Duck hunt
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


“Thôi, tôi phải đi đây.”

Gã cất bộ đàm và ngồi im, cảm thấy hơi thất vọng một chút. Kể mà được thấy tên đó xoay xở trong khám với mái tóc kiểu con gái và tất tần tật mấy thứ kia thì sẽ vui lắm. Nếu thế thì anh em nhà Landry sẽ có một ngày thỏa thích với hắn. Chúng là “khách quen” ở phòng tạm giam vào các tối thứ Bảy: uống rượu và phá phách, gây mất trật tự, đánh lộn, mà lúc nào cũng là chúng tự đánh nhau. Trừ phi bị nhốt vào khám. Khi đó thì chúng đánh người khác.

Clayton nghịch cái tay nắm cửa xe. Mà lần này thì ông già giận dữ vì điều gì nhỉ? Chàng công tử bột thấy chột dạ... Làm cái này đi. Làm cái kia đi. Con đã xử lý mớ giấy tờ đó chưa? Tại sao lại đến muộn? Con vừa ở đâu về? Đã rất nhiều lần gã chỉ muốn nói lão đi mà lo cái công việc khốn kiếp của lão ấy. Lão vẫn tưởng lão đang điều hành mọi thứ ở đây cơ đấy.

Nhưng thôi, không sao. Sớm muộn gì thì gã cũng sẽ biết thôi. Giờ là lúc tống khứ tên hippie quái đản kia khỏi đây, trước khi đám nữ sinh đi tới. Mấy cô nàng đó nghĩ đây là chỗ riêng tư, đúng chứ? Bọn hippie như thế kia có thể phá hỏng chốn này mất.

Clayton ra khỏi xe, đóng cửa lại. Con chó ngỏng đầu về phía Clayton đang tiến đến. Gã đưa trả hộ chiếu. “Xin lỗi đã làm phiền, anh Thibault.” Lần này thì gã cố tình phát âm sai cái tên. “Tôi chỉ làm công việc của mình. Tất nhiên, trừ phi anh có thuốc phiện hay súng ở trong ba lô.”

“Tôi không có.”

“Anh có đồng ý để tôi kiểm tra không?”

“Không hẳn. Luật sửa đổi lần thứ tư và các luật khác.”

“Tôi thấy trong đó có túi ngủ. Anh cắm trại à?”

“Tối qua tôi ngủ ở hạt Burke.”

Clayton dò xét kẻ lạ mặt, ngẫm nghĩ về câu trả lời.

“Quanh đây không có khu cắm trại nào hết.”

Anh ta im lặng.

Bây giờ thì Clayton là người nhìn đi chỗ khác. “Có lẽ anh nên xích con chó này lại.”

“Tôi không nghĩ là hạt này có luật phải xích chó.”

“Đúng. Để an toàn cho con chó của anh thôi. Trên đường cái có rất nhiều xe cộ.”

“Tôi sẽ để ý.”

“Được rồi.” Clayton dợm quay người nhưng rồi khựng lại lần nữa. “Nếu không phiền thì cho tôi hỏi anh đã ở đây được bao lâu?”

“Tôi vừa mới tới. Sao vậy?”

Cách trả lời của Thibault có gì đó khiến Clayton phân vân, và gã lưỡng lự trước khi tự trấn an rằng không thể nào có chuyện tên này biết gã đã làm gì được.

“Không có gì,” Clayton đáp.

“Tôi có thể đi được chưa?”

“Ừ. Được rồi.

Clayton quan sát kẻ lạ mặt và con chó của anh ta bước tới con đường chở gỗ rồi rẽ sang đường mòn dẫn vào rừng. Khi anh ta đi khuất, Clayton quay lại chỗ nấp ban đầu để tìm cái máy ảnh. Gã thò tay vào bụi rậm, đá đá mấy đống lá thông khô cố dò đi dò lại dấu chân của mình để chắc chắn gã đang ở đúng chỗ. Cuối cùng, gã khuỵu xuống và bắt đầu hoảng sợ. Cái máy ảnh đó là của văn phòng cảnh sát trưởng. Gã chỉ mượn nó cho những chuyến đi chơi đặc biệt như thế này, và bố gã sẽ tra hỏi bằng chết nếu cái máy ảnh đó mất thật. Tệ hơn nữa là nếu nó lại được tìm thấy với cái thẻ nhớ đầy nhóc hình khỏa thân. Bố gã là người triệt để tuân thủ lễ giáo và trách nhiệm.

Vài phút trôi qua. Gã nghe thấy tiếng khởi động xe ở đằng xa. Chắc là mấy cô nữ sinh chuẩn bị rời đi; gã chỉ hơi lăn tăn chuyện họ sẽ nghĩ gì nếu thấy xe của gã vẫn còn ở đó.

Vấn đề chính lúc này là: cái máy ảnh đã biến mất.

Không phải bị mất. Mà là biến mất. Và gã chắc chắn một điều là cái máy không tự chạy đâu được. Cũng không thể có chuyện lũ con gái phát hiện ra nó. Thế tức là Thigh-bolt đã chơi xỏ gã. Thigh-bolt. Đang chơi gã. Thật không thể tin nổi. Gã biết tên đó đóng kịch quá trơn tru mà, quá giống cái kiểu “Tôi biết anh đã làm gì vào mùa hè năm ngoái”[3"> mà.

[3"> . Tên một bộ phim kinh dị của Mỹ.

Không thể để cho hắn mang thứ đó đi trót lọt được. Không một tên hippie bẩn thỉu, đồng bóng, thích nói chuyện với chó nào được qua mặt Keith Clayton này. Ít nhất là chừng nào gã còn sống trên đời.

Vừa len lỏi lách qua những cành cây để trở ra đường cái, Clayton vừa tưởng tượng cảnh bắt được tên Logan Thigh-bolt kia và tiến hành một cuộc lục soát nho nhỏ. Mà đó mới chỉ là bắt đầu thôi. Tiếp theo sẽ còn những thứ khác nữa, chác chắn là vậy. Tên đó dám chơi gã à? Không xong đâu. Dù sao cũng không phải ở thị trấn này. Gã đếch thèm lo tới con chó. Nó làm càn ư? thì bái bai, cún con. Đơn giản là vậy. Chó béc giê Đức cũng là một loại vũ khí - trong vùng không có tòa án nào là không chấp nhận lý lẽ này.


Dù sao thì việc đầu tiên cần làm là phải tìm tên Thibault. Lấy lại cái máy ảnh. Rồi vạch ra bước tiếp theo.

Ấy thế nhưng khi tới gần chiếc xe của mình, Clayton mới nhận ra rằng hai bánh sau đã xẹp lép.

“Anh nói tên anh là gì nhỉ?”

Vài phút sau, Thibault nhoài người qua ghế trước của chiếc Jeep, gào át tiếng gió vù vù. “Logan Thibault.” Anh giơ ngón tay cái chỉ ngược ra sau. “Còn đây là Zeus.”

Zeus ngồi ở đuôi xe, lưỡi thè lè, hếch mũi lên hứng gió khi chiếc Jeep phóng vèo vèo trên đường cao tốc.

“Con chó đẹp thật. Em là Amy. Đây là Jennifer và Lori.”

Thibault ngoái lại phía sau. “Xin chào.”

“Chào.”

Hai cô có vẻ lơ đãng. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, Thibault nghĩ, nếu xét đến những gì họ vừa phải trải qua. “Cảm ơn vì đã cho tôi đi nhờ.”

“Có gì đâu. Anh nói là anh định đi Hampton?”

“Nếu nơi đó không quá xa!”

“Ngay trên đường chúng ta đi đó.”

Sau khi rời khỏi con đường chở gỗ và kiểm tra một số thứ, Thibault đã lén ngược trở lại con đường đó vừa đúng lúc xe của các cô gái đi tới. Anh giơ ngón cái ra hiệu, thầm cảm thấy may mắn là có Zeus đi cùng, và gần như ngay lập tức, chiếc xe đỗ lại bên vệ đường.

Đôi khi mọi việc diễn ra suôn sẻ như thể được sắp đặt sẵn vậy.

Tuy nhiên Thibault đã giả vờ, thực ra anh nhìn thấy ba cô gái từ sáng sớm, khi họ mới đến - anh cắm trại ở ngay sau một gò đất cạnh bãi tắm - nhưng đã cho họ sự riêng tư mà họ đáng được hưởng ngay khi họ bắt đầu cởi quần áo. Đối với anh, cái việc họ làm là vô hại và chẳng xấu xa gì; ngoài anh ra thì chỉ có mỗi mình họ ở đấy, mà anh cũng chẳng có ý định nấn ná gần đó để nhìn lén. Ai quan tâm họ cởi hết quần áo hay là mặc đồ hóa trang gà con cơ chứ? Đó không phải là việc của anh, và anh đã định cứ để mặc họ thoải mái, nhưng rồi anh chợt nhìn thấy gã cảnh sát lái chiếc xe của Văn phòng Cảnh sát trưởng quận Hampton trườn tới.

Qua kính chắn gió của chiếc xe, Thibault nhìn thấy gã cảnh sát rõ mồn một và nhận ra có gì đó không ổn trên nét mặt gã. Khó mà nói chính xác đó là gì, nhưng anh không định tốn thời gian mà phân với chả tích. Anh vòng lại, cắt ngang qua khu rừng và tới nơi vừa kịp lúc nhìn thấy tay cảnh sát kiểm tra thẻ nhớ trong cái máy ảnh trên tay trước khi lặng lẽ đóng cửa xe lại. Anh quan sát gã lén lút đi tới một gò đất. Anh thừa biết là có thể tay cảnh sát này đang thực thi nhiệm vụ, nhưng sao trông gã cứ như kiểu con Zeus mỗi khi chờ miếng thịt bò vậy. Hơi quá phấn khích hơn bình thường.

Thibault để Zeus ở nguyên tại chỗ, còn anh thì đi theo gã cảnh sát, cố giữ khoảng cách để gã không phát hiện ra. Và toàn bộ phần còn lại của kế hoạch phát sinh ngoài dự kiến. Anh biết rằng việc bắt tận tay day tận mặt là không thể - tay cảnh sát có thể tuyên bố là đang thu thập chứng cứ, và lời nói của gã chống lại một kẻ lạ mặt như anh sẽ rất khó mà phản bác. Bất cứ sự động thủ nào cũng vô nghĩa, chỉ tổ gây thêm rắc rối mà thôi, dù rằng trong lòng anh rất muốn đấu tay đôi với gã này. Thật may thay - hoặc thật rủi thay, anh tự nhủ, cũng còn tùy vào cách nhìn nhận vấn đề - cô gái đó xuất hiện, tay cảnh sát hoảng sợ, và rồi Thibault đã nhìn thấy chỗ gã giấu máy ảnh. Khi Clayton cùng cô gái đi về phía các bạn của cô, Thibault nhặt lấy chiếc máy ảnh. Đáng lẽ cứ thế mà bỏ đi cũng được nhưng anh lại quyết định phải cho gã này một bài học. Chẳng phải đao to búa lớn gì, chỉ là một bài học nhằm đảm bảo danh dự của ba cô gái không bị tổn hại, để anh tiếp tục hành trình và phá hỏng luôn ngày hôm nay của tay cảnh sát. Nghĩ thế nên anh quay lại xì le của gã.

“Ồ, suýt nữa thì quên,” Thibault mở lời. “Tôi tìm thấy cái máy ảnh của các cô trong bụi rậm.”

“Không phải của tôi. Lori, Jen... các cậu có mất máy ảnh không?”

Cả hai lắc đầu.

“Thôi các cô cứ giữ nó đi,” Thibault vừa nói vừa để máy xuống ghế. “Và cảm ơn đã cho đi nhờ. Tôi có một cái rồi.”

“Anh chắc chứ? Chắc đắt phết đấy.”

“Chắc mà.”

“Cảm ơn anh.”

Thibault để ý bóng nắng nhảy nhót trên gương mặt Amy, cô có sức hấp dẫn của một tiểu thư thành thị với đường nét sắc sảo, nước da màu ô liu và đôi mắt nâu ánh vàng. Anh tưởng tượng có thể ngắm Amy hàng giờ không chán.

“Này... cuối tuần này anh có bận việc gì không?” Amy hỏi. “Chúng tôi định đi biển chơi.”...
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Truyện : Cuộc Chiến Với Kẻ Thứ Ba Tác giả : Liên Tâm
» Truyện Tình Yêu: Bà Xã Gìa Xì Tin
» Anh Chết Rồi, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không.!
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» truyện tình yêu; Ly Trà Sữa Tình Yêu
1234»
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt