm cười. Hơ…Cười gì chứ? Nếu mẹ là con cam đoan chỉ muốn quỳ xuống van hắn cách xa mình một chút thôi!
- Thế Ưu à! Hay hôm nay cháu ở lại đây luôn nhé?-Mẹ tôi ngỏ ý. Tôi suýt nữa chết nghẹn. Mẹ ơi! Nhà mình chỉ có 2 phòng thôi!!!
- Mẹ! Không cần đâu, anh ấy nhà cao cửa rộng việc gì phải ở đây chứ!!!-Tôi nhắc khéo mẹ.
- Cô nín đi!-Mẹ tôi lườm một cái sắc như dao. Huhu…Sao ai cũng dùng thái độ này để đối xử với tôi thế hả???
- Ừhm…Nguyệt à! Anh sẽ ở lại đây! Nếu em thấy không tiện thì anh ngủ ở phòng khách?
- Không được!-Tôi với mẹ đồng thanh. Tuy nhiên, ý nghĩa lại khác nhau hoàn toàn. Tôi không được vì hắn không-thể-ở-nhà-tôi!!! Còn mẹ tôi không được là vì không-thể-để-hắn-ngủ-ở-phòng-khách! T_T
Màn đêm buông nhanh, gió lành lạnh xuyên qua màn cửa ùa vào phòng. Tôi nằm trên giường suy nghĩ miên man. Còn cái người ngủ say như chết ấy thì nằm dưới đất. Haizzzz…Thiệt tình…bây giờ tôi thấy không cần hắn chịu trách nhiệm gì nữa đâu! Mệt quá! Cứ như ma đói í, bám dai không dứt!
Không biết hắn nghĩ gì mà thái độ lại thay đổi nhanh như vậy?
Tôi với tay lấy cái điện thoại, nhắn cho Cổ Ngân Châu một mẩu tin: “Này, thế nào là yêu một người hả?”
Chờ mãi không thấy nó nhắn tin lại nên tôi ngủ khi nào không hay. Chỉ biết rằng, dường như có ai đó…ôm tôi, để tôi ngủ trong vòng tay ấm áp.

CHƯƠNG 12: HOẠN NẠN CÓ NHAU.
- Con gái! Hôm nay con có được nghỉ không???-Mẹ tôi hỏi. Ò…Í…E…Chuông cảnh báo điềm xấu đã vang lên.
- Nghỉ cũng được nhưng mà sẽ bị trừ lương đấy!!!-Tôi liếc hắn một cái đầy ý tứ. Mẹ tôi vừa định mở miệng nói gì đó thì bị hắn chặn lại:
- Bác không cần lo. Hiểu Nguyệt à! Anh cho phép đấy! Nghỉ đi.
- Anh…-Tôi tức muốn nhào tới xé xác hắn. Hừm! Vì sao hắn không phải chuột, tôi không phải mèo nhỉ?
- Em đừng nóng mà. Anh biết em tham công tiếc việc nhưng không nên để mẹ lâu lâu lên thăm lại phải buồn thế!!!
Tôi nhìn trộm biểu cảm “buồn bã” của mẹ mình. Haizzz…Cái này phải gọi là cảm kích chứ!!! Từ khi thằng cha này xuất hiện là mẹ một cước đá văng con gái yêu dấu ra. Tức thật!
- Haha…Hai đứa cùng nghỉ có được không? Cùng mẹ đi chùa cúng Quan Âm nhé!
- Mẹ! Anh ấy rất bận. Con với mẹ đi thôi là…
- Không sao! Con không phiền.
Hắn? Hắn tạo phản???
- Không nên! Công việc quan trọng nha!
- Không quan trọng bằng em với mẹ. Có câu “anh hùng khó qua ải mỹ nhân”.
Tôi câm lặng. Vấn đề ở chỗ, tôi không phải mỹ nhân còn hắn lại càng không phải anh hùng!!!
Mẹ tôi viện cớ “dân hai lúa, không quen đi xe xịn” nên ‘nhường’ cho tôi với anh ta báo hại bây giờ tôi phải ủ rũ ngồi trong xe với tâm tư hỗn độn.
Xui, hên, xui, hên…Tôi vừa đưa mắt ngắm khung cảnh lướt qua vừa lẩm bẩm như mấy bà lão. Nè, Cổ Ngân Châu nói cách này rất linh nha. Chỉ cần nói đến lần thứ 100 là được. Và, ưhm…nãy giờ đã 98 rồi. Xui…(Lần 99)…Tôi chưa kịp đếm lần thứ 100 thì…Két…
- A…Oái!!!-Trong xe vang lên tiếng hét thất thanh của tôi.
- Anh…Anh làm gì đấy???-Tôi bực dọc xoa cục u trên trán rồi quay sang hét lên. Tự nhiên đang chạy lại thắng gấp. Muốn mưu sát tôi chắc!!! Nham hiểm thật.
- Hề hề…Chăm chú quá nhỉ??? Tới nơi rồi đấy!!!- Anh ta quay sang tôi cười xuề xòa.
- Cười gì chứ??? Đau muốn chết!!!
Tôi lườm anh ta rồi mở cửa bước xuống. Cái đồ mặt dày, đồ gấu chó, đồ con heo, đồ sầu riêng…
- Mẹ ơi!-Tôi chạy ào ngay đến mẹ. Đáng tiếc! Nụ cười của mẹ không dành cho tôi mà dành cho người đi sau tôi là…anh ta.
Mẹ ơi!!! Con gái “iu” dấu của mẹ đây nè!!!
- Haha…Thế Ưu à! Chùa ở đây linh lắm nha.-Mẹ tôi vẫn cười nói với anh ta mà không hề để ý đứa con gái đáng thương đang một mình ôm nỗi đau. Hừ! Tí nữa tôi nhất định phải hỏi thần phật xem mẹ lượm tôi ở đâu về vậy???
- Hiểu Nguyệt…
- Dạ?!-Vừa nghe mẹ gọi tôi lập tức hồi sinh, cười toe toét, ai ngờ…
- Bên kia bói nhân duyên.
Thế là ý gì??? Mẹ tưởng con gái mẹ ế chắc??? Thật là…
- Nguyệt! Chúng ta qua bên kia.-Anh ta vừa nói vừa kéo tay tôi đi.
- Ê! Tôi…Tôi không qua đó. Tôi đi với mẹ mà!!!
- Đi đi! Con đi theo mẹ làm gì??? Lớn rồi mà còn theo đuôi như đỉa!!!-Mẹ tôi trừng mắt. Quyến luyến mấy tôi cũng phải đi theo anh ta. Huhu…Tại sao? Tại sao? Tại sao mẹ lại đối xử với con gái thế chứ? Oaoa…
- Chậc, hai người rất có tướng vợ chồng nha. Chắc chắn sống tới trọn đời trọn kiếp đó!!!
Ầm…
Vừa nghe phán xong tôi đang yên vị trên ghế bỗng té nhào xuống. Trọn…trọn đời trọn kiếp a??? Chẳng lẽ con đỉa này dai thế sao? Còn tướng vợ chồng nữa chứ? Huhu…Ông trời ơi! Làm ơn cho một cục thiên thạch đè chết con đi ạ!!!
- Haha…Hiểu Nguyệt à! Em nghe gì không? Chúng ta sẽ chung sống bên nhau mãi mãi đấy! Em vui lắm phải không?-Mắt anh ta hiện lên ý cười. Tôi cũng nhăn răng cười góp vui thực ra trong lòng chỉ muốn đến nơi nào đó vắng người để la cho đỡ tức. Ông trời đúng là ỷ thế làm càn mà!!!
Đi lang thang theo anh ấy một hồi, không khí im lặng bao trùm chúng tôi. Bản thân tôi cũng chẳng muốn phá vỡ hay thấy bức bối vì còn bận rộn suy nghĩ về mấy câu hồi nãy.
Đột nhiên, người đi trước tôi dùng bước, quay lại, dùng ánh mắt ấm áp như nắng mùa xuân nhìn tôi. Trong khi tôi đang hóa thạch thì khoảng cách còn lại giữa chúng tôi là…0 cm và, môi anh ta đã chạm vào môi tôi. Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại kéo dài rất lâu.
Mặt trời nhích dần về phía Tây, ánh dương đỏ rực bao phủ lấy cả một không gian rộng lớn. Tuy nhiên, tôi hoàn toàn không có tâm trạng để ý đến điều này vì tôi đã bị lạc. À không, còn cả tên mặt dày ấy nữa. Haizzz…Tự nhiên theo anh ta đi lòng vòng cho khổ thế không biết!
- Này! Đã tìm được đường ra chưa???
- Vẫn chưa! Công nhận nơi này rộng thiệt nha!
Trời ơi! Vẫn còn tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp ư? Anh ta bị tâm thần à?
- Trời sắp tối rồi đó!-Tôi tốt bụng nhắc nhở anh ta.
- Không sao! Yên tâm đi, còn có anh mà!-Lâm Thế Ưu quay sang tôi, nhoẻn miệng cười.
- Chính vì có anh tôi mới không an tâm đó!-Tôi nói nhỏ đủ bản thân nghe. Hức! Đói bụng quá à!
- Hiểu Nguyệt! Có phải chúng ta nên làm đám cưới sớm hay không?
Không biết có phải do đói quá hay không mà tôi nghe thành “Hiểu Nguyệt! Có phải chúng ta nên ra ngoài sớm hay không?” vì thế không chút chần chừ mà gật đầu ngay. Xời!
Trời tối…
Tôi sợ hãi đi nép bên cạnh anh ta. Mấy anh chị ma quỷ thân “iu” ơi! Làm ơn đừng có nhảy ra dọa chết em a!!! Em vẫn còn yêu đời lắm ạ! Có muốn dọa cư dọa cái tên đi trước ấy. Mặt anh ta rất là dày.
- A!-Người đằng trước đột nhiên hét lên. Hơ! Không phải linh ứng thế chứ???
- Chuyện gì?
- Không sao! Chỉ là đụng trúng cái cây.
- Ờ…
Nhưng hình như tôi thấy mặt anh ta không được ổn cho lắm…Anh ấy bị gì vậy???

CHƯƠNG 13: ĐỌC NHIỀU TRUYỆN VIỄN TƯỞNG LÀ KHÔNG TỐT!
- Em là trò gì thế hả???-Anh ta giọng nói khàn khàn, có phần bực bội. Cũng phải. Tôi cứ bám dính lấy anh ấy không bực mới lạ. Nhưng…tôi sợ ma!!!
- Hơ hơ…-Tôi bất đắc dĩ cười khan hai tiếng. Huhu…Sợ chết đi được!!!
- Nguyệt à! Lúc trước tôi nghe nói ở đây từng có người chết a!
- HẢ???? SAO????-Tôi xám mặt vội quay sang anh ta. Đừng có dọa tôi thế chứ!!!
- Em không biết? Haizzz…Lúc trước ở đây có người thắt cổ tự tử, kể từ đó người ta hay đồn ở đây thường xuyên có cái bóng trắng lướt qua…HẢ??? Hiểu Nguyệt! Em bị gì thế hả?
- Có…có người chết? HUHU…
- Á?! Sao…sao vậy?
- Tôi…tôi…tôi đọc truyện ma…nói rằng…người chết do tự tử thì âm khí rất nặng! Huhu…Thế Ưu…Chúng ta sẽ không bị nó bắt đi chứ?! Tôi sợ lắm!-Tôi ôm anh ta chặt cứng như sợ buông ra thì con ma đó sẽ nhào tới bắt tôi đi vậy.
- Đừng..đừng sợ!!!-HƠ! Tôi không nhìn nhầm chứ?! Sao tôi thấy anh ta đang nhịn cười nhỉ?
Lúc trước đọc nhiều truyện ma nên bây giờ trí tưởng tượng đâm ra phong phú quá mức. Nhìn cái gì trong đêm đen tĩnh mịch cứ ngỡ là quái vật. Khổ thân!
- Nào! Ngoan, đừng có sợ nữa! Buông tay ra xem. Có anh mà!-Lâm Thế Ưu nhẹ nhàng gỡ tay tôi ra. Thế nhưng, do tôi chỉ mãi suy nghĩ mà lát nữa nhìn lại thì chẳng thấy anh ta đâu. Huhu…Một mình tôi ư?
Thoáng chốc, có một chiếc khăn trắng bịt mũi tôi, lập tức chìm vào hôn mê.
Ui da…Đầu đau quá đi mất!!! Hic! Cái quái gì xảy ra thế???
Ơ…Ai? Ai dám trói tay tôi, lại còn bịt mắt tôi nữa chứ??? Đất nước này là nước dân chủ nha!!!
- Chị ơi! Con nhỏ trong đó tính sao hả???-Giọng một người vang lên.
Hơ hơ…Ai nói cho tôi biết có chuyện gì thế hả???
- Tại con nhỏ đó mà tao ra nông nổi này. Chắc tao phải chặt tay chặt chân nó cho bõ tức quá!!!...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» An Yên
» Anh có tìm em lần nữa không?
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Anh sẽ yêu em mãi chứ - Gào
» "Anh thầy" thuỷ tinh
1234...404142»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt