…................... 2 năm trước.....................
-" Mình c.t đi anh hết yêu em rồi " Người con trai mặc đồ màu đen nói , hắn quay lưng đi không thèm nhìn cô.
-" Tại sao chứ ??? " Người con gái mặc bộ váy ren trắng, có mái tóc dài ngang lưng vừa khóc vừa chạy theo người con trai kia, nước mắt chảy ra từ khóe mắt đỏ au của cô..
-" Anh yêu người khác rồi... có vậy thôi !!! " Hắn quay lại nhìn cô bằng ánh mắt giễu cợt
-" Nhưng em vẫn yêu anh mà …làm ơn đừng bỏ rơi em... em yêu anh thật lòng mà... "cô gái nhỏ bé quỳ xuống van xin nài nỉ người con trai kia đừng bỏ cô... nhưng hắn lại xô cô ngã... và đi theo 1 cô gái khác xinh đẹp, trẻ trung, quyến rủ hơn cô...
Cô khóc...khóc ....và khóc... nước mắt không ngừng rơi xuống ,trời cũng khóc theo cô... trời cũng rũ lòng thương với 1 cô bé tội nghiệp như cô.... cơn mưa cứ thế rơi xuống ngày càng nặng hạt hơn... Người ta thấy 1 cô bé mặc đồ trắng đang ngồi khóc dưới mưa... Cô gào lên gọi tên anh...người con trai đã bỏ cô để đến với người con gái khác, sao anh lại đối xử nhẫn tâm với cô như vậy chứ??? cô có tội tình gì đâu chứ...Sau vụ chia tay đó cô đã trở nên lạnh lùng, ít nói, và cô luôn luôn 1 mình……và cô bị trầm cảm nặng …
-" cậu tới đây làm gì ???? " giọng mama nó quát nên
-" Cậu hay đi ngay đi…làm ơn hãy buông tha cho nó ..." giọng papa nó vang lên bên tai.
Nó mở mắt ra... Nước mắt rơi xuống...Thỳ ra là chuyện 2 năm trước sao nó lại mơ thấy nhỉ??? Thôi kệ vây .....nghĩ tới đây nó ngước mắt nên nhìn mama papa nó và nó bất giác nhìn sang người bện cạnh nó…Nước mắt nó chảy...cứ thế mà rơi xuống.... Nó không thể nào cản những giọt nước mắt này lại...Nó đã cố nhồi nhét anh ra khỏi tâm trí cùa nó mà... tại sao anh lại ở đây??? cứ thế những giọt nước mắt rơi xuống như 2 năm về trước đây....
-" Minh Kỳ ... Minh Kỳ… con không sao chứ ???? " mama chạy ra ôm nó.
Hắn…Là hắn…người con trai mà 2 năm về trước đã làm tan vỡ trái tim nó và giờ hắn lại ở ngay trước mặt nó, nó làm gì bây giờ??? tiếp tục chạy trốn hay là đối mặt với hắn… < BỐP > 1 tiếng tát vang lên..
-" Anh tới đây làm gì ??? " Tiếng Hân Ni quát vang lên cả hội trường lặng thinh
-" Chỉ tới đễ gặp người cần gặp thôi... chẳng lẽ e không cho à ??? " nắm lau lau vết máu trên môi mình.
-" Anh có tư cách gì mà tới gặp bạn tôi.." Hân Ni nhìn hắn trừng trừng
-" Tư cách …Thì là N.y cũ … được không ??? " Hắn mỉn cười..nhếch môi
-" N.y cũ??? Anh còn có thể nói như vậy à ??? Anh bỏ Minh Kỳ 1 mình rồi đi theo người con gái khác ,Bỏ mặc cho cậu ấy khóc nhưng anh không hề quay lại ..." Đúng vậy 2 năm trước Hân Ni tình cờ đi ngang và nghe hết mọi chuyện...
-"..............." Hắn lặng im không nói.
Đúng là hắn đã nhẫn tâm bỏ cô, Sau khi Chia tay hắn rất buồn, không biết tại sao...hắn đã cố tìm kiếm tin tức của cô ...nhưng không có tin tức gì ngoài 1 trang giấy trắng...từ đó hắn trở lên lầm lì ít nói hơn… tình cờ Papa nhờ hắn đi dự buổi tiệc này và hắn đã nhìn thấy cô...Cô cắt tóc...mặc đồ k.trai...nhưng hắn vẫn có thể nhận ra cô...người con gái hắn đã vứt bỏ ngày đó... người con gái đã cầu xin hắn...
-" chúng ta về nhà thôi ..." Papa lên tiếng.
Mama và Hân Ni Cùng cô ra xe.... tử Hoàng đứng 1 góc và nghe hết toàn bộ câu chuyện... Anh tức giận vì sao anh lại là người đến sau??? Nếu như anh đến trước thỳ cô đã không ra nông lỗi như vậy!!! anh tức giận...bây giờ anh có thể làm gì cho cô ??? ... Không!!! cô nhất định phải là của anh, anh sẽ không cho ai có quyền làm tổn thương cô nữa...Cô nhất định phải là của anh...Người con gái nhỏ bé đáng yêu à...
-" Vào đi …" 1 người đàn ông mặc bộ đồ đen ngồi trên bàn làm việc gần cửa sổ,gió thổi nhè nhẹ làm tóc bay lên lộ ra khuôn mặt lạnh như tảng băng ngàn năm, không động đậy gi chỉ nói vọng ra ngoài
-" Thưa thiếu gia, tài liệu cậu cần đã mang đến rồi đây " 1 người deo kính đen cung kính cầm tập tài liệu để lên bàn, rồi quay người đi ra ngoài để người kia ngồi 1 mình.
Hắn vươn tay cầm tập tài liệu rồi nhếch môi cười nguy hiểm..
-" Em nhất định sẽ là của tôi " hắn nhìn tấm hình đặt trên bàn , 1 cô bé xinh xắn ôm 1 con mèo nhỏ...
….............. Sáng hôm sau tại nhà Minh kỳ .....................
ánh sang làm nó mở mắt ra và…
-" Á aaaaaaaaaaaaaaaa … " Tiếng la thất thanh vang lên cả nhà tỉnh dậy
-" Thầy làm gì ở phòng em vậy hả ??? " Nó nhìn hắn trân trân rồi bất giác nhìn cái máy chụp ảnh trên tay hắn.
-" Tôi tới đón em đi học , mà em không chịu dậy đành phải dùng kế này " hắn cười cười rồi giơ cái máy ảnh của hắn lên.
Nó chồm người dậy vươn tay đòi lấy cái máy ảnh thì ...trượt chân , hắn đưa tay ôm nó vào lòng. Nó mặt đỏ bừng bừng tim đập loạn xạ, nó vùng tay đẩy hắn ra thỳ... chắc do lực hút 2 người ngả xuống giường ... nó mặt đỏ giờ càng đỏ hơn nữa. Còn hắn thỳ cười suốt từ nãy tới giờ... hạnh phúc thế không biết....
-" Thầy đứng lên đi... " nó quay mặt đi rùi nói.
-" Đã nói hok được gọi thầy mà " hắn cười tà mị nhìn nó.
Chương 7
-" …ơ…à…ừm…thì …anh đứng dậy đi …'" nó quay mặt đi
-" Anh… không… muốn " Hắn nói sát tai nó, hơi thở của hắn phả vào người nó, làm tim nó đập loạn lên .
-" ơ …không phải anh tới gọi em dậy sao ??? vậy đứng lên cho em đi thay đồ chứ …" Nó chợt đẩy hắn ra nhưng nghĩ sao người nhỏ nhắn như nó có thể đẩy cái thân hình to cao ốm nhách kia ra cơ chứ hajzzz
-" Anh Không thích , hôm nay nghỉ 1 buổi …" Hắn cười ma mị nhìn nó
-" Hok được , anh là thầy giáo mà ... hok dk nghĩ " nó nói to và dùng sức đẩy hắn ra khỏi cơ thể có... Nhưng nó đâu biết rằng hắn đã khó chịu từ nãy tới giờ , ai pỉu nằm trên người nó chi cái tội dê gái là zậy...
-" dk rồi …dk rồi " hắn ngồi dậy , nó thoát khỏi hắn liền chạy vào phòng tắm.
Hắn nhìn nó chạy mà cười khúc khích. Chưa bao giờ hắn được cười như khi hắn biết nó...
............... tại trường..................
-" Á …Mụn học mất rồi... tại thầy á ..." nó chu chu cái mỏ liếc liếc hắn
-" hỳ hỳ anh xin lỗi…" hắn cười áy náy nhìn nó.
Tới trường nó mở cửa xe chạy như điên zô lớp...
-" Sao hum nay bà ik học muộn quá dạ ??? " Hân Ni nhìn nó thở hộc hộc nói
-" Tại ông thầy *ác ma * đó hết..." Nó hậm hực nói
-" 2 người thân nhau qua nhỉ ..." Hân Ni nói ám chỉ
-" làm zì có..." nó giơ tay phản bác...nhưng mặt nó thỳ ửng hông
-" chuyện này 2 người pít thui " Hân Ni cười ẩn ý . Nó đỏ mặt bừng bừng vì nghĩ lại cái cảnh hùi sáng...
Còn hắn thỳ....phải đối mặt với 1 chuyện vô cùng...vô cùng quan trọng.
-" Con có chịu lấy vợ không hả??? con thích lông bông quá nhỉ " người đàn ông khoảng 50t đứng khoanh tay trc ngực nói.
-" Con đâu có muốn như vậy đâu.." Hắn nhìn người đàn ông đó mắt hối lỗi.
-" T7 tuần này con phải đi xem mắt, không là con biết tay ta. " Người đàn ông tức giận nói.
-" Nhưng...Nhưng con có người con thích rồi... Con còn muốn cưới cô ấy nữa " hắn lấy 2 ngón trỏ chọc chọc vào nhau , ánh mắt long lanh, mặt đỏ đỏ.
-" Cái gì…??? " người đàn ông trung niên ngạc nhiên hỏi
-" Nó là con gái nhà nào ??? tar sẽ mang lể vật qua đính hôn ngay cho con, à không tar phải báo cái này với mẹ con mới dk. " Người đàn ông trung niên sung sướng hạnh phúc vì thằng con zai iu quý muốn lấy vợ.
-"……… " hắn đơ như cây cơ... hắn lấy vợ chứ có phải ba hắn lấy vợ đâu sao ổng vui mừng zử zậy trời..
-" ba ... con lấy vợ hay ba lấy ... sao ba mừng quá zậy ??" hắn nhìn nhìn người đàn ông kia vẻ châm trọc
-" tất nhiên là con rồi... nhưng tại ta vui qua ây mà..."
-" Xỳ ... Ba làm như con bị ế không bằng ... con mới 21t chứ mấy ... Ba có làm quá không??? " hắn gãi gãi đầu
-" Con có biết không khi tar 18t ta đã lấy mẹ con rồi đó... " Người đàn ông đó cười tự tin
-" rồi ...Rồi ...rồi con chịu thua " hắn phải bó tay về cái vẻ tự tin của baba hắn
-" Người con yêu là con cái nhà ai ??? nhiêu tuồi??? "
-" Cái này ...cái này không cần thiết đâu ba... " Hắn gãi đầu, như vậy có hơi quá không trời.
-" Nói ngay… không tar cho con biết tay.."
-"......... Như vậy đó ba " hắn nói tất cả cho ba hắn
-" à ... tar biết rồi ... tar sẽ đi gặp Minh hoàng ..." Người đàn ông kia cười ẩn ý
-" ba à..Kỳ quá đi.." hắn mặt đỏ bừng, ngại quá...
..................Tại lớp 304................
<ắt xỳ...ắt xỳ...ắt xỳ > uầy nó cứ hắt xỳ nãy giờ, ai nói xấu sau lưng nó z trời!!! nó mà biết ai nói xấu sau lưng nó sẽ oánh cho tét đít lun..
-" Sao thế Minh kỳ " Hân Ni nhìn nó hỏi nhỏ
-" hông biết nữa...Ắt xỳ.." Nó lắc đầu
-" hay là bị bệnh rồi ??? " hân Ni lo lắng nhìn nó
-" không sao âu mừ..." nó nhìn Hân Ni cười cười,
-" Cô tay khỏe như trâu ấy làm sao mà bệnh dk bà khỏi lo đi " Gia huy lên tiếng
-" Ông nói cái gì chứ..." nó trợn mắt nhìn gia huy...
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ