XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Cổ Vân Vân đi ra đến cửa rồi còn ngoảnh lại dặn dò: “Buổi tối uống ít rượu thôi!”

Trương Hoa cười xòa: “Biết rồi, lắm lời như bà già!”

Cổ Vân Vân không lái xe về nhà mà lái xe đến công ty Trần Dĩnh, đợi cô hết giờ làm.

Gần đây cứ hết giờ làm là Trần Dĩnh lại đi bộ về nhà. Nhà cô thuê trọ cách công ty khoảng bốn trạm xe buýt, thường ngày cô đều ngồi xe buýt đi làm, nhưng giờ cô chấp nhận đi bộ, cô nghĩ chịu khó vận động sẽ có lợi cho thai nhi.

Vừa ra khỏi công ty, Trần Dĩnh đã nghe thấy tiếng còi bim bim liền ngoảnh đầu ra nhìn. Cô nhận ra xe của Cổ Vân Vân, hơn nữa lúc này Cổ Vân Vân đã kéo cửa kính xuống, thò đầu ra ngoài cửa xe.

Nhìn thấy Cổ Vân Vân, Trần Dĩnh hơi ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ không biết cô ta vừa hay đi ngang qua hay là đã biết chuyện mình quay lại đây làm việc rồi? Mặc dù nghĩ vậy, Trần Dĩnh vẫn đi về phía xe của Cổ Vân Vân, mỉm cười hỏi: “Sao chị lại ở đây?”

- Chị đến thăm em, lên xe đi! Tối nay chúng ta kiếm chỗ nào ngồi!

Cổ Vân Vân vừa lái xe vừa liên tục nhìn xuống bụng Trần Dĩnh. Thấy vậy, Trần Dĩnh liền hỏi: “Giờ vẫn còn sớm, chưa nhìn ra đâu, chắc phải đợi thêm một, hai tháng nữa mới rõ bụng chị ạ!”

Cổ Vân Vân nghe xong không nói gì thêm. Trần Dĩnh cũng chẳng biết nói gì, trên đường đi cả hai cứ im lặng như vậy.

5.

cũng chịu mở miệng: “Hay là chúng ta đến quán cà phê nhé, cho yên tĩnh một chút!”

- Ok! - Trần Dĩnh đáp.

Xe dừng lại tại một quán cà phê. Sau khi gọi cà phê và đồ ăn, Cổ Vân Vân liền hỏi: “Trương Hoa có biết em quay lại đây không?”

- Em không biết, em chỉ nói với bạn học của em thôi!

- Thảo nào Trương Hoa không nói cho chị biết, hóa ra anh ấy cũng không biết!

Trần Dĩnh nhìn Cổ Vân Vân, hỏi: “Gần đây hai người hay đi chung với nhau lắm à?”

- Anh ấy đã đến làm việc ở công ty chị rồi! - Cổ Vân Vân đáp.

Trần Dĩnh hơi kinh ngạc: “Anh ấy đến công ty chị làm việc ư? Bộ phận nhân sự à?”

Cổ Vân Vân lắc đầu: “Không, trực tiếp tham gia lập kế hoạch thị trường và cạnh tranh kinh doanh, hiện nay anh ấy đang nhắm vào đối thủ cạnh tranh là công ty điện tử Kinh Thao của Lục Đào.”

Nghe đến đây, Trần Dĩnh không khỏi giật mình, cúi đầu không nói gì.

- Em không ngạc nhiên à? - Cổ Vân Vân hỏi.

Trần Dĩnh ngẩng đầu lên, bắt gặp Cổ Vân Vân nhìn mình chằm chằm, cuối cùng khẽ nói: “Chị biết rồi à? Trương Hoa nói với chị ư?”

Cổ Vân Vân không trả lời, điều này khiến cho Trần Dĩnh nảy sinh một ảo giác. Cổ Vân Vân lảng sang vấn đề khác: “Dạo này Trương Hoa đang thực hiện một loạt các phương án đối phó với Lục Đào, anh ấy muốn đánh sập công ty điện tử Kinh Thao ấy!”>

- Trương Hoa luôn thích một cuộc sống yên ổn, hơn nữa anh ấy nhìn nhận con người và sự vật rất đơn giản, sao có thể cạnh tranh với Lục Đào.

- Em nghĩ năng lực của Lục Đào mạnh hơn Trương Hoa rất nhiều đúng không? Xem ra em thích những người đàn ông có năng lực, thành đạt nhỉ!

Trần Dĩnh vội nói: “Em không có ý đó, em làm việc ở công ty điện tử Kinh Thao mấy năm rồi, em biết Lục Đào rất có năng lực, sợ Trương Hoa sẽ phải chịu thua thiệt thôi!”

Công ty điện tử Kinh Thao là công ty đầu tiên Trần Dĩnh làm việc, Lục Đào là tổng giám đốc đầu tiên của cô. Trong mắt cô, Lục Đào là người không có trình độ văn hóa cao nhưng có thể khiến người khác cực kì ngưỡng mộ, từ một thanh niên nghèo rớt mồng tơi trở thành tổng giám đốc một công ty điện tử lớn, lại phấn đấu học để có bằng MBA.

Mặc dù mấy chục năm lăn lộn trên thương trường cùng với lối sống trăng hoa trong suốt thời gian dài khiến cho Lục Đào trông già hơn lứa tuổi năm mươi của mình, khuôn mặt lại không mấy hài hòa, cân đối nhưng trong lòng Trần Dĩnh, tuổi tác và tướng mạo chẳng là gì, cô chỉ nhìn thấy hình ảnh một Lục Đào tài giỏi, thành đạt trong sự nghiệp, biêt chăm lo cho gia đình. Vì vậy khi mới tốt nghiệp ra trường, một cô gái chưa từng trải trong tình yêu như cô đã rơi vào lưới tình của Lục Đào.

Mãi cho đến hôm nay, trong lòng cô vẫn còn tồn tại một thứ tình cảm khó mà diện tả được đối với Lục Đào, đặc biệt là sự thừa nhận khả năng của Lục Đào. Bởi vì cô không biết rõ hoản cảnh cụ thể của Lục Đào nên đến giờ cô vẫn cho rằng mình là người đàn bà thứ hai của Lục Đào ngoài vợ anh ta. Cô luôn nghĩ rằng, một người đàn ông dốc toàn bộ tâm huyết cho công việc, hơn nữa ngày nào cũng về rất sớm như Lục Đào không thể nào có một lối sống chơi bời phóng túng được.

Chính bởi ngưỡng mộ tài năng của Lục Đào, cô mới cho rằng Trương Hoa không phải là đối thủ của Lục Đào. Trong lòng cô, Trương Hoa mãi mãi là một chàng trai thuần phác và hiền lành.

7.< />

Đúng lúc ấy, món ăn và cà phê được đưa lên. Cổ Vân Vân đặt thức ăn trước mặt, nói: “Đó là Trương Hoa trước đây, Trương Hoa hiện giờ đã không còn ưa thích cuộc sống bình yên, đơn giản nữa rồi!”

Trần Dĩnh nhìn Cổ Vân Vân, không hiểu cô ta nói gì. Cổ Vân Vân tiếp tục: “Bố mẹ chỉ có mình chị là con gái, bố chị hi vọng sau này con rể có thể tiếp quản công ty, vì vậy chị thích tính cách và ý chí như thế ở Trương Hoa.”

Lúc này Trần Dĩnh mới phát giác ra có điều gì đó bất ổn, vội vàng hỏi: “Chị nói thế là có ý gì?”

Cổ Vân Vân vừa ăn vừa bình thản nói: “Chị với Trương Hoa đã chung sống với nhau rồi!”

Câu nói hết sức nhẹ nhàng của Cổ Vân Vân khiến cho Trần Dĩnh sững sờ. Cổ Vân Vân nhìn Trần Dĩnh, biết rằng câu nói này đã phát huy tác dụng: “Mau ăn đi, thức ăn nguội cả rồi!”

Trần Dĩnh thẫn thờ: “Chị ăn đi, em không đói!”

Trần Dĩnh luôn ôm hi vọng vào Trương Hoa, là bởi cô biết Trương Hoa vẫn độc thân. Sống chung với Trương Hoa gần một năm, cô cảm thấy mình rất hiểu Trương Hoa, anh không phải là loại đàn ông dễ dàng có tình cảm với người khác. Vì vậy Trần Dĩnh luôn thầm nhủ với chính mình, Trương Hoa sẽ không đi tìm cô gái khác.

Chính bởi suy nghĩ này nên Trần Dĩnh luôn cảm thấy mình với Trương Hoa vẫn gắn kết với nhau, chỉ cần Trương Hoa còn độc thân, là cô sẽ có cơ hội được quay trở lại bên anh.

Nhưng lúc này đây, rõ ràng Cổ Vân Vân nói với cô, cô ta và Trương Hoa đã sống chung với nhau, hơn nữa Trương Hoa tương lai sẽ nối nghiệp bố Cổ Vân Vân. Điều này đã đập nát hoàn toàn giấc mộng của Trần Dĩnh.

8.

Ra khỏi quán cà phê, Cổ Vân Vân nói tiễn Trần Dĩnh về nhà trọ, nhưng Trần Dĩnh nói không cần, cô tự đi xe buýt về nhà. Cổ Vân Vân nói: “Vậy cũng được! Tối nay bọn chị tụ tập, Trương Hoa bảo chị về ngay!

Lên xe rồi Cổ Vân Vân liền nói: “Chị đi trước đây, em về cẩn thận nhé!”

Đợi xe của Cổ Vân Vân đi xa rồi, Trần Dĩnh mới gọi cho Lưu Huệ Anh, nói với cô ấy sẽ qua đó ngủ tối nay. Lưu Huệ Anh ngạc nhiên hỏi: “Cậu sao thế? Nghe giọng không được bình thường? Không khỏe à?”

- Đợi tớ đến nơi chúng ta nói chuyện!

Lên xe buýt, Trần Dĩnh đắm mình trong cảm giác đau đớn. Từ sau khi ly hôn, cô mới phát hiện rằng ở bên Trương Hoa, và gia đình anh là một hạnh phúc, cô cảm thấy cuộc sống như vậy thật sự rất ấm áp, đặc biệt là sau khi phát hiện mình có thai, cô càng yêu cuộc sống bình yên và ấm cúng này.

Nhớ lại những tháng ngày bình yên bên Trương Hoa trước đây, cô mới phát hiện tất cả đều đã thành những kí ức êm đẹp. Một tháng quay lại đây, mặc dù không liên hệ với Trương Hoa hay người nhà anh, nhưng cô luôn cảm thấy ở rất gần anh, gần đến mức một buổi sáng nào đó thức dậy, cô phát hiện mình đang ở trong nhà bố mẹ Trương Hoa, sau đó cả nhà cùng vui vẻ chờ đợi đứa bé ra đời.

Nhưng những mong muốn ấy giờ đã vỡ tan, tất cả đã vỡ tan tành khi Cổ Vân Vân nói “Chị và Trương Hoa đã chung sống với nhau”.

Lúc gặp Lưu Huệ Anh, Trần Dĩnh đã ôm chặt lấy Lưu Huệ Anh mà òa khóc nức nở. Lưu Huệ Anh vừa xoa lưng vừa an ủi Trần Dĩnh và luôn miệng hỏi: “Sao thế?”

Trần Dĩnh khóc một lúc rất lâu mới nói: “Trương Hoa và Cổ Vân Vân đã sống chung rồi!”


CHƯƠNG 12

1.

Trương Hoa nói chuyện mình đến làm việc ở công ty đồ điện Triết Đông với các bạn cùng lớp, nhưng không nói chuyện ly hôn của mình. Có người nói: “Sao tự nhiên Trương Hoa lại thích cạnh tranh trên thương trường thế? Chẳng phải nói cả đời chỉ thích sống yên ổn thôi sao?” Còn có người nói đùa: “Không phải cậu để mắt đến gia sản nhà Cổ Vân Vân đấy chứ?”

Lí Dương Uy vội vàng ngắt lời: “Không biết chỉ được cái nói bừa. Thế này gọi là giải phóng tư tưởng, đàn ông có hơi tham vọng cũng là bình thường!”

Trương Hoa cũng nói: “Cuộc sống có cạnh tranh cũng không tồi. Gần đây tôi đang cạnh tranh với công ty đồ điện Kinh Thao, hi vọng đến Quốc Khánh có thể cho họ một cú sốc!”

Sau đó cả bọn cùng nhau nâng cốc: “Chúc mừng Trương Hoa giải phóng tư tưởng, đi trước chúng ta một bước!”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện: Yêu ??? '' Love''
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Sô Cô La Đen
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt