Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Thấy lão không có phản ứng gì, ta lắc đầu, xách tay nải lên tính bỏ chạy lấy người. Đang lúc xoay người thì đột nhiên có một cánh tay lạnh lẽo bắt chặt lấy chân ta.
Ta cúi xuống nhìn. Tay lão già thò ra một ngón, chỉ vào… cái túi đựng bánh chiên hành của ta, trong miệng lẩm bẩm: “Đói… đói…”
Ta nhìn lão già, rồi lại nhìn bánh chiên hành. Thôi được, cái này vốn là làm cho Cẩu Nhi ca ăn -, bây giờ hắn không ăn nữa, cho ông coi như làm việc thiện một lần vậy.
Vì vậy ta liền mở cái túi ra, cầm một cái bánh đút cho lão. Vừa đút vào miệng xong, tinh thần của lão liến tốt lên thấy rõ. Lại ăn hết cái bánh xong, ánh mắt lão bị mí mắt kép sụp khi không lại mở ra, tham lam mà nhìn… cái túi đựng bánh chiên hành của ta.
Ta lại cho ông ta thêm một cái nữa. Lần này, ông ta tự cầm lấy, nhét ào ào vào miệng giải quyết gọn lẹ. Tiếp tục dùng đôi mắt ti hí như khe lỗ nhìn ta. Ta đành phải cho hắn thêm một cái nữa T-T!
“…”
Khi đã ông ta tiêu diệt xong cái ánh chiên hành thứ năm, toàn thân làm như sống lại, ngay cả đôi mắt ti hí cũng bắt đầu phóng tinh quang, chăm chú nhìn vào cái túi trong tay ta. Ta vội vàng bảo vệ cái túi đựng bánh chiên hành kia: “Không… không được, ông đã ăn hết một nửa rồi, ta còn phải chừa lại chút để làm lương khô”
Ông lão làm như không nghe thấy kháng nghị của ta, xông lên chộp lấy cái túi bánh đang tỏa ra mùi thơm hành phi như sói đói vồ mồi. Thấy ta ôm chặt lấy cái túi tránh né, không biết bằng cách nào vừa thở phì phò vừa điểm vài cái trên người ta. Ta lập tức không thể cử động, không còn cách nào khác đành phải trơ mắt mà nhìn lão cướp lấy những chiếc bánh chiên hành của ta. Rắc… rắc… (tiếng vỡ giòn) – bắt đầu ăn.
“Này, ít nhất thì ông cũng phải chừa lại cho ta một cái chứ, một cái cũng được…!! Nó là vật kỷ niệm cuối cùng của ta và Cẩu nhi ca đó!”
Trong khi ta gào thét chói tai thì lão già đã đem cái bánh trứng gà chiên hành cuối cùng nhét đầy miệng. Nghe thấy tiếng la hét của ta, cuối cùng cũng ngừng động tác cắn ngoạm 0 Sau đó đem nửa miếng bánh chiên hành còn vương vãi nước miếng của lão đưa đến trước mặt ta…
“Bỏ đi, cũng… Ông ăn luôn đi…” Ta vừa nhìn cái mép bóng mỡ và nước miếng kia vừa nói.
Lão già không chút do dự giải quyết nốt nửa miếng bánh cuối cùng, còn vỗ bụng tỏ vẻ đã ăn no, rốt cuộc mở miệng nói với ta: “Đa tạ cô nương cứu giúp. Xin hỏi ở đây là chỗ nào? Cách kinh thành có xa không?”
“Không dám, nơi này là Ngưu gia trang, cách xa kinh thành cả vạn dặm. Chỉ là, lão… gia gia? Ông có thể… cho ta cử động được không? Bánh cũng đều bị ông ăn hết rồi ….”
Ông lão vừa nghe ta nói cách kinh thành còn rất xa, sắc mặt liền thay đổi!
Sau đó ngượng ngùng nhìn ta nói: “Lần này ta vào kinh là có việc quan trọng, nhưng … nhưng lại… không cẩn thận quên mang theo lộ phí. Ta thấy cô nương cũng là người quen, không biết… không biết cô nương có thể cho lão hủ này mượn chút ngân lượng. Sau này lão nhất định trả lại gấp đôi.”
Vừa nói vừa bắt đầu lục lọi tay nải của ta, vừa tìm thấy hai thỏi bạc liền nhét ngay vào trong người.
“Một lúc nữa, huyệt đạo sẽ tự giải, đại ân của cô nương, sau này nếu có duyên ta sẽ đền đáp thỏa đáng! ! ! !”
Ông lão để lại câu nói này rồi thở phì phò hai cái rồi biến mất tăm tích. Bỏ lại ta đang trợn mắt há mồm không kịp phản ứng, trước sau vẫn duy trì tư thế yêu cầu cao độ cùng toàn thân ướt nhẹp.
Lần đầu tiên ta cứu một lão công công, để rồi! Lật lọng-… cướp bóc ta…
Ta chờ mãi cho đến lúc bầu trời tối đen… lại chờ đến khi trời sáng… Rốt cuộc nghe được âm thanh giống như tiếng mở chốt, “pặc~” một tiếng. Sau đó toàn thân liền xụi lơ, đổ nhào xuống bãi cỏ. Ta tự đánh giá tính tình ta cũng tốt siêu cấp… vậy mà gặp phải hoàn cảnh toàn thân ra ma này rốt cuộc cũng nhịn không được mà chửi bậy:
“Khốn kiếp! Vậy mà gọi là một canh giờ sao???”
Người ta lúc xui xẻo thì ngay cả uống nước cũng bị nghẹn. Trong vòng có một ngày ngắn ngủn, ta từ Trạng nguyên phu nhân tương lai biến thành một con nha đầu thô tiện bị người ta đuổi ra khỏi nhà. Vậy cũng không tính đi. Khi không lại gặp phải một ông già sắp chết, tựa như một sinh vật yếu đuối vô hại, ai ngờ lại là quân ăn cướp! Ta ôm tay nải trống trơn, khập khiễng bước đi. Một ngày một đêm rồi chưa có gì lót bụng, ta vô cùng tưởng niệm túi bánh trứng gà chiên hành của ta.
Bây giờ thì tốt rồi. Không có nhà để về không nói, đến tiền cũng không còn. Hiện tại, vấn đề cấp bách chính là tìm một công việc để giải quyết nhu cầu sinh hoạt cơ bản của ta. Trong lúc đang không phải biết làm thế nào thì một tờ thông báo tuyển dụng hoa hoa lệ lệ hiện ra trước mắt ta.
Được lắm, lão Thiên đại thần, coi như ông cũng không đến nỗi hết thuốc chữa. Sự kiện… lão công công kia, ta coi như chỉ là sai lầm của ông.
Chương 4: THÔNG BÁO TUYỂN DỤNG

Hiện tại Tri phủ Lưu gia cần tuyển một số nha hoàn mặt mày đoan chính, lanh lợi khéo léo, can đảm cẩn trọng.
Cam kết lương cao! Sẽ được huấn luyện chuyên nghiệp, nếu có ý tham gia dự tuyển, mời trước ngày ** đến Tri phủ báo tin.
Tái bút: Đồng thời phải đồng ý ký vào khế ước sinh tử.
Với trình độ học vấn của ta, cố lắm thì đọc được mấy chữ “ Thông báo tuyển dụng … Nha hoàn …Lưu tri phủ…” Đối với mấy hàng chữ nhỏ phía sau, không thể làm gì khác hơn là bỏ qua. Xem ra là nhà Tri phủ tuyển nha hoàn, có thể đi thử xem sao. Nếu trúng tuyển thì tạm thời không cần lo lắng nữa.
Chỉ có điều, trong mấy năm ở nhà Cẩu nhi ca, cơ bản là ta chưa từng ra khỏi Ngưu Gia thôn, nên không biết được nhà Lưu Tri phủ ở đâu.
Vì vậy…
“Tỷ tỷ ơi, xin hỏi đến nhà Lưu Tri phủ đi thế nào?”
“Không, không, không biết.” Tiểu cô nương vừa nghe ta hỏi nhà Lưu Tri phủ, lập tức hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy.
~Ôi! Không biết thì không biết chứ, ngươi chạy làm cái gì?
“Đại ca ơi, xin hỏi đến nhà Lưu Tri phủ đi làm sao?”
“Ngươi muốn đến đó làm nha hoàn?”
“Vâng!” Có cửa rồi !
“Cô nương, ngươi tuổi còn trẻ có gì khó khăn không thể vượt qua mà lại phải đến Lưu Tri phủ làm nha hoàn? Tiền công tuy cao nhưng cũng không thể dùng mạng đánh đổi a!@ #¥¥%@#¥…(đã lược bỏ 5000 chữ….)
“Oái… cảm ơn đại ca, để ta đi hỏi người khác vậy.” Đổ mồ hôi !
“Xin quấy rầy chút, vị công tử này, xin hỏi ngài có biết nhà Lưu Tri phủ ở đâu không?”
“Ơ kìa ~ Tiểu nương tử? Ngươi muốn đến nhà Tri phủ làm nha hoàn sao? Trông da mềm thịt non thế kia, cần gì phải thế? Chi bằng đi theo ta, ta sẽ cho người ăn ngon mặc đẹp… Ha ha ha ha ha ha ~!”
“….”
“Tiểu muội muội, có biết đến nhà Lưu Tri phủ ở đâu không? “
“…”
“…”
“Tỷ tỷ chỉ muốn hỏi đường đến nhà Lưu Tri phủ thôi. Tiểu muội muội, nếu biết muội dẫn tỷ tỷ đi được không?”
“Oa… Oa… Oa oa oa oa oa oa oa oa oa…”
“Ngươi… Ngươi đừng khóc mà… Ta… Ta không hỏi nữa. Ta không hỏi nữa được chưa?” Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người, ta vội vàng bỏ chạy.
“Đại… đại thẩm ơi? Xin hỏi làm sao đến nhà Lưu tri phủ?”
“Gọi ai là đại thẩm hả? Ai là đại thẩm hả ! ! ! ! ! Ây da ~ tiểu cô nương, trông cũng không tệ nha, vì sao phải đến nhà Lưu tri phủ làm nha hoàn? Xui xẻo đến nước này rồi sao? Ta thấy vóc dáng ngươi cũng rất đẹp, mama sẽ giúp ngươi phục sức, sẽ dạy ngươi trang điểm. Đến lâu (tiệm, quán có lầu) của ta đi, không được làm hoa khôi nhất bảng cũng được nhị bảng nha! Thế nào? Tiểu cô nương, còn không theo mama trở về, có chuyện gì khó khăn cứ nói với mama, mama giúp người…Ấy…. Ấy!! Đừng chạy mà…”
“Nha đầu này, vì sao có lòng đi làm nha hoàn nhà Lưu tri phủ cũng không thèm theo ta về….” Tú bà đại thẩm vừa lắc đầu, vừa không thể tin nổi, thì thào tự hỏi…….
nguồn DakMil.WapSite.Me
Chương 5: NHỊ NỮU TRỞ THÀNH BÁNH BAO
Edit: Docke
… Trong nhà Tri phủ…
”Báo cáo sư gia, chúng tiểu nhân nhìn thấy một nha đầu cứ rình mò ngoài cửa, còn… còn nghe ngóng thăm hỏi mọi người về chuyện tuyển nha hoàn.”
Hoài sư gia đang lúc buồn ngủ, vừa hay tin thì lập tức tỉnh táo: “Mau, mau bắt vào đây!!!! Chứ chờ đến lúc nha đầu đó hỏi rõ chuyện thì bỏ chạy mất! ! !”
———-Đơn thuần ta chỉ là một đường phân cách ———-
“Làm gì! Làm gì vậy? Các ngươi làm gì vậy, ta đâu có phạm tội! Ta không phạm tội!!!” Ta đang do dự xem rốt cuộc có nên… vào hay không thì thấy hơn mười tiểu lại (lại: công chức thời xưa) từ trong lao ra, không nói hai lời, khiêng tay – khiêng tay, nhấc chân – nhấc chân, vác ta đi vào.
“Cô nương đừng sợ. Ngươi đến đây là vì chuyện ứng tuyển làm nha hoàn đúng không?” Hoài sư gia đánh giá tiểu nha đầu đang kinh hồn chưa kịp định thần trước mặt, trong lòng không khỏi âm thầm cao hứng – Ngoại hình không tệ, cuối cùng đã có thể báo cáo kết quả công việc rồi.
“Ta…” Ta nhìn người mặc trang phục sư gia hai mắt trong veo trước mặt, tự nhiên có dự cảm không lành, “Ta chỉ tới hỏi một chút…”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Anh Chết Rồi, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không.!
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Bắt Đền Anh Yêu
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt

Old school Swatch Watches