Polly po-cket
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Hàn Ân Châu lập tức quay lại quảng trường mách với Kim Xảo Tuệ.



Trong biệt thự Hoàng tử

Hàn Tử Ngang ôm con búp bê SD Nhật Bản, quay lại cười với Hoa Lạc Lê: “Đẹp không? Con búp bê này rất giống em.”

“Wow, thật sao? Hi, thực sự rất đẹp. Trước đây em cũng rất thích búp bê.”

“Đây không phải búp bê bình thường mà là búp bê SD đặc biệt của Nhật Bản, là hàng quý hiếm đấy, mỗi mẫu chỉ sản xuất một con, con búp bê này cả thế giới chỉ có một thôi.”

“Ồ, tác phẩm này quả thật được chế tác rất tinh xảo, da nó như da người thật vậy, lông mi cũng rất mềm và đẹp nữa.” Hoa Lạc Lê vui vẻ lật đi lật lại con búp bê, tỉ mỉ xem xét nó.

Búp bê SD này quả là phiên bản thu nhỏ của con người. Mặc váy voan trắng, trên ngực có cài một đóa hồng bằng lụa, cánh tay áo may phồng mô phỏng bông hoa sen đang hé nở, từng lớp cánh hé mở, lồng vào nhau, chân váy thêu những dây hoa tinh tế, mềm mại, dưới chân là đôi giày bệt xinh xắn thêu hoa hồng xanh.

“Thích không? Trước đây lúc anh một mình trong bệnh viện dưỡng bệnh, chỉ có nó bên cạnh. Không có ai cùng chuyện trò, anh chỉ có nó là bầu bạn. Một mình cảm thấy rất cô đơn nhưng có nó anh cảm thấy mình bớt cáu giận. Tuy không phải là người nhưng nó lại có thể ngoan ngoãn nằm yên lắng nghe anh kể chuyện. Nói thật, khoảng thời gian ấy, nếu không có nó bên cạnh, anh sẽ thấy cô độc đến phát khóc mất.” Vì thấy Hoa Lạc Lê cũng thích con búp bê SD nên Hàn Tử Ngang trong lòng rất vui, thoải mái nói ra bao nhiêu chuyện trước đây của mình.

“À, anh Tử Hiên, em còn nhớ trước đây cũng vì dưỡng bệnh mà anh chuyển về quê. Anh yên tâm, từ giờ em sẽ ở bên anh, nghe anh nói chuyện.” Hoa Lạc Lê cảm thấy cay cay nơi sống mũi, cô không muốn Tử Hiên buồn, vì như vậy cô cũng sẽ buồn theo anh.

“Thật không? Em biết không, Lạc Lê, trước đây anh luôn hi vọng tìm được một người con gái như búp bê SD để kết hôn. Bây giờ gặp em và ở bên cạnh em, anh nhớ lại rất nhiều việc. Anh thực sự không ghét em... chỉ là... chỉ là... anh... anh nghĩ anh làm như thế... chỉ là, chỉ là muốn tiếp cận em... cho nên... cho nên anh hi vọng em sẽ không tức giận...” Hàn Tử Ngang càng nói càng kích động, không biết mình đang nói những gì.

Hoa Lạc Lê nghe những lời ấy cảm thấy rất bối rối, cô chữa lại lời anh: “Anh Tử Hiên, anh nói gì vậy? Em nghe không hiểu. Em sẽ không bao giờ giận anh, cho dù anh Tử Hiên có tranh ăn táo đỏ với em... hi hi... nhưng em không hề giận anh một chút nào, bởi vì sau khi ăn táo, anh luôn như ảo thuật gia biến ra cho em bao nhiêu là đồ ăn ngon. Em biết anh Tử Hiên đối với em rất tốt, em sẽ không hẹp hòi như vậy, không giận anh đâu.”

Hàn Tử Ngang nghe xong tràn đầy thất vọng. Bởi vì bây giờ anh mới biết, hóa ra trong lòng Hoa Lạc Lê mãi mãi chỉ có Hàn Tử Hiên, suốt đời cũng không quên ba chữ ấy.

Điều này khiến anh rất miễn cưỡng. Anh tiếp tục nói với Hoa Lạc Lê: ''Lạc Lê, anh có đặt may một chiếc váy kiểu dáng giống váy búp bê SD đang mặc, em thử chút xem nhé!”

“Wow, thật thế ạ? Nó nhất định là rất đẹp. Anh Tử Hiên, anh thật tốt với em quá!”

Hàn Tử Hiên đứng ngoài cổng biệt thự, nhìn qua rèm cửa vào trong thấy Hàn Tử Ngang và Hoa Lạc Lê đang nói chuyện rất vui vẻ. Trái tim anh dần dần chết lặng, không thể nói rõ cảm giác lúc này, chỉ biết vô cùng cay đắng.

Anh vòng ra cửa sau, từ cửa sau nhẹ nhàng bước vào phòng khách.

Hoa Lạc Lê ở trong phòng Hàn Tử Hiên thay váy. Mặt cô ửng hồng, háo hức chờ đợi nhận đôi giày thủy tinh của mình. Cô biết anh Tử Hiên nhất định sẽ giữ lời hứa với cô. Bởi Hàn Tử Ngang đang vào vai Hàn Tử Hiên, tất nhiên phải nhập vai đến cùng, cho nên anh mới đưa Hoa Lạc Lê tới phòng Hàn Tử Hiên, như vậy mới không lộ chân tướng.

Hàn Tử Hiên nhẹ nhàng tra chìa khóa phòng, mở cửa.

Dưới ánh hoàng hôn mờ mờ.

Bên trong phòng rất sạch sẽ, đồ đạc bài trí rất tinh tế, toàn là đồ cao cấp, trên giá sách bày đầy sách y học. Những cánh hồng trong bình dường như còn đọng nguyên sương sớm, tươi đẹp vô cùng. Chăn gấm màu xanh xếp gọn gàng ngay ngắn trên giường, màn gió lay nhẹ trong gió.

Trong lúc đưa mắt quan sát quanh căn phòng, Hàn Tử Hiên bất ngờ bắt gặp một khuôn mặt đỏ hồng đang trong phòng anh. Hoa Lạc Lê vừa cởi bỏ trang phục, ánh hoàng hôn mờ ảo phủ lên khiến thân hình cô như được dát lớp vàng mỏng. Cô vội vàng mặc bộ váy voan màu phấn hồng, lưng váy còn có hai tai thỏ, vô cùng đáng yêu.

Hàn Tử Hiên không nhịn được, bật cười:

“Ai, ai ở trong phòng vậy?”

Hoa Lạc Lê nghe tiếng cười, hoảng hốt vô cùng, mở to mắt, sợ hãi nhìn xung quanh, phát hiện Hàn Tử Hiên đang đứng ngay sau lưng mình. Lẽ nào anh đã nhìn thấy hết lúc cô thay đồ? Hoa Lạc Lê tức giận phồng mang trợn mép, mặt nóng bừng, mắng anh: “Anh... anh Tử Hiên, sao có thể làm như vậy được chứ? Da mặt anh cũng dày quá đi, lại còn cười nữa chứ, thật đáng ghét!”

Hoa Lạc Lê ném một chiếc giày thêu về phía anh.

“Ha ha, nhìn thấy cũng có sao. Pháp luật không có quy định nào cấm nhìn cô dâu của mình thay quần áo.”

Hàn Tử Hiên mỉm cười duyên dáng, nhưng rõ ràng trong nụ cười đó có chút ranh ma của một con cáo.

“Hả?”

Hoa Lạc Lê tạm thời ngừng tranh cãi, đây mới đúng là Hàn Tử Hiên cô quen biết. Từ trước tới giờ, anh chưa bao giờ nhường cô, anh luôn chiếm thế thượng phong, mỗi câu nói đều khiến cô tức chết.

“Đáng ghét, em đang thay đồ, anh mau ra ngoài đi!”

Mặt Hoa Lạc Lê rạng ngời hanh phúc, bởi vì anh Tử Hiên nói cô là cô dâu của anh. Nghe không nhầm, đúng là anh đã nói thế.

“Em chẳng phải đã thay xong rồi sao? Hơn nữa, đây là phòng anh, địa bàn của anh, em không có quyền ra lệnh.”

Hàn Tử Hiên tiến lại, dùng tay nâng cằm Hoa Lạc Lê lên, nhìn thẳng vào mắt cô, trong mắt anh có hai ngọn lửa rực cháy, miệng anh khẽ lẩm bẩm: “Lạc Lê, em lớn thật rồi.”

Hoa Lạc Lê mặc bộ váy voan búp bê đẹp như một đóa hoa thủy tiên thanh khiết dưới nắng vàng.

“Lạc Lê, chúng ta chơi trò chơi đi.”

“Chơi trò gì?”

Hoa Lạc Lê bối rối hỏi lại, không phải anh nói cô đi thay váy sao? Sao bây giờ lại biến thành chủ ý chơi trò chơi? Thật kỳ lạ quá, hôm nay Hàn Tử Hiên đúng là tính khí thất thường.

“Tên của trò chơi này là “Cổ Bảo phiêu lưu kí”, diễn viên nam chính Hàn Tử Hiên vai heo đực, nữ chính Hoa Lạc Lê vai heo cái, các diên viên phụ đóng vai bạn bè heo, ma quỷ, phù thủy trong mấy vụ bắt cóc chúng ta bỏ qua tên. Hiện tại, heo đực sau bao nhiêu gian khổ cuối cùng đã leo lên được ngọn núi cao, phá vỡ vòng vây, tìm đến được lâu đài Uy Liêm trên đỉnh núi. Heo cái nghe thấy tiếng gọi yêu thương của heo đực, cuối cùng cũng thả mái tóc dài qua cửa sổ lâu đài làm thang dây để cho hoàng tử leo lên căn phòng cao nhất của lâu đài cổ. Hoàng tử cuối cùng cũng tìm được công chúa. Cho nên...” Hàn Tử Hiên chớp chớp mắt, Hoa Lạc Lê nghe xong đỏ bừng mặt, ha ha, đã sớm biết anh bày trò, nhưng cho dù anh bày trò gì cô cũng vui vẻ tiếp tục giấc mộng này.

Hoa Lạc Lê thầm nghĩ tiếp: Trong trò chơi này, anh Tử Hiên còn nhận đóng vai heo đực, ha ha, tự mình phân vai cho mình là heo đực, ha ha, chỉ có điều, bất công là mình cũng bị thành heo cái cho xứng đôi, hu hu.

“Cho nên làm sao? Anh nói tiếp đi chứ!” Hoa Lạc Lê nghiêng đầu, khóe mắt cong lên như trẻ con, thúc giục.

“Cho nên, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng thoát ra khỏi lâu đài này.” Hàn Tử Hiên nắm tay cô, kéo ra cửa sau, đi qua cầu thang, sân, bể bơi ngoài trời...

Gió thổi qua cửa sổ, rèm cửa lay động, chạm vào cuốn sách, cuốn sách mở ra “loạt xoạt, loạt xoạt”, những cánh hoa hồng bay lên, lượn vòng theo gió tạo thành những vòng xoáy tuyệt đẹp trước khi rơi xuống nền nhà. Chúng cũng giống như hai người lúc này đang tay trong tay, vui vẻ nhún nhảy bước chân.

“Lạc Lê, hôm nay em rất đẹp. Cứ như công chúa từ truyện cổ tích bước ra vậy.” Hàn Tử Hiên đưa cô đến sân sau, bước qua cổng sau, ra khỏi biệt thự Hoàng tử.

Hàn Tử Hiên vừa đi vừa suy nghĩ: Anh trai vì sao phải giả dạng là mình? Nhưng bất kể là như thế nào, mình cũng nhất định phải chăm sóc tốt cho Hoa Lạc Lê, bởi vì từ nhỏ mình đã thề sẽ làm một hiệp sĩ dũng cảm của cô bé.

Hoa Lạc Lê đi bên cạnh anh bỗng cúi đầu, thì thầm: “Anh đã nói, sau khi em mặc váy công chúa, anh sẽ tặng em giày thủy tinh.”

Hàn Tử Hiên lúc mới nghe ngạc nhiên không hiểu nên có phần lúng túng, nhưng rất nhanh, anh lấy lại bình tĩnh, đôi mắt đẹp lóe lên tinh nghịch, anh bật cười thành tiếng: “À, giày thủy tinh là vật thiêng, phải chọn ngày đẹp mới có thể mang tặng em được. Không thể tặng tùy tiện, nếu không thủy tinh sẽ tan biến thành thủy ngân mất.”

“Ai nói như vậy? Em chưa từng nghe nói qua.” Hoa Lạc Lê phản bác.

“Trong cuốn sách phép thuật anh đọc có nói thế.” Hàn Tử Hiên khẳng định chắc nịch, gật đầu rất tự tin.

Trên sân thượng của biệt thự, Hàn Tử Ngang yên lặng nhìn theo bóng hai người bọn họ khuất dần đến khi chỉ còn nhỏ như một chấm đen. Anh vô cùng tức giận, mặt đỏ bừng, ném con búp bê SD xuống đất. Hàn Tử Ngang quyết định sẽ dùng hành động thực tế để khẳng định quyền sở hữu đối với Hoa Lạc Lê....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
1234...414243»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt