Disneyland 1972 Love the old s
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trương Hoa ngồi đó mà chẳng biết làm thế nào, vốn định bỏ đi nhưng lại nghĩ không thể để Tần Hải Vận nhìn ra là mình chưa từng đến những nơi thế này, vì vậy anh cũng bình thản giả bộ uống rượu. Cô phục vụ kia ngồi sát vào Trương Hoa, vừa uống rượu với anh vừa nói đây là lần đầu tiên cô gặp một người trẻ trung và đẹp trai như anh.

Trương Hoa nói: “Hay em hát một bài cho anh nghe đi!”. Tần Hải Vận cầm cốc rượu đến, nói: “Chú em, uống một ly nào!”, uống xong Tần Hải Vận liền ghé tai Trương Hoa thì thầm: “Cứ thoải mái chơi đi, chú em không cần phải lo lắng về chủ tịch Cổ đâu, không ai nói đâu mà lo!”, nói rồi liền vỗ vai Trương Hoa, cười ha hả.

Trương Hoa thầm nghĩ: “Xem ra tất cả mọi người ở đây đều cho rằng mình là con rể tương lai của Cổ Triết Đông, chẳng trách mà mình vừa đến họ đã nhiệt tình đón tiếp như vậy. Còn nữa, bọn họ chắc chắn nghĩ rằng mình thường xuyên ra vào những chốn vui chơi giải trí kiểu này, nhưng hôm nay vì sợ Cổ Triết Đông biết nên mới giả bộ nghiêm chỉnh mà thôi.”

7.

Lúc Trương Hoa về đến khách sạn, anh đã uống rất nhiều, nhưng lúc nằm trên giường vẫn tỉnh như s không sao ngủ được, thậm chí anh còn nhớ rõ cô gái kia đưa tay sờ mó khắp người mình như thế nào.

Trương Hoa thầm nghĩ, xem ra nên về thôi, cứ thế này mãi không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Sáng hôm sau, Trương Hoa đến văn phòng Tần Hải Vận nói chiều nay sẽ về công ty. Lúc đó có cả Lưu Vân Đông cũng ở đấy.

Tần Hải Vận cười bảo: “Sao về sớm thế, chẳng nhẽ chê chúng tôi tiếp đón không chu đáo?”, Trương Hoa cũng cười nói: “Chính vì giám đốc Tần tiếp đón quá chu đáo đấy!”

Tần Hải Vận cười lớn, lát sau mới nói: “À phải rồi, suýt nữa thì tôi quên mất, có một phương án đề xuất cần giám đốc Trương phê duyệt!”, sau đó đưa cho Trương Hoa một xấp văn bản.

Trương Hoa xem xong mới biết đây là tờ đơn xin hỗ trợ của công ty Tần Hải Vận, hơn nữa mức hỗ trợ yêu cầu lại tương đối lớn. Trương Hoa lúc này mới nhận ra mục đích của những bữa chiêu đãi liên miên những ngày qua chính là vì tờ đơn này.

Trương Hoa xem xong liền đặt lên bàn, sau đó nói: “Cái này cần có sự phê chuẩn của giám đốc Phùng, tôi không quyết định được!”. Lưu Vân Đông vội vàng nói: “Tôi đã hỏi qua giám đốc Phùng rồi, anh ấy nói mọi chuyện do anh quyết định, anh cứ duyệt là mọi chuyện ok!”

Tần Hải Vận nói: “Giám đốc Trương, mong cậu ủng hộ chúng tôi một chút, như thế công việc của chúng tôi mới dễ triển khai, cũng thuận lợi cho chúng tôi cạnh tranh trên thương trường!”

Trương Hoa cảm thấy hơi khó xử: “Tôi thực sự không có quyền hạn lớn thế!”. Tần Hải Vận cười nói: “Giám đốc Trương nói đùa rồi, ở công ty điện tử Triết Đông, cậu không có quyền thì ai có quyền nữa?”

8.

Trên đường về, trong lòng Trương Hoa có cảm giác bất an, anh không biết phê duyệt lá đơn ấy là đúng hay sai nữa? Chỉ có điều trong lòng cũng có chút phấn khởi, đột nhiên cảm thấy mình nắm quyền lực lớn trong tay, có thể trực tiếp phê chuẩn phương án.

Trương Hoa ngẫm nghĩ một lát liền gọi cho Phùng Lâm Hàn: “Giám đốc Phùng, tôi đã phê duyệt một phương án, bọn họ chuyển đến công ty chắc anh xem rồi chứ? Tôi không biết làm thế là đúng hay sai nữa”

Phùng Lâm Hàn nói: “Tôi xem rồi, bọn họ yêu cầu mức hỗ trợ khá lớn, nhưng cũng chưa đến mức quá đáng quá, hơn nữa, bên dưới cậu còn đề ra yêu cầu về lượng tiêu thụ, rất tốt!”

“Anh nói thế tôi cũng yên tâm phần nào!”

“Mấy hôm nay đi công tác chắc mệt lắm nhỉ, ngày mai cậu không cần đi làm, cứ ở nhà mà nghỉ ngơi cho khỏe!”

Lúc Trương Hoa xuống xe đã là hơn sáu giờ chiều. Đúng lúc ấy, Cổ Vân Vân gọi điện đến, bảo Trương Hoa rằng cô đang ở ngoài bến xe đợi anh. Trương Hoa lên xe liền hỏi: “Sao cậu biết hôm nay tôi về, lại còn biết lúc nào tôi xuống xe nữa?”

Cổ Vân Vân tỏ vẻ đắc chí: “Tôi hỏi Lưu Vân Đông nên biết mấy giờ cậu lên xe, mấy giờ xuống xe”.

“Bảo sao tôi thấy cậu biết rõ thế!”

Cổ Vân Vân lái xe đi rồi nói: “Cậu thật quá đáng, đi bao nhiêu ngày mà không buồn gọi cho tôi, hôm nay về cũng không chịu thông báo!”

Trương Hoa cười trừ: “Tại bận quá, ngày nào cũng bận đến tối mịt, hôm nay tôi định xuống xe rồi về nhà luôn, sau đó ngủ một giấc rồi mới báo với cậu!”

NGUỒN : DakMil.WapSite.Me

CHƯƠNG 21

1.

Hôm sau Trương Hoa không nghỉ ngơi mà quyết định đi làm ngay. Trên xe buýt, anh dõi mắt nhìn quanh mà không thấy cô gái vừa đọc báo vừa ăn sáng ở trên xe như mọi ngày.

Thứ hai tắc đường nghiêm trọng, Trương Hoa đến công ty muộn, chuẩn bị quẹt thẻ thì chẳng thấy thẻ của mình đâu. Về sau mới biết từ lúc anh đi công tác, Phùng Lâm Hàn đã yêu cầu bộ phận nhân sự bỏ thẻ của anh. Điều đó có là anh được hoàn toàn tự do trong giờ làm việc.

Trương Hoa ngồi một lát trong văn phòng của Phùng Lâm Hàn, Phùng Lâm Hàn nói: “Chẳng phải tôi bảo cậu hôm nay ở nhà mà nghỉ ngơi sao, sao còn đến công ty?”

“Đi làm vẫn thích hơn, nghỉ ở nhà tôi lại chẳng biết làm gì?”

“Như thế cũng tốt, cậu đến phòng tài vụ cầm một số phương án và sách lược kinh doanh ở ngoại ô nghiên cứu xem sao. Mấy ngày này nhà có thể xem xét tình hình của các khu vực, sau này có đi công tác cũng nắm rõ tình hình hơn.”

Trương Hoa đang chăm chú xem tài liệu thì Cổ Vân Vân vào. Anh ngẩng lên, mỉm cười, không cần nhìn đồng hồ cũng biết chắc chắn là sắp đến bữa trưa rồi.

Cổ Vân Vân lườm Trương Hoa, sau đó nói: “Tôi chẳng biết đi làm thế này thì có gì thú vị, sau này tôi phải bảo với bố tôi là tôi không đi làm nữa!”

2.

Đặt túi xách xuống, Cổ Vân Vân nói: “Chẳng phải cậu được nghỉ hay sao? Hay chúng ta tìm chỗ nào ăn trưa đi, đến chiều ngồi đâu đó, không về công ty nữa!”

“Cậu có thể không cần đến công ty, nhưng tôi thì không được. Ở đây còn cả đống tài liệu cần tôi phải “tiêu hóa” hết trong mấy ngày đây này! À mà trưa nay tôi không đi ăn với cậu được rồi, tôi có bạn hẹn rồi!”

Trương Hoa thu dọn tài liệu xong liền nói: “Tôi đi đây, cậu ấy đang đợi tôi!” Thực ra chẳng có bạn nào hẹn Trương Hoa cả, anh chỉ muốn một mình đến nhà ăn lần trước.

Anh ngồi đúng chỗ lần trước đi cùng với Cổ Vân Vân, ăn thật chậm, liên tục nhìn xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy cô gái nọ bê đĩa thức ăn ngồi vào cái bàn lần trước.

Cô gái vẫn như vậy, vẫn vừa ăn vừa đọc báo. Trương Hoa do dự hồi lâu, cuối cùng bê đĩa thức ăn rồi chậm rãi bước đến. Vừa đến bên cạnh, cô gái đã ngẩng đầu nhìn anh. Trương Hoa hỏi: “Tôi có thể ngồi đây>Cô gái mỉm cười nói: “Ok!” Trương Hoa liền ngồi xuống, nói: “Thực ra chúng ta trước đây có gặp mặt thường xuyên đấy!”

Cô gái chẳng chút kinh ngạc, chỉ ừ một tiếng rồi bảo: “Đúng thế, lúc buổi sáng trên xe buýt”.

Giờ thì chính Trương Hoa là người ngạc nhiên, anh cứ tưởng cô gái này chẳng để tâm đến bất cứ thứ gì xung quanh, chắc chắn cũng sẽ không nhớ mình. Trương Hoa nói: “Không ngờ bạn cũng nhớ”, cô gái cười đáp: “Những người có chỗ mà không ngồi thường không nhiều!”

Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói: “Cũng phải!” rồi lại hỏi: “Sao sáng nay tôi không nhìn thấy bạn nhỉ?” Cô gái đáp: “Chắc anh vẫn đi vào giờ lúc trước nhỉ, tôi đã đi sớm hơn nửa tiếng đồng hồ, thứ hai thường tắc đường dữ lắm!”

3.

Cô gái nói xong liền tiếp tục đọc báo. Trương Hoa hỏi: “Sao báo cô đọc từ sáng đến trưa mà không hết thế?”

Cô gái ngẩng đầu, bật cười thành tiếng nói: “Đâu phải cùng một tờ, buổi sáng là tôi tự mua, đây là của công ty mua”.

Trương Hoa ngượng nghịu cười: “Tôi còn tưởng là cùng một tờ chứ!” Cô gái lại tiếp tục vừa ăn vừa xem. Trương Hoa cũng không biết nói gì nữa, hai người cứ yên lặng ăn cơm như thế.

Cô gái ăn xong liền bê đĩa đứng dậy, nói: “Tôi đi trước đây!” Trương Hoa gật đầu: “Ừ!” Đợi cô gái đi rồi, Trương Hoa liền châm một điếu thuốc hút, hút hết mới quay lại công ty.

Buổi chiều, Cổ Vân Vân nói: “Tối nay có Lí Dương Uy và Kỉ Oanh cùng ăn cơm đấy!”

“Ok, cũng lâu lắm rồi không đi ăn cùng Dương Uy!”

Cổ Vân Vân đột nhiên cười bí ẩn: “Quan hệ giữa Lí Dương Uy và Kỉ Oanh ngày càng thân mật đấy!”

“Chẳng phải Kỉ Oanh có bạn trai rồi sao?”>“Thực ra họ đã chia tay nửa năm nay rồi, chỉ có điều Kỉ Oanh vẫn giấu mà thôi”.

“Hóa ra là vậy, thế chẳng phải Dương Uy sẽ thiệt thòi lắm sao, Kỉ Oanh với bạn trai đã bên nhau mấy năm rồi!”

Cổ Vân Vân khẽ hừ nói: “Lí Dương Uy làm giám đốc ở những nơi như khách sạn mà cậu nghĩ cậu ta còn trong trắng lắm chắc?”

Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi nói: “Như thế cũng tốt, ít nhất Dương Uy sẽ không thấy cô đơn, mặc dù không biết có thể kết hôn với nhau không, nhưng xét ở hiện tại, cứ cho như thế là họ thành một đôi đi!”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Anh Chết Rồi, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không.!
» Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
» Tên truyện: Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
» Truyện : Hạnh phúc Không bắn, không trúng bia!
12»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt