Snack's 1967
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trong nhà ăn, 2 kẻ “lịch lãm” cuối cùng cũng ăn xong bữa sáng, Tạp Trát Nhân buông khăn ăn nhìn thẳng vào anh trai, mở miệng với âm điệu tuy không thân thiết lắm nhưng cũng không lạnh lùng: “Trát Phi, em muốn thả Khả Khả đi.”

Trát Phi đã sớm nghĩ là chuyện Tạp Trát Nhân nhờ sẽ không bao giờ là chuyện dễ dàng nhưng vạn lần không ngờ tới chuyện lại có liên quan đến các con tin.

Trát Phi thở dài: “Không được đâu, cho dù hiện tại chúng ta còn chưa chính thức cùng chính phủ thỏa thuận trao đổi nhưng chúng ta cũng đã công khai nhận trách nhiệm về việc này. Bốn y bác sỹ mất tích qua 48 giờ nên mọi người đều biết họ nằm trong tay chúng ta, nếu giờ mà thả họ ra chẳng khác nào thừa nhận chúng ta thua, đối với cục diện chiến tranh mà nói, thì việc này sẽ làm chúng ta mất thế thượng phong. Hú cũng đừng quên binh lính của chúng ta có bao nhiêu người bị kẻ thù tắm máu.”

Tạp Trát Nhân gật đầu: “Những điều đó thì em hiểu, nhưng em chỉ muốn thả mình Khả Khả mà thôi, em sẽ cho người đưa cô ấy về thẳng đại sứ quán Trung quốc, ngoài ra còn bắt cô ấy phải thề là sẽ không khai bất cứ điều gì về Tổ chức của chúng ta cũng như về vụ bắt cóc này.

Em tin rằng chính phủ Trung quốc sẽ biết cách bảo vệ công dân của mình bằng cách đưa cô ấy về nước. Chúng ta có thể viết thư giả thích riêng cho Đại sứ quán Trung Quốc, em biết người Trung Quốc cũng không thích can thiệp vào chuyện nội bộ của quốc gia khác đâu, ngược lại nếu chúng ta lưu lại Khả Khả thì khả năng chọc giận chính phủ Trung Quốc sẽ cao hơn. Chúng ta hiện tại không sợ gì cả nhưng cần tập trung toàn lực đối phó với đội quân chính phủ, cần gì phải chuốc thêm địch nhân mới là Trung Quốc làm gì?”

Trát Phi thấy phân tích của Tạp Trát Nhân cũng không sai nhưng hắn lại lo lắng sang việ khác: “Anh lại cho rằng có Khả Khả ở trong tay chúng ta sẽ có lợiơn, chính phủ Trung Quốc nếu thực sự coi trong công dân của mình thì sẽ gây áp lực cho chính phủ Z quốc yêu cầu bọn họ đáp ứng điều kiện chúng ta, lúc đó con tin được thả, Khả Khả sẽ không bị thương tổn gì, cô ấy có thể đường đường chính chính trở lại tổ quốc, chú cũng không cần phải lao tâm khổ tứ như vậy.”

Tạp Trát Nhân cười lạnh: “Em có thể khẳng định là chính phủ lâm thời sẽ không bao giờ đáp ứng điều kiện của chúng ta đâu. Sinh mệnh của các con tin trong mắt chúng chẳng qua là cỏ dại mà thôi, cho dù chính phủ Trung Quốc có ra mặt tạo áp lực thì chính phủ cũng sẽ mặc kệ. Bởi chúng hiểu rõ chính phủ Trung Quốc không bao giờ vì cái chết của một người công dân mà trở mặt với họ, nói thật về điểm này chúng chả khác gì chúng ta cả, không bao giờ để ý tính mệnh của con tin. Em chỉ muốn cho Khả Khả một cơ hội sống, giống như việc cô ấy cho em cơ hội sống lần nữa.”

Trát Phi tuy rằng không có cùng quan điểm với Tạp Trát Nhân về vấn đề con tin nên vẫn ôm hy vọng mỏng manh, nhưng nghe em trai phân tích logic như vậy, hắn biết tứ đệ của hắn cũng khó có cơ hội sống sót trở về.

Trát Phi trầm mặc không nói gì nhưng trong lòng cực kỳ mâu thuẫn. Rất lâu sau hắn mới đi đến quyết định, nếu thực không thể cứu vớt sinh mệnh của tứ đệ thì phải cố quý trọng tính mạng của cậu em út này.

Trát Phi tâm tình rất khổ sở, hắn quên mất đang đứng ở nhà ăn, nơi có rất nhiều người qua lại mà quay ra xoa xoa Tạp Trát Nhân mà nói: “Chú cứ theo ý mình mà làm, về phía ba, anh sẽ nói giúp, chỉ hy vọng chú sẽ thấy thoải mái hơn khi sống trong gia tộc.”

Tạp Trát Nhân hiểu được ý của Trát Phi ngay lập tức, lần đầu tiên trong đời hắn không cự tuyệt sự thân mật gần gũi của anh trai tại nơi đông người. Những lời Trát Phi nói là thật, dù sao bọn họ cũng là anh em ruột, ngoài cha mẹ ra thì họ là những người thân duy nhất của hắn. Kể cả là tứ ca ủa hắn, dù từ nhỏ tới lớn cả hai không hề yêu quý gì nhau , thậm chí là chán ghét nhưng trong giây phút sinh ly tử biệt thế này hắn còn so đo hơn kém làm gì đâu?

Tạp Trát Nhân cầm lấy tay anh trai, cố gắng kiềm chế xúc động và nói 1 cách kiên định: “Em sẽ cố gắng hết sức cứu tứ ca, chỉ cần điều tra được anh ấy bị nhốt ở đâu, em sẽ nhất định đi cứu anh ấy. Dù việc trao đổi con tin bị thất bại chúng ta vẫn có thể tìm cách khác.

Trát Phi nhẹ nhàng gật đầu , vờ như đồng ý, nhưng trong lòng hắn hạ quyết tâm không bao giờ để cho Tạp Trát Nhân phải lần nữa rơi vào vòng nguy hiểm.

Việc ám sát Tổng tư lệnh vừa rồi cũng đã đủ đả thảo kinh xà, chính phủ lâm thời hiện tăng cường phòng vệ, Tạp Trát Nhân muốn đá úp bất ngờ đi chăng nữa thì cơ hội thành công cũng rất nhỏ. Hắn không thể nhìn em trai út đã không cứu nổi Tứ đệ thì chớ lại òn bị mất mạng không chừng, Tạp Trát Nhân là hy vọng của cả tương lai gia tộc này nên hắn không thể mạo hiểm với tính mạng của Tạp Trát Nhân được.

Khả Hoan không muốn ăn sáng mặc dù thức ăn ở đây ngon hơn ở bệnh viện nhiều, trong lòng cô khẽ thở dài, đúng là ở quốc gia này chỉ có người dân là chịu nhiều cực khổ nhất. Đợi bàn ăn được dọn đi, Khả Hoan dựa vào tường ngẩn người suy nghĩ, từ khi tới đây việc duy nhất cô có thể làm chỉ là ngồi suy ngẫm.

Phỉ Nhĩ và Đạt La bước vào, đập vào mắt họ chính là hình ảnh Khả Hoan hơi nghển cổ, mắt nhắm lại trông như đang dưỡng thần, hai người đều giật mình, không ngờ rằng Thiếu tá sai hai người bọn họ đến đón người lại chính là cô bác sỹ đã giúp họ hôm trước. Phỉ Nhĩ và Đạt La đồng thời dùng tiếng Pháp nói với Khả Khả: “Đi theo chúng tôi.”

Khả Hoan mở to mắt, quả đúng như cô dự đoán, ba tên sát thủ chưa tên nào bị bắt cả. Nghĩ đến đây khiến cô ngây ngốc một lúc, sau rồi lạnh lùng hỏi: “Đi đâu?”

Nếu bảo cô đi gặp tên đao phủ kia thì cô thà đập đầu vào tường chết tại đây luôn cho xong. “Thiếu tá muốn nói chuyện với cô, sau đó sẽ thả cô đi.” Chúng sẽ thả mình sao? Khả Hoan nhìn chằm chằm vào Phỉ Nhĩ và Đạt La, cơ hồ nghĩ mình nghe nhầm.

Phỉ Nhĩ lặp lại lần nữa để cho cô nghe rõ. Điều này không hỉ làm cho Khả Hoan kinh ngạc mà đến cả 3 cô hộ sỹ trong phòng giam đều há hốc mồm, nhìn Khả Hoan đi theo Phỉ Nhĩ rời nhà giam họ đều như lao ra song sắt, với theo nói:

“Khả Khả, cho chúng tôi đi với, xin cô cho chúng tôi đi với, xin cô đấy, Khả Khả…..”

Khat Hoan dừng chân, quay đầu lại cầm tay họ nói: “ Tôi sẽ không bao giờ đi 1 mình, có đi tất cả chúng ta cùng đi.”

Tạp Trát Nhân vẫn ngồi yên tại bàn thẩm vấn ngày hôm qua, nhìn thấy Khả Hoan bước vào hắn vẫy tay ý bảo cô ngồi xuống. Khả Hoan lạnh lùng nhìn hắn, miễn cưỡng ngồi xuống theo ý hắn.

Bài học hôm trước cô vẫn nhớ rõ, cũng không muốn bị nếm lại cảm giác bị thương tổn, Tạp Trát Nhân ôn hòa nói: “Cám ơn cô cứu tôi lần trước, tôi cũng không muốn cô bị cuốn vào cuộc chiến này, chỉ cần cô đáp ứng điều kiện tôi đưa ra, tôi sẽ cho người đưa cô trở về.”

Khả Hoan không nói gì nhưng trên mặt có thể đọc được hết ý nghĩ của cô, Tạp Trát Nhân biết cô đang rất khao khát tự do. Hắn đưa cho cô tờ giấy và nói: “Đây là điều kiện của chúng tôi, cô bắt buộc phải tuân thủ một cách nghiêm túc.”

Khả Hoan cầm lấy tờ giấy , đọc kỹ từng chữ tiếng anh được viết rất ngay ngắn gọn gàng, tuy nhiên nội dung bên trong làm cô cực kỳ tức giận, cô ném giấy lên bàn kiên quyết lắc đầu: “Không thể được, dù tôi không nói gì đi nữa thì ba cô hộ sỹ kia cũng sẽ nói, người Trung Quốc chúng tôi có câu: Giấy không gói được lửa, các ông đã làm bao nhiêu việc ghê tởm như vậy, tôi không thể coi như không biết gì được, tôi sẽ kể hết sự tình cho mọi người biết rằng các ông là một đám người vô nhân tính.”

Khả Hoan hăng say nói mà quên mất tình cảnh của mình, ở nơi này cô không được bộc lộ cảm xúc chân thực của mình mới là khôn ngoan.

Tạp Trát Nhân không có vẻ gì là tức giận, thản nhiên nói: “Tôi chỉ nói là thả cô mà thôi, còn 3 người kia thì không thể. Cô là bác sỹ nên chuyên tâm chuyện chữa bệnh cứu người, chính trị không nên quan tâm làm gì, đằng nào thì cô cũng chẳng thể hiểu được nó là cái gì.”

Khả Hoan cười lạnh: “Chính xác, tôi chẳng hiểu gì vì chính trị cả nhưng tôi hiểu được rằng phụ nữ và trẻ em là những người cần phải được bảo vệ, không phải là đối tượng để chém giết. Ông có gan giết người tại sao không co gan dám nhận mà phải ngụy trang dưới vỏ bọc chính trị làm gì?” Khả Hoan quả thực khinh bỉ hắn hết sức.

Tạp Trát Nhân không quan tâm tới mấy tội danh vớ vẩn này, điều làm hắn ngạc nhiên chính là sự dũng cảm của cô gái này, hắn trở lại vấn đề cũ: “Cô có nói gì đi chăng nữa thì tôi nghĩ cô cũng không cần thiết phải trở thành vật hy sinh trong cuộc chiến này, cô không phải là người dân ở đây, chẳng lẽ cô không muốn trở về tổ quốc của mình sao?”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Nhật ký chạy trốn tình yêu full
» Truyện Ngắn Không Thể Không Yêu
» Uk Anh Đểu,, Một Thằng Đểu Cũng Biết Yêu..!
» Cho anh và những xúc cảm chưa kịp gọi tên...
» Khi nào anh mới thôi quên em
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt