XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


trong đó một mảnh hỗn loạn, chỉ thấy Đường Tâm đứng trên bàn, vừa uống rượu, vừa quơ múa chai rượu, gương mặt đỏ ửng.”Đánh đi! Này! dùng sức đánh cho tôi!” Cô xộc xệch nói, vẻ mặt hưng phấn.

“Ai để cho mày uống rượu hả?” Đỗ Phong Thần mắt thấy tình huống không đúng, cau mày hỏi, thuận tay đánh bất tỉnh một tên.

“Là cháu cho uống, chỉ còn lại nửa bình thôi.” Đường Tâm say đến nổi không ngừng bật cười. Có một gã lâu la bổ nhào lên phía trước, vọng tưởng muốn bắt được cô, cô hừ lạnh một tiếng, đột nhiên giơ chai rượu đập vô đầu gã, thành công dẹp đi mooitj đối thủ.”Bây giờ, ngay cả nửa bình cũng hết rồi.” Cô cười khanh khách, gật gù đắc ý ngồi trên bàn, sau đó bắt đầu nghiêm túc nói câu ấy.

Trong nháy mắt, phòng nằm đầy người, đàn em của lão Mao không có người nào may mắn thoát nạn, đều bị quật ngã trên mặt đất, hoặc khóc, hoặc rên rỉ. Thẩm Hồng đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt xanh như tàu lá chuối.

Đỗ Phong Thần xốc Đường Tâm say khướt lên, mày rậm nhíu chặt .”Muốn chết! Nếu như bị cha mày biết, chúng ta có chín cái mạng cũng không đủ để chết.”

Mạc quản gia nhận lấy Đường Tâm trong ngực Đỗ Phong Thần.”Để chú mang nó trở về, nấu chút canh giải rượu cho nó uống…, tránh cho sự việc bại lộ. Các cháu cũng mau về nhà đi, tối nay coi như chưa ai tới nơi này, ngàn vạn lần đừng để lòi ra điều gì.” Bằng tốc độ nhanh nhất, chân ông khởi động chạy khỏi.

Lôi Đình cúi đầu nhìn Mật Nhi trong ngực , cho tới giờ khắc này mới phát hiện cô nhỏ bé đến cỡ nào, bộ xương mảnh gầy giống như bị gập lại nhiều đoạn. Khi tầm mắt anh rơi vào trên gò má sưng đỏ của cô thì anh không nhịn được xung động mà vươn tay, khẽ vuốt ve nơi sưng đỏ, nhìn thấy cô sợ đau hơi lùi về sau, một cỗ cảm xúc kỳ dị tràn ngập trong lòng anh. Có lẽ là bởi vì cô mỹ lệ, lòng Lôi Đình luôn luôn lạnh lùng giờ phút này mới có dịu dàng thương tiếc .

“Còn đau không?” Anh hỏi thăm, không biết tại sao mình lại phải quan tâm cô như vậy?

“Có một chút.” Cô hồi đáp, bỗng dưng cảm thấy e lệ.

“Nhớ phải bôi thuốc, sưng đỏ mấy ngày nữa sẽ hết.” Anh giao phó, bỗng thu tay lại. Đây chỉ là một cô gái vốn không quen biết, mặc dù dáng dấp xinh đẹp, nhưng cũng không biến anh thành cái gì được!

Đối với tâm tình cùng hành động của mình cảm thấy không hiểu lắm, anh vội vàng quay người, đi ra khỏi nơi hỗn loạn này.

Sau lưng Lôi Đình, có một cặp mắt trong suốt, giống như là thủy tinh thượng hạng, luôn dõi theo bóng lưng cao lớn của anh, cho đến khi hoàn toàn không nhìn thấy. Tay Mật Nhi, nhẹ vuốt lên vết sưng đỏ, nhớ lại cái vuốt ve dịu dàng, cùng với ánh mắt khi anh hỏi thăm. Ánh mắt kia, giống như trầm tĩnh, rồi lại bao chứa ngọn lửa nhiệt liệt nhất.

Người đàn ông kia, là lửa, bề ngoài lạnh lùng, mà nội tâm lại ấm áp.

Trên mặt sưng đỏ, chưa đến mấy ngày đã hết, mặt của Mật Nhi khôi phục lại vẻ mỹ lệ vốn có. Cô ngồi ở trong phòng mà Thẩm Hồng đặc biệt phân phối cho cô, trang điểm, đầu ngón tay dùng khăn giấy lau đi phấn màu phía trên, khuôn mặt thanh lệ xuất hiện trong gương, hai mắt thật to nhìn lại cô, nhưng có chút làm như không thấy.

Thật ra thì cô không thích hóa trang, nhưng từ khi bước vào nơi này, cô đã thành thói quen cùng những thứ mỹ phẩm làm bạn. Ngày qua ngày, cô quanh quẩn trong đám đàn ông, trên mặt thoa đầy mỹ phẩm, lấy khuôn mặt giả dối mặt để kiếm tiền, đem tâm tình chân thật nuốt vào trong bụng.

Khách rượu thèm thuồng vẻ đẹp của cô, mama còn tham lam chờ đợi, hi vọng cô sẽ kiếm được một khách sộp nhiều tiền hơn. Không ai coi cô như người chân chính, đàn ông nhìn cô như đồ chơi, mà mama nhìn cô như cây hái tiền.

Có một đoạn thời gian, cô quên mình vốn là một con người, người có tôn nghiêm cùng kiêu ngạo. Ban đêm cô đến nơi này, mặc dù là thẻ đỏ cao ngạo, được các gã đàn ông thương yêu cưng chiều, nâng trong lòng bàn tay, nhưng cuối cùng chỉ là gái quán rượu. Không bán thể xác, là kiên trì cuối cùng của cô. Những khách rượu kia chẳng qua coi cô như một món đồ chơi tinh xảo, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ, sợ cô vỡ sớm, muốn đùa giỡn, chơi cô lâu hơn một chút.

Cho đến đêm ấy, người đàn ông kia giúp cô đánh lùi khách rượu vô lễ, lạnh giọng nói cho những tên kia là cô cũng phải được tôn trọng .

Lòng của cô xúc động, cũng chỉ vì một câu nói, tâm tư của cô vì anh mà đảo loạn. Mấy ngày qua, lòng của cô không yên, tất cả đều do anh.

Mật Nhi nhẹ tay vuốt khuôn mặt, mặc dù đã không còn sưng đỏ, nhớ khi anh chạm tới, nhớ khi anh dùng giọng nói âm trầm thấp hỏi thăm cô. . . . . . Chuyện như vậy chưa từng xảy ra, suy nghĩ của cô thủy chung ở trên người anh.

Trong khách sạn, các cô gái cũng trò chuyện ầm ĩ, bởi vì khó được nhìn thấy người đàn ông nào xuất sắc như thế. Mà Mật Nhi cũng từ khi biết được anh là một trong số cán bộ cao cấp “tập đoàn Thái Vĩ”, một đêm ấ, mấy gã đàn ông xuất sắc khác đều là đồng nghiệp của anh. Anh tên là Lôi Đình, toàn quyền phụ trách vấn đề an toàn của “Thái Vĩ” .

Lôi Đình ——

Một cái tên làm người ta rung động, cô lặng lẽ hi vọng, mong đợi có thể gặp lại anh.

Chẳng qua là, gặp lại được anh, có thể nói những gì? Anh là người đàn ông thành công trong sự nghiệp, mà cô lại là gái bán hoa, cho dù anh cho cô một chút tôn trọng mà người khác chưa từng cho, khoảng cách giữa bọn họ vẫn cực lớn.

Lãnh Mật Nhi thở dài, lẳng lặng lau đi phấn son trên mặt. Lăn lộn nhiều năm quanh thân đàn ông như vậy, cô sớm thấy rõ bản chất cuộc sống, mà mình lại vẫn giống như đứa bé thơ dạiôm lấy một ước mơ không thực tế sao?

“A, sao chị lại thở dài?” Lãnh Ngạc Nhi tùy tiện đẩy cửa ra, khuôn mặt xinh đẹp so với chị gái chỉ có hơn chớ không kém. Cô mặc bộ đồ đồng phục sạch sẽ mà mộc mạc, xem ra so với Mật Nhi càng trưởng thành sớm hơn.

“Em tan học?” Mật Nhi phục hồi tinh thần lại, vội vàng che dấu thần thái yếu ớt.

“Khóa học hôm nay rất nhàm chán.” Ngạc Nhi làm mặt quỷ, tránh nặng tìm nhẹ nói, đưa tay bưng rượu trên bàn định uống.

“Em còn chưa trưởng thành, không được uống rượu.” Mật Nhi cau mày, lên tiếng ngăn em gái lại.

Kể từ khi mẹ qua đời, hai chị em sống nương tựa lẫn nhau, họ không có phúc phận để có thể sống một cuộc sống bình thường. Vì sống, Mật Nhi tìm một quán rượu, bắt đầu đi làm, với khuôn mặt xinh đẹp khiến cô nhanh chóng trở thành “thẻ đỏ”.

“Không phải chị cũng vô khách sạn khi vị thành niên à?” Ngạc Nhi phản lại.

So với Mật Nhi trầm tĩnh, Ngạc Nhi có vẻ rất tùy hứng, có lẽ là bởi vì sớm đã thấy tình cảm lạnh ấm.

“Tiểu Ngạc, chị đến khách sạn cũng chỉ muốn em yên tâm học tập.” Mật Nhi thở dài nói, không thể làm gì khác hơn nhìn em. Cô cho Ngạc Nhi về nhu cầu vật chất, nhưng lại không cách nào giáo dục nó cho tốt.

Chị em hai người từ nhỏ đã được giáo dục: không nên tin đàn ông, cũng bởi vì vậy, trong tiềm thức hoặc nhiều hoặc ít đối với đàn ông có mấy phần đề phòng. Mà bởi vì tuổi thơ có vô số gã đàn ông không ngừng lừa gạt tiền bạc của mẹ, Ngạc Nhi còn có địch ý, một năm nay, trên tay Ngạc Nhi có số tiền khá lớn không rõ ở đâu, nhìn bộ dáng đắc ý, đại khái là dùng phương pháp nào đó, từ trên thân đàn ông lừa gạt được.

Mật Nhi không biết nên mở miệng hỏi thăm thế nào, nhưng trong lòng cô biết, em gái luôn bốc đồng này, căn bản sẽ không nghe lời của cô. Còn nữa, thân là gái quán rượu, cô có tư cách gì để khiển trách em mình?

“Chị à, em có nghe nói một chút về chuyện của chị.” Ngạc Nhi cầm lấy chiếc đũa bên cạnh, từ trong túi xách lấy ra cơm hộp, bắt đầu ăn. Chuẩn tắc lớn nhất của họ là Tiết kiệm, hai chị em đều sợ nghèo mà.

“Nghe nói, cách đây không lâu có một gã đại ca mới ra tù, quấy rối ở chỗ chị, kết quả bị người ta đánh cho sưng mặt sưng mũi. Em nghe mấy người nói, người nọ vì chị mà ra mặt !”

“Anh ấy chỉ nhìn không vừa mắt, nên mới cứu chị.” Mật Nhi hời hợt nói, nhưng khuôn mặt đã tẩy trang có chút không được tự nhiên.

“Vậy sao? Em chỉ muốn hỏi một chút, gã đàn ông kia có khuôn mặt gì, sẽ vì gái quán rượu mà ra mặt, gã là anh hùng hay kẻ ngốc thôi? Nếu là một gã đầu dê bụng sói, thì để em! Em bảo đảm có thể ép khô đến một xu cuối cùng trong ví gã.” Ngạc Nhi cắn đùi gà, đem chuyện lừa gạt tiền bạc nói như là chuyện bình thường nhất.

“Không.” Mật Nhi vội vàng quay đầu lại, khẩn trương nhìn em.

Không biết tại sao, khi em vừa nhắc đến chuyện xuống tay với Lôi Đình thì cô sẽ không tự chủ được mà khẩn trương. Không phải gã đàn ông nào cũng giống nhau sao? Cô không nên tin tưởng đàn ông, nhưng vì sao cố tình lo lắng cho anh?

“Không?” Ngạc Nhi nheo mắt lại, cầm chiếc đũa dao động trước mặt chị:”Chị vì người đàn ông kia mà khẩn trương thành ra như vậy, sẽ không phải thật tâm với gã chứ? Tốt nhất là chị nên cầu nguyện, đừng gặp lại gã nữa, nếu không, chị khó thoát một kiếp rồi.” Cô giải quyết xong cơm, vỗ vỗ chiếc váy dài, lửng thững đi ra ngoài.”Được rồi! Tối nay em sẽ không về, khi chị về nhà có thể khóa cửa lại.” Cô thuận miệng nói xong, bước ra khỏi quán rượu....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Ngắn: Phải Lấy Người Như Anh.!
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
1234...717273»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện Ngắn Tổng Tài Mặt Trắng Xấu Xa
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện Voz Ôi Cái Cuộc Đời Tôi ( phần1 > 4)
» Truyện Ma Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
1234...343536»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt