The Soda Pop
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Mục Khả phát hiện Hướng Vi càng ngày càng lảm nhảm, cô bịt lỗ tai kêu la: “Cậu đừng làm loạn thêm nữa, không muốn về nhà thì sang bên cạnh nghỉ ngơi đi.”

Thấy Mục Khả ăn vạ, Hướng Vi hận không thể xé nát cô, suy nghĩ lại cô ấy chính là bệnh nhân, không thèm tranh chấp với người bệnh như cô, đoạt lấy quả táo trong tay cô cắn một cái, nói với Hách Nghĩa Thành: “Thời gian đã trễ rồi, anh trở về đi, em ở lại đây với cậu ấy.” Thân là bạn tốt của Mục Khả, Hướng Vi và Hách Nghĩa Thành rất quen thuộc, nếu không cũng sẽ không thể cùng nhau đến trụ sở huấn luyện.

Đối với đề nghị “Ở lại” Hướng Vi đưa ra, Mục Khả duy trì thái độ phản đối, cô nghẹo đầu nhìn Hách Nghĩa Thành, dùng giọng ra lệnh nói: “Mang luôn cậu ấy đi đi, cành nhanh càng tốt.” Thuận tay đoạt lại quả táo, bất mãn nói: “Cũng không phải là cho cậu.”

Hách Nghĩa Thành nhìn nhìn thời gian, đứng dậy đắp chăn cho Mục Khả, rốt cuộc mở miệng: “Hướng Vi nói sĩ quan huấn luyện quân sự lớn nhất của bọn cháu chính là người đó?”

“Người nào? À, cậu nói người đó ư.” Mục Khả ngoan ngoãn nằm xuống, cũng không chịu để quả táo trong tay xuống, lơ đễnh nói: “Cháu cũng cảm thấy thật trùng hợp, khi đó anh ta vẫn còn là Liên trưởng.”

Hướng Vi tiếp lời: “Nếu như biết huấn luyện viên là anh ta, mình đã đến sớm hơn rồi, ai, mình phát hiện huấn luyện viên Hạ thật rất đẹp trai.”

Không để ý tới sự sùng bái của Hướng Vi, giọng nói Hách Nghĩa Thành có chút không được tốt: “Người đó không tệ, rất tài giỏi.” Nghĩ đến sự nghiêm khắc của Hạ Hoằng Huân, anh dùng giọng nói không cho phản bác, nói: “Không cần tham gia huấn luyện quân sự nữa, để cậu xử lý.”

“A?” Hướng Vi phản ứng vô cùng lớn, vẻ mặt tiếc rẻ nói: “Vậy thật đáng tiếc.”

Mục Khả ngồi quỳ ở trên giường vươn tay lau một cái dưới cằm Hướng Vi, nhướng mày, làm như thật mà nói: “Cũng may, nước miếng không chảy xuống.” Sau đó lại nói với Hách Nghĩa Thành: “Tại sao không tham gia hả? Cậu gọt táo cho cháu, cháu không dám không ăn, cậu bảo hành động nghe theo chỉ huy cháu cũng không dám gây rối, nhiêu đó vẫn chưa được à?”

Sắc mặt Hách Nghĩa Thành hơi sa sầm: “Lần này chỉ mới mấy ngày đã té xỉu? Khóa mục huấn luyện kế tiếp sao cháu chịu nổi? Lỡ như ngất xỉu nữa thì làm thế nào?”

“Vậy thì tiếp tục đứng dậy thôi, còn có thể làm sao.”

Nghĩ đến lúc Mục Khả bị anh kéo vào trong ngực trong mắt Hạ Hoằng Huân dâng lên gợn sóng, Hách Nghĩa Thành nói: “Đừng ở đây nói lời vô nghĩa với cậu, cậu nói không tham gia chính là không tham gia.”

“Làm như cháu muốn lý luận với cậu lắm à? Cháu nói muốn tham gia thì phải tham gia.” Tính khí bướng bỉnh của Mục Khả đã nổi lên rồi, hờn mát như trẻ con quẳng quả táo đã gặm hơn một nửa xuống đất.

Nhìn thấy hai người không ai nhường ai, Hướng Vi chứa chút lòng riêng nho nhỏ vội vàng bước lên hoà giải : “Anh nhìn dáng vẻ yếu đuối của cậu ấy này, rèn luyện nhiều thêm một chút cũng tốt. . . . . .”

“Rèn luyện cái quái gì.” Không đợi hướng Vi nói hết Hách Nghĩa Thành đã vội rống lên trả lời, thấy bộ dạng Mục Khả tỏ ra không chút yếu thế, cơn giận của anh ngay lập tức bộc phát, ném xuống một câu: “Cậu xem hắn ta làm thế nào để dạy cháu!” Rồi quay đi.

Nhìn Hách Nghĩa Thành rời đi, Hướng Vi sững sờ đứng ở trước giường gãi gãi đầu, lẩm nhẩm tự nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy thần tượng của mình bạo phát.” Ở trong ấn tượng của cô, thân là quân nhân nhưng Hách Nghĩa Thành từ trước đến giờ luôn dịu dàng với Mục Khả, chưa bao giờ nổi giận, hôm nay hung dữ như vậy chính là lần đầu tiên.

“Rất tuấn tú chứ?” Mục Khả kéo chăn nằm xuống: “Vậy cậu phải cảm tạ mình đã làm cho cậu ấy xù lông.” Nghĩ đến tính khí của Hách Nghĩa Thành, cô chớp đôi mắt to long lanh như người vô tội nói: “Anh ấy có thể giận đến mức giữ chân ga mà tưởng đạp thắng hay không hả?”

Hướng Vi vừa nghe xong liền sốt ruột, nhảy dựng lên ầm ĩ với Mục Khả: “Mục Khả Khả, nếu như thần tượng mình có chuyện không hay xảy ra mình không tha cho cậu đâu.”

“Nhìn cậu thế này, không biết còn tưởng rằng cậu ấy là bạn trai cậu đấy.” Mục Khả bất đắc dĩ thở dài, thật lòng an ủi nói: “Yên tâm đi, chỉ cần mình không xuất hiện trước tầm mắt cậu ấy, cậu ấy lập tức liền tỉnh táo, tốc độ ấy tuyệt đối chỉ như gió thu cuốn hết lá vàng.”

Nhìn thấy bộ dáng chắc chắn của Mục Khả, Hướng Vi cũng không còn lo lắng, ngược lại nghĩ đến vẻ mặt vô cùng tàn khốc của Hạ Hoằng Huân, cô vỗ trán một cái: “Mình phải gọi điện thoại cho ba, mình quyết định sẽ ở lại che chở cho cậu.”

“Che chở cho mình?” Nhìn ánh mắt thương xót của Hướng Vi, Mục Khả lầm bầm: “Không chừng cậu chưa chết, ngược lại mình đã chết trước rồi.”

Mục Khả muốn ngủ một lát, nên đuổi Hướng Vi đi ra ngoài gọi điện thoại. Trong phòng yên tĩnh trở lại, cô nhắm nghiền hai mắt, không tự giác nhớ tới chuyện buổi chiều, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên như phát sốt. Kéo tấm chăn che đầu, cô bắt đầu đếm cừu: “Một con, hai con, ba bốn năm con. . . . . .”

Trong lúc mơ màng nghe được tiếng gõ cửa, Mục Khả miễn cưỡng ló đầu ra khỏi chăn, nhìn chằm chằm cánh cửa không có tiếng động. Ngay lúc cô cho rằng người bên ngoài đã đi rồi, thì cửa lại được nhẹ nhàng đẩy ra. Cô vội vàng từ từ nhắm hai mắt, nghe tiếng bước chân đến gần, trong lòng không hiểu sao bắt đầu khẩn trương. Dựa vào trực giác mạnh mẽ của phụ nữ, cô đoán người đến là —— Hạ Hoằng Huân!

Hạ Hoằng Huân không đi căn-tin ăn cơm, kết thúc một ngày huấn luyện anh ngồi ở phòng làm việc thật lâu, cho đến khi Hách Nghĩa Thành lên xe rời đi, anh mới xuống lầu. Trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, anh quyết định tới thăm cô một chút. Ánh mắt dừng lại ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mục Khả đang nhắm chặt hai mắt, anh đứng bên cạnh giường hồi lâu không lên tiếng.

Chẳng lẽ bây giờ đang lưu hành im lặng là vàng? Mục Khả lẩm bẩm trong lòng.

Vào lúc cô sắp không giả bộ được nữa, Hạ Hoằng Huân bỗng nhiên khom người xuống, nhẹ nhàng kéo chăn cho cô, hiếm khi thấy anh dịu dàng nói: “Em thật làm cho người ta yêu thích, nếu như em không ghét tôi, chúng ta thử bắt đầu đi, có được không?”


Nghe vậy, Mục Khả đang giả vờ ngủ trong nháy mắt cứng đờ, hàng lông mi thật dài không tự giác run run.

Sắc mặt Hạ Hoằng Huân thật bình tĩnh, anh giơ tay vuốt ve mái tóc rối loạn của Mục Khả đang ngủ, nhẹ nhàng êm ái như đang vỗ về người yêu, nhìn chằm chằm gương mặt ửng đỏ của cô, anh không nhanh không chậm nói: “Không cần căng thẳng, anh chỉ nêu ra ý tưởng mang tính xây dựng để em suy nghĩ một chút.”

Chương 10




























Mục Khả trả lời lập lờ nước đôi cũng không làm dao động thái độ kiên định của Hạ Hoằng Huân. Dựa vào sự phán đoán tinh anh chuẩn xác của anh, cô gái nhỏ này hẳn là có cảm giác với anh, anh cho rằng không ghét là cơ sở bắt đầu tình cảm.

Vì vậy, anh nói ngắn gọn bốn chữ: “Cứ như vậy đi!” Xem như hoàn thành “Tiến hóa” (thay đổi tiến triển) hai người từ quan hệ đồng chí đến quan hệ người yêu, sau đó giống như ảo thuật lấy ra một hộp chocolate để ở đầu giường Mục Khả, nghiêm mặt nói: “Quân y nói đường huyết của em thấp. Không có việc gì đừng luôn phạm sai lầm, nếu không anh sẽ chiếu theo tội mà xử phạt.”

Mục Khả nằm lì ở trong chăn nhìn hộp chocolate, lại còn là của Dove’s. Nhìn bóng lưng của anh, cô không hiểu Hạ Hoằng Huân nói “Cứ như vậy đi” rốt cuộc là có ý gì. Đưa tay sờ sờ cái hộp, nghĩ đến ngoài Hách Nghĩa Thành ra, anh là người đàn ông đầu tiên mua đồ ăn vặt cho mình. Sau đó lại nghĩ đến mẹ, cô đột nhiên bật khóc.
* Chocolate Dove (được bán ở Vương quốc Anh, Ấn Độ, Ireland, Trung Quốc và Trung Đông) là một thương hiệu sô cô la được sản xuất và tiếp thị bởi công ty Mars. Dove sản xuất một loạt các loại sô cô la, bao gồm sô cô la sữa, caramel, ….

Lúc trở về phòng làm việc, Hạ Hoằng Huân không tự giác cong môi nở nụ cười. Vẻ mặt đó, giống như là Mục Khả đã đồng ý gả cho anh rồi vậy.

Giải thi đấu tỷ võ của lính trinh sát ngày mai chính thức tiến hành tuyển chọn, Viên Soái trốn ở trong phòng rốt cuộc đợi được Hạ Hoằng Huân lộ diện, thấy trên mặt Doanh trưởng gợi lên nụ cười như có như không, anh liên tục hít thở sâu vài chục lần mới tăng thêm can đảm đi gõ cửa phòng làm việc của anh.

“Báo cáo!”

“Vào đi!”

“Doanh trưởng, tôi muốn báo cáo tư tưởng với ngài.”

“Cậu có tư tưởng muốn báo cáo?”

“Vâng!”

“Nói!”

“Là thế này, Doanh trưởng, haizzz, cơm chiều anh còn chưa có ăn đó, có cần tôi. . . . . .”

“Sao lại nhiều lời dạo đầu như vậy?” Hạ Hoằng Huân ngẩng đầu liếc xéo anh một cái: “Trực tiếp một chút.”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện : Hạnh phúc Không bắn, không trúng bia!
» Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt