Old school Easter eggs.
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


- Cậu… ra ngắm hoa trứng cá cùng tớ một lúc rồi về.

Rồi không đợi Thư kịp trả lời, Duy đi lại gần cầm nhanh vào cổ tay Thư và kéo về phía cây trứng cá góc sân trường. Thư ngỡ ngàng đến nỗi chỉ biết bước nhanh theo Duy. Hai đứa cùng trèo lên cây trứng cá và chọn một cành lớn để ngồi.

Cây trứng cá mùa này đang ra hoa, chưa có quả, chỉ có những bông hoa trắng năm cánh nhỏ li ti xinh xinh, và có lẽ đây là lần đầu tiên Thư nhận ra hoa trứng cá đáng yêu như thế. Sao lại có cảnh tượng này xảy ra nhỉ, Thư đang ngồi cạnh người mà chưa một lần Thư dám bắt chuyện dù rất muốn.

Cảm giác nghi hoặc quá! Thư chạm khẽ vào bông hoa trứng cá trong tầm với, những cánh hoa bung rơi, Thư khẽ rụt tay lại như hối hận vì vô tâm làm những cánh hoa rụng sớm. Duy ngồi cạnh, không nói gì, chỉ nhìn Thư rồi mỉm cười. Một lát, thấy Thư không nói gì, Duy bèn lên tiếng:

- Cậu có thấy hoa trứng cá đẹp không?
- Uhm, đẹp rất giản dị. Nhưng…
- Nhưng sao?
- Đẹp nhưng mong manh quá… chỉ chạm khẽ đã tự buông rơi rồi…

Duy lại cười:

- Cậu đa cảm và lãng mạn quá! Ơ, bác bảo vệ… Cúi xuống!

Cả hai cùng cúi xuống bất ngờ quá nên va đầu vào nhau, Thư hơi đau, đang định kêu thì thấy Duy đưa tay lên môi ra hiệu im lặng. Hai đứa theo dõi theo bác bảo vệ qua kẽ lá đến khi bác kết thúc buổi “tuần tra” và trở về phòng của mình, cả hai ngẩng đầu lên và bật cười. Những ngại ngùng ban đầu bị tiếng cười làm tan biến, Thư tinh nghịch:

- Cậu gan thật! Nếu bị bác bảo vệ bắt được đang trèo cây thì sao?
- Oh, yên tâm cùng lắm thì chỉ bị cảnh cáo thôi. Với lại…
- Với lại sao?
- Tớ trèo nhiều lần rồi, cũng bị cảnh cáo nhiều rồi. Mà bác bảo vệ hiền lắm!
- Không ngờ cậu cũng nghịch vậy đấy! - Thư chợt nhớ ra lúc Duy bị đau tay ban nãy - Mà tay trái của cậu còn đau không?
- Sao cậu biết?
- Tớ…

Thấy Thư bối rối, Duy mỉm cười như hiểu ra một điều gì đó:

- Còn hơi đau… Hình như bị bong gân nhẹ thôi.
- Cậu đưa tay đây!

Duy không hiểu Thư định làm gì chỉ đưa tay trái cho Thư như vô thức. Thư mỉm cười, cầm tay Duy đưa lên gần miệng và thổi nhẹ vào chỗ bị đau. Thư có cảm giác tất cả hành động của mình đang bị chi phối bởi một trái tim không biết nghe lời nhưng mặc kệ… Duy đang ở rất gần Thư, không phải chỉ là hình ảnh Duy qua ô cửa sổ, và Thư không nghĩ được nhiều điều nữa.

Còn Duy thì rất ngạc nhiên trước hành động của Thư, cái cảm giác ấm ấm nhột nhột của hơi thở khi chạm vào da tay làm tim Duy có cảm giác như muốn lặng đi. Sau vài cái thổi nhẹ, Thư cười giải thích cho cái gương mặt không hiểu gì của Duy:

- Mẹ tớ bảo khi bị đau, cái miệng sẽ giúp cái tay bớt đau. Tớ đang thử xem có linh nghiệm với cậu không.
- Uhm.
- Hì. Có đỡ đau không?

Duy lúc ấy mới hiểu và lại cười tinh nghịch, cậu khẽ lúc lắc cổ tay và nói:

- Hình như hết đau thật rồi!
- Ơ, giỏi nịnh.
- Thật đấy! Thôi mình về đi, cổng trường sắp đóng rồi!

Thư và Duy cùng ra về. Và trong giấc mơ của ai đó, ngày hôm ấy có những cánh hoa nhỏ xinh bay vào. Và có một ai đó chỉ một buổi chiều đã mắc phải thói quen, mỗi khi cái tay nhói đau lại đưa lên gần miệng để thổi khẽ…

*
Cũng sau buổi chiều hôm ấy, Thư không cần phải chờ đến những giờ thể dục để được nhìn thấy Duy nữa mà bây giờ, tiết thể dục còn lại của năm lớp 12 được các thầy đặc cách cho học sinh ngồi trong lớp ôn bài cho kì thi tốt nghiệp và đại học. Thư vẫn không bỏ được thói quen thỉnh thoảng nhìn ra sân thể dục nhưng bây giờ góc sân có cây trứng cá cũng trở thành một vị trí khiến ánh mắt Thư dừng lại.

Những buổi chiều tan học, dù không phải trực nhật, Thư và Duy vẫn cùng nhau ngồi lại, lúc thì trên cành cây trứng cá, lúc thì dưới gốc cây xà cừ giúp nhau ôn bài rồi kể chuyện cho nhau nghe. Ngày trước, lúc tự nhận Duy làm Idol, Thư không hề nghĩ rằng Duy lại dễ gần đến thế! Duy vui tính, tinh nghịch có những lúc đi ngang qua cửa sổ lớp Thư, Duy tinh quái đưa nhanh cho thư một trái ổi hay một cái kẹo mút mà không ai biết.

Đã có lần Thư hỏi tại sao Duy lại yêu bầu trời, Duy chỉ mỉm cười nói rằng: một ngày nào đó cậu sẽ biết. Đã có lúc Thư sợ rằng nếu Duy biết Thư thích Duy thì hai đứa sẽ không còn vô tư và hồn nhiên như hiện tại. Nhưng dù cố gắng che giấu đến đâu Thư cũng không thể bắt tim mình không loạn nhịp lúc Duy cầm tay Thư cùng chạy khi bị bác bảo vệ bắt quả tang cả hai đang ngồi vắt vẻo trên cây trứng cá, không thể ngăn hai má nóng dần lên khi Duy cầm ngón tay bị dao cứa của Thư lên và thổi khẽ.

Và Thư nhớ, nhưng không thể tả được cảm giác khi lên văn phòng lấy giấy báo dự thi của cả hai đứa, trên phần nguyện vọng 1 của cả hai là cùng một trường đại học. Là trùng hợp ngẫu nhiên ư? Thư chấp nhận đáp án đó nhưng vẫn có cảm giác vui vui. Khi Thư đưa giấy báo dự thi cho Duy, nhìn vào mắt Thư, Duy đọc được những suy nghĩ của cô bạn, mà thực ra là từ trước đến giờ hình như chưa bao giờ cô bạn ấy giấu được ý nghĩ của mình không lộ ra trong ánh mắt.

Người đâu mà ngây thơ đến lạ. Duy không giải thích thêm điều gì chỉ khẽ xoa đầu Thư và bảo: cùng cố gắng nhé! Thư hơi bối rối, đưa tay vuốt lại chỗ tóc vừa bị Duy làm cho hơi lộn xộn, Duy làm cho Thư có cảm giác mình bé đi và được che chở chỉ vì những cử chỉ rất nhỏ.

Đã có lúc Thư thấy mình giống một bông hoa trứng cá, cánh hoa chỉ cần chạm nhẹ đã rơi và những cử chỉ thân thiết một chút thôi của Duy cũng làm Thư cảm thấy xôn xao và bâng khuâng quá! Lại có thêm một động lực để cố gắng rồi…

Và trời cũng không phụ lòng người. Cầm giấy báo trúng tuyển trong tay, Duy gọi điện ngay cho Thư và cả hai cùng hạnh phúc hét ầm lên qua điện thoại. Tối hôm ấy, Duy nhắn tin:
- Trứng cá ở trường chín nhiều lắm rồi đấy! Cậu có muốn ăn không?
- Khi nào?
- Mai nhé! Bọn mình cùng đến lấy sổ đoàn luôn.
- Ok! Mai gặp cậu nhé!

*
Hôm sau, Thư đến trường cấp 3 nhưng chưa thấy Duy đâu. Từ xa nhìn cây trứng cá đầy những quả đỏ li ti, Thư mỉm cười và chạy về phía đó. Cảnh giác nhìn vào phòng bảo vệ, thấy bác bảo vệ còn đang mải xem một trận bóng đá, Thư an tâm trèo lên cành trứng cá quen thuộc. Ơ kìa, có một bức thư được gài ở cành ngay đó. Nó ghi là “gửi Thư”… Thư mở ra đọc, là một bức thư dài:

“Ngày lớp 10, có một lần trong giờ thể dục, bất chợt nhìn về phía cửa sổ của lớp 10A8. Uhm, tớ thề lúc ấy như có người giục tớ nhìn về phía đó! Tớ thấy một cô bé bị đứng gọi lên trả lời, tớ không nghe được câu trả lời của cô bé ấy chỉ nghe thấy tiếng cười rộ lên của cả lớp. Tự dưng tớ tò mò kinh khủng. Giờ ra chơi, ngồi trong canteen trường, tớ đành lại hỏi đứa bạn tớ quen cũng học 10A8, nó kể:

- Thầy Dũng dạy Giáo dục công dân đang giảng bài về Tình yêu (hình như ấy là bài Giáo dục công dân hay nhất nhỉ) vậy mà không biết cô bé ấy lơ đãng thế nào mà không để vào đầu một chữ nào. Để lớp học thêm hấp dẫn, thầy hỏi định nghĩa của từng người về tình yêu rồi không hiểu cô bé ấy làm gì mà lại thu hút ánh mắt của thầy.

Bị gọi tên, cô bé ấy ngơ ngác đứng lên, thầy nghiêm khắc nhắc cả lớp im lặng nên không ai dám ho he nhắc bài cô bé đó. Biết thừa cô học trò của mình không nghe giảng, thầy Dũng chỉ hỏi duy nhất hai từ:

- Là gì? (Ý thầy là “tình yêu là gì ấy”)

Cô bé ấy tròn xoe mắt nhìn thầy giáo và lấy hết dũng khí, ngập ngừng trả lời:

- Là…. bầu trời ạ!

Cả lớp bật cười vì câu trả lời ngộ nghĩnh ấy, và nghe kể lại… chính tớ cũng thấy ấn tượng vì câu trả lời đó.

Sau hôm ấy, tớ hay nhìn lên bầu trời hơn. Và sau rất nhiều năm tớ đã chọn cho mình được gam màu ưa thích là màu xanh lam - trắng – màu của bầu trời và những đám mây. Khi được hỏi tại sao thích nhảy cao, tớ nhớ đến cảm giác khi tớ tung người bay qua xà, mở mắt ra… tớ thấy bầu trời rất gần… và cũng vì thế mà tớ yêu môn nhảy cao hơn.

Cậu đã hỏi tớ vì sao tớ thích bầu trời nhỉ, hình như là… vì cậu. Xin lỗi vì không nói điều này cho cậu biết sớm hơn. Và cám ơn buổi chiều trực nhật ấy, không có nó không biết khi nào tớ mới dám bắt chuyện với cậu...”

Lá thư bị bỏ lửng bởi dấu “ba chấm”, Thư bất ngờ và xúc động đến ngỡ ngàng, Thư ngó dáo dác xung quanh tìm Duy. Bỗng điện thoại rung:

- Cậu đọc hết rồi à?
- Cậu đang ở đâu?
- Cành cây trứng cá là vị trí bí mật của tớ từ hồi lớp 10 đấy! Cậu biết tại sao không? Vì từ đó có thể nhìn rất rõ một người ngồi cạnh cửa sổ.

Thư nhìn về phía khung cửa sổ quen thuộc của mình. Duy đang ngồi đúng vị trí mà Thư từng ngồi. Duy cười tươi khi thấy Thư nhận ra mình. Nhìn nụ cười ấy từ xa, mà sao… Khẽ chớp mắt, Thư lại thấy có nước mắt rơi. Thư mỉm cười, khẽ lau nước mắt và nói thật nhỏ qua điện thoại:

- Cậu có biết cậu là người khiến tớ bị thầy gọi lên hỏi : “Là gì” không đồ ngốc này!
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Tình Đầu, Sau 1 Đêm Trắng Và Phát Hiện Ra Sự Phũ Phàng
» Truyện : Hạnh phúc Không bắn, không trúng bia!
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
» Vút bay trong gió
» Vũ điệu bồ công anh trong gió
1234...789»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt