XtGem Forum catalog
Công cụ tìm kiếm bởi Google
Đáng chú ý
NewTruyện sex người lớn update 3Sex.SexTgem.Com
NOTE CỜLÊFC.HAYDAY.MOBI là wap tải game và ứng dụng admin làm riêng không kích hoạt nhé yên tâm.
NEW QVIP.APK.VN Kho 19.000 app dành cho android miễn phí 100%.
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

“Quyển sổ của cô?”
“Gì?” – nét mặt hiện lên vẻ lo lắng, nhỏ lùi về sau, Hàn Nhi càng tiến tới
“Hừ, hay thật” – Hàn Nhi phì cười khinh một cái rồi cho hẳn nguyên 1 bàn tay 5 ngón tọa lên mặt nhỏ. “Mấy người nên biết, “anh” Phong của mấy người mà biết chuyện này thì sẽ ra sao?? Tầm suy nghĩ hạn hẹp quá đấy”. Xong việc, Hàn Nhi ung dung bước đến khum xuống nhặt lấy quyển sổ rồi cất ngay vào túi. Vừa định hình đứng dậy, kẻ nắm tóc, người cào cấu, bay vào đánh túi bụi. Nó vẫn đứng yên. Cũng đúng thôi, vì bị đánh nó cũng có lợi….
“Chuyện gì vậy?” – từ đằng xa có 2 chàng trai đi tới. Là do Hàn Nhi hoa mắt hay sao mà cảnh vật xung quanh mờ ảo rồi đẹp kì lạ, những cánh hoa anh đào rơi xuống, lõa xõa nhẹ trên mái tóc 2 con người đẹp như tranh vẽ ấy…
“Anh Luân… cả anh Thiên..” – cả bọn sửng sốt, đều dừng đánh, nó bất ngờ ngã khụy xuống đất, miệng vẫn mỉm cười
“Tôi hỏi chuyện gì đang xảy ra ở đây?” – một người mặc bộ đồ vest gằng giọng, thật nghiêm ngị, nhìn kĩ thì mặt trông quen quen, là Lạc Thiên. Hàn Nhi thì vẫn nằm im, không động đậy. Một phần là vì quá đau, và cũng là vì nằm im bất động để nghe ngóng tình hình
“À, chỉ là….. tụi em..xin lỗi…tụi em phải vào học” – nói rồi cả bọn ào bỏ chạy, không quên nhìn lại liếc xéo Hàn Nhi mấy cái
“Không sao chứ?” – Lạc Thiên từ từ bước tới cái xác đang nằm bất động là nó, lay lay người…..
“Nhìn cô dư sức đánh lại đám đó cơ mà, sao lại nằm đây ăn vạ thế?” – cả Khang Luân cũng lên tiếng, nhíu mày nhìn Hàn Nhi dưới đất khó hiểu
Xác định được tình hình không còn gì nguy hiểm, không nói gì, Hàn Nhi cố lồm cồm bò dậy, gắng sức đứng lên, miệng vẫn nhoẻn cười, vội gom mấy quyển tập rồi cà nhắc bước đi về phía lớp mình
“Dương tiểu….” – bất giác, Hàn Nhi quay thoắt người lại, tay bịt chặt miệng của Lạc Thiên, làm rớt cả đống sách vở….
“Tốt nhất là cậu nên im đi..” – nó trừng mắt, gằng giọng, ngước lên tức giận nhìn Lạc Thiên. Nó cũng quay phắt qua Khang Luân ” cả cậu nữa…”
Nói xong, Hàn Nhi ngoảnh mặt đi. Cuộc đời suốt ngày đi gom sách vở. Cả người ê ẩm, mà lại còn phải khum lên khum xuống lụm từng quyển……”Hắt-xì” – Hàn Nhi luôn nhịp hắt-xì 3 lần….. lấy tay quẹt mặt mũi rồi lầm lì đứng dậy bỏ đi
Cách đó không xa, sau một cây cột ” Bực quá, con nhỏ này sao lại có thể ngu ngốc như thế?” – Dương Phong tức giận, giộng vào cây cột ầm ầm
“Ra đi” – mắt Lạc Thiên nhìn về hướng cây cột đằng xa hét lớn
“Biết sao?”
“Ở đâu có mày ở đó có gái thôi mà” – Khang Luân khoanh tay, liếc xéo Dương Phong
“Thiên, anh quen con nhỏ đó hả?” – Dương Phong háo hức dựa tay lên vai, mắt nhìn thẳng vào mặt Lạc Thiên
“Ừ, quen….” – mặt không biểu lộ một chút sắc thái nào cả
“Không phải con nhỏ đâu…..” – Khang Luân đệm thêm
“Sao….” – chưa kịp “ chất vấn” xong thì từ đằng xa, thầy giám thị đang cầm gậy đi tới, hét toáng lên cả một khu “ mấy anh kia, chuông vào học rồi mà sao chưa vô lớp nữa hả, muốn” uống trà” à?”
“Uả, cậu Luân, cậu chưa vào học nữa à…?” – càng tiến lại gần, ông giém thị càng nhìn rõ người đứng trước mặt mình là ai, ông chạy nhanh lại, nhẹ nhàng ân cần hỏi Khang Luân. Cả bọn nhìn nhau , nhìn ông thầy rồi quay lưng bỏ đi, xem như chưa thấy ai mặc cho ông giám thị tức đỏ cả mặt…..Cũng phải thôi, Khang Luân chính là con trai của Hiệu Trưởng trường này….
Về phần Hàn Nhi, do quá mệt mỏi, từ tối hôm qua tới giờ, chỉ có mỗi hộp sữa vào bụng + với thân thể bầm dập, uể oải bưng chồng tập vào hẳn thư viện. Việc mặt mày, tay chân Hàn Nhi bị thương cũng không lạ gì đối với chị thủ thư nữa rồi
“Lại nữa sao?”
“À, dạ” – Hàn Nhi chỉ mỉm cười, nụ cười cắn chặt môi, đau quá
“Sứt thuốc không, chị có sẵn nè, mặt mũi bầm hết rồi kìa”
“Dạ thôi, không cần đâu ạ” – Hàn Nhi quơ tay từ chối rồi đi lấy vài quyển sách cần thiết… và chọn luôn một chỗ khuất sau hàng tủ sách
Một việc thường ngày, lôi ra một tờ giấy A4, Hàn Nhi viết thời khóa biểu làm việc vào đó, như một thói quen… nhìn sơ qua cũng hơn 10 việc làm trong ngày hôm nay…”Chậc chậc” Hàn Nhi chắc lưỡi, kẹp tờ giấy xuống quyển tập rồi bắt tay vào làm bài…sau đó thì ngủ đi lúc nào không hay
“Cô ngốc thiệt”
Trong lúc mơ màng, nghe được tiếng động nào đó bên tai, hàng lông mày Hàn Nhi bỗng chốc chau lại, khiến người đứng đối diện phải phì cười.
GÌ CHỨ? KHÔNG PHẢI LÀ SÔ CÔ LA ĐEN MÀ LÀ BÁNH CÓ MÙI KHÉT??? ANH CHẾT VỚI TÔI
Đang ngon giấc lành thì tiếng chuông báo hiệu hết tiết khiến Hàn Nhi tỉnh giấc… trên trán nó bỗng có cái gì đó lạnh lạnh, còn vướng nữa chứ “Gì đây” – nó lấy tay sờ lên trán, chỗ bị thương lúc nãy đã được sức thuốc và băng bó cẩn thân….
“Chị… chỗ này..là chị làm à?.” – nó hỏi chị thủ thư, gương mặt nhăn nhó đưa tay chỉ vào vết thương đã được băng ở trán
“Tôi có rãnh đâu cô…” – nói rồi chị thủ thư cười to, ” Kì này nặng hơn kì trước hả?”
“À dạ….” – Hàn Nhi lại uể oải, chân cà nhắc bưng mấy chồng tập đi ra khỏi thư viện
“Này, định thế này mãi à, thế thì mốt cơ thể còn gì nữa” – chị ta ngán ẩm nhìn nó lắc đầu
“….” – Không nói gì, nó vẫn cứ lẳng lặng mà bỏ đi, không quan tâm đến vết thương mình “bị” ai băng bó nữa. Đúng như suy đoán, vừa bước vào lớp, học sinh trong lớp cứ ào tới rồi hỏi thăm Hàn Nhi tới tấp…
“Sao vậy Nhi?”
“Mặt bạn tím hết rồi kìa”
“Có sao không? đau lắm không?”
Hàn Nhi cười xuề xòa, rồi lại chỗ ngổi, khụy xuống < tất cả đều là cho vở kịch này>, úp mặt xuống bàn. Cà đám học sinh cũng kéo theo xuống chỗ Hàn Nhi…..
“Cậu nên mua thuốc sứt đi”
“Đi khám đi, không ổn đâu”
“Xuống phòng y tế đi, Hàn Nhi”
Chỉ ngước lên nhìn phớt qua tất cả mọi người rồi lại dáng vẻ mệt mỏi đó. Cả bọn thấy thế liền nhìn nhau rồi giải tán, quay về chỗ ngồi.Hàn Nhi thì vẫn nằm đấy. Nhưng một lúc sau, một cô bạn dễ thương lại chạy xuống chỗ Hàn Nhi
“Chỗ này không nhiều, bạn về mua thuốc sứt hay đi khám gì đi, để kiểu như vậy sao có sức đi học”
“Không đâu, nhận hoài mình cũng ngại”
“Lấy mau đi….đừng từ chối” – nhỏ học sinh dúi vào tay H.N tiền rồi chạy vụt lên bàn trên
… Hàn Nhi cười nhẹ rồi bỏ tiền vào túi.
Phương châm sống: “Không tin vào bất kì ai”
” trên đời này, con người không cho không bất kì ai thứ gì…”
Vừa kết thúc giờ học, cũng là lúc trời bỗng dưng mây đen kéo tới và… mưa… ngôi trường này ai ai cũng đi học bằng xe nhà đưa đón, tất cả đều là tiểu thư công tử, là người kế nghiệp các tập đoàn lớn trong tương lai. Nhưng hoàn cảnh của Hàn Nhi, chỉ là do học quá giỏi và được nhận vào đây với học bổng free toàn phần..
Không biết làm gì hơn, Hàn Nhi chỉ “hừ” một cái rồi ngán ngẩm đứng trước cổng ngước nhìn lên bầu trời u ám, mưa không ngớt. Xung quanh ai ai cũng chạy ào vào xe và ung dung về nhà. Cơn mưa ngày càng nặng hạt khiến Hàn Nhi đứng chỗ nào cũng bị nước bắn vào người…..lạnh…. khiến cơ thể và tâm trạng mệt mỏi hơn, Hàn Nhi đành đứng dựa vào cổng trường ngủ ngon lành. Chỉ đến khi có cô bán hàng đi ngang gọi thì Hàn Nhi mới tỉnh dậy… mưa chỉ còn lâm râm lác đác vài hột, lờ mờ mở mắt ra phía gần mép đường, định đi đón xe buýt thì…….
“ÀO” – người Hàn Nhi hưởng trọn một tá nước bay vào khắp măt mũi, ướt như chuột lột, khiến tỉnh ngủ hẳn ….. thì ra là có một vũng nước trước mặt và một chiếc xe chạy qua, một ” công thức” vừa đủ để người nó thành ra thế này…….
Nhìn thoáng qua chiếc xe đó, Hàn Nhi trợn tròn mắt giật mình, chẳng phải là chiếc xe hôm qua ở trước quán bar hay sao…….
Hàn Nhi nghiến răng ken két, tức không nói thành lời. Đành lết cái thân về tới nhà, thay quần áo, rồi lại tức tốc đến quán ăn gần đấy, quán bánh ngọt…..
“Hàn Nhi…. chị mới tìm ra chỗ này ngon lắm, lương cũng cao, em làm không?” – chị nhân viên vừa thấy nó, đã tới tấp hỏi
“part time hả chị?” – mắt Hàn Nhi sáng rực rỡ khi nghe đến việc làm
“Ưà, chỉ làm buổi chiều và tối thôi”
Hàn Nhi nghệch mặt ra, choáng váng, tỏ ra nghi ngờ
“chỉ chiều và tối, chị đừng nói với em là….” – mặt Hàn Nhi gian thấy rõ
“Tưởng tượng xa quá cô nương, cũng chỉ là nhân viên thôi, làm nhưng trong một club đêm…..” – nói đến cuối câu, giọng chị nhân viên càng nhỏ ” được không em, lương cao thì chỉ có chỗ này thôi…”
“Hàn Nhi, vào đây phụ chị cái” – thoát khỏi mớ suy nghĩ về công việc mới, Hàn Nhi sực tỉnh, đi vào bếp. Công việc của Hàn Nhi là phụ bếp, cực mê bánh ngọt, với trí thông mình và ý tưởng của mình, những chiếc bánh ngon và vị “siêu lạ” made by Hàn Nhi ra đời….
“Bánh bự thế ạ? ” -Hàn Nhi choáng váng trước sự khủng bố của cái bánh, đường kính gần cả nửa thước, cao 2 tầng, hoàn toàn làm bằng mứt táo xanh và sô cô la đen….....
Bạn đang online tại:
DakMil.WapSite.Me
Chúc bạn có những giây phút thật vui vẻ
Chia Sẻ
Bạn đang xem Bạn có thể Chia Sẻ Bài Viết này lên FaceBook
Cảm Nhận Về Bài Viết
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
» Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu.
» Truyện Tình Yêu Có Chịu Lấy Anh Không
» Truyện : Ôm tim anh bỏ chạy
» truyện ngắn - bức thư của chàng tỷ phú
» Truyện : Lọ Lem Bướng Bỉnh
1234567»
Bài Viết Ngẫu Nghiên
» Bất Cá Hai Tay Em Diễn Hay Lắm
» Truyện : Darling , Chúng Ta Ly Hôn Nhé
Tags:
Tag:
Tags Cloud
Quay nguoc ve tuoi 17,Mortal Kombat Unchained,Pro Evolution Soccer 2014,Gia lap psp android,Shin Budokai Another Road Dragon,
1234...171819»
Liên kết
truyện 3x, tải game miễn phí , kho apk free , wap48, tải game 69, Game Apk, Game Hay
onlinebộ đếm
ror.xml, sitemap.html, sitemap.xml, urllist.txt