Duck hunt
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


“Các cô có biết ở quốc gia này khỏa thân nơi công cộng là phạm luật không?”

Nhìn những khuôn mặt trẻ trung càng lúc càng tái mét, gã biết bọn họ đang tưởng tượng ra cái tội nho nhỏ ấy sẽ bị ghi trong lý lịch. Cảnh này cũng thú vị ra phết, nhưng gã tự nhắc mình không nên để chuyện đi quá xa.

“Tên cô là gì?”

“Amy.” Cô gái tóc đen nuốt nước bọt. “Amy White.”

“Cô từ đâu tới?”

“Chapel Hill. Nhưng quê em ở Charlotte.”

“Tôi thấy ở kia có chất cồn. Các cô đã hai mươi mốt tuổi hết rồi chứ?”

Lần đầu tiên cả hai cô kia cũng đồng thanh lên tiếng. “Vâng, thưa ngài.”

“Được rồi Amy. Giờ tôi sẽ cho cô biết tôi định làm gì. Tôi sẽ tin lời cô là các cô không nhìn thấy biển báo kia, và các cô đã đủ tuổi để được phép uống rượu, vậy nên tôi sẽ không làm chuyện này nghiêm trọng hơn. Tôi sẽ giả vờ như không ở đây. Miễn là ba cô hứa sẽ không nói với sếp tôi là tôi đã thả các cô đi.”

Họ không chắc có nên tin gã hay không.

“Thật chứ?”

“Thật,” gã nói. “Tôi cũng từng học đại học mà.” Thực ra là Clayton chưa từng, nhưng gã biết nói thế nghe có vẻ oách. “Và có lẽ các cô muốn mặc quần áo vào. Các cô không biết đấy thôi - không chừng có kẻ đang rình rập quanh đây cũng nên.” Rồi gã thoáng mỉm cười. “Hãy đảm bảo là các cô sẽ dọn sạch đống lon kia, được chứ?”

“Vâng, thưa ngài.”

“Tôi đánh giá cao điều đó.” Gã quay đi.

“Thế thôi ư?

Ngoái đầu lại, gã nở một nụ cười nữa. “Thế thôi. Các cô cẩn trọng nhé.”

Clayton lách qua bụi cây, thỉnh thoảng cúi thấp tránh mấy cành cây trên đường trở về chỗ xe tuần tra, tự nhủ mình đã xử lý ngon vụ này. Quá ngon là đằng khác. Rõ ràng Amy đã cười với gã, và khi quay đi, gã còn thoáng nghĩ đến chuyện quay lại xin số của cô nàng. Nhưng rồi gã quyết định là không nên, có lẽ tốt hơn hết cứ để mọi chuyện dừng ở mức êm đẹp thế này được rồi. Chắc chắn khi trở về, họ sẽ kể cho bạn bè rằng mặc dù bị một sĩ quan cảnh sát bắt quả tang đang tắm tiên nhưng vẫn không sao. Rồi tiếng lành đồn xa, thiên hạ sẽ biết những cảnh sát ở vùng này rất thoáng. Dẫu sao, trong khi len lỏi qua đám cây cối, gã vẫn thầm hy vọng những bức ảnh được rõ nét. Chúng sẽ là thứ bổ sung tuyệt vời cho bộ sưu tập nho nhỏ của gã.

Nói chung thì hôm nay là một ngày tuyệt vời. Vừa định quay lại lấy cái máy ảnh thì gã nghe thấy tiếng huýt sáo. Lần theo hướng phát ra tiếng động, gã đi về phía con đường chở gỗ và nhìn thấy một kẻ lạ mặt dắt con chó đang bước chậm rãi, nom giống một gã hippie những năm sáu mươi.

Kẻ lạ mặt đó không đi cùng ba cô gái kia. Clayton tin chắc như vậy. Trước hết anh ta quá già so với một sinh viên; ít nhất cũng phải gần ba mươi rồi. Mái tóc dài kia khiến Clayton liên tưởng tới một cái ổ chuột; còn trên lưng anh ta, Clayton có thể nhìn thấy mép cái túi ngủ gồ lên chỗ đáy chiếc ba lô. Đây không thể nào là một người đi dã ngoại một ngày tới bãi tắm này; nhìn anh ta giống một người đi bộ đường trường, thậm chí có thể cắm trại ngoài trời nữa. Không biết anh ta đã ở đây bao lâu và đã thấy những gì rồi.

Ví dụ như việc Clayton chụp lén?

Không thể nào. Không thể thấy được. Chỗ gã nấp cách xa con đường chính, toàn bụi cây rậm rạp, và nếu có người đi qua cánh rừng thì gã phải nghe thấy chứ. Đúng không? Hơn nữa, chỗ này chẳng có gì hay ho để mà lang thang. Họ đang ở giữa một nơi hoang vu hẻo lánh, và gã không hề muốn một đám hippie hãm tài lập dị phá hỏng nơi dành cho mấy cô nữ sinh này một chút nào.

Đúng lúc đó, kẻ lạ mặt đi ngang qua Clayton. Anh ta đang ở gần xe tuần tra và đang hướng về phía chiếc Jeep của ba cô gái. Clayton bước lên mặt đường và hắng giọng. Kẻ lạ mặt và con chó liền quay sang phía có tiếng động.

Đứng từ xa, Clayton tiếp tục đánh giá họ. Dường như kẻ lạ mặt lẫn con chó đều không bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của Clayton, và cái nhìn của anh ta có vẻ gì đó khiến Clayton cảm thấy bối rối. Cứ như là anh ta đang chờ gã lộ diện vậy. Con chó béc giê cũng thế. Thái độ của nó vừa thờ ơ vừa cảnh giác - và rất thông minh - giống y như con Panther mỗi khi chực chờ được Moore thả ra. Clayton chột dạ. Tự chủ lắm gã mới không đưa tay phòng thủ chỗ kín.

Suốt một phút dài dằng dặc, hai bên cứ thế nhìn nhau chằm chặp. Từ lâu Clayton đã biết rằng bộ đồng phục của gã làm cho khối kẻ phải sợ. Mọi người, kể cả vô tội đi nữa, đều thấy lo lắng khi đụng đến pháp luật, và gã cho rằng anh chàng này cũng không phải ngoại lệ. Đó chính là một trong những lý do khiến gã yêu cái nghề này.

“Anh có dây xích cho con chó chứ?” gã cất giọng giống kiểu ra lệnh hơn là hỏi.

“Trong ba lô của tôi.”

Clayton không hề nghe ra thổ âm. “Tiếng Anh kiểu Johnny Carson[2">,” như mẹ gã từng gọi. “Vậy thì lấy ra tròng cho nó đi.”

[2"> John Carson -80: người Mỹ, diễn viên, người dẫn chương trình truyền hình nổi tiếng.

“Đừng lo. Nó sẽ không nhúc nhích trừ phi tôi ra lệnh.”

“Cứ tròng vào.”

Kẻ lạ mặt hạ cái ba lô xuống và bắt đầu lục lọi; Clayton rướn cổ hòng liếc xem trong đó có gì giống như ma túy hay vũ khí không. Một lúc sau, cái xích đã được buộc vào cổ con chó và kẻ lạ mặt nhìn Clayton vẻ muốn hỏi, “Giờ

“Anh đang làm gì ở đây?” Clayton lên tiếng.

“Đi bộ đường trường.”

“Cái ba lô đó mà vác đi đường trường cũng mệt đấy nhỉ.”

Kẻ lạ mặt không nói gì.

“Hay anh đang rình rập dòm ngó gì ở đây?”

“Đó là những gì mà mọi người tới đây hay làm hả?” Clayton không thích giọng điệu cũng như ẩn ý của anh ta. “Tôi muốn xem giấy tờ của anh.”

Kẻ lạ mặt lại cúi xuống ba lô rồi lấy cuốn hộ chiếu ra. Sau khi giơ tay ra hiệu cho con chó đứng yên, anh ta tiến tới trước Clayton đưa hộ chiếu cho gã.

“Không có bằng lái xe hả?” Clayton hỏi.

“Tôi không có.”

Clayton xem xét tên của kẻ lạ mặt, môi gã mấp máy. “Logan Thibault.”

Người kia gật đầu.

“Anh từ đâu tới?”

“Colorado.”

“Một hành trình dài đấy nhỉ.”

Kẻ lạ mặt im lặng.

“Cụ thể là anh định đi đâu

“Đến Arden.”

“Có cái gì ở Arden?”

“Tôi không biết. Tôi chưa đến đó bao giờ.”

Clayton nhíu mày trước câu trả lời đó. Quá trơn tru? Quá... thách thức? Quá gì đó. Mà cái quái gì cũng được. Dù sao thì gã cũng không hề thích tay này. “Anh đợi ở đây,” gã nói. “Anh không phiền nếu tôi kiểm tra lại cái này chứ?”

“Xin cứ tự nhiên.”

Trong khi quay về xe tuần tra, Clayton ngoái đầu lại và thấy Thibault đang mở ba lô lấy ra một cái bát nhỏ rồi rót hết phần nước còn trong một cái chai vào đó. Nom như anh ta chẳng hề lo nghĩ cái gì trên đời này cả.

Bọn tao sẽ tìm ra cái gì đó chứ hả? Ngồi trong xe tuần tra, Clayton đang hì hục đánh vần cái tên “Thibault” qua bộ đàm thì đồng nghiệp ở đầu dây kia ngắt lời.

“Là Thibault, phát âm như T-bow, không phải Thigh-bolt. Đó là một cái tên Pháp.”

“Sao tôi lại phải quan tâm nó phát âm thế nào chứ hả?”

“Tôi chỉ định nói...”

“Sao cũng được, Marge. Cứ kiểm tra nó được chứ?”

“Trông hắn có giống người Pháp không?”

“Thế quái nào mà tôi biết được một gã người Pháp trông như thế nào?”

“Tôi chỉ tò mò thôi. Đừng có cáu kỉ như thế. Tôi đang hơi bận.”

Phải rồi, bận lắm luôn, Clayton nghĩ. Chắc là bận ăn bánh rán như mọi khi chứ gì. Marge có thể chén hết ít nhất là một tá bánh Krispy Kremes một ngày. Cô ta phải nặng tạ rưỡi là ít.

Qua cửa bên của xe, gã thấy tay Thibault đang ngồi xổm bên cạnh con chó mà thầm thì với nó trong khi nó uống nước. Clayton lắc đầu: nói chuyện với loài vật à? Thật vớ vẩn. Làm như chó có thể hiểu được cái gì khác ngoài mấy câu mệnh lệnh căn bản nhất vậy. Vợ cũ của Clayton cũng từng làm thế. Cô ta đối xử với chó như với con người, đáng ra gã phải nhìn vào đó mà tránh xa cô ta ngay từ đầu mới phải.

“Tôi không tìm thấy gì cả,” có tiếng Marge nói. Nghe như cô ta đang nhai cái gì đó. “Không thấy trát tòa chưa giải tỏa nào liên quan tới cái tên Thibault này.”

“Cô chắc chứ?”

“Chắc chắn. Công việc của tôi tôi phải biết chứ.”

Clayton vẫn còn nói chuyện qua bộ đàm thì kẻ lạ mặt đã cất cái bát vào ba lô rồi lẳng ba lô lên vai.

“Sáng nay có cuộc gọi nào bất thường không? Như là có người lảng vảng đâu đó chẳng hạn?” Clayton hỏi.

“Không. Sáng nay khá yên tĩnh. À mà anh đang ở đâu vậy? Bố anh đang tìm anh đấy.”

Bố của Clayton là cảnh sát trưởng hạt này.

“Bảo ông ấy là tôi sẽ về ngay.”

Ông ấy có vẻ tức giận.

“Cứ bảo ông ấy tôi đang đi tuần tra, được

Để ông ấy biết tôi đang làm việc và không nói gì nữa.

“Được rồi.”

Có thế chứ....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» Truyện : Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt