Teya Salat
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
Tác giả: Nguyễn Sênh Lục
Dịch giả: Dương Kim Nguyệt


Dưới lớp tro tàn và hoang phế đó đã chôn giấu tuổi thanh xuân của họ. Long Vĩnh Thanh là người sống dưới đống hoang tàn, cô ôm lấy quá khứ, trốn tránh hiện thực, vui vẻ một cách giả tạo, đến khi có người nắm lấy tay cô dẫn cô đi một vòng trong hồi ức, sau đó hủy diệt tín ngưỡng của cô, hủy diệt mọi thứ cô mê đắm và cố chấp gìn giữ, rắc một lớp thuốc độc lên vết thương khiến cô đau lòng không thiết sống, nói với cô rằng, “Anh mãi mãi sẽ không nói cho em biết anh yêu em đến nhường nào”.
Khi ấy cô mới tỉnh ngộ, rằng có những người đã không còn nữa, còn bản thân cô từ trước đó rất lâu đã không còn đường lui.

Chương 1: Ước mơ của người tình


Tình yêu đối với tôi, không phải là sự va chạm xác thịt, không phải là thực phẩm ăn uống, mà là niềm hy vọng không bao giờ tắt, là ước mơ rạng rỡ trong cuộc sống đầy mỏi mệt.

Marguerite Duras

1.

Năm giờ chiều ngày lễ tình nhân Thất Tịch , Long Vịnh Thanh nhận được mấy cuộc điện thoại liền. Người đầu tiên gọi là Lý Tịch, đồng nghiệp ở công ty Viên Nghệ, cũng là bạn chí cốt của cô. Vừa nhấc điện thoại lên, bên kia văng vẳng đến một tràng tiếng nước ngoài “ Darling, lễ tình nhân vui vẻ, hôm nay hẹn hò ở đâu vậy?”

1. Lễ tình nhân Thất Tịch: là ngày 7 tháng 7 âm lịch hàng năm, ngày Valentine Trung Quốc.

Long Vịnh Thanh vẫn đang ngủ trên giường, có lẽ do lần đầu tiên dầm mưa nên bị cảm, đầu óc cứ nặng chình chịch, nói cũng không ra hơi, “Hẹn hò cái nỗi gì, tối hôm qua vừa chia tay, còn bị dầm mưa nữa, xui xẻo chết được.”

“Chia tay? Cậu thần kinh à? Chia tay trước lễ Tình nhân, thế này là quá không may mắn, hiểu không? Muốn chia tay cũng phải đợi qua lễ, ít nhất cũng kiếm chác được một món quà.” Lý Tịch lảm nhảm bên kia điện thoại, mở đầu là một tràng quở trách. Long Vịnh Thanh không nhìn cũng tưởng tượng ra được cái dáng vẻ cô nàng đang vừa đứng trước gương chải mascara, vừa nghiến răng nghiến lợi bên điện thoai: “Long Vịnh Thanh ơi là Long Vịnh Thanh, cậu quả xứng danh “Bách khoa thất tình toàn tập” của công ty chúng ta. Từ khi quen biết cậu đến nay, cậu thất tình bao nhiêu lần rồi hả? Lần này là vì sao nữa đây? Anh ta ngoại tình hay là chỉ thích yêu đàn ông? Hay là bị vợ người ta chạy đến tận nhà đánh ghen? Tớ thật chả hiểu nổi, nhiều năm trôi qua như vậy rồi, trình độ đánh giá đàn ông của cậu sao mà vẫn tệ đến thế chứ?”

“Lần này tự nhiên lắm, chẳng nói chẳng rằng, chia tay trong hòa bình.” Long Vịnh Thanh ở bên này cười khẽ hai tiếng, chui đầu ra khỏi chăn để thở cho thoải mái, bởi cô hơi bị ngạt mũi, “Có lẽ tớ sinh ra vào giờ không tốt, ra đời đúng ngày bảy tháng bảy âm lịch, chắc phạm phải điều gì cấm kị gì rồi. Đường tình duyên hơi kém một tí, nhưng mà vội vàng làm gì, tớ mới hai mươi bảy tuổi, trước ba mươi tuổi chắc chắn sẽ được gả đi cho mà xem.”

“Dù ai nói ngả nói ngiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân.” Tinh thần này của cậu quả thật rất đáng khen ngợi, nhưng phiền cậu lần sau đánh giá người khác chính xác lên một tí. Không phải ai cho kẹo là đều có thể vẫy đuôi đi theo người ta đâu, ít nhất cũng phải dò la xem hoàn cảnh của người đó như thế nào. Biết đâu hắn ta là một tên giết người, nhỡ khi cậu chết mà chẳng biết được nguyên nhân…” Lý Tịch mắng mỏ cô, giọng nói nghe không rõ ràng lắm, chắc là đang tô son. Sau đó Vịnh Thanh nghe thấy giọng của một người đàn ông, cô ấy đáp lại một tiếng, nhỏ giọng tạm biệt Long Vịnh Thanh, “Không nói chuyện với cậu nữa đâu, anh ấy đợi sốt ruột rồi, tớ đi đây. Cậu cũng đừng có giam mình trong nhà nữa, trang điểm đẹp vào rồi ra ngoài đi dạo, không chừng lại gặp một anh chàng nào đẹp trai thì sao. À, đúng rồi, sinh nhật vui vẻ, hôn cái nào, bái bai.”

Mặc dù sớm biết rằng khi nói chuyện với Lý Tịch, sẽ hoàn toàn không có cơ hội cho cô chen ngang, nhưng sau khi ngắt điện thoại, Long Vịnh Thanh vẫn bị nhức đầu một lúc. Sau đó chuông điện thoại không ngừng vang lên, nội dung cuộc nói chuyện chẳng khác nhau là mấy, đa phần đều là chúc cô lễ Tình nhân vui vẻ. Cô lại nhẫn nại giải thích cho từng người rằng, mình đang thất tình, lễ Tình nhân này đối với cô rất vô nghĩa, sau đó người gọi điện an ủi vài câu rồi ngắt điện thoại.

Một khi đã thất tình, nhất quyết không được giấu giếm, phải thông báo cho mọi người xung quanh biết rằng cô lại đang được tự do, qui tắc này do Long Vịnh Thanh cô tự đặt ra cho mình. Theo như lời cô nói, quy tắc đó có nghĩa là, nếu như cô giấu giếm, biết đâu xung quanh có người muốn theo đuổi cô, nhưng vì cô đã có người yêu mà người ta không dám tiến tới thì sao?

Lý Tịch từng tò mò hỏi cô, “Vịnh Thanh này, cậu không hề thấy buồn à? Nói cho toàn thế giới biết cậu đang thất tình, có khác nào đưa vết thương của mình ra cho mọi người xem? Cậu không thấy đau đớn sao?”

Long Vịnh Thanh cắn một miếng kem, vẻ mặt không chút sợ hãi trả lời, “Đau chứ, nhưng mà đau riết thành quen.”

Câu nói này, được mọi người trong công ty ghi chép nguyên văn vào trong “Bách khoa thất tình toàn thư Long Thị”, sau đó, thực tế nhiều lần đã chứng minh được rằng, câu nói này có chân lý sâu sắc hơn định luật số một của Newton. Long Vịnh Thanh quả thật đau lòng riết thành quen, còn mọi người thấy vết thương lần này đến lần khác của cô, xem hoài thấy mãi, rốt cuộc cũng cảm thấy quen luôn. Cho nên sau này, cách chào hỏi với cô cũng trở nên kỳ lạ, không hỏi “ăn cơm chưa?”, mà hỏi là “Hôm nay lại thất tình à?”

Long Vịnh Thanh cũng không phản đối, ngốc nghếch chấp nhận hết.

Thất tình là để đón nhận một tình yêu khác đẹp hơn, có thể người đàn ông tiếp theo mới chính là người đàn ông đích thực của đời mình.

Cô luôn tự răn đe mình như vậy, đồng thời cũng khích lệ mình như vậy.

Đổi người yêu từ người này sang người khác, người không quen biết Long Vịnh Thanh sẽ lầm tưởng rằng cô đa tình. Nhưng người quen biết cô tuyệt đối không nghĩ như vậy, bởi vì cô yêu hết lòng, cho dù là tình yêu ba ngày hay tình yêu ba năm, cô đều nghĩ rằng nhất định sẽ kết hôn với người đó. Có lần trong bữa tiệc của công ty, mấy cô nàng túm năm tụm bảy lại nói chuyện yêu đương, Lý Tịch tay cầm một chai bia, nói với Long Vịnh Thanh đang say chếnh choáng: “Vịnh Thanh, không phải là cậu yêu không thật lòng, mà là quá thật lòng, hở một chút là nhắc đến cưới hỏi, những anh chàng đó bị cậu dọa chạy mất dép cả rồi.”

Nói quá chuẩn.

Mấy cô nàng xung quanh gật đầu lia lịa, ào ào khuyên cô, “Kiếu con gái thật lòng bây giờ không còn được ưa chuộng nữa, kiểu ỡm ờ nửa vời mới là thượng sách trong tình yêu.”

Nhưng không biết Long Vịnh Thanh thật không hiểu, hay là quá câu nệ kiểu tình yêu thật lòng, mà vẫn cứ đâm ngang bổ dọc, đâm nhiều đến nỗi đầu chảy máu ra đấy mà vẫn lạc quan yêu đời.

Tám giờ tối, Long Vịnh Thanh không cách nào ngủ tiếp được, nằm trên giường chỉ thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, lúc này mới ép mình bò dậy, chậm chạp đánh răng rửa mặt, thay quần áo,chuẩn bị xuống dưới lầu ăn chút gì đó. Lần này điện thoại lại đổ chuông, cô nghĩ rằng lại có người gọi điện chúc lễ Tình nhân vui vẻ, chẳng buồn xem màn hình, vừa xỏ giày đi ra cửa vừa cho điện thoại lên tai nghe.

“A lô.”

Phía bên kia trầm mặc không nói, có thể nghe thấy đượctiếng thở nhẹ ngắt quãng của người gọi. Long Vịnh Thanh lại “A lô” thêm lần nữa, thấy người gọi không phản ứng gì mới đưa điện thoại từ bên tai xuống, đứng nhìn màn hình trong hành lang tối o mom, dưới biểu tượng hai người đang gọi điện cho nhau trên màn hình điện thoại là một cái tên làm cho cô cảm thấy bất ngờ: Vịnh Lục.

Long Vịnh Lục là em gái sinh đôi của Long Vịnh Thanh, mấy năm trước đã đoạn tuyệt quan hệ với cô, đồng thời thề thốt không bao giờ qua lại với cô nữa.

“Vịnh… Lục? Vịnh Lục, là em à?” Lâu lắm rồi không nói chuyện, Long Vịnh Thanh tuy có chút bất ngờ, lại vừa hơi căng thằng, nhưng cũng sợ em mình xảy ra chuyện gì nên nhỏ giọng xác nhận lại một chút.

Người nghe không trả lời, rất lâu sau đó một giọng nói lạnh nhạt mới truyền đến từ phía điện thoại bên kia, “Anh Ngôn Từ ra tù từ tháng trước, chị biết không?”

Giọng nói lạnh nhạt, gần như không có chút tình cảm nào, chỉ như đang kể lại một câu chuyện. Long Vịnh Thanh bỗng cảm thấy hình như có cái gì đó thúc mạnh vào trái tim cô khiến nó phát ra những âm thanh nặng nề, vang vọng trong hành lang tối om, vắng lặng, âm thanh không ngừng lớn lên, tai cô cũng ù ù theo mất rồi.

Ra tù rồi, ồ, hóa ra đã ba năm, ba năm trôi qua nhanh quá.

“Em biết chị không có lương tâm, nhưng không ngờ, chị lại có thể vô lương tâm đến nước này, ngay cả việc anh Ngôn Từ ra tù, chị cũng không buồn đi đón. Long Vịnh Thanh, chị rốt cuộc muốn nhẫn tâm đến mức nào hả?” Giọng nói của Vịnh Lục vẫn không lớn lắm, nhưng từng câu từng chữ nghe có vẻ rất dữ dằn, thiếu điều cho thêm một nhát dao, đâm người nghe điện thoại bên kia vào phát....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
123...46>>
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Đồ heo, cô chết với tôi !!!
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
» Liên minh phe thất tình
123»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt