Old school Easter eggs.
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Thời gian thấm thoát, bốn năm thoáng qua trong chớp mắt. Mục Khả đã xuất sắc hoàn thành tốt nghiệp, thông qua phỏng vấn thi viết phiên dịch cô cự tuyệt một công ty có vốn đầu tư nước ngoài mời đảm nhiệm chức vụ lương cao, dứt khoát lựa chọn ở lại trường giảng dạy. Thế nhưng, cô cũng không biết trong bốn năm cô chuyên tâm việc học, đã từng gặp qua Hạ Hoằng Huân đi ra ngoài làm việc không chỉ một lần.

Tất cả, dường như vẫn tuần hoàn theo quỹ đạo vốn đang vận hành, ít nhất ngoài mặt không sóng không gió. Có điều, khi ổn định lại tinh thần, lòng của Hạ Hoằng Huân như mặt hồ nước dâng lên gợn sóng rất nhỏ. Loại cảm giác này, ngay cả bản thân anh cũng không xác định được đây có phải là “Động lòng” hay không? Tóm lại, đã có thêm một phần nhớ nhung không sao hiểu được. Mà mỗi lần xuất hiện ngắn ngủi, cũng khiến cho anh phát hiện sự thẳng thắn và đáng yêu của cô.

Hồi tưởng bị bóng dáng đơn bạc nhỏ bé và yếu ớt đột nhiên xuất hiện cắt đứt. Hạ Hoằng Huân đứng ở trước cửa sổ, kinh ngạc nhìn thấy Mục Khả mặc T-shirt màu trắng trong lầu bước ra ngoài, bắt đầu chạy vòng dọc theo sân huấn luyện. So với tốc độ ‘Rùa đen nhỏ’ lần trước nghe lén bị phạt thì một trời một vực, lần này cô lại sử dụng tốc độ chạy nước rút trăm mét. Cách thức đó, rất giống như có phần không muốn sống.

“Làm gì đây!” Hạ Hoằng Huân khó hiểu, không chút suy nghĩ cầm chiếc áo rằn ri vừa mới được cởi ra bước nhanh xuống lầu.







Chương 14: Hạnh phúc đường dây riêng

Editor: mèomỡ

Ngày không có Hạ Hoằng Huân, trái đất vẫn quay, Mục Khả vẫn huấn luyện như trước. Chỉ là, sau khi Hướng Vi rời khỏi căn cứ cuộc sống trở nên khô khan, buồn tẻ, rất nặng nề. Mục Khả cảm thấy cứ tiếp tục như vậy, cô nhất định trong lúc bình tĩnh sẽ điên mất.

Hách Nghĩa Thành từ lần cô nổi giận thì không gọi điện thoại đến nữa, Mục Khả biết anh đối tốt với mình, quyết định giải hòa trước. Tìm số điện thoại của anh rồi bấm gọi, điện thoại di động vang lên hai tiếng thì anh liền nghe, giọng nói không che giấu được đắc ý: “Cô giáo Mục rốt cuộc nhớ tới cậurồi?”

Cũng biết anh sẽ không tức giận thật. Mục Khả nói: “Quan tâm, quan tâm cậu, tránh cho cậu nói cháu không có lương tâm.”

Hách Nghĩa Thành cười: “Lại còn làm dáng! Huấn luyện quân sự gần kết thúc rồi phải không? Bị dạy dỗ thế nào? Nội vụ đạt tiêu chuẩn chưa?”

Nhắc tới nội vụ, Mục Khả nhụt chí nói: “Tiêu chuẩn của các cậu quá cao, cháu không đủ cao, không đạt.”

“Sao nghe có chút buồn bã?” Hách Nghĩa Thành cầm di động đứng trước cửa sổ, cười nói: “Không phải Hạ hoằng huân đi rồi sao? Huấn luyện không đến nỗi phi nhân hóa như vậy chứ?”

“Làm sao cậu biết anh ấy đi. . . . . .” Mục Khả bừng tỉnh hiểu ra: “A, cháu biết rồi, là cậu giở trò quỷ có đúng không?” Đây có tính là quan báo tư thù không? Ngay sau đó lại cảm thấy dùng từ không đúng nên tự mình bác bỏ. Nghĩ thầm, bọn họ không có tư thù, cho dù có thù cũng là thù công.

Hách Nghĩa Thành nhíu mày: “Cái gì mà giở trò quỷ! Đây là sách lược! Anh ta đường đường là con át chủ bài của doanh trại trinh sát, Doanh trưởng chạy đi huần luyện quân sự đó không phải là đại tài tiểu dụng sao? Cậu chỉ gián tiếp an bài cho anh ta nhiệm vụ có thể phát huy đầy đủ ưu thế của anh ta thôi.”

Đi trụ sở huấn luyện gặp Mục Khả biết huấn luyện viên là Hạ Hoằng Huân, Hách Nghĩa Thành xuất phát từ tâm tình đau lòng người thân, tốn 3 ngày làm ra một phương án bí mật, lấy việc đề cao tài nghệ tổng hợp tác chiến quân ta là điểm xuất phát, muốn sau khi cuộc thi tỷ võ của lính trinh sát kết thúc thì lập tức cử hành một cuộc diễn tập quân sự quy mô lớn.

Đội Trinh sát trụ là cột của trung đoàn 532, là Doanh trưởng Hạ Hoằng Huân đương nhiên sẽ bị Lục đoàn trưởng triệu hồi khẩn cấp, tiến hành chuẩn bị chiến đấu cho cuộc diễn tập sắp tới, cố gắng thể hiện trước mặt …. Cho nên, sau khi trở lại doanh trại, Doanh trưởng Hạ mỗi ngày trừ huấn luyện đi họp, chính là nghiên cứu bản đồ quân dụng.

Mục Khả vốn đang muốn hỏi là nhiệm vụ gì, nhưng nghĩ tới đặc thù nghề nghiệp của bọn họ, cô nuốt nghi vấn về trong bụng, tự động tiêu hóa. Không muốn tán gẫu về Hạ Hoằng Huân quá nhiều, cô lập tức dời đề tài, nói: “Ngày mai bọn cháu bắn bia.”

Chân mày Hách Nghĩa Thành vừa mới giãn ra giờ lại nhíu lại, tiêu điểm đề tài một lần nữa lại trở trên người ai đó, anh nói: “Huấn luyện quân sự cho sinh viên đại học thì bắn bia làm cái gì? Lãng phí vật tư quân dụng! Phương án này nhất định là Hạ Hoằng Huân làm.”

Mục Khả kinh ngạc: “Sẽ không phải là đạn thật đấy chứ?”

“Cháu đừng tưởng bở! Chỉ vào chút tài mọn của mấy đứa nếu bắn đạn thật, chắc chắn hủy cả khuôn mặt.”

Mục Khả ha ha cười: “Nếu mỗi ngày cháu đều được huấn luyện như các cậu, không chừng sẽ trở thành “Thần Súng”.”

“Thôi đi, Thần Súng bọn cậu thấy cháu cũng phải té xỉu.”

Mục Khả xùy một tiếng, rất biết điều nói: “Biết, đây chính là chênh lệch.”

Hách Nghĩa Thành ”Khen ngợi” nói: “Tạm được, không đến nỗi ngốc lắm.” Nhớ tới Chủ nhật mình phải đi ra ngoài làm việc, anh hỏi: “Chủ nhật cậu đi đón cháu, cùng cậu đi chơi một ngày đi.” Trên thực tế là muốn đưa cô về nhà ăn cơm, Mục Khải Minh gọi cho anh không dưới một lần.

Mục Khả quả quyết cự tuyệt: “Không đi! Chỗ cậu có cái gì chơi, ngoài đàn ông vẫn là đàn ông.”

“Đối với bọn cháu mà nói, đàn ông không phải cực kỳ có sức hút sao?”

Mục Khả phản bác: “Thành phần lực hút chẳng qua cũng chỉ là carbohydrate mà thôi, kết cấu phần tử còn chờ nghiên cứu, có gì khác sao?”

Hách Nghĩa Thành nghe vậy sang sảng cười, cười đủ rồi, anh dung giọng nói ôn hòa nói: “Khả Khả, lâu rồi cháu không về nhà, Chủ nhật về ăn một bữa cơm, được không?”

Nụ cười Mục Khả cứng đờ, cô yên lặng, nói: “Chờ huấn luyện quân sự kết thúc đã, Chủ nhật không được nghỉ, không về được.” Đối với thương yêu của Hách Nghĩa Thành, từ trước đến giờ Mục Khả không đành lòng cự tuyệt.

Biết cô nói như vậy đã là nhượng bộ rất lớn, Hách Nghĩa Thành đương nhiên sẽ không miễn cưỡng nữa, dặn dò: “Ngày mai lúc bắn bia chú ý an toàn, không muốn cầm súng thì cứ nói không dám, dù sao cũng không kiểm tra đánh giá, không cần thiết.”

Mục Khả đồng ý: “Biết, cháu sẽ cẩn thận.”

Cúp điện thoại, Mục Khả nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, do dự thật lâu, rốt cuộc gửi cho Hạ Hoằng Huân một tin nhắn, thật sự không biết nói cái gì cho phải, chỉ gửi sáu chữ: “Ngày mai bọn em bắn bia.”

Kết quả đợi đến khi cô sắp ngủ thiếp đi, điện thoại di động vẫn im lặng.

“Coi thường sự tồn tại của tôi phải không?” Tức giận ấn mấy chữ trực tiếp gửi đi , sau đó nhét điện thoại di động xuống dưới gối, đi gặp Chu công.

Đừng tưởng rằng Mục không biết tức giận, chưa ăn thịt heo thì cũng phải thấy qua heo chạy, cô đương nhiên biết khi yêu ai chả gắn như keo như sơn , vị đồng chí Giải Phóng Quân này lại không gặp cô mấy ngày rồi, nói không tức giận chút nào là điều không thể.

Con gái ấy mà, luôn có chút tùy hứng, ai không hi vọng được yêu được chiều. Chỉ là, cô không biết giận dai, ngủ dậy xong gần như quên sạch.

mấy ngày nay Hạ hoằng huân vội vô cùng, trở lại đơn vị, ngay cả phòng làm việc của mình anh cũng không trở về, trực tiếp bị gọi vào phòng làm việc của Đoàn trưởng, dùng hết sức mà cũng chưa xong, răn dạy không dứt. Không có cách nào, ai bảo Lục Trạm Minh hạ tử lệnh: “Phải toàn thắng!”

Rõ ràng là do đối kháng lần trước gây họa, không chỉ thắng mà phải thắng được hoàn toàn. Mặc dù chỉ là diễn tập, cũng nhất định phải làm cho tốt.

Không chịu yếu thế, Hạ Hoằng Huân cũng rất coi trọng diễn tập lần này, là quân nhân thời bình, mỗi một lần diễn tập, mỗi một lần đối kháng, cũng như chiến tranh thực sựu, anh chưa bao giờ coi thường. Dù cho đối thủ mạnh hay yếu.

Hạ Hoằng Huân không phải người lâm trận mới mài gươm. Anh cũng chỉ muốn để các chiến sĩ thể nghiệm chút áp lực trước cuộc diễn tập cường độ cao, giống như lúc anh phát biểu ở sáng sớm ngày thứ hai sau khi trở về đơn vị: “Không áp lực, mọi người sẽ lơ là!”

Đều nói tấm gương thực tiễn lớn cương lĩnh xa hơn. Trong lúc huấn luyện cường độ cao, thân là boss của doanh trại trinh sát – đồng chí Hạ Hoằng Huân trừ bỏ phải gánh vác trọng trách chỉ huy toàn cục, bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi luôn luôn xuất hiện tại sân huấn luyện. Anh cùng với các chiến sĩ cùng bước chiến hào, nhảy qua tường, leo thang mây, ngay cả võ trang 400m chướng ngại tốn rất nhiều thể lực, anh cũng tham gia.

“Nằm xuống. . . . . . Bò thấp. . . . . .”

Nghe được khẩu lệnh, các chiến sĩ lưu loát nằm rạp trên mặt đất, đã bò nửa ngày không đứng lên, hai đầu gối hai cùi chỏ đã mài ra máu, nhưng vẫn ngẩng đầu. Đây chính là khí thế quân nhân, cho dù ngã xuống đất, cũng không thể cúi đầu trước kẻ địch....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Em Chết Đi... Anh Sẽ Đứng Nhìn Em Chết.!
» Truyện Tình Yêu Em Muốn Ngủ Với Anh.!
» Truyện Tình Yêu: Xu Xu Đừng Khóc
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
12345»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt