Và người-lạ là một người trong số đó, hẳn là người đặc biệt.
Cái khoảng cách nửa xa nửa gần, lúc muốn gặp thì không thể gặp mặc dù biết người đó chẳng cách mình bao xa, vẫn đang tồn tại và hít thở chung một bầu không khí đôi khi làm nó trở nên khó chịu. Phải rồi, vì mối quan hệ này chẳng có nổi một cái tên thì lấy cớ gì đòi đi gặp người ta?
Nó thấy nhớ và bắt đầu tin rằng chuyện nhớ nhung muôn đời là chuyện của thiếu nữ tương tư. Nó vẫn an nhiên học tập và làm việc, ôm một nỗi nhớ hờ trong những quãng giờ nghỉ giải lao ngắn ngủi. Nó tự nhủ:
“Đơn phương cũng tốt mà, đâu có gì là sai nhỉ?”
Trong những lần gặp mặt, nó nhận ra má nó dường như hồng thêm một chút, môi mỉm cười tươi hơn và mắt híp lại vì cảm giác hạnh phúc. Người lạ luôn lắng nghe và thấu hiểu, luôn kể cho nó những câu chuyện cười, luôn đưa ra những lời lẽ đúng sai. Nó thấy ấm lòng hơn khi có một ai đó quan tâm đến mình, một người chịu bỏ ra hàng giờ đồng hồ để lê la hàng quán cùng nó mặc dù lịch làm việc của người đó rất bận.
- Làm sao đây nhỉ, thời gian tới tớ bận mất rồi, không thể cùng cậu đi chơi nữa…
- Có phải là đồ án tốt nghiệp không?
- Ừ.
- …
- Nhưng sẽ gặp lại cậu vào trận đầu tiên của mùa bóng mới nhé! Hứa đấy!
Người lạ khẽ chạm vào tay nó, trên con đường ngập xác bằng lăng, nó thấy gió đêm thổi hun hút và giọng nói nghe buồn buồn.
- Hứa rồi nhé!
Bàn tay lạ rụt rè trở lại, nó đi nhanh hơn trên con đường phủ màu vàng nhạt từ ánh đèn cao áp. Những bước chân càng nhanh khiến gió ùa về càng mạnh, mạnh đến nỗi làm cho mắt nó trở nên hoe đỏ.
Cảm giác chuẩn bị rời xa một người thật đáng sợ. Đáng sợ hơn nữa là cái cảm giác chơi vơi không biết vô định nơi nào. Rõ ràng chẳng là gì của nhau cả, song lại thấy quan trọng hơn rất nhiều thứ quan trọng khác. Rõ ràng chẳng ai chọc cho nó hờn rồi phải khóc, thế mà nước mắt cứ tự nhiên lăn trên gò má một cách bướng bỉnh vô cùng.
Người lạ khuất sau cột đèn, khuất luôn trong những chặng đường sau của nó. Những trận đấu đầu tiên của mùa bóng mới, nó mặc trên mình chiếc áo của đội tuyển mà cả nó và người lạ đều hâm mộ cuồng nhiệt, ra quán café quen, nơi mà nó và người lạ gặp nhau lần đầu, cũng là điểm hẹn của những lần sau đó. Nhưng chỉ có mình nó trơ trọi, không tin nhắn, không cuộc gọi, không có bất kỳ cái hẹn nào từ người được lưu trong danh bạ là “người lạ” – một người lạ rất khác xuất hiện trong cuộc sống của nó.
Đã có lúc nó chờ đợi và ôm hy vọng mong manh sự xuất hiện trở lại của người lạ, nhưng tuyệt nhiên không có. Cũng đã có lúc nó ngốc nghếch lo lắng và viện đủ mọi lý do bênh cho người lạ, rằng vì rất bận, rằng vì còn nhiều chuyện phải làm… Nhưng sự thật thì chẳng ai quá bận để quan tâm đến một người quan trọng. Chỉ là nó tự ôm hy vọng và tự thổi bùng lên hy vọng mà thôi, với người lạ, nó chưa từng là một ai đó quan trọng.
Những trận đấu sau cho đến hết mùa giải, nó vẫn giữ thói quen chờ đợi. Nhưng thay vì chờ đợi lời hứa của ai đó đã từng chắc chắn thực hiện, nó chờ đợi cho tim mình tìm đến với một miền bình yên khác. Nó chắc mẩm rằng nó sẽ cần nhiều hơn thời gian của mối tình đầu để xua đi ám ảnh về một thứ tình cảm vừa thoáng qua. Nó trân trọng những gì trong quá khứ, bởi quá khứ là nền tảng để tạo dựng tương lai mà. Ai đó đến và đi trong cuộc sống của nó cũng giống như những sứ giả mà cuộc sống này ban tặng. Họ sẽ ở lại nếu họ thấy đó là điều cần thiết và sẽ ra đi nếu họ đã hoàn thành xong sứ mệnh của mình.
Có thể người lạ là một sử giả dễ thương và đáng mến vô cùng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một vị sứ giả ghé ngang qua mà thôi. Người phù hợp sẽ là người đi cùng nó một đoạn rất dài, dài đến độ không đếm nổi thành ngày thành tháng, và là người sẽ không dễ dàng rời bỏ nó đi, bởi xứ mệnh của người đó là luôn luôn ở lại.
Nó nhoẻn cười, những hình ảnh cũ về một người vừa-mới-cũ trong tâm trí không làm tim nó đau hơn nữa, chỉ có nước mắt nhạt nhòa và khuôn mặt xinh xắn vẫn nở một nụ cười. Với nó, người lạ là một vị sứ giả đi ngang qua trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng có thể có ai đó khác đang chuẩn bị bước vào cuộc sống của nó sẽ là một người thực hiện một sứ mệnh rất dài và rất lâu…
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ