Old school Swatch Watches
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Trần Dĩnh ngẩng đầu nhìn anh một lát mới hiểu ý của anh, cô mỉm cười nói: “Anh tưởng người khác cũng nghĩ linh tinh như anh chắc?”

Vốn chỉ là một câu nói đùa khiến cho Trương Hoa đỏ bừng mặt, thầm nghĩ, xem ra đúng là trước đây vì mình không đứng đắn nên mới ngại ngùng như thế. Thế là anh liền đứng dậy nói: “Anh đi nấu cơm nhé!”

Ăn cơm xong, Trương Hoa cứ ôm con mãi, nó ngủ rồi vẫn cứ ôm nó xem ti vi, Trần Dĩnh nói: “Nó ngủ rồi, anh đặt nó xuống giường đi, ôm nó suốt như thế sẽ mệt đấy!”

Trương Hoa nói: “Con nhẹ thế này, có gì đâu mà mệt!”

Trần Dĩnh cười, nghĩ thầm: “Anh cứ ôm nó lâu ngày xem, sẽ biết mệt ngay!”

Bởi vì không có nôi nên buổi tối phải cho con ngủ trên giường, thế nên Trương Hoa ngủ bên phòng Nhã Vận, nhường lại phòng cho mình cho hai mẹ con Trần Dĩnh.

Trần Dĩnh bế con vào phòng liền nhìn thấy hai chữ “Trương Tinh” treo trên tường. Trương Hoa vào theo mới phát hiện quên không gỡ tờ giấy đó xuống, vội nói: “Anh đi qua đường thấy một người viết thư pháp nên tiện thể nhờ ông ta viết cho đấy!”

“Viết đẹp lắm, rất đẹp!”

4.

Trương Hoa ngồi bên giường, cứ ngắm nghía con ngủ rất lâu mới chịu về phòng Nhã Vận. Anh tưởng rằng con ngủ rồi chắc chắc đêm sẽ yên tĩnh. Nhưng đang mơ màng thì nghe thấy tiếng con khóc, sau đó là tiếng bước chân Trần Dĩnh đi ra đi vào, cùng với tiếng dỗ con của cô.

Trương Hoa không đóng cửa phòng mà Trần Dĩnh cũng để mở cửa phòng, vì vậy mọi âm thanh đều nghe thấy . Một lát sau không gian lại im lặng, lúc Trương Hoa mơ mơ màng màng ngủ tiếp đi thì lại nghe thấy tiếng khóc. Lần này thì Trương Hoa ngồi dậy đi sang xem sao.

Đèn đầu giường đang bật, Trần Dĩnh không ngồi dậy mà nằm bên cạnh khẽ vỗ vào người con bé, miệng khe khẽ hát ru. Thấy Trương Hoa vào, Trần Dĩnh nói: “Ồn quá anh không ngủ được à?”

Trần Dĩnh nói: “Không sao, dù gì mai cũng không phải đi làm mà!”

Sau đó anh lại gần, ôm con bé đang quấy khóc lên, nói: “Để anh dỗ nó cho!” nào ngờ con bé nằm trong vòng tay Trương Hoa một lát thì ngủ ngoan. Trương Hoa bế con bé đi dong khắp phòng, Trần Dĩnh nói: “Đặt nó xuống rồi anh về phòng ngủ đi!”

Trương Hoa đặt con vào giữa giường sau đó nằm xuống bên cạnh, nói: “Anh nằm đây, đợi khi nào nó quấy anh sẽ dỗ nó!”

Trần Dĩnh không nói gì, cũng nằm xuống. Cả hai người chẳng ai nói câu gì, đứa bé thì nằm ngủ ngon lành.

Trần Dĩnh vô cùng hối hận, thầm nghĩ nếu không phải vì mình sai lầm thì bây giờ hạnh phúc biết bao. Nghĩ mãi nghĩ mãi, nước mắt cô lại trào ra.

Trương Hoa giờ mới phát hiện ra mình rất quan tâm đến con gái. Trước đây từ “con gái” chỉ là một từ ngữ rất mơ hồ đối với anh, nhưng giờ đây, khi sinh mệnh bé nhỏ ấy đang nằm bên cạnh mình, đặc biệt là khi nó khóc, ảnh cảm thấy vô cùng xót xa, lòng thầm nghĩ nhỏ như vậy mà quấy khóc chắc mệt lắm.

5.

Trương Hoa tưởng rằng nằm bên cạnh con, chỉ cần con khóc là biết ngay. Đúng là như vậy, mấy lần đầu con quấy khóc, Trương Hoa gần như đều tỉnh dậy cùng lúc với Trần Dĩnh để dỗ con. Nhưng về sau mới phát hiện sức chịu đựng của mình không tốt đến thế, ít nhất có đến mấy lần liền anh chỉ mơ màng tỉnh, thấy Trần Dĩnh đang thay tã cho con, sau đó cho con bú. Nghĩ đến đây, anh bắt đầu khâm phục Trần Dĩnh, suốt cả đêm cô đều không ngủ hay là cô có thể cảm nhận được nhất cử nhất đông của con.

Trương Hoa liền ngoảnh mặt sang nhìn Trần Dĩnh. Lúc này Trần Dĩnh đang mặc áo ngủ, cho con bú, đèn đầu giường vẫn bật, một số chỗ chỉ có vợ chồng mới nhìn thấy lúc này, có thể thấy rất rõ, Trương Hoa bỗng nhiên cảm thấy rạo rực, nhưng ngay lập tức anh lại tự chửi mắng bản thân. Cũng may là Trần Dĩnh không biết những chuyện này. Trần Dĩnh nói: “ phòng ngủ trước đi, trước khi trời sáng con bé sẽ không quấy khóc đấy, đến sáng sớm nó mới chịu ngủ yên được vài tiếng!”

Trương Hoa lắc đầu: “Không sao đâu, cứ để cho con quấy!”

Buổi sáng, con bé quấy chán rồi bắt đầu ngủ, Trương Hoa cũng nằm ngủ bên cạnh. Trương Hoa nói với Trần Dĩnh: “Đêm qua mệt thế, em ngủ một lát đi!”

Trần Dĩnh nói: “Vâng!”

Lúc Trương Hoa tỉnh lại trời đã sáng, nhìn thấy con bé vẫn còn nằm ngủ ngon lành, Trương Hoa lại chăm chú ngắm nhìn nó, sau đó đưa tay lên vuốt má con. Con bé chợt nhoẻn miệng cười trong giấc mộng rồi ngay lập tức trở lại bình thường. Mặc dù chỉ là một nụ cười rất khẽ nhưng cũng đủ khiến cho trái tim Trương Hoa cảm thấy vô cùng ấm áp.

6.

Trương Hoa nghĩ không biết Trần Dĩnh đang làm cái gì? Anh vội ngồi dậy nhìn, thấy cô đang giặt quần áo ở trong nhà vệ sinh, vội đi vào nói: “Ban nãy con cười đấy!”

Trần Dĩnh vừa giặt vừa nói: “Thế à, chắc là đang có giấc mơ đẹp đấy!”

Trương Hoa nhìn thấy Trần Dĩnh giặt nhiều tã lót của con liền hỏi: “Sao một ngày em giặt nhiều thế?”

Trần Dĩnh đáp: “Một ngày nó tè ướt tã rất nhiều lần, vì vậy em phải mua rất nhiều, phải chuẩn bị sẵn sàng tã lót sạch cho con!”

Trương Hoa không nén được hỏi: “Mua nhiều thế này chất lượng thế nào? Trẻ con không nên cho mặc quần áo kém chất lượng!”

Trần Dĩnh ngoảnh dầu lại nhìn anh, nói: “Cho dù em có tiết kiệm cũng sẽ không tiết kiệm đối với con!”

Trương Hoa nghe xong không nói gì nữa.

Trương Hoa vốn nghĩ Trần Dĩnh đem con đến đây có thể dẫn con ra ngoài chơi vài ngày, nhưng giờ dây mới phát hiện cho con ra ngoài là một chuyện rất phiền phức. Buổi tối con bé quấy khóc suốt, ban ngày người mình lại uể oải. Có lần anh với Trần Dĩnh dẫn con ra ngoài chơi còn phải mang rất nhiều tã lót với khăn giấy để lau chùi, thay tã cho con.

Điều nữa là con bé đang trong giai đoạn bú mẹ, ngoài sữa mẹ ra thì không chịu ăn bất cứ loại sữa ngoài nào. Lúc ở trong công viên, con bé đói đến mức quấy khóc ầm cả lên, lại nhất thời không tìm được chỗ nào yên tĩnh không người, Trần Dĩnh đành phải kiếm tạm một cái ghế đá ít người qua lại để ngồi cho con bú. Trương Hoa nhìn thấy thỉnh thoảng có người qua lại thì chỉ muốn cởi ngay áo khoác ngoài đậy lên người Trần Dĩnh.

Thế nên Trương Hoa quyết định không ra ngoài nữa, Trần Dĩnh vốn không muốn đi, đối với cô mà nói, chỉ cần Trương Hoa ở bên cạnh con là được rồi. Hơn nữa ở nhà cũng yên tĩnh, chỉ có ba người.

Trương Hoa xin nghỉ ba ngày, chớp mắt ba ngày đã hết. Trần Dĩnh nói: “Ngày mai anh phải đi làm rồi, hai mẹ con em ngày mai sẽ trở về, sáng mai sẽ cùng đi với anh, đi sớm về sớm, bây giờ mua vé cũng không khó khăn nên đi lúc nào cũng được.”

NGUỒN : DakMil.WapSite.Me

CHƯƠNG 51

1.

Nói thực lòng, Trương Hoa không nỡ để con đi. Mặc dù nó thường xuyên quấy khóc, cũng rất rắc rối, nhưng dỗ cho nó ngủ, thay tã, tắm cho nó, nhìn nó thỉnh thoảng mỉm cười với mình anh thấy vô cùng hạnh phúc.

Chủ yếu là vì, nhìn bộ dạng nó lúc ngủ ngoan thực sự rất đáng yêu. Trương Hoa thích nhất là nhìn thấy con thỉnh thoảng nhoẻn miệng cười trong lúc ngủ, anh cảm thấy chẳng có nụ cười nào có thể đẹp như cái nhoẻn cười trong giấc mơ của con gái mình.

Chỉ có một điều khiến Trương Hoa cảm thấy ái ngại. Bởi vì mấy ngày nay anh với Trần Dĩnh đều ngủ chung với nhau, nói chung là có con nằm ở giữa nên đôi bên cũng chẳng cảm thấy gì. Hiện giờ đang là tháng năm, thời tiết ấm áp lên rồi, buổi tối đi ngủ mặc rất ít, Trần Dĩnh đi ngủ mặc áo khá mỏng, hơn nữa đêm nào cũng phải cho con bú liên tục.

Điều này khiến Trương Hoa cảm thấy rất khó chịu, mặc dù anh thường tự răn đe bản thân không được nghĩ bậy bạ, nhưng anh vẫn không nhịn được. Có lúc quay người lại, anh phải nghĩ đến một mớ công chuyện lộn xộn mới có thể dập tắt được cơn ham muốn bùng lên. Cũng may Trần Dĩnh không biết được suy nghĩ này của Trương Hoa.

Lúc buổi tối Trần Dĩnh đột nhiên nói ngày mai sẽ về, Trương Hoa bỗng thấy hụt hẫng, cảm thấy anh như đã quen với việc có con ở bên cạnh. Trương Hoa im lặng hồi lâu mới nhớ ra sắp đến đầy tháng con, liền hỏi Trần Dĩnh hôm nào là đầy tháng con. Trần Dĩnh nhẩm tính, nói còn hai ngày nữa. Trương Hoa liền nói: “Vậy thì để con bé đón đầy tháng ở đây đi!”

Thực ra đâu phải Trần Dĩnh không muốn, lúc con ra đời đã không có Trương Hoa ở bên, giờ có Trương Hoa ở bên cạnh lúc con đầy tháng cũng coi như là điều an ủi. Nghĩ vậy nên Trần Dĩnh liền cúi đầu không nói, cũng coi như đã nhận lời.

2.

Trần Dĩnh bảo Trương Hoa qua bên giường Nhã Vận nằm, nói con quấy khóc cả đêm như thế, ngày mai anh đi làm lại mệt mỏi. Trương Hoa không nghe, nói cho dù có thể nào tinh thần của anh cũng sẽ rất phấn khích. Buổi tối lúc con quấy, Trần Dĩnh lại ôm con dỗ dành: “Tỉnh Tỉnh ngoan nào, không quấy để bố con ngủ chứ, ngày mai bố còn phải đi làm nữa!”

Trương Hoa nghe thấy vậy, trong lòng bỗng có cảm giác rất kì lạ, tâm trạng phức tạp đan xen cả cảm giác hạnh phúc khó tả.

Buổi sáng lúc Trương Hoa dậy, hai mẹ con Trần Dĩnh đều đã tỉnh rồi, Trương Hoa mặc quần áo xong, Trần Dĩnh nhìn anh hồi lâu, Trương Hoa nói: “Sao cứ nhìn anh mãi thế?”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
123456»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt