The Soda Pop
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


''Đi ăn với một người đàn ông…’’, tôi lẩm nhẩm trong đầu, "có sao không nhỉ?", lâu lắm rồi tôi chưa đi ăn ở ngoài và lần cuối cùng là đi với bố. ‘’Chỉ có hai người thôi ư...’’, tôi lại lẩm nhẩm, ‘’đã bao giờ đâu nhỉ...’’. ‘’Bình tĩnh nào…’’, tôi tự nhủ, bạn bè thôi mà. Đi cạnh Ka, trong đầu tôi chìm ngập hình ảnh anh, khuôn mặt hút hồn và giọng nói trọ trẹ, ngập ngừng của anh. Để rồi không hiểu tại sao tôi lại gọi thức uống tráng miệng là café. Ka bụm miệng cười, nheo mắt nhìn tôi, ‘’Sao thế em, café ư, nó sẽ làm giảm vị giác của em đấy, mình còn bao nhiêu món ngon. Nước cam nhé?’’ Tôi gật lấy gật để như một con ngốc.

Rõ ràng là những lúc trò chuyện rôm rả khi chat chit khác hẳn với lúc nói chuyện trực tiếp bên ngoài. Vẻ ngoài tự nhiên của Ka cũng khó cho tôi được cảm giác dễ gần ngay được. Khi khó vào đề một câu chuyện, chúng ta thường mào đầu bằng những chuyện thời tiết vẩn vơ. Ka nói anh đã quen với kiểu thời tiết ẩm ương rất đặc trưng của Hà Nội. Anh yêu lắm lớp sương mù trắng lạnh giá của sáng sớm, thật là lãng mạn biết bao khoảnh khắc giọt mưa rơi tí tách bên mái hiên vào buổi chiều muộn nữa. Bữa ăn tối nhẹ nhàng trôi đi và không biết khả năng lợi khẩu của tôi đã biến đi đâu ngay lúc tôi cần.

Trong lúc ăn, để có chuyện mà nói, Ka nhận xét rằng phụ nữ Việt Nam thật thông minh, đơn cử như cô chủ cửa hàng ăn này mà anh quen. Tôi lật giở thực đơn của nhà hàng này một lần nữa, gần 100 món ăn, đầu bếp nhà hàng này ba đầu sáu tay thật, hoa cả mắt. 100 món ăn - phong phú thật, nhưng chỉ sử dụng chừng nào đấy số nguyên liệu thôi, Ka phân tích. Cái cốt là những món ăn đặc biệt ngon đã được nhà hàng gây ấn tượng trong menu này bằng cách in màu và miêu tả xem nó ngon như thế nào. ‘’Như lúc nãy em chọn Rossini ấy, trong lúc chờ chắc hẳn đã có tí chút tưởng tượng nó hấp dẫn thế nào.’’ - Ka cười và đánh mắt nhìn tôi, muốn khẳng định mình đúng. Rossini… Rossini… món ăn Tây tôi chưa từng ăn bao giờ… ‘’Phi lê bò Úc áp chảo hai mặt, bỏ lò cho đến khi chín tới để đạt được hương vị đậm đà thơm ngọt. Gan ngỗng béo của Pháp rán vàng đều. Cả hai ăn cùng khoai tây chín dầm nhuyễn với kem tươi. Tất cả quyện trong sắc đỏ ngọt ngào của nước sốt mang hương vị rượu vang và lá pennies. Rossini đang chờ để được tan chảy trong miệng bạn’’. Và món ăn này đã nhảy ra khỏi đĩa và tan chảy trong miệng tôi rồi. Tôi vẫn không ngừng lắng nghe Ka nói và thầm thán phục sự tinh tế của anh chàng này.

8h tối, còn quá sớm để kết thúc một lần gặp mặt tuyệt với như hôm nay. Ka mời tôi về nhà. Phòng anh đơn giản, nhẹ nhàng, thanh lịch, treo nhiều tranh mành, nó cho tôi cảm giác mát mẻ và thanh bình. Anh mời tôi một cốc café khi tôi đang ngắm nhìn khung cảnh thành phố về đêm. Lúc này, trong lòng tôi đã bớt đi nhiều ngượng ngập. Tôi ngỏ ý khen khăn phòng tuyệt vời của Ka, anh cười, vẫn nụ cười nhẹ nhàng mỗi lần tôi gặp anh ở quán café. Tôi sẽ phải lòng nụ cười ấy mất!

'’Em không biết nhiều loại cà phê cho lắm, nhưng hình như mùi vị của cốc café này khác với loại café em thường uống.’’

'’Có lẽ em hay dùng café Robusta. Đây là café Abrica. Cả hai loại đều là những loại café phổ biến, nhưng Abrica ưa sống ở những vùng cao hơn, khí hậu mát mẻ nên thơm ngon hơn. Robusta thì lại chống chọi được với những vùng khí hậu ẩm, khô.’’ Ka xoay xoay cốc café của mình trên tay và nói một cách say sưa.

'’Ra thế.’’ Tôi gật gù.

'’Nếu phối trộn cân bằng hai loại café này, giữa tính thanh chua của Abrica và thể chất đậm đà của Robusta thì ta sẽ có một loại café hoàn hảo. Lần sau ghé nhà tôi, tôi sẽ mời em!’’

'’Giống như một cuộc gặp gỡ có duyên!’’. Tôi đá lông nheo với Ka.

'’Tiếng Việt thật là đẹp, có duyên - tôi biết từ này.’’ - Ka cười đắc chí.

Tôi cũng mỉm cười với anh và thoáng mơ mộng về những lần gặp sau thật vui vẻ như thế này. Những ngày tiếp theo trôi qua với nhịp điệu nhẹ nhàng. Công việc part-time của tôi vẫn ổn. Gặp được một người như ông chủ quán của tôi làm tôi có khao khát ngày nào cũng có thể lên danh sách vô vàn điều phải hỏi để được nghe ông nói. Ka vẫn đến quán thường xuyên, mỉm cười nhiều hơn với tôi. Anh đã ngỏ ý sau giờ làm ca chiều nay sẽ đón tôi về.

5h chiều - giờ của tắc đường, xô đẩy và chen chúc. Từng phút trôi qua, tôi thật sự trông chờ giây phút Ka đến. Đã mười, rồi mười lăm, hai mươi phút, có lẽ anh đang đi trên đường. Ba mươi phút rồi, tôi có nên gọi cho anh không, nhưng nhấc điện thoại nghe giữa lúc đường sá đông đúc này cũng thật là nguy hiểm. Gần một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi có gọi cho Ka nhưng anh tắt máy. Tôi vẫn liên tục gọi cho Ka ngay sau đó nhưng vô ích. Tôi hơi hoảng hốt, nếu Ka là một chàng trai Việt Nam, tôi sẽ không bất an đến thế. Trời đổ mưa và tôi có cảm giác chiếc điện thoại trên tay tôi nặng như đá. Tôi sẽ thấy gì đây... ngoài màn mưa đang ướt đầm đôi mắt tôi. Có lần Ka đã bảo, khi lo lắng hay sợ sệt, anh sẽ hát. Tôi cố hát, cố cất lên một bài hát nào đó mà ngay lúc đó tôi có thể nhớ để chờ Ka đến, cố chặn lại những suy nghĩ linh tinh dại dột đang ùa đến trong đầu. Tôi cố soạn một tin nhắn cho Ka trong khi hai tay đang run lên,’’Anh đang ở đâu?’’, bàn tay lâu ngày quen nhắn tin với Tiếng Việt không dấu đang cố tìm dấu hỏi luống cuống cả lên.

Cuối cùng thì cơn mưa rào cũng tạnh, cũng là lúc Ka vừa đến. Tôi định òa khóc như một đứa trẻ nhưng trông bộ dạng hớt hải của Ka lúc đó, tôi kìm nước mắt lại. ‘’Anh cố tìm một cái áo mưa đôi màu da cam em thích nhưng tìm mãi không thấy, đường thì đông quá mà điện thoại thì hết pin. Anh xin lỗi, anh rất xin lỗi.’’ - Ka phân trần. Tôi mím chặt môi cố không để nước mắt rớt ra. Nước mưa nhỏ xuống từ mũ bảo hiểm, đầm đìa khuôn mặt anh, chảy đẫm cả cổ áo có ‘’trái cấm’’ đang đưa lên đưa xuống rất nhanh khi nói. Ngay lúc này, tôi tưởng như đã học thuộc được đường nét cơ mặt anh khi chuyển động, rằng khi anh cười thì sẽ như thế này, khi lo lắng thì sẽ thế kia…

Chúng tôi cùng nhau đi hối hả trên đường. Khi lao xuống dốc, tôi như rụng tim, bần thần vì cây sưa trắng mê mải giữa lòng Hà Nội bạc phếch vì mưa bẩn. Tôi níu chặt lấy áo Ka như níu chặt cái cảm xúc đang dâng tràn trong tâm hồn. Trời vẫn đang rất lạnh, áo tôi đã ngấm nhiều giọt nước mưa lúc nãy. Đầu óc tôi lúc này vô cùng mông lung. Chúng tôi ghé vào quán café cũ, nơi hai đứa từng không hẹn mà gặp. Tôi chủ động ngồi gần bên Ka. Anh vẫn bắt đầu câu chuyện bằng những lời kể về thời tiết quen thuộc, giọng Việt Nam trọ trẹ nhưng ấm áp dễ thương.

Vốn thể chất yếu, cơn mưa chiều nay đã làm tôi rất mệt mỏi. Tôi vẫn muốn nghe Ka nói, nhưng không thể. Tôi dựa đầu vào vai anh, mắt nhắm lìm. Anh chắc hẳn đã nói điều gì đó, rất nhiều, trong khi tôi lặng im. Tôi đã thoáng chớp mắt một chút và mơ hồ nghe anh nói về một chuyến đi, một sự bắt buộc, một điều phải làm nào đó… Từ lúc quen Ka, chưa bao giờ tôi hỏi bao giờ anh sẽ quay trở về Nhật Bản hay anh sẽ ở Việt Nam trong bao lâu, sau chuyến công tác dài ngày ở Việt Nam anh sẽ làm gì? Hình như tôi tin Ka rất nhiều, hay bởi anh là bạn thân của người-bạn-già của tôi, nên tôi tin anh cũng tốt như ông vậy. Dẫu sao, sớm thôi, tôi sẽ nói cho anh một vài điều mà tôi đang giấu kín, nó sẽ thật bất ngờ và ngọt ngào, đáng yêu như cây sưa trắng chiều nay tôi bắt gặp vậy.

Đã gần đến ngày Tốt nghiệp, tối nay là lần cuối cùng tôi nghe người-bạn-già của tôi chơi Scarborough Fair ở quán với tư cách là một nhân viên. Ông ấy vẫn luôn lôi cuốn và thu hút mọi ánh nhìn của mọi người lúc chơi đàn. “Không biết cháu và Ka quen nhau được nhiều chưa, nhưng ta thấy anh ta rất mến cháu. Anh ta trông cũng đáng quý đấy chứ nhỉ?”, người-bạn -già của tôi nheo mắt cười.“Tặng cháu cây đàn này, hi vọng sẽ có lúc cháu tự chơi được một bản nhạc, Scarborough Fair chẳng hạn.’’ Ông luôn làm tôi bất ngờ, không bằng việc này thì bằng việc khác. Nói lời cảm ơn với ông thôi, thật sự là không đủ. Ông ôm tôi vào lòng, tôi th
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...575859»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt