80s toys - Atari. I still have
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Cheng….. Cốc nước rơi xuống sàn nhà, ko vỡ nhưng làm nước lênh láng….. Băng quay về phía tiếng cốc rơi. Leader đang nhìn nhỏ với ánh mắt thích thú. Băng định bước tiếp……

- Ko thấy chân anh đang bẩn sao? Muốn đi thì dòn cho xong đã, cô em.

Ko một chút khó chịu, Băng chậm rãi quay người tiến về phía Leader. Mắt hắn nhìn dán vào từng nét mặt, cử chỉ của Băng. Nhỏ cúi xuống, lau nước trên sàn ngay cạnh bàn chân của Leader

- Cả chân anh nữa!

Băng đứng dậy khi lau hết nước trên sàn, vẻ như ko nghe gì tên tội phạm nói. Nhỏ chỉ làm tất cả việc của mình.

- Đứng lại!

Chân Băng vẫn bước. Leader giận dữ:

- ĐỨng lại!!!

Mấy chục con mắt nhìn về phía Băng, tất cả đều biết có chuyện hay ho sắp xảy ra.

Băng dừng chân quay người…….. bước về phía Leader, cúi đầu, chỉ đơn giản là…nhỏ quên cầm theo chiếc giẻ lau. Leader nhìn chằm chằm hành động và ánh mắt của Băng, nhỏ tỏ ra như ko thấy sự tồn tại của hắn. Khi Băng định đứng dậy, hắn chợt đưa tay, và….. nắm lấy cả mớ tóc của Băng. Nhỏ ko hề đứng thẳng dậy. Leader kéo Băng lại sát mình hơn:

- Gán to đấy, cô em!

Hắn buông tay ra…… và ngày lập tức, Băng định quay đi:

- Đừng vội…… ta nói chuyện đã, được không?

Giọng nói vô – cùng – nhẹ – nhàng củ Leader giữ chân Hải Băng lại. Nhỏ…nhìn thẳng và mắt hắn, như chỉ chờ một cuộc đối thoại ngắn.

- Mỗi ai mới bước chân đến đây, đểu được tổ chức một nghi lễ goik là lễ ra mắt. Chắc cô em không có lí do gì để từ chối?

Cả lũ tội phạm đã kéo lại, vô cùng khoái chí khi tên cầm đầu muốn chuyển thú vui.

- Lễ ra mắt đơn giản thôi, bất cứ một cô em nào sang đây đều được hưởng cả…. Để kỉ niệm cho lần đầu gặp em đầy thú vị này….

Leader rút từ túi quần ra con dao găm, bật ra chiếc lưỡi sác sáng loáng. Tay hắn vuốt trên mặt lưỡi con dao vả cẩn trọng và đáng sợ….. rồi bất chợt, hắn ném con dao lên bàn:

- Em chọn đi. Một là anh dùng con dao rạch 1 đường trên khuôn mặt xinh đẹp của em. Hai là….. em cầm chính con dao đó…tự rạch hết……. quần áo của mình ra.

Đằng sau vài tiếng cười vang lên.

Leader thả người dựa vào ghế, vẫn nhìn chằm chằm Băng.

- Đừng có làm mất thời gian của anh. CHọn lựa là một đặc ân lớn đấy. Nào. Trả lời đi. Một – hay- hai??

- Không – gì – cả!!

Băng vẫn nhìn tên tội phạm nguy hiểm, cái miệng xinh đẹp phát ra những tiếng nhẹ nhàng, ngắn gọn. Mặc kệ tên Leader chợt tắt nét vui thích. Hắn nhìn Băng bằng ánh mắt đáng sợ. Hăn đứng dậy và tiến lại phía Băng….. rất gần. Hắn đưa mấy ngón tay từ từ đẩy cằm Băng lên, ánh mắt nhỏ ngước theo không một chút sợ hãi hay mất bình tĩnh. Ở cự li gần, Leader một lần nữa ngắm rõ từng đường nét trên khuôn mặt ấy.

- Tên gì?

Băng im lặng, chỉ trả cho tên tội phmj một cái nhìn bình thản.

- Em có biết đang nói với ai không mà có vẻ hỗn xược thế? CHưa từng một ai dám làm thế với anh. Cho em cơ hội cuối cùng để anh hết bực mình…… còn không, đừng trách anh không thương hoa tiếc ngọc.

Leader ghé xuống gần mặt Băng hơn, đôi mắt đáng sợ nhưng giọng nói-vẫn nhẹ-nhàng.

- Em muốn tự cầm con dao lên hay anh sẽ cầm nó đây?

1s………2s……. Băng liếc nhìn đi chỗ khác….. một lần nữa coi như Leader chẳng-là-gì.

Mặt Leader tối sầm xuống. Hắn tóm lấy cổ áo Băng và lôi đi. Hắn hùng hổ bước trong rất nhiều anh mắt của lũ tội phạm. CHúng đều hiểu một tai họa sẽ giáng xuống đầu Băng và chúng rất có hứng chờ xem đó là gì……. Leader cứ kéo Hải Băng đi, thô bạo. Hắn dừng lại cạnh chiếc giường của hắn, nơi một cái tủ lớn được trùm kín bởi chiếc rido. Hắn liếc nhìn Băng, cái nhìn nham hiểm.

- Trước mắt, em nên biết…. thế nào là sợ hãi.

Hắn một tay giật phứt tấm rido ra, một tay nhận Băng sát vào chiếc tủ, mặt nhỏ áp sát và mặt kính, mắt nhìn thấy rõ phía trong tủ……. Lần đầu tiên, đôi mắt ấy không – thể – bình – thản nổi mà mở căng ra….

Trong chiếc tủ kính không kín hết……..một con trăn lớn………đang oằn mình trườn đến….. Con trăn to bằng nửa thân người, dài hơn 6m, màu loang lổ trắng đen. Nó trườn đến……. gần…. gần…… Cái đầu nó chạm vào thành kính……Đôi mắt nhìn Băng và cái miệng……mở to ra hết cỡ…..thấy rõ bốn chiếc răng nanh sắc nhọn trong khoang miệng……… Cái miệng mở to bằng cả khuôn mặt Băng……. Nhỏ nhìn chằm chằm và cái họng tối đen ngay phía trước mắt mình…..Nhỏ muốn vùng ra nhưng Leader quá khỏe, hắn nhấn chặt nhỏ và mặt kính. COn trăn đã bị bỏ đói 3 tuần……. Và nếu không có chiếc tủ ngăn cản, chắc chắn nó sẽ nuốt chửng cả người Hải Băng.

……Leader buông tay, Băng ngã phịch xuống đất, lần đầu tiên khuôn mặt ấy hiện rõ sự hốt hoảng….. toàn cơ thể khẽ run lên. Con trăn trườn đi trong chiếc tủ, thấy khó chịu như vừa mất một con mồi ngon. Leader nhìn con trăn, bàn tay thô bạo của hắn lại túm lấy gáy áo Hải Băng lôi lên

- Seiky. Tao chưa thể tặng mày con mồi hấp dẫn này được. Nhưng đến một lúc nào đó, tao thấy khó chịu…… thì tao cũng có thể nghĩ lại đấy.

- Thấy chưa? Không phục tùng anh…..sẽ khó sống lắm.

……………

7 giờ tối. Băng bước từng bước mệt mỏi trên hàh lang đi về khu A. Nhân lúc tên Leader không để ý, nhỏ đã lén đi. Cả một ngày không được ăn gì, phải làm việc hì hục từ sang đến chiều, phải chịu làm rất nhiều trò chơi trước mặt lũ tội phạm, thật sự Băng chẳng thấy dễ chịu gì. Dù thế thì lúc này, nhỏ cũng lấy lại vẻ thản nhiên trước khi trở về khu A. Cái lạnh đã bắt đầu thấm vào da thịt Băng…..Nhỏ rút từ túi ra hộp thuốc nhỏ màu trong suốt. Mở nắp và bỏ một viên vào miệng.

” – Ta không muốn em phải sử dụng thứ thuốc nguy hiểm này nữa. Ít nhất là khi ở bên cạnh ta….. em sẽ không bao giờ phải đụng đến nó. Dù đến bất cứ nơi lạnh lẽo nào trên thế gian này…. vòng tay ta cũng sẽ dang rộng……để sưởi ấm cho em………”

Băng bước đều đều trên hành lang vắng lặng. Giọng nói của một người chợt ùa về trong tâm trí. Nhưng nó lập tức tan biến vào không gian…..

Băng mở cửa….. chân bước vào phòng ăn.

Chát!!!!

Chưa hiểu rõ chuyện gì, chưa kịp nhìn thấy ai, một cái tát trời giáng đã bay thẳng đến làm Băng suýt nữa chũi vào cửa.

- Mấy giờ rồi mà mày mới về đây? Mày muốn cậu hai chết đói phải không?……Nếu mày còn im khi tao hỏi….

Băng đã đứng thẳng dậy nhìn cô quản gia:

- Bên khu B……

Chát!!!!

Một cái tát nữa mạnh hơn và lần này làm Băng ngã xuống đất, má lằn đỏ năm ngón tay.

- Tao đã bảo mày nói chưa? Con xấc xược! Mang cơm cho cậu hai! Và trở về đây sau 10 phút!

………..

Băng bê khay đồ ăn……chậm rãi bước đến phòng 102….

Nhỏ đặt khay đồ ăn lên bàn kính, liếc nhìn người con trai ấy trong khoảnh khắc, rồi quay đi. Phong vẫn vậy, ngồi trên thành cửa sổ nghe nhạc….. và chỉ nghe nhạc thôi.

- Trễ quá đấy! Nếu lặp lại lần nữa, tôi sẽ không để yên! – Tay quản lí của Phong bước ra…. đã kịp nhận ra cô gái mang đồ ăn đến là ai. Băng vẫn tiếp tục bước hướng đến cửa.

- Không còn cậu ba, chắc cũng không sống dễ dàng…..

Băng khựng lài 1s……. rồi lại bước……

Quản lí quay lại nhìn Phong:

- Thật sự…. caaujc hủ không hề chú ý…. đến cô gái bí ẩn này sao?

Lời tay quản lí vừa dứt….. đôi mắt CHấn Phong….. từ từ mở ra….. nhfn như xoáy vào chiếc cửa sổ màu bạc….. ánh nhìn vô hồn.

……Băng trở lại phòng ăn của người làm….. Như và đám giúp việc đang cùng ăn tối. Băng định đi lướt qua…..

- Đứng lại!!….. Tao bảo đứng lại!!

Như đẩy ghế đứng dậy, quay ra nhìn Hải Băng, ánh mắt khó chịu:

- Mày chậm 3 phút! Muốn ăn gì không?

Àoo…
.
Cả bát nước canh đang nóng dội vào mặt Băng. Nước chảy từ tóc, mặt xuống áo….. NHỏ đứng nguyên không phản kháng. Cô quản gia ném luôn cái tô xuống sàn….. nó vỡ toang.

- Chỉ là phần thưởng nhẹ nhàng khi mày làm sai ý tao. Đừng có tưởng mày được sướng như lúc còn cậu ba….. Là do mày tự chuốc lấy thôi. GIờ thì….. dọn chỗ này đi.

Như ngồi xuống bàn….. ăn tiếp.

Ở một chỗ…… An vẫn ăn hết sức thản nhiên…..

……..

- CHó mà cũng định ngủ cùng phòng với chủ sao? hahaha….

- Người mày thế này thì phòng bốc mùi len mất. CÓ cần mai tao dựng cho cái ổ mà nằm không?

- Ổ gì?

- Ổ chó mới đẻ đấy…..

- hahaha….. tao không biết nó nằm vừa cái ổ chó cơ đấy.

Băng không để tâm những lời nói ác ý của mấy cô giúp việc. NHỏ ra khỏi phòng ngủ của người làm. Tốt hơn hết là ngủ ngoài ban công. Nếu trở lại căn phòng ấm áp của CHấn Nam. Băng sẽ còn mệt mỏi hơn với những kỉ niệm rất gàn chỉ chực hiện về. Zkilico không phải loại thuốc có thể dùng nhiều và có tác dụng lâu dài….. có nghĩa Băng sẽ phải chịu lạnh gần nửa đêm….....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Đừng khóc, hãy vui lên vợ nhé
1234...434445»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh ở đâu? người em yêu nhất
» Ban công Leng Keng - Chi Chan
» Bạn sẽ làm gì nếu tớ thích bạn
» Cánh cửa sau những ký ức bộn bề đã khép
» Chị... sẽ phải gọi em là anh!
1234...101112»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt