XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Nhan Miêu bóp chân cho anh ta, thật sự muốn khóc, Tạ Tử Tu, tôi hận anh!
“Đừng lười biếng, hôm nay tôi họp rất lâu, chân chưa được thả lỏng. Mạnh thêm chút nào”.
Đáng ghét, Tạ Tử Tu căn bản bị chuyện sắp đính hôn của hai người kia chọc đau đớn, mượn cơ hội đem cô ra trút giận. Muốn cô chạy việc, dắt chó gì đó thì thôi đi, được đằng chân lại lân đằng đầu thế này thì đúng là bắt nạt người quá đáng.
“Cô còn có chuyện gì đau khổ không, kể tôi nghe chút nào”.
“… Tôi kể nhiều thế rồi còn gì…T__T”.
Cuộc đời cô mới hơn hai mươi năm ngắn ngủi, lấy đâu ra chuyện xui xẻo vô cùng vô tận như thế mà mua vui cho anh ta cơ chứ.
Tạ Tử Tu cười nói: “Thế nếu không thì kể chuyện cô yêu thầm Nhan Tử Thanh ra sao đi”.
Vô tình bị chọc phải chỗ đau, Nhan Miêu cuối cùng gạt nước mắt nói: “Tôi không nói!”. Quá đáng lắm rồi!
Tạ Tử Tu vẫn nằm rất thoải mái: “Thế chắc tôi sắp thay thư kí rồi”.
Nhan Miêu cũng không phải loại “con gà” ngậm bồ hòn làm ngọt, can đảm chiến đấu với thế lực ác độc ngay lập tức: “Anh Tạ, thế thì tôi sẽ kiện tới trọng tài lao động!”.
Tạ Tử Tu nhìn cô, cười nói: “Cũng được, thế nhưng, gần đây Nhan Tử Thanh phải cẩn thận chút đấy”.
Nhan Miêu đứng thẳng người dậy, rắn giọng đáp: “Hừ, anh, anh đừng có hù dọa tôi. Anh tôi là cảnh sát đấy, hơn nữa có Đỗ Duy Duy ở đấy, chị ta sẽ không để anh làm gì anh tôi thì làm đâu”.
Đấy vốn chỉ là cứng mồm mạnh miệng, nhưng vừa nói xong, nhìn sắc mặt của Tạ Tử Tu, Nhan Miêu phát hiện bản thân mình đúng mèo mù vớ cá rán, thắng to rồi.
“Tôi đi đây! >皿<”.
Tốt quá rồi, từ nay sẽ không còn phải chịu sự áp bức vô nhân tính của anh ta nữa.

Vừa mới đi tới cửa đột nhiên nghe thấy tiếng Tạ Tử Tu vang lên sau lưng: “Thư kí Nhan, thực ra tôi thấy, chúng ta cùng một trận tuyến”.
Nhan Miêu khựng lại, quay đầu nghi ngờ: “Hả?”.
Ai muốn cùng một trận tuyến với anh ta chứ?
Tạ Tử Tu khẽ hạ người xuống: “Quyền lợi của chúng ta là giống nhau, đúng không?”.
“Có à? =__=”.
“Đương nhiên rồi. Chúng ta đều hy vọng bọn họ chia tay nhau, đúng không. Đây chính là cơ sở để chúng ta kề vai chiến đấu. Cô cũng không mong hai người đó bên nhau phải không, chẳng lẽ cô muốn để Duy Duy làm chị dâu cô à?”.
“…”.
“Hơn nữa, Duy Duy có thể từ hôn với tôi thì cũng có thể từ hôn với anh trai cô”.
“…”.
“Nếu cô không làm gì, tương lai của anh trai cô sẽ rất thảm”.
Chính xác là thế! Nhưng mà…
“Tôi, tôi không muốn liên minh với anh”. Có đối thủ như Đỗ Duy Duy, lại có đồng minh như Tạ Tử Tu, đây không phải là cửa trước có sói, cửa sau có hổ sao?
“Thế cô cảm thấy, với sức của một mình cô mà quấy rối được hai người đó chắc?”.
Nói, nói cũng đúng.
“Thế nên…”. Tạ Tử Tu lười biếng vẫy vẫy tay với cô.
Dưới khí chất mê hoặc lòng người của anh ta, Nhan Miêu ngoan ngoãn quay trở lại, “liên minh chia uyên rẽ thúy” chính thức thành lập.
“Nhưng nói thật, nếu không có quan hệ máu mủ, sao cô không tỏ tình sớm một chút, thế đã không lắm chuyện như giờ rồi”.
“Anh… nếu anh có sức hấp dẫn một chút, Đỗ Duy Duy đã không chạy đi theo đuổi anh trai tôi rồi”.
“Nếu cô mà nữ tính thêm chút nữa, anh ta đã không bị Đỗ Duy Duy cướp đi rồi”. Tạ Tử Tu nghĩ một lát, lại đổi giọng, “Thôi vậy, thực lực cách xa quá. Coi như tôi chưa nói gì”.
“… T__T”.
“Đúng rồi, tiếp tục bóp đi. Trên bắp đùi một chút, mạnh nữa nào, đúng rồi”.
“… >皿<”.

Thế nhưng từ sau khi “liên minh chia uyên rẽ thúy” của bọn họ thành lập, hiệu quả công việc hình như rất thấp, về cơ bản là không hiệu quả chút nào.

Công việc cơ bản của liên minh chính là - theo dõi Nhan Tử Thanh và Đỗ Duy Duy.
Người ta đi xem phim, bọn họ cũng đi theo mua vé xem phim, bỏng ngô; người ta đi ăn ở nhà hàng cao cấp, bọn họ cũng đi theo ăn bữa cơm Pháp; người ta đi công viên, bọn họ cũng đi theo tới công viên, còn mua bóng bay; người ta hẹn hò xong, anh anh em em lái xe về nhà, bọn họ cũng thuận đó lái xe về.
Nhan Miêu cảm thấy, cứ mở to mắt nhìn hai người đó hạnh phúc ngập tràn, có lẽ ngoài việc liên tục xát muối vào lòng Tạ Tử Tu, làm bước đệm để mai này anh ta càng đối xử độc ác với cô hơn, chắc chẳng còn tác dụng nào hết. T__T
Thế nên không cần Tạ Tử Tu yêu cầu, Nhan Miêu bắt đầu tự giác phụ trách bữa sáng, trà chiều, còn đưa điểm tâm tới tận nhà cho anh ta, nịnh nọt hết cỡ.
Chịu vết thương tình cảm mà vẫn không biểu hiện ra ngoài chút nào, sóng vẫn yên biển vẫn lặng, cả ngày cứ cười mà như không cười, loại người này đáng sợ nhất, đen tối nhất, nổi bão lên là có sức sát thương nhất.
Giờ cô đúng là làm bạn với “vua” như chơi với hổ, suốt ngày nơm nớp lo âu. Không nghĩ vài biện pháp lấy lòng Tạ Tử Tu, vuốt xuôi anh ta, lỡ may anh ta nổi khùng lên, cô ở miệng hổ, đương nhiên là người đầu tiên bị hại.
Mà Tạ Tử Tu quen ăn sung mặc sướng lại tỏ vẻ bằng lòng tiếp nhận tay nghề nấu ăn của cô. Do vậy hai người đáng thương bị bỏ rơi ở nhà ăn lẩu, cũng là thú tiêu khiển không tồi.
Ngoài những việc ấy, cô còn nhận nhiệm vụ cuối tuần dắt chó đi dạo, kiêm luôn giúp việc theo giờ quét dọn nhà cửa và nấu ăn cho Tạ Tử Tu. Cả ngày bận rộn chạy trước chạy sau, còn không nhận tiền làm thêm giờ.
Để thuận tiện, Tạ Tử Tu cũng phối hợp đưa chìa khóa nhà mình cho cô.
Tất cả sự ân cần của cô, đều chỉ vì cố gắng thể hiện tấm lòng đồng cảm với Tạ Tử Tu kiêm bồi dưỡng tình cảm liên minh cách mạng, tương lai khỏi bị anh ta giở mặt như giở sách.

“Tôi cảm thấy, hình như Darwin cần được chải lông rồi”.
Khi Nhan Miêu nói câu này, Tạ Tử Tu còn nằm trên giường, tiếp tục ngủ nướng cuối tuần.
Nhan Miêu không nhịn được mà kéo chăn anh ta: “Này này, anh phải dậy đi chứ, chủ nhân như anh mà coi được à?”.
Tạ Tử Tu lười biếng trở người: “Không phải còn có cô à?”.
Cái tên này cũng thoải mái quá rồi đấy, tốt xấu gì cô cũng là phụ nữ, lấy chìa khóa mở cửa vào nhà trong lúc anh ta còn ngủ say, đứng cạnh giường anh ta, anh ta còn có thể ngủ không có chút tâm lý đề phòng.
“Dậy nhanh lên nào, tôi với Darwin đã đi dạo về rồi, sao anh còn nằm ngủ hả?”.
Tạ Tử Tu vẫn nằm im re, ngủ rất thoải mái.
Nhan Miêu hạ giọng xúi: “Darwin, cắn anh ta đi!”.
Darwin nghe lời nhào lên giường ngay lập tức, nhiệt tình liếm tới nỗi mặt anh ta đầy nước bọt.
Dưới đợt tấn công hừng hực nhiệt tình của Darwin, cuối cùng mắt Tạ Tử Tu cũng lười biếng hé ra một cái khe nhỏ, giơ tay cào cào tóc, ngồi dậy trên giường.
Nhan Miêu nhìn mái tóc rối như tổ quạ và khuôn mặt còn ngái ngủ của anh ta, nói thật, cô rất bất ngờ khi có người mới ngủ dậy mà cũng có thể đẹp trai như thế, vẻ ngái ngủ hoàn toàn không làm giảm vẻ đẹp của anh ta.
Tại sao ngày nào ngủ dậy soi mình trong gương, cô cũng bị mặt của đứa trong gương dọa cho tỉnh cả ngủ nhỉ?
Darwin vẫn vui vẻ chạy vòng quanh trên giường, Tạ Tử Tu tựa vào đầu giường, híp mắt nhìn Nhan Miêu một lát, nói: “Được rồi, chúng ta cùng chải lông cho nó”.
Cái gọi là “cùng chải” thật ra là, Tạ Tử Tu tay chống cằm, nhàn nhã ngồi trên ghế sofa chỉ đạo cô chải lông, cắt móng cho Darwin.
“Nào, Darwin, chúng ta làm vệ sinh tai chút nhé”.
Nhan Miêu cầm lọ dầu rửa tai, cẩn thận lật tai chú chó ra.
Mới vuốt được một cái, Darwin vốn đang ngoan ngoãn nằm trên chân cô lập tức “gâu” một tiếng rồi vọt bắn đi như viên đạn, chạy lung tung khắp phòng, đụng đổ đồ đạc, chẳng khác gì con gái nhà lành bị xâm hại.
Tạ Tử Tu cười phá lên, Nhan Miêu không có thời gian mà lườm anh ta, đành đuổi theo chú chó chạy khắp phòng: “Đừng chạy, vệ sinh tai thoải mái lắm, không sẽ viêm mất, á á á, trở lại nhanh!”.
Nhan Miêu đuổi theo thở hồng hộc, vất vả lắm mới dỗ nó trở lại, cuối cùng Tạ Tử Tu cũng phát lòng từ bi, đưa tay cứu trợ, giúp cô giữ chặt lấy nó.
Nhan Miêu cứ vuốt ve để Darwin thoải mái thả lỏng, cuối cùng mới lật được tai nó ra, nhỏ dầu rửa tai vào. Rồi nhìn nó lắc đầu nguây nguẩy, tới khi nó đã lắc xong, lấy hết những thứ bẩn ra rồi nhanh chóng lấy tăm bông lau sạch tai nó, lúc này mới coi là đại công cáo thành.
Nhan Miêu mệt muốn chết, cả người toàn lông chó và mồ hôi, chỉ có thể mệt mỏi tê liệt ngã lên sofa trách móc Tạ Tử Tu: “Sao anh không nói tôi biết tai Darwin rất nhạy cảm?”.
Bị cô trách mắng, Tạ Tử Tu chỉ nghiêng người dựa vào sofa, nhắm mắt dưỡng thần. Darwin được vệ sinh sạch sẽ xong cũng thoải mái nằm úp trên chân cô, lim dim mắt để Nhan Miêu vuốt lưng cho, hai người một chó rất vui vẻ hòa hợp.

Chuông cửa vang lên, lúc này Tạ Tử Tu mới đứng dậy đi mở cửa, mỉm cười chào hỏi khách đến: “Bác Vương”.
Người đàn ông tới nhà tóc đã điểm bạc, trông dáng điệu là biết thợ may, Nhan Miêu vội vàng đi rửa sạch lông chó dính trên tay, rót chén trà cho khách.
Tạ Tử Tu giới thiệu: “Bác Vương tới để đo cho tôi, sắp may quần áo cho quý sau”....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt